Đang chán vợ chỉ muốn ly hôn nhưng một lần về sớm nghe được cuộc trò chuyện của 2 người phụ nữ, anh chồng “chết lặng” và hối hận vô vàn
Câu cuối cùng Thơ thốt lên một cách kiên quyết và rành rọt khiến Long chết lặng. Lúc ấy Long hoảng loạn không dám bước vào nhà mà quay trở ra quán cà phê ngồi mãi đến tối.
Ai cũng có ưu khuyết điểm, chính vì thế trong hôn nhân vợ chồng nên nhìn vào mặt tốt và sự cố gắng của đối phương mà ghi nhận. Nếu bạn chỉ chăm chăm đến khuyết điểm của người khác nhưng lại lờ đi những điểm xấu của chính mình thì cuộc hôn nhân ấy sẽ chẳng thể đi được chặng đường dài.
Long (33 tuổi) chia sẻ sau 3 năm chung sống thì anh bắt đầu thấy chán ngấy Thơ – vợ mình. “Cô ấy rất đoảng, trình độ nấu ăn thật sự chẳng dám khen ngợi, đã thế còn không biết sắp xếp nhà cửa cho gọn gàng, ngăn nắp. Nhất là từ sau khi sinh con, trong nhà quá nhiều đồ đạc nên nhà cửa lúc nào nhìn cũng như bãi chiến trường. Cô ấy nấu ăn chán đến mức con tôi còn chẳng buồn ăn, phải đi mua cháo ngoài hàng cho nó”, Long kể.
Long bảo đã nhiều lần anh góp ý, khuyên bảo Thơ nhưng cô luôn dùng đủ mọi lý do để biện hộ cho sự “kém cỏi” của mình. Cuối cùng, thậm chí Thơ còn buông lời bất cần: “Em đã cố hết sức rồi nhưng chỉ được có như vậy thôi. Anh chấp nhận được thì chấp nhận, không thì tùy anh”.
Long kể rằng hết giờ làm về nhà có cơm ngon canh ngọt chờ sẵn, có cô vợ dịu dàng cười với mình, có nhà cửa thơm mát gọn gàng – như thế đàn ông mới mong trở về, nhà mới là nơi chốn bình yên. Đằng này mở cửa vào là như bước đến bãi rác ngổn ngang, bừa bộn, cô vợ thì cau có, cáu gắt và những bữa cơm “không thể nuốt nổi”. Thiết nghĩ người đàn ông nào cũng sẽ như anh thôi, chẳng còn muốn về nhà sau giờ tan tầm nữa.
Ảnh minh họa
Nhưng đợt này công ty Long có cô nhân viên mới tên Nhài, người cũng như tên, luôn dịu dàng, nhẹ nhàng khiến cánh nam đồng nghiệp đứng ngồi không yên. Nhài thường xuyên mang cơm trưa theo, Long nhìn những bữa trưa cô nàng chuẩn bị mà ước ao Thơ được bằng một nửa của Nhài. Phụ nữ phải như Nhài chứ, nhiều lần Long thầm nghĩ bụng như vậy. Tất nhiên anh chẳng có ý đồ gì với cô nàng vì nghe đồn Nhài đã “có chủ”. Song từ đó mức độ chán vợ trong lòng anh lại ngày càng tăng lên.
“Càng ngày tôi càng nghĩ nhiều hơn đến chuyện ly hôn. Sớm giải thoát cho nhau, đi tìm hạnh phúc khác mới là điều nên làm. Bởi đã xác định không thể hòa hợp, không phải là mẫu hình lý tưởng mà đối phương mong muốn thì càng ở bên nhau lâu càng mệt mỏi và chán chường thôi”, Long nói.
Video đang HOT
Cuối tuần đó Long có hẹn với bạn nhưng khi đến nơi thì cuộc hẹn bị hủy vào phút chót. Anh đành trở về nhà sớm, dù trong lòng không muốn cho lắm. Đến cửa anh mới biết mẹ vợ tới chơi, nhờ nhìn thấy đôi dép và chiếc ô quen thuộc của bà. Long đang định bước vào chào hỏi thì phải khựng người lại khi nghe được cuộc nói chuyện giữa Thơ và mẹ đẻ:
“Càng ngày con càng không thể chịu đựng được nữa mẹ ạ, dù con rất muốn cố gắng cho con có gia đình đủ đầy. Gia đình chồng con nặng gánh, con đã kể với mẹ rồi đấy. Hàng tháng anh ấy có đưa cho vợ được mấy đồng chi tiêu đâu, sinh hoạt trong nhà và nuôi con chủ yếu từ lương con mà ra.
Hoàn cảnh như vậy con cũng thông cảm thôi nhưng anh ấy vô tâm lắm, có bao giờ biết làm việc nhà hay bế con đỡ vợ là gì. Lúc nào cũng chê bai con đủ điều, chê vợ vụng, chê vợ xấu xí không biết ăn diện… Vợ chồng suốt ngày căng thẳng, con cũng chán lắm rồi, để anh ấy lấy được ai hơn con thì lấy. Con cũng muốn tìm người đàn ông biết thương mình để được hạnh phúc chứ…”.
“Đơn con viết từ tuần trước rồi, hôm nay mẹ sang đây con muốn thông báo với mẹ về quyết định này sau khi đã suy nghĩ kỹ càng, mong mẹ đừng ngăn cản…”, câu cuối cùng Thơ thốt lên một cách kiên quyết và rành rọt khiến Long chết lặng. Lúc ấy Long hoảng loạn không dám bước vào nhà mà quay trở ra quán cà phê ngồi mãi đến tối.
Ảnh minh họa
Sau khi sắp xếp lại suy nghĩ và hiểu thông suốt nhiều điều, lúc ấy Long mới về nhà. Thấy Thơ đang bế con, sàn phòng khách ngổn ngang đồ chơi của bé, Long lần đầu tiên chủ động khom người dọn sạch sẽ. Sau đó anh đi cắm cơm, mở tủ lạnh tìm thực phẩm rồi nấu bữa tối cho cả nhà. Thơ ngơ ngẩn nhìn sự đổi khác của chồng, dự định tối ấy đưa đơn ly hôn cho anh cũng bị gác lại.
Long đã nhận ra trước nay anh chỉ nhìn thấy khuyết điểm của vợ mà chưa bao giờ “soi gương” nhìn lại bản thân mình. Thơ chưa hoàn hảo và chắc chắn anh cũng vậy. Kể cả anh cưới người khác, rồi họ cũng sẽ có khuyết điểm nào đó mà thôi. Thơ đã thông cảm và không đòi hỏi nhiều ở chồng, đáng lẽ anh phải lấy làm may mắn mới phải. Cũng may anh tình cờ nghe được cuộc nói chuyện giữa mẹ và vợ, nếu không sai lầm nối tiếp sai lầm, anh sẽ đánh mất đi gia đình lúc nào chẳng hay.
Chúng ta chỉ có thể cố gắng hoàn thiện bản thân để trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình. Chứ chúng ta không bao giờ có thể trở thành người hoàn hảo được. Thơ vốn không có năng khiếu và đam mê nấu nướng, cô đâu thể “lắc mình” trở thành một người vợ đảm đang, trình độ nấu ăn chẳng khác gì nhà hàng? Nhưng đổi lại cô có nhiều ưu điểm khác, suy cho cùng hôn nhân chính là một quá trình dung hòa, chấp nhận và bao dung cho nhau như thế.
Đẻ 3 đứa vợ vẫn đòi nhận thêm con nuôi, tôi hoảng loạn khi biết thân phận thật
Tôi nói luôn nếu cô ấy kiên quyết phải nuôi đứa bé ấy thì chúng tôi ly hôn. Nhượng bộ vợ để cô ấy biến nhà tôi thành trại trẻ mồ côi chắc?
Vợ chồng tôi cưới nhau được 8 năm và đã sinh 3 đứa con. Thực ra tôi chỉ thích đẻ 2 đứa nhưng vợ tôi lại thích đông con nhiều cháu. Cuối cùng cô ấy vẫn đẻ thêm đứa thứ 3, vậy là nhà tôi có hai đứa con trai và một cô con gái nhỏ.
Kinh tế chẳng đói kém khó khăn gì, cô ấy thích thì tôi cũng chiều. Dù sao người chăm sóc lũ trẻ chủ yếu vẫn là vợ.
Hiện nay đứa con gái út của tôi đã lên 3 tuổi. Cứ ngỡ vợ chồng thế là hết cảnh con mọn rồi, lũ trẻ đã đi học và dần khôn lớn cứng cáp.
Làm sao mà ngờ được đợt vừa rồi vợ tôi báo đi công tác một tuần, kết thúc chuyến đi trở về cô ấy lại mang theo một đứa bé đỏ hỏn vừa mới sinh được 1 tháng. Cô ấy nói rằng muốn nhận đứa bé ấy làm con nuôi.
Cô ấy nói rằng muốn nhận đứa bé ấy làm con nuôi. Ảnh minh họa
Tôi nghe mà suýt ngất. Kể cả con đẻ thì tôi thấy ba đứa đã là quá đủ rồi, có đòi đẻ thêm đứa thứ tư tôi cũng không đời nào chấp nhận. Vậy mà còn đi xin thêm con nuôi? Tôi chẳng hiểu cô ấy nghĩ gì nữa? Tôi đâu có thừa tiền mà nuôi con người khác, 3 đứa con đẻ còn chưa chăm được hết kia kìa.
Tôi bực quá mắng cho vợ một trận, bảo cô ấy thân mình lo chưa xong còn lo chuyện người khác. Kể cả đứa bé ấy có bị bỏ rơi, chịu cảnh đáng thương thì trên đời này còn rất nhiều gia đình hiếm muộn sẵn sàng nuôi nó. Tốt nhất là cô ấy hãy mang ra cơ quan chính quyền, để họ tìm gia đình thích hợp cho nó.
"Anh vẫn không thay đổi quyết định hay sao?", vợ nhìn thẳng tôi gằn từng chữ. Tôi nói luôn nếu cô ấy kiên quyết phải nuôi đứa bé ấy thì chúng tôi ly hôn. Nhượng bộ vợ để cô ấy biến nhà tôi thành trại trẻ mồ côi chắc? Thi thoảng ra ngoài lại nhặt về một đứa bắt tôi nuôi thì chết dở.
Tôi vừa dứt lời thì vợ thở dài rồi buông một câu khiến tôi hoảng loạn: "Thật ra có điều anh không biết, đứa bé này chính là con đẻ của anh đấy!".
Tại sao lại là con đẻ của tôi? Vợ tôi không hề mang thai cơ mà! Nghe vợ chậm rãi kể lại mọi chuyện mà đến tôi cũng bàng hoàng tưởng mình đang nằm mơ.
Vợ bảo ngày hôm đó có một cô gái trẻ đột nhiên liên lạc với cô ấy. Nói rằng cô ta sắp sinh ra đứa con của tôi. Tất nhiên tôi quen người phụ nữ đó, chỉ không ngờ rằng qua một đêm tình duy nhất mà cô ta lại mang thai.
Cô ta là đồng nghiệp ở chi nhánh tại tỉnh lẻ của công ty chúng tôi. Năm ngoái tôi về đó công tác 2 tháng. Vừa chia tay người yêu buồn bã, đau khổ nên cô ta đi uống rượu say một mình. Tình cờ thế nào tối ấy tôi cũng đến quán rượu đó. Thấy cô ta bị mấy gã đàn ông lạ mặt trêu chọc, tôi chủ động đưa về.
Chẳng ngờ cô ta lại chủ động dụ dỗ tôi. Dưới sự chủ động và nhiệt tình của cô ta, chúng tôi đã quan hệ với nhau. Tất nhiên cả hai đều xác định rằng đó là tình một đêm.
Tôi gục xuống chân vợ, hối hận và biết ơn. Ảnh minh họa
Cô ta giải thích với vợ tôi rằng cứ nghĩ bản thân đang trong thời kỳ an toàn, cuối cùng lại phát hiện mang thai. Không đành lòng bỏ đứa bé đi, cô ta quyết định sinh nó ra rồi trả lại cho tôi để bản thân làm lại cuộc đời. Sau khi suy nghĩ thì liên lạc với vợ tôi mong cô ấy có thể chấp nhận đứa bé.
Vợ bảo đi công tác một tuần nhưng thực chất là đến chỗ cô ta đón đứa trẻ về. "Em quyết định tha thứ cho anh, vì cuộc hôn nhân của chúng mình và cũng vì những đứa trẻ. Chỉ mong anh xứng đáng với sự tha thứ này...".
Tôi gục xuống chân vợ, hối hận và biết ơn. Hối hận vì chỉ một chút yếu lòng không làm chủ được bản thân mà gây ra tổn thương sâu sắc cho cô ấy. Biết ơn về sự bao dung rộng lượng, chẳng những bỏ qua lỗi lầm cho tôi mà còn muốn giữ danh dự và sĩ diện cho chồng, khi nói rằng đứa bé chỉ là con nuôi của chúng tôi. Đời này thật may mắn khi tôi cưới được cô ấy!
Sau 4 năm ly hôn, vợ cũ bỗng bỏ chặn facebook nhưng hình ảnh "đập vào mắt" lại khiến chồng cũ phải chua xót và hối tiếc vô vàn Không còn kết bạn với nhau nhưng qua những người bạn chung bình luận và chia sẻ, Định đã nhìn thấy bức ảnh mà Hân mới đăng lên mạng xã hội. Hình ảnh đó khiến anh bần thần đến chết lặng. Muốn có được hạnh phúc, nhiều khi chúng ta phải đấu tranh và nỗ lực rất nhiều. Thời điểm còn bên nhau,...