“Đàn ông chỉ chung thủy cho đến khi bị lộ!”
Nhưng mới đây thôi, Diễm đã phát hiện ra một sự thật động trời: trong thời gian yêu cô trước kia, Hoàng đồng thời cũng qua lại với 1 người con gái khác!
ảnh minh họa
Trong khi ngoài kia người người nhà nhà kêu than nào là chồng ngoại tình, nào là chồng đi “bóc bánh trả tiền”, nào là chồng làm kẻ khác có thai… thì nhìn lại chồng, Diễm không khỏi tự hào vô cùng. Hoàng – chồng cô, ngày ngày đi làm nghiêm chỉnh, hết giờ về chơi với con, phụ vợ việc nhà, tháng tháng đưa hết tiền lương cho vợ, sáng sáng đưa con đi học, đêm đêm vợ chồng quấn quýt không rời. Chồng cô, đích thực là của quý, của hiếm rồi, không còn nghi ngờ gì nữa!
Ngay từ hồi yêu nhau, Hoàng đã đối xử với Diễm không có chút nào phải phàn nàn như vậy, và “phong độ” đó được duy trì tới giờ, khi 2 người đã cưới nhau gần 5 năm, có với nhau một cô con gái 3 tuổi xinh xắn. Bố mẹ Diễm, bạn bè, người quen và ngay chính bản thân cô cũng phải công nhận, cô quả thực quá may mắn khi có được người đàn ông trên cả tuyệt vời lại nhất mực yêu mình như Hoàng. Nhưng mới đây thôi, Diễm đã phát hiện ra một sự thật động trời: trong thời gian yêu cô trước kia, Hoàng đồng thời cũng qua lại với 1 người con gái khác! Số là lâu ngày Diễm mới gặp lại một người bạn cũ, 2 người hàn huyên tâm sự thì cô bạn đó nói có quen biết người yêu cũ của Hoàng. Diễm tò mò hỏi thì được biết, cô người yêu cũ đó không phải Hoàng yêu trước cô, mà là sau khi quen cô! Hai người ấy yêu nhau tầm 4,5 tháng thì Hoàng nói lời chia tay. Hóa ra Hoàng yêu người khác rồi chia tay lúc nào cô cũng chẳng hay, luôn cho rằng ai cũng có thể tệ bạc với cô, trừ anh.
Khi Diễm đem chuyện hỏi chồng thì Hoàng cũng thừa nhận, nhưng lại giải thích rằng đó là ý của bố mẹ anh, muốn anh tìm hiểu cô nàng đó. Anh không thích nhưng cũng cố chiều theo ý bố mẹ, sau đó đã nhanh chóng tuyên bố không hợp để lấy cớ từ chối. Hoàng nói sao thì cô biết vậy, cũng chẳng muốn đào sâu thêm làm gì, dẫu gì chuyện cũng là quá khứ rồi. Cũng không ngoại trừ khả năng cô nàng đó là một “cơn say nắng” của Hoàng, hoặc anh cũng có ý tìm hiểu, nhưng sau phát hiện ra Diễm vẫn là lựa chọn tốt hơn nên đã âm thầm “đá” cô ta. Dù cho sự thật là thế nào thì rõ ràng hình tượng người đàn ông tốt của Hoàng trong lòng vợ đã bị sứt mẻ ít nhiều.
Chuyện từ đời nảo đời nào ấy còn gây không ít phiền muộn trong lòng Diễm nhiều ngày sau đó. Sau, cô phải tự trấn an và động viên mình rằng, lúc yêu nhau thì ai cũng có quyền lựa chọn để tìm được đối tượng kết hôn tốt nhất, Hoàng làm thế tuy khiến cô tổn thương nhưng thôi đành, cũng có thể tha thứ được. Lại nhìn vào sự chân thành, chu đáo và hết lòng của chồng với vợ con hiện tại, Diễm cũng dần nguôi ngoai.
Video đang HOT
Nhưng thật chẳng ngờ, lòng cô bình yên lại chưa được bao lâu thì lại tiếp tục dậy sóng. Diễm phát hiện Hoàng có “phòng nhì” – một cô nàng xinh như hoa, được anh tậu nhà, chu cấp chi tiêu hàng tháng cho đầy đủ không thiếu thứ gì. Anh đến với bồ vào những lúc Diễm không nghi ngờ: giờ nghỉ trưa, tranh thủ một lúc khi tan làm, khi mẹ con cô về ngoại… Và việc liên lạc với bồ của anh luôn qua một chiếc điện thoại riêng để trên công ty, ngoài ra không qua bất kì một kênh nào khác.
Thảo nào mà điện thoại anh có thể tùy tiện để lung tung trong nhà, facebook, email cũng đều cho vợ biết mật khẩu. Anh công khai mọi thứ như thế, Diễm không nghi ngờ cũng phải. Ngoài ra, để vợ mất cảnh giác, Hoàng luôn cố gắng quan tâm, chiều chuộng vợ hết mực, để cô nghĩ rằng anh đối xử với cô tốt như thế thì làm sao mà có thể ngoại tình được. Ví như, các buổi trưa anh chia ra, một nửa đến nhà bồ, một nửa đón vợ đi ăn, vợ con về ngoại anh vẫn gửi tin, gọi điện hỏi thăm đều đặn. Kín kẽ như thế, dù Diễm có đa nghi đến mấy cũng phải chào thua! Nguồn cơn Diễm phát hiện ra chồng ngoại tình cũng là một sự hết sức tình cờ. Chiều tối ấy, Hoàng xách vợt tennis lên xe nói đi tập. Thường ngày giờ đó Diễm sẽ ở nhà cơm nước, dọn dẹp và tắm cho con, nhưng hôm đó, cô có chút đồ cần mua gấp nên gửi con nhà hàng xóm, cũng ra ngoài ngay sau chồng vài phút. Nhờ thế, Diễm mới biết chồng mình chẳng hề đi tập thể thao mà đi tới một khu chung cư và ở đó hơn một tiếng mới ra, đúng bằng giờ đi đánh tennnis. Trong lòng dậy lên nghi ngờ, Diễm thuê người theo dõi thì tìm ra được sự thật ngoài sức tưởng tượng như vậy về chồng mình. Nhìn Hoàng đầy vẻ hối lỗi đang cầu xin mình tha thứ, Diễm thấy hoang mang vô cùng. Người mà cô tưởng là thật lòng thật dạ với cô thì lại có quá nhiều thứ dối trá, giấu diếm cô như vậy, người mà cô tưởng cho dù thế giới này đàn ông ngoại tình hết thì chỉ riêng anh vẫn chung thủy với vợ thì nay đã biết bao bồ nhí!
Lúc sự việc đã rõ trắng đen mà Diễm vẫn gần như không thể tin nổi là Hoàng có thể làm những việc như thế. Nhớ lại lời mấy chị em đồng nghiệp ở cơ quan, khi Diễm tự hào khoe chồng thì các chị ấy đã phang một câu đầy phũ phàng: “Đàn ông chỉ chung thủy cho tới khi bị lộ”. Lúc ấy Diễm khó chịu bực bội lắm, nghĩ họ ghen ăn tức ở với mình, nhưng giờ cô ngẫm ra, có lẽ điều đó đúng chính là chân lí thật rồi!
Theo Afamily
Trong cơn tức giận, chồng cầm bình hoa đập vỡ tan tành dưới chân tôi
Tôi vừa dứt lời, chồng tôi liền cầm bình hoa giả bên kệ ti vi đập vỡ tan tành dưới chân tôi. Rồi chưa hả giận, anh tát cho tôi một bạt tai và gầm lên...
Chồng tôi là người gia trưởng, nhưng kiếm ra tiền lại tu chí làm ăn, không nhậu nhẹt, gái gú hay có tật xấu nào. Còn chú em chồng thì là người sành sỏi, thích làm giàu nhanh nên chuyển hết nghề này sang nghề khác. Từ mở hiệu cầm đồ, chơi hụi, buôn bán... bao nhiêu nghề nhưng cũng chẳng đâu vào đâu. Nghề nào cũng được một thời gian rồi đổ bể. Tôi vẫn chưa quên được, cách đây 3 năm, chú em thứ hai mở hiệu cầm đồ, làm ăn chẳng hiểu sao thua lỗ, vợ chồng tôi phải giúp hơn 100 triệu, 3 năm rồi vẫn chưa trả. Giờ thì nghe nói vỡ hụi nên phải lại nợ rất lớn.
Thứ bảy tuần trước, em chồng mang mẹ chồng sang nhà, nói với tôi muốn mượn 300 triệu trả nợ. Lúc đó chồng tôi đi vắng, với lại người cầm tay hòm chìa khóa trong nhà là tôi nên chú ấy đặt thẳng vấn đề với tôi. Mẹ chồng bên cạnh cũng ngọt ngào đon đả nói vào. Nhưng quả thực, đây là một số tiền khá lớn, lại sau vụ 100 triệu kia, nên tôi cũng rất băn khoăn do dự. Tôi bảo em chồng để tôi suy nghĩ một hai ngày. Vậy là em ấy sửng cồ lên: "Chị chặt chẽ quá, nếu phải em ruột của chị thì liệu chị có cần phải nghĩ không?". Mẹ chồng tôi cũng bực dọc: "Chị tính toán vừa thôi, thấy em chồng khó khăn mà không giúp đỡ".
Tôi bảo hai người cứ thư thư, tôi bàn bạc lại với chồng rồi ngày mai trả lời. Không ngờ, chú ấy giận dỗi, nói như mắng vào mặt tôi: "Chị có cho vay hay không thì nói thẳng, cứ làm trò, tính với toán. Đúng là phường ki bo, keo kiệt". Mẹ chồng tôi thấy chú ấy thế, cũng hùa theo: "Thôi về đi con, dù sao cũng là chị dâu, khác máu tanh lòng. Đừng hi vọng người ta giúp mình không công con ạ".
Tôi rất bức xúc, số tiền lớn như vậy bảo sao tôi không tính toán được. Huống chi, em chồng tôi cũng có "tiền sử" sử dụng tiền vào những mục đích không chính đáng rồi. Thêm vào đó, nào có ai cho em chồng mượn tiền mà không thông qua chồng?
Tôi vừa dứt lời, chồng tôi liền cầm bình hoa giả bên kệ ti vi đập vỡ tan tành dưới chân tôi. (Ảnh minh họa)
Thấy hai người đùng đùng lôi kéo nhau định về, tôi bảo: "Mẹ để con gọi điện hỏi chồng con đã". Điện thoại thông, tôi nói với chồng chuyện em chồng muốn vay 300 triệu trả nợ. Chồng tôi liền đồng ý luôn. Anh bảo tôi trả lời mẹ và em rằng ngày mai anh mang tiền vào nhà cho.
Tôi rất bất ngờ trước quyết định này của chồng. Anh cũng chẳng bàn bạc với tôi một câu. Khi nghe được thông tin đó, mẹ chồng và em chồng tôi vui vẻ ra về, trước khi đi, họ còn nói mát tôi: "Thấy chưa. Còn lấy cớ tính toán, hỏi chồng nữa không?".
Chồng như vậy, tôi cũng rất giận. Hơn thế nữa, bao lâu nay anh đều bên trọng bên khinh. Gia đình anh thì anh chu đáo, giúp đỡ hết lòng, còn nhà vợ có việc gì thì anh luôn tìm cách thoái thác. Hai vợ chồng tôi đều làm cho công ty nước ngoài, lương hai vợ chồng hàng tháng cũng để ra vài ba chục triệu. Mặc dù tiền do tôi giữ, nhưng muốn dùng vào việc gì đều phải hỏi ý kiến anh. Đợt bố mẹ tôi làm nhà, tôi bảo anh giúp chút nhưng anh chỉ đưa cho tôi 3 triệu để giúp bố mẹ, khiến tôi chẳng biết phải ăn nói thế nào với bên nhà ngoại.
Thế nên việc chú em chồng tôi lần này lại sang vay tiền khiến tôi hết chịu nổi. Mà khả năng em chồng không trả được là rất lớn. Sổ đỏ nhà mẹ chồng, chú ấy còn thế chấp chưa chuộc lại. Giờ thêm số tiền này của gia đình tôi thì đến bao giờ mới trả được. Với cả, tôi muốn tích góp chút ít, mua mảnh đất nhỏ, sau này còn xây nhà cửa cho con cái.
Cho nên chiều hôm đó, chồng về bảo tôi đưa tiền anh mang cho em trai vay, tôi liền phản đối. Vậy là chồng tôi to tiếng: "Nhà này tôi là chủ hay cô là chủ? Tôi có mỗi một đứa em, giờ nó gặp khó khăn, là anh chị không giúp thì ai giúp nó? Cô ích kỷ vừa thôi, cái gì cũng biết nghĩ cho bản thân mình".
Tôi thấy trong chuyện này tôi không hề có lỗi. Tôi giữ tài sản cho con tôi thì có gì sai? (Ảnh minh họa)
Bực bội quá tôi cũng cãi lại. Tôi nói anh có gia đình rồi, anh phải biết chăm lo cho gia đình, con cái trước. Em chồng dù sao cũng đã trưởng thành, tự lo liệu được cuộc sống. Chú ấy thất bại trong làm ăn tử tế thì giúp đã đành, đằng này suốt ngày nợ nần vì cờ bạc, với những việc vớ vẩn, thì ai có tiền mà giúp mãi được.
Tôi vừa dứt lời, chồng tôi liền cầm bình hoa giả bên kệ ti vi đập vỡ tan tành dưới chân tôi. Rồi chưa hả giận, anh tát cho tôi một bạt tai và gầm lên: "Cô ích kỷ vừa thôi. Cô nghĩ mấy đồng của cô nó to lắm à? Đã vậy tôi sẽ cho nó hết, để cô ngồi mà tiếc". Nói rồi anh bỏ đi.
Tôi thấy trong chuyện này tôi không hề có lỗi. Tôi giữ tài sản cho con tôi thì có gì sai? Mồ hôi nước mắt bao năm của hai vợ chồng mà có nguy cơ mất không thì thử hỏi ai chịu được? Tôi làm thế đúng phải không mọi người? Giờ làm sao để chồng tôi thôi giận dữ và chịu suy tính cho tương lai lâu dài đây? Chẳng lẽ để đến khi em chồng phá hết thì anh mới tỉnh ngộ?
Theo Afamily
Tôi đã lĩnh trọn cú lừa ngoạn mục của người đàn ông lý tưởng! Tôi cảm thấy vô cùng đau đớn, tuyệt vọng và sợ hãi. Anh đã lừa tôi một cú lừa ngoạn mục, khiến tôi không thể rút ra khỏi vũng lầy này. Ra trường 1 năm, tôi vào làm cho một công ty tổ chức sự kiện. Vì là người trẻ nhất, lại có tính ham chơi nên tiệc tùng nào tôi cũng hưởng...