Đàn bà tự lập về kinh tế vẫn không dám bỏ chồng
Đàn bà bỏ chồng luôn phải gánh chịu những điều tiếng không hay của miệng lưỡi người đời. Tôi cũng chỉ vì cái danh dự hão huyền mà nhắm mắt chấp nhận chung sống với người chồng tệ bạc.
Chồng tôi suốt ngày chỉ biết đi bia rượu, cờ bạc rồi về nhà gây sự với vợ con, bỏ bê gia đình. Tôi đã không biết bao lần khuyên nhủ chồng, ngọt nhạt đều có những mọi chuyện vẫn không hề thay đổi.
Có lẽ sai lầm cũng bắt nguồn từ tôi, bởi tôi quá yêu thương chiều chuộng chồng khiến anh “sinh hư”. Mọi việc trong gia đình tôi luôn cố gắng giành lấy hết, hết mình với chồng, gia đình chồng. Tôi luôn tạo điều kiện để anh được nghỉ ngơi, vì tôi nghĩ được chăm sóc, chiều chuộng người mình yêu cũng cảm thấy hạnh phúc. Và giờ tôi đang tự đẩy chồng rời xa dần vòng tay mình.
Ảnh minh họa
Khi đứa con đầu lòng ra đời, những việc không tên ngày càng nhiều nhưng anh vẫn vậy, vẫn như người độc thân, bạn gọi là đi bia rượu, nhậu nhẹt tới khuya mới về. Chăm con, chăm cả chồng say xỉn nhiều đêm tôi nằm ôm con mà thầm khóc. Không chỉ vậy, mới đây tôi còn biết anh đang nợ nần rất nhiều chỉ vì lao vào cờ bạc. Bao tiền của tiết kiệm từ trước tới nay đã được mang ra để trả nợ cho anh. Anh hứa sẽ tu tỉnh không chơi bời gì nữa nhưng rồi lại đâu vào đấy.
Video đang HOT
Thậm chí, khi bị cằn nhằn anh sẵn sàng đánh chửi tôi và bỏ đi. Nếu tôi ăn không ngồi rỗi, bất tài vô dụng đã đành, tôi cũng phải kiếm tiền, thậm chí là nguồn thu nhập chính trong gia đình, nhưng vì từ trước tới nay chưa bao giờ tôi hỏi anh đến vấn đề tiền bạc mà luôn tự chi tiêu, để những đồng tiền anh kiếm được anh lo cho bản thân nên anh nghĩ tôi là kẻ vô dụng chăng?
Bao năm tích góp, giờ tay trắng, chồng càng ngày càng bê tha, tôi còn nghe nói anh đang cặp với một cô gái nào đó khiến hai vợ chồng suốt ngày cãi vã, chỉ trích nhau. Đã vậy, giờ anh thích là đi biền biệt vài ngày không thèm về cũng chẳng đoái hoài đến con nhỏ.
Tôi quá mệt mỏi với cuộc sống như vậy. Một mình tôi thừa khả năng nuôi con, và tự lo cho bản thân nhưng con tôi sẽ bị thiếu thốn tình cảm của cha mẹ. Bố mẹ tôi cũng ly hôn từ khi tôi còn nhỏ vì thế tôi thấu hiểu cuộc sống cô đơn, buồn tủi khi lớn lên không được đầy đủ tình thương của cha mẹ. Nhìn các bạn cùng lứa được bố mẹ đưa đón, yêu thương khiến tôi vô cùng tủi thân, chính vì thế tôi tự hứa với bản thân sẽ không bao giờ để con mình phải sống lại cuộc sống mà mẹ nó đã phải trải qua.
Một phần lớn nữa, tôi không muốn bị hàng xóm, láng giềng rồi chính họ hàng mình dè bỉu rằng đời cha mẹ tôi đã vậy, đến đời tôi còn không biết lấy đó làm gương mà còn đi theo vết xe của cha mẹ. Tôi không muốn con tôi bị miệng lưỡi người đời dè bỉu, châm chọc hay vô tình làm tổn thương tình cảm của con. Thật tâm, tôi vô cùng khó nghĩ, tôi không thể để cha mẹ vì tôi mà mang tiếng với mọi người. Tôi cũng không đành lòng để điều tiếng bủa vây lấy mình khi ai cũng nghĩ tôi đang có một gia đình quá hạnh phúc, ấm no.
Chẳng lẽ, tôi cứ phải sống như một bà mẹ đơn thân chính trong “tổ ấm” này? Chẳng lẽ vì cái danh dự, cái sĩ diện mà tôi đang “khoác” vào khiến tôi phải chấp nhận một cuộc hôn nhân đầy nước mắt này? Liệu tôi ôm con bỏ đi thuê nhà sống riêng rồi giấu mọi người, giấu cả gia đình có phải là giải pháp tốt? Hãy giúp tôi, làm sao để có thể thoát khỏi tình cảnh này.
Hoài Thu (Độc giả TTOL)
Theo VietNamNet
Thấy chồng ngẩn ngơ sau ly hôn vợ cười khẩy: "Biết được công việc của tôi lương 9 con số..
Tôi vừa mới kết hôn được hơn 3 năm mà đã phải ly hôn người chồng tệ bạc đó chỉ vì lý do muôn thủa anh ta ngoại tình và coi thường vợ vì nghĩ tôi kiếm được ít tiền.
Tôi nhìn chồng cười khẩy: "Biết được công việc lương 9 con số nên tiếc à".(Ảnh minh họa)
Tôi gần 30 tuổi, vừa trải qua đổ vỡ trong hôn nhân. Tôi lấy chồng khi 25 tuổi, đã có 1 công việc hành chính nhàn nhã dù mức thu nhập không quá cao. Chồng tôi cũng chỉ là nhân viên bình thường trong 1 công ty xuất khẩu. Nhưng thu nhập của anh thì khá hơn tôi 1 chút. Cả hai chúng tôi đều là dân tỉnh lên thành phố lập nghiệp nên không có điều kiện gì nhiều, chúng tôi vẫn phải thuê nhà trọ để ở.
Hồi mới yêu nhau chúng tôi đều tự chủ trong thu nhập của mình. Cũng chính vì thế mà không ai phụ thuộc ai cả. Chúng tôi yêu nhau được hơn nửa năm thì cưới. Có lẽ thời gian yêu nhau quá ít và thời gian hiểu nhau cũng chưa nhiều nên ngày chúng tôi đi đến kết hôn ngay từ đầu có lẽ đã là 1 sai lầm. Chúng tôi gần như lúc nào cũng có mâu thuẫn và không thể hòa hợp được.
Ngày mới cưới thì cuộc sống tạm ổn, nhưng sau khi kết hôn được 1 năm thì mọi chuyện bắt đầu thay đổi. Nhất là khi tôi mang bầu và phải nghỉ ở nhà không đi làm nữa. Với mức lương hơn 10 triệu của chồng thật sự chúng tôi phải sống trong cảnh điều kiện kinh tế eo hẹp vô cùng. Cũng chính từ đó những mâu thuẫn bắt đầu nảy sinh. Chồng thì cho rằng tôi tiêu nhiều, có những khi anh còn nói vô cùng xúc phạm kiểu bề trên như: "Không kiếm ra tiền mà chỉ biết tiêu" hay anh nói "Cô tiêu vừa thôi chứ, tôi có phải cái máy sản xuất tiền đâu". Nghe những lời nói đó thì thật sự 1 bà mẹ mang thai như tôi không khỏi tủi thân, biết bao lần tôi cứ khóc nhưng rồi lại tự an ủi mình rằng sẽ không sao đâu.
Tôi bắt đầu tự làm kinh tế cho mình, tôi tìm 1 công việc làm thêm là bán hàng online và viết lách. Lúc đầu thì công việc tôi làm không được ổn lắm, nhưng sau đó dần quen thì mọi chuyện bắt đầu tốt lên. Tôi có 1 mức thu nhập khá cho bản thân mình, có đủ khả năng để lo cho con. Tôi vẫn chỉ nói với chồng rằng tôi chỉ cộng tác linh tinh nên số tiền tôi kiếm được chỉ đủ từng bữa cơm hàng ngày chứ cũng không có dư dật gì cả. Chồng nghe xong cũng đỡ coi thường tôi hơn. Ít nhất thì anh nghĩ tôi vẫn kiếm được tiền chứ không phải cái loại chỉ biết ăn bám.
Lúc tôi sinh con thì mọi chi phí lần lượt đội lên đầu chồng thêm 1 lần nữa. Tôi sinh khó nên phải mổ chứ không đẻ thường được. Chính về vậy mà cái lúc tôi sinh xong anh cáu gắt với tôi liên tục. Anh quát tôi việc không sinh thường được nên tốn tiền. 1 lần nữa nước mắt tôi rơi vì cảm thấy cuộc hôn nhân này đã đến lúc kết thúc nó.
Chưa đầy 2 tháng sau khi tôi sinh, chồng tôi đã cặp bồ với 1 cô nàng trẻ măng. Tôi cũng chỉ được nhìn thấy nhân tình của chồng qua 1 bức ảnh trên zalo, nhìn thì cũng xinh xắn. Đến nước này thì tôi cũng không còn thiết tha ông chồng của mình nữa. Nhưng kể con còn quá bé nên tôi vẫn tiếp tục cuộc hôn nhân này. Tôi đã hi vọng anh ấy sẽ thay đổi, sẽ nghĩ về vợ con hơn. Nhưng những gì tôi nhìn thấy đều không phải vậy. Được gần 1 năm, con đã cứng cáp hơn, tôi cũng có mức thu nhập lên đến 9 con số nhờ việc kinh doanh thuận lợi. Tôi dùng số tiền của hồi môn của bố mẹ đầu tư vào bất động sản may mắn trúng lớn. Số tiền kiếm được tôi đều gửi vào tiết kiệm để lo cho con và mỗi tháng đều có lãi khá cao.
Khi tôi đề nghị ly hôn, chồng tôi vui vẻ gật đầu. Cho đến lúc tôi kê khai vào giấy thu nhập của mình lúc đấy chồng mới ngẩn ngơ về số tài sản chỉ trong 3 năm lấy chồng mà tôi giữ. Công việc lương lên đến 9 con số của tôi vẫn đầu tư thêm lợi nhuận hàng tháng. Chồng nhìn tôi ngẩn ngơ sau khi kí vào đơn ly hôn. Tôi nhìn chồng cười khẩy: "Biết được công việc lương 9 con số nên tiếc à". Chồng nhìn không nói gì, chúng tôi ly hôn ngay sau đó. Rời xa 1 người đàn ông coi thường mình như vậy, rồi chắc chắn mẹ con tôi sẽ có 1 cuộc sống tốt đẹp hơn.
Theo blogtamsu
Trốn chạy khỏi mẹ chồng ghê sợ khi thai mới 5 tháng tuổi Đúng 12 giờ đêm, tôi gọi taxi, bế con về ngoại dù sức khỏe đang yếu. Chồng tôi chạy theo không kịp liền nhắn tin "Cô mà đi thì đừng quay về nhà này nữa". Tôi có chuyện này rất mong được tâm sự với mọi người, hiện tôi đang rơi vào bế tắc khi phải về nhà mẹ đẻ chờ sinh và...