Đại gia vừa thử lòng, chân dài đã chạy “mất dép”
Tôi vừa tắm xong thì Quyên đến. Mỗi lần tôi đến thành phố này, chỉ cần nhắn cho em địa chỉ là ngay lập tức, em sẽ lao đến như một cơn gió.
Đã đôi lần tôi hỏi em “bao giờ thì em định lấy chồng?”. Em bảo tôi: “Khi nào anh bỏ vợ thì em lấy chồng”. Lúc đó tôi chỉ cười: “Thế thì em sẽ chết già đấy”. Nhưng có vẻ như Quyên cũng không để ý đến nụ cười của tôi lắm.
Ảnh minh họa: Getty Images.
Quyên trẻ trung, xinh đẹp. Em thua tôi tới một con giáp. Lúc đầu, khi mới quen, em gọi tôi là chú, nhưng sau đó nhanh chóng đổi cách xưng hô. Em là nhân viên văn phòng, công việc có vẻ nhàn hạ. Lúc đầu, em nói em ngưỡng mộ tôi. Tôi cũng không biết em ngưỡng mộ tôi vì danh vọng, hay ngưỡng mộ vì tôi có nhiều tiền. Nhưng điều đó thực chất không quan trọng. Ở thành phố này, tôi có vài ba dự án dài hơi. Mỗi lần có việc vào đây, có một người cùng ăn cùng chơi cũng đỡ buồn, nhất lại là một cô gái đẹp.
Tôi thừa nhận tôi là một gã đàn ông đa tình. Nhưng nếu nói yêu thực sự, có lẽ tôi chỉ yêu mỗi vợ tôi. Đối với vợ, tôi không chỉ có tình yêu, còn là thương, còn là nể trọng.
Yêu nhau từ thuở tay trắng, trong sự nghiệp, vợ luôn là bạn đồng hành, trong gia đình, nàng luôn là hậu phương. Nàng bên tôi từ khi tôi chỉ là một anh kĩ sư nghèo, cho đến bây giờ có thể nói nhiều khi tiêu tiền không cần nghĩ.
Có một điều tôi thật sự đặc biệt nể vợ, ấy chính là cô ấy chưa từng ầm ĩ ghen tuông. Những lúc tôi làm sai chuyện gì, hay vợ buồn chuyện gì tôi, cô ấy thường im lặng. Sự im lặng của vợ khiến tôi sợ hơn hết thảy. Vậy nên dù có muốn chơi bời chút bên ngoài, tôi vẫn luôn cố gắng kín đáo nhất có thể.
Trở lại chuyện với Quyên. Lúc đầu em ở bên tôi có tỏ vẻ tình cảm vô tư thật. Có lẽ đó là lý do mối quan hệ của tôi với Quyên kéo dài hơn những mối quan hệ chớp nhoáng trước đó. Tôi không tiếc Quyên thứ gì. Cô ấy thích gì, cần gì tôi đều chiều chuộng hết. Nói chung, nếu thứ đó có thể mua bằng tiền thì không thành vấn đề.
Video đang HOT
Nhưng càng ngày Quyên càng muốn nhiều hơn. Thứ cô ấy muốn lại là thứ tôi không thể cho, cũng không muốn cho, đó là “danh phận”. Hình như cô ấy tự tin vào tuổi trẻ và sắc đẹp sẽ khiến tôi mềm lòng, đó là lý do cô ấy kiên trì với mối quan hệ này dù tôi không hề hứa hẹn.
Lần gặp nhau này, Quyên không ngần ngại hỏi:
- Nói thật một lần cho em biết được không. Anh có yêu em không?
- Anh thích em, em rất xinh đẹp.
- Vợ anh không xinh đẹp, cũng không còn trẻ. Anh có thể lựa chọn lại mà.
- Vợ anh cũng từng trẻ, từng đẹp. Nhưng…
- Nhưng sao?
- Đúng là anh cũng chán vợ anh lắm rồi. Nhưng con anh vẫn chưa trưởng thành, đang tuổi dở dở ương ương rất khó bảo. Mẹ anh bị tai biến bao nhiêu năm nay, bà nằm một chỗ và nhất định không cho ai chăm sóc mình ngoại trừ con dâu. Vài năm nay dịch, công ty anh thua lỗ, đang vay nợ khá nhiều. Nếu em có thể thay vợ anh cùng anh lo toan những việc này, ngay ngày mai anh sẽ viết đơn ly hôn ngay. Anh tin giai đoạn này sẽ qua nhanh thôi. Anh nhất định sẽ không để em phải chịu khổ lâu.
Quyên nhìn tôi, mắt không chớp hồi lâu rồi trả lời ngắc ngứ: “Cái này em cần suy nghĩ, dù sao cũng là chuyện hệ trọng một đời người”. Tôi nhéo mũi Quyên: “Nếu em yêu anh thật lòng thì mọi khó khăn chỉ là chuyện nhỏ, phải không?”.
Nhưng, một ngày, hai ngày Quyên không ghé tìm tôi như mọi khi. Tôi nhắn tin:
- Anh vẫn đang đợi câu trả lời của em.
- Xin lỗi anh, em không muốn mang tiếng là “tiểu tam” phá hoại gia đình người khác. Có lẽ em đã ngộ nhận, nhầm lẫn giữa sự ngưỡng mộ và tình yêu. Một lần nữa, em xin lỗi anh.
Có ai bị tình trẻ bỏ rơi mà cảm thấy trong lòng sảng khoái như tôi không. Tình trẻ của tôi ơi, em nghĩ cánh đàn ông lắm tiền nhiều của là những kẻ ngu khờ hết cả. Nhưng nếu họ ngu ngốc thì đã chẳng thể giàu có được như thế, thành đạt được như thế. Em nghĩ chỉ cần dựa vào sắc đẹp và sức trẻ mà “dắt mũi” được những kẻ chưa có gì là chưa trải qua trong cuộc đời này hay sao?
Tôi thừa nhận, tôi ham vui, ham lạ. Nhưng tôi cũng đủ tỉnh táo để phân biệt ai ở bên mình vì tình, ai ở bên mình vì tiền. Tiền có thể mua được một người phụ nữ ở bên cùng hưởng thụ chứ làm sao mua được một người phụ nữ cùng mình đi qua những ngày gian khó. Nghĩ đến đó, thật lòng tôi lại cảm thấy có lỗi thật nhiều với vợ tôi.
Chồng ngoại tình hết lần này tới lần khác nhưng tôi chưa muốn ly hôn vì anh ấy đẹp trai, kiếm tiền giỏi
Tôi đau lòng khi nhiều lần phát hiện ra chồng ngoại tình, nhưng bất lực không thể chia tay.
Trước đây tôi cũng từng có ý nghĩ lấy chồng đào hoa, tài năng, kiếm tiền giỏi thì sẽ không tránh khỏi chuyện anh ấy có người bên ngoài. Lúc mới yêu, tôi còn tự hào khi đã "hớt tay trên" của nhiều cô nàng xinh gái, chân dài nhăm nhe có được tình yêu của anh ấy. Nhưng tôi không thể ngờ rằng, mình lại chịu đựng đến khổ sở với ông chồng lăng nhăng.
Lấy nhau được 5 năm, ai cũng bảo tôi số sướng, lấy được anh chồng "chuẩn soái ca", làm chủ một công ty ăn nên làm ra, ở nhà biệt thự, hai vợ chồng mỗi người một chiếc ô tô... Đúng là nếu nói về vật chất, tôi có thể hơn nhiều bạn bè cùng chăng lứa, nhưng bảo tôi sướng thì chưa chắc đã đúng, bởi tôi có rất nhiều nỗi khổ tâm.
Sau khi sinh con, tôi đau lòng phát hiện ra chồng có người bên ngoài. Lúc đó chồng tôi cũng tỏ ra ăn năn, hối hận lắm, anh ấy chia tay cô bồ trẻ đẹp một cách không thương tiếc để trở về với vợ con. Tôi cũng lấy làm mừng, coi đó là một "tai nạn nhỏ" để chồng sớm thức tỉnh, không bao giờ ngoại tình nữa. Lúc đó, tôi cũng tự nhận một phần nguyên nhân là do mình sau sinh béo hơn, xấu hơn, lúc nào cũng chỉ biết đến con, thiếu đi sự quan tâm, chăm sóc chồng.
Nhưng chỉ vài tháng sau, chồng tôi lại tiếp tục lao vào cuộc tình vụng trộm với người bên ngoài. Tôi tức giận, đến mức ôm con về nhà ngoại và không muốn gặp chồng nữa. Nhưng rồi, chồng tôi lại một lần nịnh nọt, hứa hẹn đủ kiểu mong vợ tha thứ, còn nhận lỗi trước bố mẹ vợ... Thương con còn nhỏ, tôi lại tha thứ cho chồng.
Ảnh minh họa
Từ đó đến nay, tôi không biết bao lần đau khổ khi phát hiện ra điện thoại của chồng đầy rẫy những tin nhắn mùi mẫn, yêu đương với các cô gái khác. Chồng tôi thường xuyên đi về khuya, thờ ờ chuyện chăn gối với vợ. Tôi biết thừa chồng tôi có người bên ngoài, anh ấy không chỉ cặp với một mà vài người cùng lúc. Đã có nhiều người khuyên tôi đi đánh ghen, nhưng tôi nghĩ làm vậy cũng chẳng giải quyết được gì, chồng lăng nhăng thì mình rõ hơn ai cả.
Đã nhiều lần tôi đã viết sẵn đơn ly hôn, nhưng rồi lại xé đi, nhìn thấy con còn nhỏ, nó đâu có tội tình gì mà phải xa bố hoặc mẹ. Thậm chí, chồng tôi cũng thừa nhận thói lăng nhăng khó bỏ của mình. Chồng tôi nói rằng, nếu không chịu được thì sẽ sẵn sàng ly hôn và sẽ mua nhà, chu cấp cho hai mẹ con tôi sống đầy đủ mỗi tháng. Nhưng tôi mới chính là người chần chừ không để ly hôn xảy ra.
Đã gần 2 năm nay tôi chọn con đường không quan tâm đến chuyện bên ngoài của chồng, tập trung chăm sóc con cho tốt, coi đó là điểm tựa. Chồng tôi ra ngoài không biết anh ấy làm những gì, nhưng về nhà là rất quan tâm tới vợ con. Anh ấy thương tôi vất vả chăm con, nên hay bù đắp cho tôi bằng cách đưa vợ con đi mua sắm, đi chơi... Chồng tôi cũng rất quan tâm tới gia đình nhà vợ, mỗi khi có việc, anh ấy đều thu xếp để về ngoại với tôi.
Tôi không nỡ bỏ chồng vì sợ sau ly hôn, mọi việc sẽ tồi tệ hơn và rơi vào khủng hoảng. Tôi cũng tiếc và vẫn còn tình cảm vì chồng tôi là người đẹp trai, lịch lãm, thành công mà tôi thường tự hào. Tôi cũng sợ khi ly hôn, cả tôi và con sẽ khổ, còn người đàn bà thay thế chỗ hai mẹ con tôi lại được chiều chuộng, sống sung túc.
Nhiều lúc cũng thấy buồn, cô đơn trong ngôi nhà của mình. Tôi có quá ngu ngốc không khi chấp nhận chuyện chồng ngoại tình? Tôi nên duy trì cuộc sống gia đình có vỏ bọc hoàn hảo như hiện tại, hay dũng cảm chấm dứt hôn nhân? Hãy cho tôi lời khuyên!
(Honghanh@...)
Lần đầu tiên bị đuổi học và chiếc ô dính đầy dầu mỡ của bố Tôi ngẩn ngơ đứng nhìn bố, ông lúng túng mở chiếc ô lên cho tôi. Cơn mưa cuốn trôi mọi thứ, riêng ký ức trưa hôm ấy thì chẳng thể nhạt nhòa. "Học thì dốt mà cứ đòi lên lớp!" Nghe câu này ai cũng tưởng tôi là đứa học kém. Nhưng không, ngược lại tôi rất tự hào vì mình luôn có...