Đại gia trả 500 triệu m.ua t.rinh nhưng cả đêm chỉ ôm ngủ, cô gái quyết dâng hiến và cái kết
Cô ngỡ ngàng. Không, nếu đã nhận t.iền, cô sẽ phải làm theo giao kèo, cô thích sự sòng phẳng để cả hai không phải nợ nần nhau. Anh ta nhất quyết không cầm còn cô nhất quyết dâng hiến để rồi trong lúc giằng co, cô vô tình ngã vào người anh ta.
Cô đang rung động trước giọng nói cảm mến và hành động nhẹ nhàng, ân cần của anh ta. (Ảnh minh họa)
Ai nói người nghèo không có học, vô học thì cô chính là minh chứng rõ ràng nhất. Cô học, quyết tâm học và học rất giỏi. Xinh xắn, dễ thương, cách ứng xử cũng rất dễ được lòng người. Thứ duy nhất mà cô thiếu chính là t.iền, là rất nhiều t.iền mà thôi. Cô chỉ còn mẹ, bố cô mất lâu rồi. Mẹ cô sau bao nhiêu năm lăn lộn vất vả k.iếm t.iền nuôi cô thì bây giờ thân già còm cõi đã chẳng còn sức mà làm việc gì nặng nhọc. Bà chỉ quanh quẩn ra vào với vườn rau, con gà, thi thoảng chạy chợ với vài đồng lẻ để có chút ít gọi là gửi lên cho cô ăn học.
Cô vừa đi học, vừa đi làm không để mẹ phải bận tâm về mình. Trong trường, cô luôn là ngôi sao sáng. Con trai, thậm chí là mấy thiếu gia giàu có theo đuổi cô cũng chẳng thiếu. Nhưng cô chẳng để ý ai trong số họ. Giờ thứ cô muốn có được nhất chính là công việc tốt để kiếm ra đồng t.iền chân chính giúp đỡ mẹ, báo hiếu mẹ trong những tháng ngày t.uổi già.
Rồi mong ước của cô cũng thành hiện thực. Cô xin được một công việc tốt với mức thu nhập khá. Tháng lương đầu tiên, cô dành hết cho mẹ, chẳng giữ lại cho mình chút gì. Công ty cô làm về tổ chức sự kiện nên cô nhanh chóng trở thành tâm điểm chú ý của nhiều người có t.iền. Khó mà phủ nhận được vóc dáng hoàn hảo của cô.
Bình thường cô không ăn diện, không chau chuốt ngoại hình cũng đã bắt mắt vô cùng rồi. Giờ có thêm chút son phấn, váy áo vào, nhìn cô chẳng khác gì mấy cô hot girl được công nghệ chỉnh sửa trên mạng hết. Nhưng cô cũng tự biết đời người con gái không được dễ dãi, nóng vội, nên nhìn cho kĩ, chọn cho sâu. Hơn nữa, cô cũng chưa muốn nghĩ đến chuyện yêu sớm vì trước mắt, cô còn quá nhiều chuyện phải lo. Thật không may, ước mơ của cô chưa thực hiện được bao nhiêu thì…
Cô cứ tưởng mấy chuyện này chỉ có trên báo chí, trên phim ảnh thôi chứ chẳng tin nó lại có ngoài đời thực. (Ảnh minh họa)
Mẹ cô đổ bệnh. Bệnh rất nặng và cần rất nhiều t.iền để chữa trị. Cô đi làm chưa được bao lâu, t.iền cũng không có nhiều, mà cũng không vay mượn được ai vì họ hàng đều khó khăn cả. Nhà cửa cũng không có gì đáng giá để cầm cố, thế chấp. Nhưng cô cũng không thể nhìn mẹ c.hết trước mắt mình như vậy. Đúng khi ấy thì…
Video đang HOT
Cô nhận được một cuộc gọi. Cô c.hết lặng. Cô cứ tưởng mấy chuyện này chỉ có trên báo chí, trên phim ảnh thôi chứ chẳng tin nó lại có ngoài đời thực: Đại gia hỏi m.ua t.rinh của cô!
Người đến gặp cô, thực hiện giao dịch với cô là trợ lý của vị đại gia đó. Cô biết chuyện này mà lộ ra, chắc cô sẽ mất hết danh dự. Nhưng cô cần phải cứu mẹ, cô chẳng còn sự lựa chọn khác nữa rồi. Mẹ cô mà biết, chắc cũng chẳng đồng ý đâu. Nên cô chỉ mong chuyện này được giấu kín mà thôi.
Căn phòng được bày biện khá đơn giản nhưng sang trọng vô cùng. Vị đại gia đó nằm sẵn trên giường, dưới ánh đèn mù mờ, cô vẫn có thể nhận ra được khuôn mặt điển trai của vị đại gia này.
- Cô lại gần đây đi! – Anh ta nhẹ giọng với cô
Cô biết sớm hay muộn thì cũng phải lại gần thôi. Cô chầm chậm bước đến rồi ngồi lên giường. Anh ta không vồ vập lấy cô như cô nghĩ trước đó mà nhẹ nhàng kêu cô nằm xuống bên cạnh. Cô cảm thấy khó thở khi anh ta nằm trong chăn và ôm cô nằm bên ngoài chăn. Anh ta nói, sẽ chỉ ôm cô ngủ mà thôi. Ban đầu cô cứ tưởng đó chỉ là dạo đầu nên đồng ý. Suốt cả đêm, cô chẳng chợp mắt nổi vì không hiểu mình đang làm gì, cảm xúc trong cô hỗn độn. Để rồi sáng hôm sau…
Anh ta trao tay cô 500 triệu. Cô ngớ người:
- Anh đâu có làm gì tôi đâu? – Cô ngập ngừng
- Cô cầm t.iền rồi về đi! – Anh ta nói mà không nhìn cô
Cô ngỡ ngàng. Không, nếu đã nhận t.iền, cô sẽ phải làm theo giao kèo, cô thích sự sòng phẳng để cả hai không phải nợ nần nhau. Anh ta nhất quyết không cầm còn cô nhất quyết dâng hiến để rồi trong lúc giằng co, cô vô tình ngã vào người anh ta. Mắt cô tối sầm lại, tay run run rụt lại khi chạm phải “chỗ đó” mềm nhũn của anh ta.
- Chân của anh, một bên chân của anh… – Cô ấp úng
- Giờ thì cô hiểu lý do rồi chứ? Tôi yêu cô, để ý cô đã lâu vì công ty cô làm là công ty của gia đình tôi. Nhưng tự tôi biết, một thằng què như tôi không xứng với cô. Xin lỗi cô vì đã bày ra trò này. Cô cầm t.iền rồi đi đi.
Cô giật mình. Tim cô chợt rung lên từng nhịp rất lạ. Cô đang rung động trước giọng nói cảm mến và hành động nhẹ nhàng, ân cần của anh ta. Chẳng biết can đảm ở đâu, cô lại gần:
- Vậy tôi sẽ dùng cả đời mình để chăm sóc cho anh được chứ!
Câu chuyện nghe có vẻ hoang đường nhưng cổ tích có thật vẫn tồn tại, vẫn xuất hiện. Sống lương thiện, yêu chân thành, thứ gì mà không có đâu.
Theo blogtamsu
Sự thật “k.hủng b.ố” đằng sau mối tình 5 tháng chàng ‘xõa’ 500 triệu tình phí để ‘cưa’ nàng
Nàng ngất ngư trong mối tình ngọt ngào, trong hạnh phúc mà chàng dâng tặng. Trong đầu nàng đã mơ về một ngày không xa được làm công chúa trong đám cưới toàn hoa tươi.
Ảnh minh họa
Nàng là một cô gái xinh xắn, có duyên, không ít anh chàng "bồ kết". Nàng vẫn đang trong quá trình chọn lựa để tìm bến đỗ lí tưởng nhất cho đời mình. Và đúng lúc ấy thì chàng xuất hiện.
Chàng: ngoại hình bình thường, đi xe tay gas tầm trung, quần áo hàng Việt Nam chất lượng cao, làm ở một công ty không lớn cho lắm, gia cảnh cũng tầm tầm. Nhưng như các cụ từng dặn, đừng có trông mặt mà bắt hình dong. Chàng sở hữu giọng nói ấm áp, dịu dàng vô cùng cuốn hút. Và ngay lần đầu tiên gặp gỡ, chàng đã tặng nàng một bó hoa tulip nhập khẩu xịn đét, đẹp mê hồn. Nàng yêu hoa tulip nên cũng dành nhiều tình cảm cho người tặng.
Lần thứ hai gặp nhau, chàng mời nàng bữa trưa ở nhà hàng vô cùng đắt đỏ mà nàng chưa bao giờ được đặt chân tới. Lần thứ ba hẹn, chàng tặng nàng một chiếc túi xách hàng hiệu phiên bản giới hạn số lượng. Khi nàng xách đến công ty, đám chị em của nàng cứ gọi là ghen tị đỏ mắt. Lần thứ tư gặp mặt, chàng dẫn nàng đi dạo phố, dắt nàng vào trung tâm thương mại và mua cho nàng mấy bộ váy hàng hiệu, dễ dàng như mua mớ rau ngoài chợ. Khi đi qua cửa hàng trang sức, chàng còn nằng nặc đòi tặng nàng một đôi khuyên tai và chiếc vòng cổ vì nó hợp với mấy bộ váy vừa mua.
Chưa hết, sáng sáng chàng còn tới tận nhà đưa nàng đi ăn sáng, trưa lại tới đón đi ăn, chiều tan làm thì đưa nàng về tận cổng, tối lại dẫn nàng đi uống café ngắm cảnh thành phố. Đi đến đâu, hễ thấy món gì đẹp mắt là chàng lại "tiện tay" mua tặng nàng, nhiều món có khi bằng cả tháng lương của nàng ấy chứ! Mỗi lúc không gặp nhau, chàng luôn gửi cho nàng những lời lẽ lãng mạn, ngọt ngào như mật, còn được gặp nàng thì chàng luôn trêu cho nàng cười vui. Ở bên chàng, nàng thấy mình như một bà hoàng đích thực, được săn sóc, chăm bẵm vô cùng hoàn hảo từ vật chất tới tinh thần.
Vì thế, cũng chẳng khó để hiểu, sau hai tháng cưa cẩm, chàng đã chính thức có nàng làm bạn gái, đ.ánh bật vô khối đối thủ nếu nhìn bên ngoài thì rõ là nặng kí hơn chàng nhiều! Và nàng, sau khi quen biết chàng thì đã nghiệm ra một điều, nhìn bên ngoài khó có thể đ.ánh giá được bên trong, tỉ dụ như chàng, ai nhìn qua mà nói chàng là người có t.iền? Nhưng cứ nhìn phong cách tiêu t.iền và những món quà chàng tặng nàng thì biết, chàng kiếm ra t.iền đấy, chẳng qua không thích khoe khoang mà thôi.
Từ lúc yêu nhau, chàng lại càng chiều chuộng nàng hơn nhiều lần. Chàng đưa nàng đi du lịch khắp nơi, mua bất cứ thứ gì nàng thích, quần áo, trang sức, mĩ phẩm hàng hiệu thì cứ dăm bữa chục ngày chàng lại hứng chí lên mua tặng nàng chẳng vì một dịp gì cả. Nàng ngất ngư trong mối tình ngọt ngào, trong hạnh phúc mà chàng dâng tặng. Trong đầu nàng đã mơ về một ngày không xa được làm công chúa trong đám cưới toàn hoa tươi.
Yêu nhau 3 tháng, chàng ngỏ lời cầu hôn nàng bằng một chiếc nhẫn kim cương lấp lánh. Chàng nói bố mẹ chàng giục lắm rồi, nếu không cưới ngay trong năm nay thì không yên thân được với ông bà. Thái độ kiên quyết tựa hồ không cưới không được của chàng khiến nàng suy nghĩ ghê lắm. Thực lòng nàng thấy nhanh quá, cả quen cả yêu mới có 5 tháng, nhưng nếu bỏ qua chàng thì lại quá đáng tiếc. Cuối cùng, sau khi nghe chàng nói bùi tai, rằng là tình yêu đâu đong đếm ngắn dài, quan trọng là tình cảm dành cho nhau, nàng đã gật đầu cái rụp, đồng ý lên xe hoa theo chàng về dinh.
Đám cưới của chàng và nàng diễn ra không mấy hoành tráng như nàng tưởng tượng. Nhưng chàng bảo, không thích mọi người nhòm ngó, săm soi, cảm giác ấm áp, vui vẻ là được. Nàng cũng cho là phải nên không thắc mắc nữa. Nhưng tới mức mà sau đám cưới, t.iền vàng bố mẹ chàng cho con dâu, chàng đều đòi lại, t.iền mừng cưới cũng giữ hết, thậm chí còn muốn lấy vàng hồi môn của nàng đi bán thì nàng không chịu nổi nữa, lên tiếng chất vấn chồng. "Để trả nợ chứ còn làm gì nữa hả em?", chàng tỉnh bơ đáp. Nàng sững sờ: "Nợ? Nợ gì?".
Chàng thở dài: "Anh quen và yêu em 5 tháng trước khi cưới, em biết anh tiêu tốn mất bao nhiêu t.iền tình phí không? Ngót 500 triệu đấy! Em nghĩ anh lấy đâu ra? Chẳng đi vay thì còn gì nữa, mà vay thì giờ phải trả người ta chứ!". Nàng c.hết đứng, hoàn toàn hóa đá trước câu trả lời của chồng. Cái gì? Những món quà chàng tặng, chàng đưa nàng đi ăn, đi chơi những nơi đắt đỏ, toàn bằng t.iền chàng đi vay?
"Tại... sao anh... phải làm như thế...?", nàng lắp bắp hỏi chàng. Chàng nhún vai: "Không làm thế thì liệu giờ này em có đứng đây làm vợ anh không?". Cũng đúng! Chàng trong đám "cây si" của nàng làm gì có điểm nào nổi bật hơn người. Nếu chàng đến tán tỉnh nàng theo đúng "thực lực" của mình thì nàng chắc gì ngó ngàng tới. Nhưng chàng làm thế này có khác gì l.ừa đ.ảo trắng trợn nàng?
"Anh... bỉ ổi...", nàng giận run người, mắng chàng. Chàng cười áy náy: "Thôi, đừng giận anh. Anh yêu em là thật, chẳng qua anh không có t.iền như em tưởng thôi. Nợ từ từ anh sẽ trả, em không phải lo, anh hứa sẽ đối xử tốt với em, nhưng chắc mình phải tiết kiệm một thời gian để trả xong nợ đã". Nàng không buồn nghe thêm nữa, bỏ vào phòng ngủ sập cửa nằm vật ra giường. Ông trời trêu người nàng phải không? Tại sao lại để nàng rơi vào hoàn cảnh cười không được khóc không xong thế này?
Ly hôn là điều khó thực hiện được. Vừa mới cưới xong đã ly hôn, thiên hạ họ cười cho thối mũi. Nhưng chẳng lẽ giờ nàng đành cam chịu chung lưng trả nợ cho món tình phí mà chính bản thân mình đã hưởng lúc yêu nhau?
Theo Afamily
Vợ à, mày giận cứ đi đi nhưng tối phải về để tao ôm ngủ đấy nhé, không có hơi mày tao... Thôi mày giận cứ đi đi nhưng tối phải về để tao ôm ngủ đấy nhé, không có hơi mày tao không ngủ được đâu. Đêm qua vật vã như thằng nghiện thiếu thuốc rồi. Thôi mày giận cứ đi đi nhưng tối phải về để tao ôm ngủ đấy nhé, không có hơi mày tao không ngủ được đâu. Đêm qua vật...