Đà Nẵng: ‘Chúng tôi sáng tạo luật để đưa người nghiệ.n đi cai’
Ông Lê Minh Hùng, Chi cục trưởng Chi cục Phòng chống tệ nạn xã hội Đà Nẵng, ví việc áp dụng Luật xử lý vi phạm hành chính đối với hành vi sử dụng trái phép chất m.a tú.y như một bài toán không có lời giải.
- Thưa ông, tại sao Đà Nẵng phải ra quy chế phối hợp lập hồ sơ và tổ chức cai nghiệ.n m.a tú.y riêng, không tuân theo quy trình của Luật xử lý vi phạm hành chính?
- Những năm trước đây, Đà Nẵng đã làm quyết liệt với hành vi sử dụng trái phép chất m.a tú.y, nhằm ngăn chặn phát sinh người nghiệ.n mới, giảm thiểu người tái nghiệ.n. Người nào bị phát hiện sử dụng trái phép m.a tú.y lập tức bị xử phạt hành chính, giao cho gia đình và địa phương cai nghiệ.n. Nếu phát hiện tái nghiệ.n thì đưa đi cai tập trung, có thể học nghề hoặc học văn hóa, trang bị kỹ năng phòng, chống tái nghiệ.n… Nhờ đó, tỷ lệ người tái nghiệ.n của thành phố chỉ còn 41%, trong khi của cả nước là trên 85%.
Nhưng từ khi Luật xử lý vi phạm hành chính có hiệu lực, việc đưa người nghiệ.n đi cai gặp nhiều khó khăn. Số người nghiệ.n ở thành phố đã tăng gấp đôi, hiện có 1.888 người nghiệ.n có hồ sơ quản lý.
- Những khó khăn trong triển khai Luật xử lý vi phạm hành chính với Đà Nẵng là gì?
- Luật xử phạt vi phạm hành chính hiện hành tiếp cận được với văn minh thế giới, nhưng trình độ dân trí, nhận thức của Việt Nam chưa theo kịp được trình độ xã hội dân sự của các nước phát triển, nên khi ra văn bản rồi nhiều tiêu chí mình không làm được.
Chẳng hạn theo yêu cầu chuyên môn, muốn xác định tình trạng nghiệ.n ma túy phải đưa về theo dõi trong vòng 72 giờ trong khi luật quy định người sử dụng trái phép chất m.a tú.y chỉ bị quản thúc trong thời hạn tối đa 24 giờ. Hay như, Nghị định 221/2013/NĐ-CP quy định người nghiệ.n ma túy không có nơi cư trú ổn định thì giao cho tổ chức xã hội quản lý trong thời gian chờ lập thủ tục áp dụng biện pháp đưa vào cơ sở cai nghiệ.n bắt buộc, mà tổ chức xã hội lại là những người làm việc ở các đoàn thể làm gì có chuyên môn điều trị, cắt cơn giải độc, đâu phải trạm xá nào cũng có 3 phòng kiên cố chống trốn thoát, chống thẩm lậu m.a tú.y, chống nguy cơ t.ự sá.t hoặc gây ảnh hưởng đến sức khỏe, tính mạng của người điều trị, các bệnh nhân khác…
Trông coi, chăm sóc quản lý người nghiệ.n là một công việc vô cùng phức tạp, nguy hiểm, nhưng những người ở các tổ chức xã hội làm việc này không có chế độ thù lao, không có công cụ hỗ trợ, cơ sở vật chất làm việc không bảo đảm thì thử đặt câu hỏi có làm được không? Đương nhiên là không rồi, có mấy ai tự giác đi ngồi giữ người cai nghiệ.n đến cả mấy chục ngày.
Ông Lê Minh Hùng trả lời phỏng vấn của VnExpress. Ảnh: Nguyễn Đông
Sự phân quyền, phân thời gian cho các bộ phận khi làm thủ tục xem ra là cải cách hành chính, nhưng thực tế chỉ đứt một mắt xích là hồ sơ không đi tới cùng được. Đơn cử trong vòng 7 ngày công an lập hồ sơ đưa lên tư pháp bị trả về thì đã mất thêm một tuần nữa để làm lại.
Thẩm quyền quyết định đưa người nghiệ.n vào trung tâm cai bắt buộc là tòa quận huyện. Nhưng khi tòa xét xử sẽ hỏi có đương sự không, không có đương sự thì tòa không xử. Theo quy định thì tòa phải xử vắng mặt, mà đã vắng mặt thì làm gì có người thực hiện quyết định của tòa.
Video đang HOT
Luật xử lý vi phạm hành chính hiện hành đảm bảo nhân quyền cho một bộ phận nhỏ người nghiệ.n mà không lo quyền lợi cho số đông thì đất nước không phát triển được, người dân bất an. Sự gia tăng người nghiệ.n, gia tăng tội phạm là cái giá phải trả rất đắt nếu ta cứ khoanh tay ngồi chờ sửa luật. Quy định của luật có thể ví như ra một bài toán mà học trò không đi đến đáp án cuối cùng được.
- Ý tưởng xây dựng quy chế riêng của Đà Nẵng triển khai như thế nào?
- Khi thấy luật nhiều bất cập như vậy, ngành Lao động Thương binh và Xã hội Đà Nẵng đã đề xuất UBND thành phố cho xây dựng quy chế phối hợp lập hồ sơ, tổ chức cai nghiệ.n ma túy và được Ủy ban đồng ý ngay. Khi họp để thống nhất quy chế, nhiều ngành lo vướng luật. Trong một cuộc họp, Bí thư Thành ủy Trần Thọ thừa nhận quy định của Luật xử lý vi phạm hành chính đang vướng mắc, nhưng Đà Nẵng vẫn phải tìm ra hướng đi, đích thân ông sẽ đứng ra nhận trách nhiệm trước trung ương nếu làm sai.
Cách làm của Đà Nẵng là các ngành cùng ngồi lại để lập hồ sơ, tổ chức đưa người nghiệ.n vào trung tâm. Đà Nẵng không chờ 72 giờ để xác định nghiệ.n nữa. Ngay khi lực lượng chức năng phát hiện và tạm giữ người có biểu hiện nghiệ.n ma túy, người này sẽ được test ngay với sự có mặt của người có thẩm quyền, nếu có kết quả dương tính sẽ bị xử lý theo quy định của pháp luật: Phạt tiề.n nếu vi phạm lần đầu; lập hồ sơ đề nghị bắt buộc cai nghiệ.n nếu từng có hồ sơ chứng minh liên quan đến sử dụng m.a tú.y dưới 4 năm; giao cho gia đình quản lý trong khi chờ lập thủ tục nếu có nơi cư trú ổn định. Trong trường hợp không có nơi cư trú ổn định sẽ được lập hồ sơ đưa vào cơ sở quản lý chờ làm thủ tục chuyển tòa án xét xử. Trong quá trình lập hồ sơ đề nghị người nghiệ.n hoặc thân nhân của họ được đọc hồ sơ theo quy định.
Các quận huyện sẽ lập ra một tổ tư vấn thẩm định hồ sơ bị đề nghị áp dụng biện pháp xử lý hành chính đưa vào cơ sở cai nghiệ.n bắt buộc. Khi nhận được hồ sơ do UBND xã, phường đề nghị thì trong vòng 3 ngày tổ tư vấn thẩm định họp xem xét thống nhất tính pháp lý, nội dung hồ sơ rồi chuyển qua tòa án, thay vì phải mất 17 ngày như quy định tại Nghị định số 221/2013.
Phía tòa án cũng ủng hộ việc xem xét và ra quyết định trong vòng từ 5 đến 7 ngày chứ không phải chờ đến 15 ngày như quy định.
Đà Nẵng lập riêng một cơ sở xã hội để quản lý người không có nơi cư trú ổn định trong thời gian chờ lập hồ sơ mà chưa đưa vào cai nghiệ.n tập trung. Cơ sở này có đầy đủ chức năng về y tế, trang thiết bị, chế độ hỗ trợ cho người bị quản lý và đội ngũ cán bộ, chống được thẩm lậu m.a tú.y, chống hành vi trốn thoát và đ.e dọ.a sức khỏe, tính mạng những người xung quanh, hỗ trợ tư pháp trong quá trình xét xử và chấp pháp…
Tôi cho rằng đây không phải là làm trái luật mà là sáng tạo luật, tốt cho xã hội và cho bản thân người nghiệ.n.
- Hiệu quả của quy chế mà Đà Nẵng đang thực hiện đến nay ra sao?
- Trong 10 ngày quy chế quản lý người nghiệ.n của Đà Nẵng có hiệu lực, tòa Đà Nẵng đã xem xét và ra phán quyết với 7 trường hợp. Với cách làm này, chắc chắn sẽ có hiện tượng người nghiệ.n chạy đi nơi khác.
Tháng 9 vừa qua, khi nói về tình hình m.a tú.y hiện nay, Phó thủ tướng Vũ Đức Đam cho rằng địa phương nào có mô hình hay trong việc quản lý người nghiệ.n thì trung ương ủng hộ. Tôi ngầm hiểu đó là đồng thuận với những việc làm có lợi cho dân, cho nước.
Đà Nẵng không phải cố làm trái luật mà thực tế là đang làm cho luật tốt hơn. Nếu quy chế của Đà Nẵng khả thi, theo tôi trung ương chỉ cần ra thông tư hướng dẫn cho địa phương cùng làm, thực hiện đồng bộ thì việc quản lý người nghiệ.n sẽ hiệu quả.
Nguyễn Đông thực hiện
Theo VNE
Tự chủ kinh tế hay bài toán "thoát Trung" với Việt Nam
Cuộc hội thảo "Tự chủ kinh tế trong một thế giới phụ thuộc lẫn nhau" do Phòng Thương mại và công nghiệp Việt Nam (VCCI) tổ chức ngày 3/7 được nhiều chuyên gia khái quát là để tính hướng "thoát Trung" trong bối cảnh phức tạp tại Biển Đông...
Phó Viện trưởng Viện Nghiên cứu quản lý kinh tế TƯ Võ Trí Thành đặt vấn đề, tự chủ trong một thế giới hội nhập, tương thuộc nhau cần bao hàm cả 2 nội dung, chủ quyền độc lập quốc gia và tối đa hoá sự phát triển kinh tế.
Chấp nhận "cuộc chơi" hội nhập nghĩa là quyền tự chủ nhìn từ góc độ quyền quyết định chính sách, thực thi chính sách, rà soát chính sách bị thu hẹp. Ví dụ, tham gia WTO, quốc gia thành viên không thể tự áp thuế ở bất cứ mức nào, thuế quan không thể vượt trần quy định của tổ chức này.
Dù vậy, hội nhập vẫn tác động theo cả hướng tích cực và tiêu cực đến vấn đề chủ quyền đất nước vì hội nhập rõ ràng có rủi ro nhưng rủi ro lớn nhất lại là không hội nhập, tức không thể phát triển.
Chuyên gia kinh tế Phạm Chi Lan (phải), Lê Đăng Doanh (giữa) và Chủ tịch VCCI Vũ Tiến Lộc cùng ngồi ghế chủ trì hội thảo.
"Cuộc chơi" với Trung Quốc, theo lập luận đó, ông Thành cho là không thể không khai thác. Trong cuộc chơi này, người láng giềng "to vai nhưng hẹp bụng" đang "ăn" được nhiều hơn. Nhưng không phải vì thế Trung Quốc tuyệt đối an toàn. Rủi ro ngược lại đối với chính quốc gia đang trỗi dậy này.
Từ phân tích này, ông Thành đi đến nhận định khá lạc quan, Trung Quốc không dễ gì tiếp tục gây hấn ồ ạt, quy mô lớn hơn trên biển dù vẫn phải tính đến kịch bản xấu nhất là Trung Quốc cắt 100% giao thương với Việt Nam.
Trung Quốc không chỉ là bạn hàng lớn mà còn đang là chủ thầu ở nhiều dự án khá quan trọng, nhạy cảm trong giao thông, năng lượng ở Việt Nam. Trung Quốc cũng chiếm 1/4 lượng khách du lịch đến Việt Nam. Nền sản xuất của Việt Nam phụ thuộc nhiều vào nguồn nguyên liệu nhập từ Trung Quốc...
Tuy nhiên, tới 60% lượng nguyên liệu nhập đó là từ các doanh nghiệp, tập đoàn xuyên quốc gia đang đầu tư tại Việt Nam. Chấm dứt bán hàng, trước hết Trung Quốc thiệt hại hàng trăm tỷ USD/năm, liên quan chặt chẽ đến việc giải quyết việc làm cho hàng chục triệu lao động của nước này ở các tỉnh thành phía Nam... Sau đó, uy tín của Trung Quốc đối với các bạn hàng là các tập đoàn kinh tế quốc tế cũng đổ vỡ.
Tán thành những phân tích này, TS Lê Đăng Doanh cho rằng, không nên ngồi than về số kiếp phải ở cạnh người láng giềng luôn chỉ tìm cách chơi xấu anh em mà cần xác định ở bên Trung Quốc là một lợi thế địa chính trị không thể bỏ qua để phát triển đất nước.
Sự phụ thuộc lẫn nhau giữa kinh tế Trung Quốc và Việt Nam rất đáng chú ý. Ông Doanh dẫn một vài con số, 45% lượng gạo xuất khẩu của Việt Nam đang xuất sang ba tỉnh miền Nam Trung Quốc. Mặc dù Trung Quốc có thể ép giá với gạo Việt Nam nhưng cũng sẽ phải cân nhắc khi định quay lưng.
Về nguồn nguyên liệu Việt Nam nhập khẩu từ Trung Quốc, ông Doanh dẫn chứng chuyện của tập đoàn Samsung tại Việt Nam. Năm 2013, Samsung Vina xuất được hơn 23 tỷ USD và Trung Quốc khó có thể dừng việc cung cấp nguyên liệu với giá trị gần xấp xỉ cho nhà máy của Samsung tại Việt Nam vì làm như thế vừa mất tiề.n, tự từ bỏ nguồn lợi vừa tai tiếng với các tập đoàn thế giới.
Tuy nhiên, vị chuyên gia kinh tế này cũng đồng ý với những khuyến cáo đầy quan ngại về việc hiện diện của các doanh nghiệp Trung Quốc trong hàng loạt dự án lớn và quan trọng của Việt Nam. Lý do ông Doanh đưa ra là vì chất lượng, tiến độ không đảm bảo của các công trình, dự án này trong khi "Trung Quốc là bậc thầy về... đút lót, mua chuộc".
Ông Doanh phân tích, Việt Nam đã trao quá nhiều công trình cho nhà thầu Trung Quốc theo hình thức EPC: 23/24 nhà máy xi măng; 15/20 dự án nhiệt điện đốt than, giao thông, khai khoáng (bauxite), cho thuê rừng và đất rừng ở vùng biên giới...
Các dự án có nhà đầu tư Trung Quốc tham gia mang nhiều màu sắc chi phối của lợi ích nhóm. Đây là một yếu tố làm gia tăng rủi ro, dẫn đến những sơ hở khiến Việt Nam có thể rơi sâu vào tình trạng phụ thuộc vào kinh tế Trung Quốc.
Đồng cảm với những lo lắng của các đồng nghiệp, chuyên gia kinh tế Phạm Chi Lan cảnh báo, hiện tượng tương thuộc giữa quan hệ kinh tế Trung Quốc - Việt Nam rất... không bình thường.
Theo bà Lan, yếu tố chính trị hiện chi phối nhiều đến quyết định kinh tế, nhiều thương vụ lớn, hệ trọng được thực hiện trong bối cảnh lợi ích nhóm, nguy cơ tham nhũng vẫn còn hiển hiện. Nhiều quyết định kinh tế hiện nay, chưa theo quy trình ban hành chuẩn mực, trong khi những phức tạp, nguy hại về quản lý nhà nước, an ninh kinh tế xã hội, an ninh quốc phòng thì khó lường hết được.
Tình trạng này thực sự là thử thách lớn cho các nhà lãnh đạo Việt Nam trong vấn đề ứng xử với Trung Quốc trong quan hệ kinh tế trong thời gian tới, trong bối cảnh biển Đông đang căng thẳng hiện nay.
P.Thảo
Theo Dantri
Tâm sự của tác giả bài toán "đầu cừu, đuôi thuyền trưởng" "Giáo dục của chúng ta chỉ mới đề cập một chiều, mặc định lời thầy cô, bố mẹ, sách nói là đúng tạo ra một lớp trẻ không được chích ngừa, không có sức đề kháng. Một chút vi trùng là học trò chới với". Nhà giáo ưu tú (NGƯT) Phạm Đình Thực, nguyên Trưởng Bộ môn phương pháp dạy Toán Tiểu học,...