“Đã mất trinh thì đừng ngoan”
Trót dại trao đi cái ngàn vàng, nhiều phụ nữ cố sống tốt hơn. Nhưng cái “ngoan” của họ lại là cớ khiến chồng nổi đóa.
Hủy hôn vì tội đã mất trinh lại còn ngoan
Nằm bẹp một mình trong căn phòng sau quyết định hủy hôn của Bảo, Phương cảm thấy cuộc sống này thật quá khắc nghiệt với cô. Cứ ngỡ sau sai lầm đầu đời, việc cô sống nghiêm khắc với bản thân mình, sống có trách nhiệm và “ngoan” hơn là cách để chuộc lại lỗi lầm. Vậy mà giờ đây, trớ trêu thay, chồng sắp cưới của cô lại bỏ cô chính vì điều đó.
Sau mối tình đầu vụng dại, Phương trót trao tất cả cho người đó để rồi cuộc tình không đi tới bến bờ hạnh phúc. Nhận thức được sự bồng bột và có phần dễ dãi của mình, sau sai lầm đó, Phương sống chỉn chu hơn. Quả thật, hình ảnh mà cô tạo ra trong con mắt mọi người là một người con gái ngoan hiền, đảm đang và vô cùng lễ phép. Chính đặc điểm nổi bật ấy đã khiến Phương lấy lòng được rất nhiều người. Đặc biệt là những người lớn tuổi. Những người quen biết có con trai đến tuổi lập gia đình cũng đều ao ước có được Phương về làm dâu. Trong đó có cả bố mẹ Bảo.
Được sự mai mối, Phương và Bảo bắt đầu tìm hiểu nhau. Thời điểm đó, Bảo cũng có vài sự lựa chọn khác để cân nhắc. Nhưng khi gặp Phương, vẻ bề ngoài xinh xắn và tính cách đoan trang của cô khiến anh rất ấn tượng. Hơn thế nữa, bố mẹ Bảo lại không ngừng ca ngợi về Phương: “Không biết mấy cô con quen và đang có ý định tìm hiểu thế nào chứ con bé Phương thì không chê vào đâu được. Con bé xinh, ngoan ngoãn, đảm đang lại rất lễ phép. Thời buổi này kiếm đâu ra được cô vợ như thế”.
Trước những lời phân tích của bố mẹ và sự kiểm nghiệm của bản thân, Bảo quyết định dừng việc tìm hiểu những cô nàng khác lại và xác định tiến xa hơn với Phương. Sau nửa năm yêu nhau, Bảo cảm thấy vô cùng hãnh diện và kiêu hãnh khi yêu được Phương. Cuối cùng cả hai quyết định đi tới hôn nhân.
Hủy hôn vì cho rằng mất trinh mà ngoan ngoãn chỉ là sự giả tạo (Ảnh minh họa)
Vì không muống giấu giếm Bảo nên trước khi cưới Phương đã tìm cách lựa lời để thú nhận với anh về sai lầm trong quá khứ ấy. Nghe xong những điều đó, với tính khí gia trưởng và sự cầu toàn, Bảo đột ngột thay độ thái độ và quyết định không cưới xin nữa: “Tôi chẳng quan trọng gì chuyện còn hay mất. Nhưng phàm, đàn bà con gái mà không còn trong trắng thì hẳn cũng chẳng tốt đẹp gì. Nên tôi nghĩ những gì mà cô tạo ra cho tôi, cho bố mẹ tôi và tất cả mọi xung quanh nghĩ cô hoàn mĩ chỉ là sự lừa gạt, che mắt thiên hạ để kiếm một tấm chồng thôi. Sau này về sống cùng nhau có lẽ cô mới bộc lộ những điểm xấu mà giờ cô cố giấu kín. Tôi chẳng tin loại con gái dễ dãi mà lại ngoan hiền, tử tế”.
Video đang HOT
Sau những lời lẽ cay nghiệt đó, Bảo quyết định dứt tình trong sự ngỡ ngàng của mọi người. Còn Phương, chính cô cũng không hiểu mình nên làm gì để tốt hơn. Sai lầm trong quá khứ chỉ là sự nông nổi và dại khờ của tuổi trẻ, bản thân cô luôn cố gắng sống tốt hơn và những gì mà cô có ngày hôm nay là sự nỗ lực rất nhiều chứ không phải giả tạo. Nhưng tiếc là với Bảo – một người gia trường và thiển cận lại không chịu thừa nhận cố gắng đó của cô để rồi phụ lại một tấm chân tình.
Vạch mặt vợ mất trinh trước mọi người vì …quá ngoan
Cũng mang trong mình một nỗi khổ tâm như Phương nhưng Huyền lại phải đối diện với sự vô lí đang ngông cuồng của chồng.
Ngày yêu, Huyền không ngần ngại thừa nhận mình đã từng trót lỡ với một người khác. Với bản tính phóng khoáng, không câu lệ những điều đó, Việt thoái mái chấp nhận. Khi về sống, Huyền cảm thấy rất hạnh phúc khi chồng không bao giờ mang chuyện quá khứ ra trách cứ hay dày vò cô. Chính vì điều đó nên Huyền càng nỗ lực, cố gắng sống tốt hơn nữa để xứng đáng với chồng.
Kể tội chuyện vợ mất trinh trước mọi người vì vợ quá ngoan khiến mọi người yêu quý (Ảnh minh họa)
Tuy nhiên, chồng Huyền lại có một tật xấu là lười làm và thường xuyên ham mê cá độ. Gia đình anh cũng biết điều đó. Bản thân Huyền cũng từng khuyên nhủ chồng rất nhiều nhưng không có kết quả. Huyền tự an ủi mình: “Mỗi người có một tật xấu, chồng người khác kiếm ra tiền, giúp đỡ vợ con nhưng lại gia trưởng, hạch sách vợ con thì cũng khổ. Nhưng chồng mình đối xử rất tốt với vợ, không bao giờ trách mắng hay coi khinh vợ. Thôi thì anh ấy như vậy, mình cứ khuyên bảo dần dần”.
Huyền không chỉ làm tốt việc gia đình mà còn phấn đấu trong sự nghiệp. Hàng tháng số lương cô nhận được khiến không ít người phải mơ ước. Hơn thế Huyền lại khéo léo trong giao tiếp nên mọi người bên gia đình chồng và bạn bè ai cũng quý mến. Nhưng có ngờ đâu, những điều đó lại tạo ra sự ức chế với chồng cô.
Bố mẹ và người thân nhà Việt bất mãn trước lối sống của con trai nên thường xuyên quở trách anh không biết suy nghĩ. Họ nói anh không đáng mặt đàn ông, để cho vợ con phải vất vả đi làm còn mình thì ném tiền qua cửa sổ mà không thấy dơ xấu khi nhìn mặt vợ. Mọi người còn nói Việt không xứng đáng với Huyền, nói anh sướng không biết đường sướng lại đi làm khổ vợ khổ con. Nghe những lời trách cứ của mọi người, Việt cảm thấy rất tức tối và ức chế. Lâu dần, anh đâm ra ghét sự giỏi giang và ngoan ngoãn của vợ vì điều ấy làm cho anh mất mặt trước mọi người.
Lần đó, khi cả gia đình tụ họp ăn bữa cơm gia đình. Khi có mặt đông đủ mọi người, bố mẹ Việt lại nhắc nhở anh phải bỏ cái tính ham mê cá độ đó đi. Những lời chê bai Việt và ca tụng Huyền trước đông đảo mọi người khiến Việt thấy bị hạ thấp và xem thường. Bảo mặt đỏ phừng phừng hét lên: “Mọi người tưởng vợ con là thánh thần hay sao mà cứ tâng bốc lên tận mây xanh như thế? Lại còn chê bai con không đáng mặt đàn ông ư? Không đáng mặt đàn ông mà con lại chấp nhận chuyện vợ mình không còn trong trắng, vợ mình mất nết với thằng khác trước khi cưới mình à? Thử hỏi không phải đã “nhúng tràm” liệu cô ấy có cam tâm tình nguyện mà lao vào làm như thế không? Cái gì cũng có giá của nó cả. Con không làm ra nhiều tiền như cô ấy nhưng không có con thử hỏi cô ấy có sống tử tế được bên thằng chồng nào khác mà không bị nó chửi cho vì tội không còn trinh không?”
Sự thiển cận trong suy nghĩ gây tổn thương cho những người phụ nữ đã cố gắng sống tốt sau sai lầm (Ảnh minh họa)
Ánh mắt của cả gia đình đổ dồn về phía Huyền khiến cô không còn đứng vững nổi trên đôi chân của mình. Cô cảm nhận rõ những ánh mắt ấy đã thay đổi hoàn toàn từ thái độ trân trọng sang sự coi thường và bất ngờ. Chưa bao giờ trogn cuộc đời Huyền cảm thấy nhục nhã và đau khổ như vậy. Cô bỗng thấy mọi sự cảm kích dành cho chồng vì đã bao dung cô từ trước tới nay chẳng qua chỉ là một sự tra tấn tàn nhẫn. Giờ đây, cô không biết phải sống tiếp như thế nào khi mà tất cả mọi người trong gia đình chồng đều nhìn cô như một kẻ hư hỏng nên phải hạ mình trước chồng.
Cách đối xử của hai người đàn ông trong những câu chuyện trên quả thực như một cú đánh mạnh mẽ vào sự nỗ lực và vươn lên mạnh mẽ của phụ nữ sau nỗi đau. Trong cuộc sống bất cứ ai cũng đều có thể mắc sai lầm, điều quan trọng là sau sai lầm đó người ta sống tích cực và hoàn thiện mình hơn. Lẽ ra, những người chồng như Bảo, như Việt nên bỏ qua mọi điều trong quá khứ để nhìn nhận vào hiện tại.
Những người phụ nữ như Phương, như Huyền hẳn là những người luôn coi trọng chồng và coi trọng giá trị của hạnh phúc vì họ đã từng một lần lầm lỡ nên hiểu được điều gì là thiêng liêng. Họ đã có thể có một cuộc hôn nhân hạnh phúc, một người vợ tuyệt vời nếu biết cách trân trọng những gì mình đang có và đừng phủ nhận mọi sự cố gắng của vợ chỉ vì một sai lầm đã qua. Nhưng tiếc thay, chỉ vì những suy nghĩ thiển cận của mình mà họ lại làm tổn thương và xoáy thêm vào nỗi đau của người phụ nữ đã hết mình vì họ.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bị chồng 'khám xét' cái ngàn vàng
Tôi không hiểu vì sao chồng thắp rất nhiều đèn trong phòng ngủ, cho đến khi bị chồng khám xét và chụp ảnh lại "chỗ ngọt ngào ấy".
Nghĩ về đêm tân hôn, có lẽ rất nhiều bạn trẻ sẽ nghĩ đến những gì thi vị nhất, ngọt ngào nhất đang chờ đón mình. Riêng tôi, đó là nỗi ám ảnh nhất cuộc đời tôi, nó như một điềm báo trước cho một thảm họa sắp xảy ra trong cuộc đời mình. Xin hãy ngược dòng thời gian quay về với kỷ niệm của người con gái, là tôi, dưới đây.
Cả cô gái và chàng trai đều là trí thức, nhưng lại có phần mê tín, chính vì vậy, giờ giấc của chuyện động phòng luôn được tuân theo thầy bói một cách nghiêm ngặt và giờ đây nghĩ lại nó như một vết cắt trong cuộc đời của cô gái đó.
Cả hai đều là trí thức nhưng 3h sáng đã xuống nhà mở cửa ra ngoài đường. Để làm gì? Họ đi xuất hành theo lời thầy bói căn dặn. Xong lại trở vào nhà, rồi bước lên phòng ngủ. Cô gái ngạc nhiên khi căn phòng bỗng nhiên sáng lóa cả mắt, phải có đến gần mười ngọn đèn lớn nhỏ trong phòng, dường như chàng trai muốn lấy hết tất cả ánh sáng trên thế gian này tập trung vào phòng ngủ thì phải? Để làm gì? Tất nhiên khi đó cô gái 24 tuổi trong sáng và ngây thơ làm sao có thể hiểu được mục đích của những ánh đèn lóa mắt trong căn phòng ấy?
Ngay cả khi chàng trai đeo kính vào ngắm nhìn rất lâu và khám xét rất kỹ nơi ngọt ngào nhất thì cô gái ngây thơ đáng thương kia cũng lại tin vào những gì người bạn đời nói: "Ngắm để làm kỷ niệm". Rồi nụ cười tươi mãn nguyện cũng xuất hiện trên mặt chàng trai và rồi vài tiếng "tách, tách" vang lên. Cô gái thảng thốt vội vàng lao đến máy ảnh xem chàng trai chụp gì và chợt bàng hoàng nhận ra chồng mình vừa chụp cái ngọt ngào nhất của người con gái và cũng chính là vợ mình.
Sau khi chàng trai đã xóa ảnh theo yêu cầu của cô gái, mọi hờn giận trong cô cũng tan biến theo lời xoa dịu: "Để làm kỷ niệm, nhưng em không thích thì thôi". Rồi cái chuyện khủng khiếp nhất trong cuộc đời cô cũng đến. Chàng trai mặc cho những giọt nước mắt, những lời van xin vì đau đớn, mặc cho những cảm xúc trên gương mặt cô gái mà anh yêu và lấy làm vợ, anh chỉ biết dùng hết sức lần này đến lần khác để phá cho vỡ bằng được bờ đê chắc chắn của "sông Hoàng Hà".
Sau này khi nghĩ lại, điều đau đớn nhất của cô không chỉ là thể xác mà vì đã phần nào nhận ra được bản chất của một người bạn đời ích kỷ, hẹp hòi. Sau những năm tháng khổ đau của tinh thần lẫn thể xác, đúng 3 năm 4 tháng kể từ khi kết hôn, trong một lần thu dọn hành trang để vĩnh viễn rời khỏi chàng trai mà cô đã lấy làm chồng, cô đã phát hiện ra chiếc khăn với những giọt hồng loang lổ trên nóc tủ quần áo. Thì ra chàng trai mà cô đã lấy làm chồng và sắp rời bỏ đã giữ lại chiếc khăn của ngày ấy sau hơn 3 năm trời. Cô lại trả nó về chỗ cũ, nơi chàng trai đã cất giữ từng ấy năm và ra đi.
Cầm chiếc khăn lên, cô gái không biết nên vui hay buồn. Nếu ngày ấy chiếc khăn đó không có những giọt hồng và cô gái không thấy được nụ cười mãn nguyện của chàng trai thì cuộc đời cô rồi sẽ ra sao?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bức thư tình bí mật của vợ Thắng ngồi ở ghế xét nét nhìn vợ từ đầu đến chân. Nhìn dáng điệu bộ mải miết lau bàn ăn của vợ những mặt vẫn hơn hớn, Thắng muốn nổi đóa, lầm rầm trong miệng: "chắc hẳn đang nghĩ đến nhân tình và bức thư đó"... Liếc nhìn đồng hồ, căn đúng giờ vợ đã đi chợ, Thắng bỏ dở câu chuyện...