Mẹ bán nước chắt chiu từng đồng lẻ, em gái đòi ăn Omakase sang chảnh 5 triệu/người
Nhìn mẹ khóc trước di ảnh bố, tôi tự trách mình kém cỏi đến mức để bà phải khổ như thế này…
Tôi chưa bao giờ dám nói ra điều này, nhưng hôm nay, khi nhìn mẹ ngồi bên cái bàn nước cũ, đôi tay gầy guộc đếm từng tờ tiền lẻ nhàu nát, lòng tôi nghẹn lại. Từ lúc bố mất đến giờ đã hơn 10 năm, mẹ tôi ra vỉa hè ngồi bán nước từ sáng sớm đến tối mịt.
Mang tiếng đông khách nhưng một ngày may mắn lắm mẹ cũng chỉ kiếm được vài trăm nghìn, vì phố này xung quanh cũng đầy hàng cà phê, trà nước. Nắng mưa hay ốm đau mẹ cũng không nghỉ, mẹ sợ nghỉ 1 buổi thôi thì chị em tôi cũng không có cơm ăn.
Ấy vậy mà em gái tôi lại không hề ý thức được sự vất vả của mẹ. Từ hồi lên cấp 2 đến bây giờ, nó theo đám bạn ăn chơi đua đòi, suốt ngày vòi tiền mẹ để mua cái nọ cái kia, sống một cuộc đời mà ngay cả giấc mơ của mẹ cũng chưa bao giờ chạm tới.
Mỗi lần nó ngồi trông quán cho mẹ, nó chỉ thích lên mạng lướt lướt rồi nhắn cho tôi: “Chị ơi, cái váy này đẹp quá”. Tôi lại nhớ ánh mắt mệt mỏi của mẹ khi xếp từng tờ tiền lẻ vào chiếc hộp thiếc cuối ngày. Em gái tôi không biết rằng số tiền mẹ cho nó tiêu vặt mỗi ngày bằng cả tuần mẹ chắt chiu. Không ít lần tôi nhắc nó: “Em tiết kiệm chút đi, mẹ vất vả lắm” , nó liền bĩu môi: “Thời nay ai còn ăn mặc đồ rẻ tiền nữa? Mẹ không cho thì em đi vay!”. Mà nó có vay ai được đâu, bạn bè nó cũng chỉ toàn hội trẻ con đua đòi.
Video đang HOT
Tôi tự hỏi mọi thứ như bây giờ liệu có phải vì suy nghĩ sai lầm của mẹ, rằng bố mất sớm nên bà phải bù đắp cho con gái út? Để giờ đây, khi mẹ chật vật rót nước cho người ta dưới cái nắng hè thiêu đốt, thì em tôi ung dung đăng ảnh quán café sang chảnh lên mạng. Cuộc sống “tươi đẹp” ấy được đong bằng những giọt mồ hôi mặn chát của mẹ, và bằng sự nhường nhịn của tôi.
Từ lúc lên đại học tôi đã làm đủ thứ việc để có tiền phụ mẹ. May mắn là không phải đi thuê nhà giữa thủ đô đắt đỏ, nhưng 3 mẹ con tôi cũng có đủ loại chi phí phải lo. Tôi không ngại mặc lại áo khoác cũ của mẹ, dùng lại chiếc túi da đã sờn của mẹ để mang đến công ty. Tất cả để em gái tôi có thể sống thoải mái, để nó đi học không sợ thua kém ai.
Nhưng có vẻ như tôi với mẹ càng thương càng chiều thì em gái tôi lại càng hư hỏng. Nó dần quen với việc được đáp ứng, cứ thích gì là hứng lên đòi mẹ cho. Nhiều lần số tiền nó đòi vượt quá khả năng của mẹ. Bị từ chối thì nó vung vẩy giận hờn, còn bỏ nhà đi qua đêm khiến mẹ tôi lo lắng.
Rồi thoáng cái cũng đến ngày em tôi tròn 17 tuổi. Nó giờ đã cao ráo xinh xắn lắm rồi, nhưng tính cách có phần đỏng đảnh hơn. Nay mẹ tôi hỏi nó thích quà gì, nó trả lời một câu khiến tôi thấy toát mồ hôi: “Con muốn đi ăn đồ Nhật, kiểu Omakase 5 triệu/người ấy” . Xong nó líu lo khen người ta review trên mạng quá đẹp, đồ ăn sang chảnh, chụp ảnh cũng xịn.
Tôi thở dài bảo em rằng 5 triệu ấy bằng tiền học phí cả một kỳ, sang năm nó chuẩn bị thi đại học rồi, mẹ cần tiết kiệm để dành cho tương lai của nó. Em tôi nhăn nhó bảo chị thì biết cái gì, đời người sống được bao lâu mà không hưởng thụ đi. Rồi nó quay sang nài nỉ mẹ, xin mẹ bằng được mấy triệu để đi ăn cái bữa tào lao kia.
Nó cũng biết thốt ra câu “đời người sống được bao lâu”, vậy mà nó chẳng hề nghĩ tới đoạn tóc mẹ đã nửa đen nửa bạc, khuôn mặt đầy nám sạm đồi mồi do ngồi mưa đứng nắng. Tôi phải khuyên em gái kiểu gì để nó biết thương mẹ hơn, khi nó đang ở độ tuổi ngang bướng khó bảo như thế này?…
Mẹ đi làm giúp việc lương 4 triệu, nhưng em gái học cấp 3 của tôi đòi mua túi xách hơn chục triệu trong ngày sinh nhật nó
Nếu tôi không vô tình bắt gặp thì chẳng biết mẹ còn chiều chuộng đứa em gái hư đốn đến bao giờ?
Cái ngày bố tôi ra đi, căn nhà nhỏ vốn dĩ ấm cúng bỗng chốc bao trùm trong sự đau khổ. Mẹ ôm hai đứa con và khóc đến nỗi trời đất cũng phải mủi lòng. Hơn 1 tháng sau mẹ mới gượng dậy được, rồi bà nói với chị em tôi rằng: "Mẹ sẽ thay bố nuôi các con ăn học nên người".
Năm đó tôi mới 12 tuổi, còn em gái tôi lên 9. Kinh tế gia đình tôi trước đây trông cậy cả vào bố, lương cán bộ của ông đủ để mẹ tôi thu vén ngày 2 bữa cơm. Bố gặp nạn mất đột ngột, mẹ tôi phải lao ra ngoài tìm việc nuôi 2 đứa con vì trong nhà cũng chẳng có khoản tiết kiệm nào.
Ban đầu mẹ tôi đi bán chè ngoài chợ. Người ta ghen tị vì mẹ nấu chè ngon đông khách nên gọi hội đến đập nát gánh chè. Mẹ lại chuyển sang đi bán quần áo thuê, được vài tháng thì chủ chê mẹ tôi chân tay vụng về, già không nhanh nhẹn, ăn bớt lương rồi đuổi mẹ tôi đi. Bà lại kiên trì đi xin làm thợ may, rồi được người ta giới thiệu đi làm giúp việc ở một gia đình giàu có.
Nhờ chân "ô sin" ấy mà mẹ tôi ổn định được cuộc sống, gom góp được tiền cho tôi vào đại học. Tôi cũng cắm mặt vào làm thêm khắp nơi, nhận một lúc 2-3 việc. Tháng đầu tiên nhận lương tôi khóc từ quán về đến nhà, cầm xấp tiền nhàu nhĩ đưa cho mẹ để đóng học phí cho em. Cuộc sống ở thủ đô vốn dĩ quá nhiều khó khăn, sinh hoạt phí cũng không hề rẻ. Nếu không có tôi phụ giúp chắc mẹ gục ngã mất.
Mẹ đi làm giúp việc từ sáng sớm đến tối mịt, đôi tay chai sạn vì rửa chén bát, lưng còng xuống trước tuổi vì lau dọn biệt thự nhà người ta quanh năm ngày tháng. Từng đồng mẹ kiếm được, mẹ dành hết cho hai đứa con: tiền học, sách vở, cái áo ấm mùa đông. Tôi biết mẹ cực khổ nên chẳng bao giờ dám đòi hỏi gì thêm. Nhưng em gái tôi thì khác...
Từ lúc nó vào cấp 3 là tôi thấy nó thay đổi hẳn. Nó ăn diện hơn, son phấn cầu kỳ hơn. Cái balo mấy trăm nghìn nó chê bai không muốn dùng vì "quê mùa" so với các bạn trong lớp. Đôi giày thể thao mẹ mua cho nó lúc mới lĩnh lương, nó bảo "xấu hổ" vì không phải hàng phiên bản giới hạn. Sáng nào trước lúc đi học nó cũng vòi mẹ đưa tận 50 nghìn hoặc 100 nghìn tiền ăn sáng. Tôi mắng thì nó dỗi, bỏ đi chơi đến tối muộn mới về khiến mẹ không ăn nổi miếng cơm.
Tôi giận em gái mình, nhưng vẫn thương nó nhiều hơn. Giận vì nó vô tâm không hiểu giọt mồ hôi mẹ đổ xuống nặng bao nhiêu. Nhưng thương vì nó thiệt thòi đủ thứ, tôi với mẹ đã cố gắng bù đắp cho nó rất nhiều từ khi bố mất rồi.
Có lần tôi đọc được tin nhắn báo tiền học phí của nó, nhìn số tiền mẹ phải xoay xở mà nghẹn lòng. Đi làm thêm về thấy nó khoe chiếc váy mới có giá lên đến cả triệu bạc, tôi không nhịn được phải mắng nó: "Em có biết mẹ phải xin cơm nguội nhà chủ về để ăn không?" . Nó lì lợm cãi nhau tay đôi với tôi, bảo rằng đó là bộ đồ để nó đi dự tiệc ở trường.
Đỉnh điểm là chiều nay khi tôi chuẩn bị ra ngoài đi làm. Mẹ tôi ở trong phòng thì thầm to nhỏ với em gái, tôi linh cảm có chuyện gì đó bất ổn nên cố ý gõ cửa hỏi xem có việc gì. Con em nhìn thấy tôi liền giấu phắt cánh tay ra sau lưng. Tôi giật ra xem thì phát hiện một cọc tiền do mẹ đưa cho nó.
Tổng số tiền ấy lên đến hơn chục triệu. Tôi ngạc nhiên hỏi mẹ đưa nhiều tiền cho nó thế để làm gì. Mẹ ấp úng không trả lời được, còn em gái tôi hất mặt lên đầy thách thức: "Mẹ cho em tiền mua quà sinh nhật đấy, em cần mua túi xách để đi chơi với người yêu".
Ôi mới lớp 11 mà nó đã có bạn trai rồi cơ đấy! Mọi khi nó trang điểm lòe loẹt sến súa là tôi đã nhắm mắt cho qua rồi, giờ nó dám vòi vĩnh mẹ số tiền lớn để mua thứ vô bổ như thế. Tôi giận quá nên mắng em gái một tràng, chỉ mong nó hiểu gia cảnh nhà mình ra sao, mẹ và chị cực nhọc thế nào.
Đúng là trẻ con nên nghe mắng như nước đổ lá khoai. Nó đòi giật lại bằng được cọc tiền trên tay tôi, còn xưng hô láo toét với tôi nữa. Tầm tuổi này quả thực ngang bướng, bất chấp tất cả chỉ để đạt được mục đích riêng mà không biết suy nghĩ chút nào. Tôi quay sang giận cả mẹ nữa, vì mẹ nuông chiều em gái một cách vô lý. Giờ nó đã hư như thế này rồi, mẹ cứ đáp ứng mãi thì nó sẽ ra sao nữa?...
Em gái đưa bạn trai về ra mắt, tôi hỏi 2 câu đã lật tẩy được bản chất của anh ta, thêm 1 bức ảnh, 3 ngày sau em tôi vội chia tay Tôi chỉ bảo em nên kiểm tra lại mọi thứ, đừng chỉ tin bằng tai và tim. Cả nhà tôi không đông người, chỉ có bố mẹ, tôi và em gái tên An. Từ nhỏ đến lớn, An luôn được cả nhà cưng chiều. Em ngoan ngoãn, học hành chỉn chu, giờ đã có công việc ổn định ở một công ty lớn....











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

5h sáng định lọ mọ nấu cháo cho cả nhà thì tôi bị mẹ chồng quát, từ đó về sau không phải động tay vào bất kỳ việc gì trong nhà

Mẹ chồng cho tôi đứng tên tài sản vì không tin con trai

Bố bỏ đi theo người khác nhưng khi bệnh nặng lại muốn tôi nghỉ việc để chăm sóc

Lấy chồng được 8 tháng nhưng tuần nào cũng về nhà đẻ, lần gần nhất, mẹ "đuổi khéo" một câu khiến tôi xấu hổ vội đi ngay trong đêm

Con gái mới hơn 1 tuổi bỗng bỏ ăn, rối loạn tiêu hóa liên miên, tôi bần thần khi phát hiện ra việc bố chồng lén lút làm với hộp sữa của cháu

Tôi từng rất ghét mẹ kế nhưng sau khi chứng kiến việc bà làm trong phòng bố tôi lúc 3h sáng, tôi bỗng hết ghét

Tôi ôm con bỏ đi trong đêm mưa, 6 năm sau, người chồng từng ruồng rẫy tôi nay lại quỳ trước cửa nhà xin tái hợp

Con trai lớp 10 xin đi chơi "qua đêm" với bạn gái

Con gái suy sụp, nhịn ăn mất ngủ, nằm lì trong phòng vì trượt lớp 10 trường công

Bị phát hiện chuyện ngoại tình, chồng liền đổ lỗi cho nhà vợ vì nguyên nhân này

Ngày nào chồng cũng hầm đồ bổ cho tôi ăn, vô tình nghe được cuộc trò chuyện của anh lúc nửa đêm, tôi sợ run người

Tôi sốc khi biết chồng ngoại tình nhưng càng đau đớn hơn khi nghe lý do
Có thể bạn quan tâm

Dàn mỹ nhân "Quỳnh búp bê" ngày ấy - bây giờ
Hậu trường phim
14:45:42 24/06/2025
Người đàn ông có hành vi mờ ám tại đám tang của người quen
Pháp luật
14:42:34 24/06/2025
Tin mới nhất về áp thấp nhiệt đới trên Biển Đông
Tin nổi bật
14:39:28 24/06/2025
Vợ chồng Justin và Hailey Bieber đối mặt với khủng hoảng hôn nhân
Sao âu mỹ
14:39:22 24/06/2025
Điểm hẹn tài năng: Cặp thí sinh khiến Trúc Nhân phải tặng liền tay 2 điểm 10
Tv show
13:53:43 24/06/2025
G-Dragon "xả source" tới tấp như ngầm xác nhận concert tháng 11 tại Hà Nội là thật!
Nhạc quốc tế
13:42:24 24/06/2025
Thông tin mới về hoạt động bất thường của Iran tại cơ sở hạt nhân Fordow
Thế giới
13:37:29 24/06/2025
Dịu dàng màu nắng - Tập 16: Bắc bị nói xấu vòi tiền công ty, Nam tức giận bênh vực
Phim việt
13:34:11 24/06/2025
Miu Lê và bạn trai nổi tiếng cuối cùng đã chịu công khai hẹn hò?
Sao việt
13:24:55 24/06/2025
Sự thật chàng trai lái Lamborghini đi tốt nghiệp Đại học ở Hà Nội hút 10 triệu view
Netizen
13:11:22 24/06/2025