Cưới nhau hơn nửa năm tôi vẫn là trinh nữ thì làm sao có con được đây?
Tôi không biết nên làm gì bây giờ nữa, tôi có ơn với anh chẳng có gì đền đáp, nhưng nếu cứ thế này, tôi chắc không sống nổi.
Tôi quen anh khi vừa tốt nghiệp cao đẳng, thú thực tôi không phải đứa quá giỏi giang, trượt đại học nên mới thi vào cao đẳng, sức học làng nhàng lại chẳng quen ai nên xin việc khó lắm. Tốt nghiệp, tôi xin vào làm lễ tân trong một nhà hàng.
Cũng tại đây tôi quen anh, anh xin số liên lạc, có vẻ rất quan tâm đến tôi. Nghe anh kể hoàn cảnh gia đình, anh là con trai út, bố mẹ đều là cán bộ nhà nước, lại ở ngay Hà Nội, tôi nghĩ chắc anh chỉ quen tôi cho vui chứ so mọi mặt anh hơn tôi nhiều thế, làm gì có chuyện một người đầy ưu điểm như anh lại có thể dành tình cảm cho tôi.
Vậy mà một thời gian sau anh tỏ tình thật, tôi nhận lời, bởi bản thân cũng rất thích anh. Yêu nhau một thời gian, anh quan tâm, chăm sóc tôi chu đáo, còn lo công việc cho tôi, nhà tôi khó khăn, bố ốm nặng chính anh là người đứng ra lo lắng tiền khám, thuốc thang.
Trong thời gian yêu đương, anh cũng không bao giờ đòi hỏi tôi, anh nói sẽ giữ gìn cho tôi. Cũng chính vì thế nên tôi càng yêu và tôn trọng anh hơn.
Chúng tôi làm đám cưới, đêm tân hôn anh uống rượu quá say nên ngủ chẳng biết gì. Tôi buồn những cũng bỏ qua, tuy nhiên, nhiều đêm về sau nữa, anh cũng luôn viện lý do này khác để trốn tránh tôi. Tôi giận hờn, bảo nếu anh không yêu tôi thì thôi, việc gì phải làm khổ nhau như thế.
Video đang HOT
Mới đầu anh còn viện cớ nọ kia, những rồi anh thú nhận với tôi anh là gay, anh không thể làm được, anh lấy vợ theo mong muốn của gia đình. Tôi sốc kinhh khủng, bàng hoàng không tin nổi vào tai mình nữa. Tôi hỏi anh giờ tính sao, anh cầu xin tôi hãy giữ kín, rồi anh sẽ cố, bảo tôi hãy sinh cho anh đứa con, chấp nhận anh, rồi tôi muốn gì cũng được.
Lấy nhau mấy tháng, nhà anh ai cũng sốt ruột mong con, nhưng nào ai hiểu tôi vẫn là con gái sau nửa năm lấy chồng. Tôi thật sự không biết làm thế nào bây giờ nữa, tôi muốn ly hôn để sống cuộc đời của mình, nhưng tôi thương anh và anh có ơn với tôi nhiều quá… Tôi nên làm gì đây?
Theo Khoevadep
Chính anh yêu cầu sống thử, cũng chính anh không động vào người tôi suốt 2 năm
Yêu nhau được 1 năm, anh là người chủ động đề cập đến chuyện sống thử. Tôi hơi hoang mang.
Nhưng sau một hồi nghe anh thuyết phục, nào là sống thử sẽ tiết kiệm được chi tiêu, nào là sẽ không phải lo chuyện cơm nước, cũng được ở gần nhau, không phải đi lại gặp nhau cho vất vả... tôi đã gật đầu đồng ý. Chính tôi cũng không dám nghĩ có ngày mình lại dễ dàng nhận lời anh đến thế. Tôi sợ... Nếu như sống chung, tôi sẽ là vợ hờ của anh, sẽ là người đàn bà phục tùng anh, và chắc chắn, tấm thân này sẽ không còn trong sáng.
Chúng tôi thuê một căn hộ nhỏ để cùng nhau trải qua những tháng ngày chuẩn bị hành trang bước vào cuộc sống vợ chồng. Tôi đã học làm vợ từ cách này. Đi làm về, tôi đi chợ, nấu nướng, đợi anh về ăn cơm rồi hai đứa đưa nhau đi dạo, đúng là cuộc sống vợ chồng thực sự.
Tôi cũng đã tự nhủ lòng mình, có anh rồi, tôi sẽ chuyên tâm lo cho anh, rồi đợi khi thời cơ tới như anh nói là đợi công việc anh ổn định, chúng tôi sẽ cưới nhau. Đi làm dù vất vả đến mấy, tôi cũng cố gắng lo cho anh những bữa cơm ngon.
Nhưng, một điều kì lạ xảy ra, thời gian ở với nhau gần gũi như thế, nhưng suốt 2 tháng đầu, anh không hề động chạm tới tôi. (Ảnh minh họa)
Tôi đã sẵn sàng tinh thần làm vợ và không dùng thuốc tránh thai với suy nghĩ, nếu có bầu thì sinh con, và sẽ càng nhanh tiến hành việc cưới xin. Dù gì thì chính anh là người đề xuất sống thử thì không có lý gì, anh không yêu và không muốn lấy tôi làm vợ.
Nhưng, một điều kì lạ xảy ra, thời gian ở với nhau gần gũi như thế, nhưng suốt 2 tháng đầu, anh không hề động chạm tới tôi. Tôi cứ tưởng, ra ngoài sống thử thì phải sẵn sàng đối diện với chuyện đó, ai ngờ. Anh không bao giờ đòi hỏi, chỉ nằm bên cạnh tôi rồi ôm tôi ngủ.
Ban đầu tôi nghĩ vì anh ngại, chưa dám chủ động nên chính tôi là người chủ động ôm ấp anh. Thật không thể tin nổi, tôi lại chính là người con gái đi quyến rũ người yêu của mình.Nhưng, lúc mà tôi đang khơi dậy cảm xúc của mình thì anh lại buông tay tôi ra và bảo &'em hãy giữ mình'.
Tôi hơi choáng khi nghe anh nói câu đó. Có gì mà phải giữ mình khi đã sống thử với nhau? Nếu anh không coi tôi là vợ, không coi tôi như vợ anh thì anh tính chuyện sống thử làm gì. Từ hôm đó, tôi tự ái nên không đề cập tới chuyện này nữa. Tôi mặc kệ anh, anh thích làm gì thì làm. Tôi cũng chỉ làm tròn trách nhiệm của người vợ hờ, ở nhà cơm nước, dọn dẹp.
Tôi phân vân không hiểu tại sao lại như thế? Anh định biến tôi thành người giúp việc hay là gì mà lại chỉ để tôi nấu cơm, đợi anh về ăn rồi đi ngủ. (Ảnh minh họa)
Nhưng, thời gian cứ thế trôi đi, đến bây giờ, tôi và anh đã sống thử với nhau 2 năm rồi mà anh chưa từng động vào người tôi. Tôi vẫn là trinh nữ, vẫn không hề có bất cứ mối quan hệ nào đi quá giới hạn với anh. Anh cũng chỉ ôm ấp tôi ngủ như bình thường.
Tôi phân vân không hiểu tại sao lại như thế? Anh định biến tôi thành người giúp việc hay là gì mà lại chỉ để tôi nấu cơm, đợi anh về ăn rồi đi ngủ. Anh cũng không có ý định cưới xin gì dù nhiều lần tôi hỏi. Tôi có nói với anh, tâm sự chân tình thì anh bảo &'sợ em có bầu rồi lại không cưới được nhau thì lúc đó khó xử cả hai bên'. Sống thử mà lại sợ có bầu, rồi lại sợ không cưới được nhau. Thật ra trong lòng anh nghĩ gì vậy, anh định cho tôi một vố đau hay sao?
Hơn 2 năm tôi phục dịch anh, làm nô lệ của anh, chăm sóc anh mà đổi lại, tôi nhận được gì? Không cưới, cũng không có quan hệ gì giống vợ chồng, vậy thì tôi còn sống thử với anh làm chi?
Tôi quyết định ra đi, dọn dẹp đồ đạc. Nhưng sự thật bẽ bàng, ngay trong ngày tôi định đi, anh quỳ gối cầu xin tôi và khóc lóc, thú nhận mình yếu sinh lý...
Theo Thanh Đào ghi (Khám phá)
Chứng kiến vợ làm dâu khổ vẫn cam chịu, 2 giờ sáng chồng đã làm 1 điều không ai ngờ Cô nấu ăn mà như thế này à, người ta cơm thì không có mà ăn. Cô thì cắm nồi cơm cũng không biết cắm, đến giờ ăn mà còn nguyên gạo thế này, cô lấy ra rồi ăn hết đi. Từ ngày về làm dâu nhà Thành, Ly chưa 1 ngày nào được nếm trải niềm vui thực sự. Chồng thì quá...