Cưới con gái nhà người ta về thì thương đi chứ?
“Vợ mình, mình không thương chẳng lẽ chờ thằng khác thương dùm”. Một ngày mưa nhưng cả hai gia đình đều ấm áp và hạnh phúc.
Cuộc đối thoại giữa hai người chồng cùng tuổi và lấy hai cô vợ cũng cùng tuổi với nhau sẽ khiến bạn phải suy nghĩ về cuộc hôn nhân của mình. Họ là bạn từ thời đại học nhưng sau 5 năm kết hôn, họ mới có dịp gặp lại nhau vì lúc này họ chuyển về làm cùng một công ty trong cùng một thành phố.
Một hôm Nam mời Cường đến nhà ăn cơm, Cường đưa cả vợ đi cùng. Vừa đến nhà vợ Nam đã tươi rói ra mở cửa, Cường ngạc nhiên trước sự trẻ đẹp của vợ Nam, anh liếc xéo so sánh vợ mình với vợ Nam đúng là một trời một vực ai mà nghĩ hai người họ cũng tuổi cơ chứ, trong lòng anh thấy hổ thẹn vì có vợ già hơn vợ bạn trong khi ngày xưa vợ Cường cũng là một người con gái xinh đẹp nhiều người theo đuổi.
Nam tiếp đón vợ chồng bạn rất vui vẻ, nồng nhiệt. Trong bữa ăn Cường cứ mặc sức ăn chẳng quan tâm gì tới việc gắp thức ăn cho vợ, còn Nam thì gỡ từng miếng cá cho vợ, rồi khi vợ anh chấm nước mắm có ớt, anh nhắc khéo: “Em bị dạ dày, đừng chấm ớt, để anh lấy bát nước chấm khác cho em”. Vợ anh mỉm cười ngoan ngoãn.
Nhìn thấy vợ chồng họ tình cảm như vậy, vợ Cường chạnh lòng còn Cường thấy ái ngại vì mình chưa bao giờ quan tâm tới vợ. Ăn xong, Cường leo tọt lên bàn ngồi uống nước, anh cứ nghĩ Nam cũng sẽ lên bàn uống nước cùng anh để chị em họ dọn mâm bát đĩa. Nhưng Nam bảo Cường cứ pha trà đi, anh bê mâm bát đũa nặng trịch vào bếp cho vợ. Cường bảo, anh cứ để đấy vợ tôi dọn cho, vợ Cường cũng bảo: “Anh để em”.
Vợ mình, mình không thương chẳng nhẽ đợi thằng khác đến thương dùm
Cường cười xua tay bảo: “Mâm bát đũa nặng thế này, làm sao hai người bê được, cứ để anh bê cho”. Vợ Cường nhìn Nam ngưỡng mộ, còn Lan vợ của Nam nói: “Ngày nào ăn xong anh ấy chẳng bê giúp em, chị cứ để anh ấy làm không phải ngại gì cả”.
Nam cứ bắt vợ Cường ra ngồi uống nước không chịu cho rửa chén. Lan thì gọt hoa quả chẳng vội vàng lo gì tới đống bát đĩa, khi vợ Cường cứ đòi rửa thì Lan bảo: “Chị là khách, em không cho chị làm gì hết, chị cứ ngồi uống nước ăn hoa quả đi. Lát hai vợ chồng em rửa tý là xong ấy mà.” Nói rồi Lan cười tươi khiến Ngân ngẩn người ra. Cô buồn vì chưa một lần Cường vào bếp giúp cô việc gì, mọi việc trong gia đình đều một tay cô lo toan.
Video đang HOT
Hôm sau lên cơ quan Cường bảo: “Vợ cậu xinh thế, lại trẻ nữa, chả bù cho vợ tôi… Mà cậu cũng chiều vợ ghê, tôi về nhà là cứ nằm xem phim, bếp núc cứ mặc kệ vợ”.
– Tôi thích làm cùng vợ, vì vợ mình mình không thương, không quan tâm thì chẳng nhẽ chờ thằng khác nó thương dùm.
Nói rồi Nam cười lớn.
- Trước khi cưới, vợ tôi đâu biết làm gì đâu, vậy mà về nhà tôi cô ấy lại rất đảm đang nên tôi thương vợ lắm với lại được giúp vợ tôi thấy vui mà. Mấy việc nhà cũng có gì to tát đâu, ông cũng chăm mà xuống bếp với vợ đi. Vợ chồng thì phải giúp đỡ nhau chứ chẳng nhẽ lại đi giúp người ngoài ông bảo có đúng không, làm cùng vợ vui lắm, thử rồi sẽ biết.
Cưới về thì thương đi
- Từ trước giờ tôi quen vậy rồi, tôi ghét bếp núc lắm.
- Thế thì thay đổi đi, mà thôi tôi về đây.
- Đang mưa mà, về làm gì? ở lại tôi với ông đi làm bữa rượu thịt chó.
- Thôi hẹn ông hôm khác, tôi phải về đi chợ cho vợ.
- Vợ ông bị ốm à?
- Không, cô ấy khỏe mà chỉ là trời mưa tôi không muốn cô ấy ra ngoài, cô ấy hay ốm vặt lắm với lại đường trơn vợ tôi lại hậu đậu sợ cô ấy ngã, thôi ông cũng làm về sớm đi. Tôi đi trước đây.
Câu nói của Nam khiến Cường nóng ran mặt, anh cũng đứng lên và quyết định gọi điện cho vợ: “Hôm nay anh đi làm về tiện thể đi chợ luôn, em đón con rồi về nhà luôn kẻo ướt nhé, đi cẩn thận đấy”. Nói xong lòng anh nhẹ nhàng và vui vẻ thì ra làm người chồng tốt cũng tuyệt thật. Còn đầu dây bên kia, giọt nước mắt của Ngân rơi xuống, có lẽ là vì hạnh phúc. Cô cũng là phụ nữ, cô cũng muốn được chồng quan tâm như bao người khác, thú thực cô rất ngưỡng mộ Lan.
Hôm đó, bữa cơm của gia đình Ngân rộn tiếng cười vì Cường đích thân vào bếp, thằng con cứ tròn veo mắt nhìn rồi nhìn mẹ nó cười thích thú. Cường ngẫm lại những lời Nam và anh thấy đúng: “Vợ mình, mình không thương chẳng lẽ chờ thằng khác thương dùm”. Một ngày mưa nhưng cả hai gia đình đều ấm áp và hạnh phúc
Theo Phunuvagiadinh
Suýt mất hết tài sản vì quá tin tưởng osin
Cô Emma-Jane Currie, 45 tuổi, người Anh là giúp việc cho gia đình nhà Appleyard-Ley. Khi bà Appleyard-Ley đang cần tìm một người giúp việc cho gia đình thì đọc được thông tin của Currie. Bà đã liên lạc với cô để có một buổi phỏng vấn trực tiếp.
Khi đó, bà Appleyard-Ley đã cẩn thận đọc CV của Currie, phỏng vấn cô rất lâu, chứng kiến cách cô đối xử với bọn trẻ, còn kiểm tra hồ sơ tội phạm để chắc chắn rằng cô Currie trong sạch. Bà Appleyard-Ley cảm thấy dường như cô Currie có đầy đủ tất cả mọi thứ mà gia đình bà đang tìm kiếm - duyên dáng, được giáo dục tốt và tử tế, có kinh nghiệm trong cả việc chăm sóc con và làm từ thiện. Do đó, bà Appleyard-Ley đã không do dự thuê cô.
Emma-Jane Currie -kẻ lừa đảo trong vai người giúp việc.
Biểu hiện của cô Currie sau đó khiến bà Appleyard-Ley rất hài lòng và ngày càng tin tưởng cô giúp việc nhà mình, thậm chí bà còn coi cô như người nhà. Một ngày, cô Currie xin phép lấy xe đi chợ, rồi lặng lẽ lái xe đi vào sáng sớm khi cả nhà còn đang ngủ. Cô Currie đã tính "chuồn êm" với chiếc xe sang trọng của chủ nhà, cùng với túi xách, thẻ tín dụng, một số đồ trang sức đắt tiền, bốn máy tính, nhiều quần áo hàng hiệu và rất nhiều tài sản quý giá nhất của chủ nhà.
Khi bà Appleyard-Ley tỉnh dậy, bà cảm thấy trong nhà im lặng đến bất thường. Nhưng chỉ đến khi bà đi xuống cầu thang để tìm một túi 12 quả bóng đã bị khóa trong cốp xe mới mới tá hỏa phát hiện cô osin và rất nhiều tài sản quý giá trong nhà "không cánh mà bay".
Bà Appleyard-Ley - nạn nhân của vụ việc.
Bà đã gọi cho cô Currie, nhưng cô không trả lời bất kỳ cuộc điện thoại nào. Currie tưởng cô có thể trốn biệt mà với đống tài sản kếch xù mà không bị phát hiện, nhưng cô ta đã sai lầm khi rút 900 tiền mặt qua thẻ tín dụng của bà Appleyard-Ley.
Ngay khi phát hiện cô osin biến mất cùng rất nhiều tài sản của gia đình, bà Appleyard-Ley đã gọi các ngân hàng. Họ thông báo thẻ tín dụng của bà mới được thanh toán cho các hoạt động mua sắm ở nhà ga Victoria trong một giờ trước. Tê tái vì bị người mình tin tưởng bấy lâu phản bội, bà Appleyard-Ley ngay lập tức báo cảnh sát để truy tìm tung tích cô osin. Rất nhanh cảnh sát đã tóm gọn cô Currie nhờ lần theo dấu vết của chiếc thẻ tín dụng.
Tuy nhiên, sau khi bị bắt rồi, cô Currie còn bịa đặt những lời cáo buộc hoang đường và vô căn cứ về gia đình bà Appleyard-Ley. Cô ta vu cáo gia đình bà Appleyard-Ley lạm dụng và đối xử tệ với người ở. May mắn là cảnh sát đã phát hiện những lời cáo buộc của cô ta là bịa đặt, ngoài ra còn phát hiện thêm một vụ trộm cắp khác của cô ta cách đây 2 năm. Cô ta cũng từng làm những điều tương tự với một nạn nhân khác tên Karin, 75 tuổi. Cuối cùng, trước những bằng chứng không thể chối cãi, Currie cũng phải cúi đầu nhận tội.
Currie phải nhận hình phạt thích đáng, còn gia đình bà Appleyard-Ley cũng có được một bài học nhớ đời vì sự cả tin đối với người ngoài. Thậm chí, bà Appleyard-Ley còn làm hẳn một bài tâm sự để cảnh báo các gia đình khác nên cẩn thận khi thuê người giúp việc trong nhà.
Theo Danviet
Nếu chúng mình kết hôn, em có bao nhiêu của hồi môn? Anh ta vừa cười đùa vừa hỏi thẳng mình: "Nếu chúng mình kết hôn, em có bao nhiêu hồi môn trong tay. Bố mẹ liệu có cho được nhiều không khi nhà có mỗi cô con gái?". Mình năm nay 29 tuổi và làm nghề kế toán trưởng cho một công ty tổ chức sự kiện. Công việc của mình khá vất vả,...