Cưới cố trong khi tình đã cạn
Em và anh ấy yêu nhau được 5 năm, gia đình đôi bên đã đi lại và bàn đến đám cưới vào cuối năm nay. Chúng em biết nhau từ khi còn bé xíu vì là hàng xóm ngay sát nhà nhau.
Em thấy trống rỗng, tình cảm trong em thực sự nguội lạnh với anh ấy (Ảnh minh họa)
Sau nhiều lần tiếp xúc vì học cùng trường đại học, chúng em hay nói chuyện rồi yêu nhau lúc nào không hay. Nhưng càng ngày, tình cảm của em dành cho anh ấy càng nhạt nhòa.
Nhất là sau khi anh ấy chuyển công tác sang nơi làm việc mới, tính nết của anh ấy thay đổi. Nếu như trước đây anh ấy luôn quan tâm, yêu chiều em thì giờ công việc rồi những mối quan hệ của anh ấy là số 1. Anh chẳng còn dành nhiều thời gian cho em.
Mâu thuẫn bắt đầu nảy sinh và em nhận ra rằng dù sau này có lấy nhau về, chúng em cũng không thể có hạnh phúc với nhau được.
Đã nhiều lần em định nói lời chia tay nhưng em sợ sau khi đường ai nấy đi, chúng em sẽ bị hàng xóm láng giềng dị nghị, nói ra nói vào. Điều em lo hơn cả là bố mẹ gia đình hai bên sẽ từ mặt nhau, chấm dứt tình làng nghĩ xóm.
Nhưng nếu chịu đựng mối quan hệ này, em thấy trống rỗng, tình cảm trong em thực sự nguội lạnh với anh ấy. Nhất là sau khi em gặp N – đồng nghiệp của em, anh ấy không đẹp trai, điều kiện như người yêu hiện tại nhưng N mang lại cho em cảm xúc hoàn toàn mới.
Anh ấy quan tâm và dường như yêu em thật lòng. Em phải làm sao đây hả chị Tâm An? Đôi lần em ước giá như người yêu chủ động rời xa có lẽ em sẽ cảm thấy nhẹ nhõm hơn thế này.
Video đang HOT
Em ác lắm, có lần em còn cố tình gây sự với anh vô cớ nhưng anh chẳng “xi nhê”. Gần tới ngày cưới, đáng lẽ như bao cô gái khác sẽ phải hân hoan hạnh phúc lắm nhưng em cảm thấy mệt mỏi, vô vọng và lo sợ.
N không phải là nguyên nhân khiến em muốn rời bỏ người yêu. Mối quan hệ của em và anh đã lạnh nhạt từ lâu. Em phải làm gì với tình huống này hả chị? Hay em cố cưới cho xong? Em muốn hỏi làm thế nào để nói lời chia tay khiến anh không đau đớn?
Em mong hồi âm sớm của chị!
Trả lời:
Chào em gái,
Chị hiểu cảm xúc trong em lúc này. Qua lời em tâm sự, chị thấy em là người con gái ngây thơ, trong sáng, chân thành.
Em nói rằng em hết yêu anh ấy vì sau khi chuyển công tác, anh ấy dành nhiều thời gian cho công việc và những mối quan hệ. Chị nghĩ, em nên thông cảm với anh thì hơn là chán nản.
Khi người con trai đã đến tuổi trưởng thành, họ phải có một trọng trách vô cùng nặng nề để gánh vác gia đình, việc anh ấy dành thời gian cho công việc cũng là điều dễ hiểu.
Thêm vào đó, vì sợ ảnh hưởng tới mối quan hệ hàng xóm láng giềng mà em cố gắng duy trì mối quan hệ nhạt phai này, liệu có nên?
Liệu rằng, nếu cuộc sống vợ chồng em sau này không hòa hợp, để mây thuẫn xảy ra rồi tệ hơn là đường ai nấy đi thì mối quan hệ hàng xóm giữa hai gia đình không bị ảnh hưởng ư?
Ăn cố, làm cố đã khó nữa là cưới cố hả em?
Em hãy dành một khoảng lặng để suy nghĩ về mối tình của em, anh ấy và cả N. nữa. Hãy suy nghĩ thật kỹ xem có đúng là em đã hết tình yêu và không muốn lấy anh ấy làm chồng hay không, em có yêu N thật lòng không hay chỉ là cơn say nắng thoáng qua.
Sau khi suy nghĩ mà em vẫn thấy là đã hết tình cảm với người yêu, em hãy chọn thời điểm và không gian để thông báo cho anh ấy về điều này càng sớm càng tốt.
Em hãy chuẩn bị trước những điều sẽ nói và ghi nhớ chúng. Việc này giúp em lựa chọn từ ngữ phù hợp hơn, từ đó tránh được việc phát ngôn tùy hứng khiến anh ấy rơi vào suy sụp.
Nói ra nguyên nhân của sự nhàm chán trong tình yêu là việc nên làm trước câu hỏi “tại sao?”. Nhưng không cần thiết em phải nói ra tất cả những thiếu sót của anh ấy. Nếu phải nói ra, hãy chọn cách tiếp cận nhẹ nhàng.
An tâm lên em nhé,
Chúc em tìm được sự lựa chọn tốt nhất!
Theo Afamily
Tủi phận khi làm dâu vì "bác sĩ bảo cưới"
Chúng tôi yêu nhau từ cấp ba. Lên Hà Nội học, hai đứa từng chia tay vì nhiều lý do vậy mà không hiểu sao chúng tôi vẫn quay lại được với nhau, để cuối cùng lĩnh cái hậu quả không mong muốn, phải cưới sớm bởi cái thai trong bụng mỗi lúc một lớn dần.
Mà có phải bảo cưới là cưới luôn được đâu, dùng dằng mãi đến khi cái thai trong bụng tôi tới tháng thứ 6. Không biết mẹ của Minh, người yêu tôi, nghe lời ai đi xem bói, thầy bói phán "cái thai không sống được qua tháng thứ 5", thế nên bà lần lữa chờ cho hết tháng thứ 5 mới cho cưới.
Cuối cùng cũng đến ngày tôi lên xe hoa, áo cưới phải nới dây nơ. Hai bên họ hàng, bạn bè đến chung vui, chúc phúc cho chúng tôi. Ai cũng cười nói cố ra vẻ tự nhiên nhưng tôi biết trong lòng họ mỗi người một suy nghĩ, người thì thương tôi thật, nhưng nhiều người đến với tôi chỉ tò mò muốn xem cô dâu hóa trang cái "bụng ễnh" thế nào.
Tôi ngại ngùng và xấu hổ vô cùng, mỗi khi có bạn bè tới là tôi đỏ ửng mặt. Tôi cố làm ra vẻ tự nhiên nhưng trong lòng thì bất an, lo sợ, cảm giác như lúc đó có cái kẽ nẻ nào ở dưới đất thì tôi sẵn sàng chui ngay xuống dưới để không cảm thấy mất mặt với bạn bè và mọi người tới dự.
Cưới nhau không được bao lâu, tôi đã phải rơi lệ vì anh chồng chưa qua được tuổi trẻ con ham chơi tối ngày. Anh còn công khai đi tán tỉnh bên ngoài, khiến tôi cảm thấy ấm ức. Cái bụng thì mỗi ngày một to, mà Minh thì chẳng hề đoái hoài gì tới tôi.
Đã thế tôi còn phải chịu cảnh "mẹ chồng nàng dâu". Từ khi tôi về làm dâu đến giờ, mẹ chồng không hề hỏi han tôi một câu. Bà có mở lời với tôi cũng chỉ là những lời bóng gió, mát mẻ. Bà kể chuyện con dâu nhà hàng xóm mới lấy nhau về mà bụng đã "vượt mặt", rằng là "con gái bây giờ dễ dãi thật" đâu có như thời ngày xưa...
Mẹ còn nói sau này sẽ đưa đứa bé con tôi đi xét nghiệm ADN để xem có phải cháu nội của bà thật không. Mỗi khi nghĩ đến những câu nói của mẹ chồng là lòng tôi cảm thấy đau nhói, chỉ còn biết ôm mặt khóc trong phòng một mình cho đỡ tủi.
Gần đến tháng sinh, mà công việc trong nhà đều đến tay tôi lo liệu, trước thì mẹ chồng đi chợ, nấu cơm giờ đã có con dâu đảm nhận. Cô em chồng cũng tiện thể nhờ luôn chị dâu giặt giũ, phơi phóng áo quần. Chồng thì cứ đi cả ngày, chẳng thèm hỏi han, quan tâm gì tới vợ, đêm về lăn ra ngủ. Có hôm đêm khuya, tôi thấy đói liền than với Minh, anh cằn nhằn giọng khó chịu "tối không ăn, giờ lại giở chứng. Thôi, để sáng mai", rồi anh tiếp tục chìm vào giấc ngủ.
Nghĩ đến mấy đứa bạn mình, có đứa cũng có bầu trước mà sướng đến vậy, được mẹ chồng vồ vập, tâm lý "bây giờ người ta hiếm muộn nhiều, chuyện có cháu sớm là chuyện mừng", lại được chồng quan tâm, cưng chiều, tôi thấy tủi.
Theo VNE
Yêu cô chị làm cô em có bầu Tôi phải chọn ai giữa hai người: Cô gái có bầu với mình và người con gái mình yêu. Hiện tại, tôi vẫn đang giấu bạn gái mình và chưa dám cho cô ấy biết về sự thật này. Tôi muốn đợi cô ấy về để thú nhận tất cả. Nhưng quan trọng nhất là chính tôi đang không biết phải giải quyết...