Cuộc sống gia đình tôi tưởng chừng như êm đềm, vậy mà một lần nữa tôi lại bị cuốn vào ‘cơn bão’ do vợ cũ của chồng tạo ra
Bị bịa đặt và vu oan, trong khi người tôi yêu thương lại quay lưng, chính con gái riêng của anh đã đứng ra bảo vệ tôi, khiến tôi không khỏi bàng hoàng.
Ảnh minh họa.
Tôi vốn là người sống theo nguyên tắc, luôn tin rằng “người có phúc sẽ có phần”. Sau ba năm chung sống với chồng, tôi luôn cố gắng giữ gìn đạo đức và lòng tự trọng trong mối quan hệ này. Chồng tôi là người đàn ông đã trải qua một cuộc hôn nhân đổ vỡ, với một cô con gái nhỏ. Mặc dù vậy, tôi quyết định bước vào cuộc sống của anh, dù không ít lần phải đắn đo, tự hỏi liệu mình có đủ khả năng để làm vợ, làm mẹ kế cho một đứ.a tr.ẻ có quá khứ đau lòng.
Cuộc sống không phải lúc nào cũng dễ dàng. Tôi đối diện với đủ mọi thử thách khi về làm dâu, đặc biệt là việc phải hòa nhập với cô con gái 5 tuổ.i của chồng. C.ô b.é ban đầu ghét tôi, nhưng tôi hiểu rằng, với trẻ nhỏ, việc có một người mẹ kế là điều rất khó chấp nhận. Tuy nhiên, qua thời gian, tôi đã cố gắng yêu thương và xây dựng mối quan hệ với con gái của chồng.
Tôi thậm chí đã kiên nhẫn chờ đợi, quyết định trì hoãn chuyện có con riêng của mình, bởi tôi sợ rằng việc đó sẽ khiến mối quan hệ của tôi và con gái chồng trở nên xa cách. Chồng tôi kể về quá khứ của vợ cũ – người phụ nữ đã bỏ rơi con gái khi mới 3 tuổ.i để sang nước ngoài lấy chồng. Tôi càng thương con gái anh hơn, và nhờ đó, c.ô b.é cũng dần mở lòng, gọi tôi là mẹ.
Tuy nhiên, khi con gái chồng lên 7 tuổ.i, tôi và chồng quyết định có một bé nữa. Dù vậy, sau khi sinh con, tôi phải thừa nhận rằng mình có phần lơ là với con riêng của chồng vì phải chăm sóc con nhỏ. Dù vậy, tôi chưa bao giờ đối xử t.ệ bạ.c với con gái anh, và tình yêu của tôi dành cho con không hề thay đổi.
Bi kịch bắt đầu từ khi vợ cũ của chồng tôi quay lại Việt Nam sau cuộc l.y hô.n. Chị ta không chỉ muốn phá vỡ hạnh phúc gia đình tôi, mà còn tìm mọi cách để gây rối. Chị ta kéo chồng tôi và con gái đi dã ngoại, dù tôi cố gắng nhẫn nhịn, chị ta vẫn không từ bỏ những trò lố lăng.
Và rồi, vào một ngày không thể quên, khi chị ta đến nhà tôi, thấy con gái mình bị sốt, nhưng tôi chưa kịp nấu cháo cho con, chị ta lập tức làm om sòm, mạ.t sá.t tôi. Điều khiến tôi không thể tin được là chồng tôi lại đứng về phía vợ cũ, cho rằng tôi không biết cách chăm sóc con mình.
Video đang HOT
Tôi thất vọng đến mức không thể thốt nên lời. Nhưng sự thật đến từ nơi mà tôi không thể ngờ tới – con gái riêng của chồng. Con bé, mặc dù mới 7 tuổ.i, nhưng đã đủ trưởng thành để lên tiếng bảo vệ tôi. Nó nói: “Mẹ T đang chăm em Tít khóc nên chưa nấu cháo được, sáng con đã uống sữa rồi, không đói đâu. Mẹ T mệt mỏi lắm, đừng làm mẹ T buồn nữa.” Sau đó, con gái anh mở cửa, nói thẳng: “Mẹ Q về đi, từ giờ mẹ Q đừng đến nhà con nữa.”
Cả ba người lớn đều đứng sững sờ, còn tôi, không thể tin vào mắt mình. Vợ cũ của chồng tôi, trong sự giận dữ và bẽ bàng, đã bật khóc và bỏ đi. Tôi cảm thấy như mọi thứ sụp đổ trong giây phút đó. Chị ta – người phụ nữ đã bỏ rơi con mình để đi tìm hạnh phúc riêng – lại đang cố gắng phá hoại cuộc sống gia đình tôi.
Bây giờ, tôi không thể để chị ta tiếp tục nhòm ngó và phá hoại hạnh phúc của chúng tôi. Con gái chồng đã lên tiếng bảo vệ tôi, nhưng liệu đây có phải là đủ để chị ta dừng lại? Tôi không thể để vợ cũ của chồng tiếp tục coi gia đình tôi như một trò đùa. Dù không muốn tạo ra xung đột, nhưng tôi hiểu rằng đến lúc mình phải dạy cho chị ta một bài học thật đích đáng, để chị ta biết rằng gia đình tôi không phải là nơi chị ta có thể lộng hành.
Mọi thứ đã thay đổi, và tôi sẽ không để kẻ khác hủy hoại những gì mình đã xây dựng.
Mua quà biếu bố mẹ hai bên dịp Vu lan, vợ bật khóc trước lời nói của chồng
Nghe câu nói của chồng, tôi nghẹn ngào xúc động. Chưa biết tương lai phía trước ra sao nhưng hiện tại, có lẽ cuộc sống đang bù đắp cho tôi những thiệt thòi mà trước đây tôi phải chịu.
22 tuổ.i, tôi lên xe hoa về nhà chồng trong sự ngậm ngùi thương xót từ bố mẹ đẻ. Nguyên nhân là do tôi có thai ngoài ý muốn với người yêu cùng lớp đại học nên buộc phải tổ chức đám cưới khi chỉ còn hơn 2 tháng nữa là ra trường.
Ngày ấy, tôi còn trẻ, cứ nghĩ yêu nhau thật lòng, có con thì đến với nhau cũng là chuyện bình thường. Thế nhưng, sau vài tháng lấy chồng, tôi mới thật sự thấm thía cảnh lấy chồng sớm khổ đến thế nào.
Cưới xong, hai vợ chồng tôi thuê một căn phòng trọ rộng chừng 30m2 trên thành phố để tiếp tục hoàn thành nốt khóa luận tốt nghiệp. Sau đó, khi có tấm bằng đại học trên tay, hai đứa bắt đầu công cuộc đi xin việc làm.
Vợ xúc động trước hành động của chồng với bố mẹ trong mùa Vu lan. Ảnh minh họa
Thời điểm đó, tôi đã bầu đến tháng thứ 6 nên gặp rất nhiều khó khăn khi xin việc làm. Chồng tôi cũng chẳng khả quan hơn là bao. Anh xin thử việc ở nhiều nơi xong cuối cùng đều phải bỏ vì môi trường không phù hợp, tiề.n công thì không đáng là bao.
Không tiề.n, không việc làm khiến cuộc sống của hai vợ chồng dần xuất hiện những mâu thuẫn. Đã có lúc, trong căn phòng trọ chật chội, thiếu thốn đủ thứ của hai vợ chồng không có nổi một cuộc trò chuyện với nhau. Tất cả chìm trong im lặng, chỉ có những giọt nước mắt xen lẫn sự hối hận vì nông nổi của tuổ.i trẻ.
Cuối cùng, vì quá áp lực "cơm áo gạo tiề.n" trên thành phố, chúng tôi đành quyết định chuyển về quê sinh sống một thời gian. Chồng tôi xin vào làm trong công ty sơn gần nhà còn tôi ở nhà phụ mẹ chồng làm bánh bán ngoài chợ và chờ sinh.
Cứ như vậy, suốt 2 năm đầu tiên sau khi cưới, cuộc sống của tôi bị tù túng, bó hẹp với con cái, bỉm sữa cùng những ấm ức dồn nén khi phải sống chung cùng mẹ chồng vừa khó tính vừa có những thói quen chăm trẻ cổ hủ.
Không những thế, chồng tôi làm công ty ở quê, dần học theo những thói hư tật xấu của một số đồng nghiệp lớn tuổ.i. Anh hay nhậu nhẹt rồi bài bạc khiến tôi rất mệt mỏi.
Đã có giai đoạn stress quá nhiều, tôi ngỡ mình như bị trầm cảm. Những lúc như thế, tôi chỉ biết tâm sự cùng cô bạn thân cho nhẹ lòng. Tôi không dám nói gì với bố mẹ đẻ, nhất là mẹ tôi. Vì ngay từ đầu, khi bước chân vào cuộc hôn nhân này, tôi đã khiến bà suy nghĩ rất nhiều vì thương tôi.
Tôi luôn tỏ ra rằng mình ổn mỗi khi mẹ tôi gọi điện nói chuyện. Thậm chí bà còn hỏi tôi có thiếu tiề.n, bà sẽ gửi cho để đỡ đần trong lúc con còn nhỏ chưa đi làm được.
Mỗi lần như thế, tôi tủi thân vô cùng. Nhìn tấm bằng đại học mà bố mẹ đã vất vả nuôi tôi suốt 4 năm mới có được, lại bị vứt xó trong góc tủ, tôi lại thấy có lỗi với ông bà vô cùng.
Đó là lý do khiến tôi luôn tự nhủ bản thân phải thay đổi, phải dám bứt phá khỏi cuộc sống nghèo khó nơi nhà chồng, tìm lại ước mơ được làm công việc đúng chuyên ngành học, kiế.m tiề.n đáp ứng nhu cầu của bản thân, báo hiếu bố mẹ và lo cho tương lai của con cái sau này.
Nghĩ vậy nên rất nhiều lần tôi nói với chồng muốn quay lại thành phố xin việc làm. Ban đầu anh tỏ ra ngần ngại vì đang làm quen việc ở quê, chưa muốn nghỉ việc, nhưng dưới sự thuyết phục của tôi, anh cũng đồng ý. Vậy là chúng tôi gửi con nhờ ông bà nội chăm sóc, còn hai vợ chồng lên thành phố tìm việc.
Suốt 4 năm qua, hai vợ chồng tôi lao vào làm việc. Nhiều lúc đi làm áp lực, tôi lại nghĩ đến con đang ở quê và bố mẹ đã già, sau này cần phụng dưỡng nên lại cố gắng.
Ông trời không phụ lòng người, sau bao nỗ lực, tôi và chồng đều đã có chỗ đứng trong công ty. Hồi tháng 3 vừa qua, với những thành tích đạt được khi liên tục nằm trong nhóm những nhân viên có doanh số cao nhất công ty, tôi đã được sếp tăng lương và cất nhắc lên làm phó phòng. Đó là một bước ngoặt rất lớn trong công việc của tôi.
Còn chồng tôi, công việc của anh cũng ngày một thuận lợi. Anh đã từ bỏ những thói quen xấu và tập trung đi làm kiế.m tiề.n, lo cho gia đình.
Với số tiề.n tiết kiệm được, mới đây, chúng tôi đã mua trả góp được một căn chung cư cách trung tâm thành phố không xa. Vợ chồng tôi đã đón con gái lên Hà Nội để tiện cho việc học hành, chăm sóc. Vậy là mong muốn cả gia đình đoàn tụ của tôi đã được thực hiện.
Năm nay, kinh tế dư dả hơn một chút nên tôi đã chủ động mua ít thuố.c bổ biếu ông bà hai bên nhân dịp lễ Vu lan báo hiếu, dự định cuối tuần này sẽ tranh thủ mang về.
Lúc biết chuyện, chồng bỗng nói lời cảm ơn tôi. Chưa kịp để tôi phản ứng gì, anh rút từ trong túi ra 2 chiếc lì xì với hai màu khác nhau đưa cho tôi. Chiếc màu xanh có 2 triệu đồng, anh nói để vào túi quà của ông bà nội. Còn chiếc màu đỏ có 5 triệu, anh đưa tôi biếu ông bà ngoại.
Thắc mắc khi số tiề.n biếu hai bên khác nhau, tôi khá bất ngờ trước câu trả lời của chồng: "Mấy năm qua, tháng nào em cũng gửi dư tiề.n chăm con về cho ông bà nội rồi, giờ biếu ông bà ngoại nhiều hơn chút cũng là lẽ đương nhiên. Số tiề.n tuy không nhiều nhưng là tấm lòng của anh với bố mẹ vợ. Anh muốn cảm ơn ông bà vì đã cho anh một cô vợ tuyệt vời là em. Nếu ngày ấy em không cương quyết kéo anh phải thay đổi, thì đâu có anh của ngày hôm nay".
Nghe câu nói của chồng, tôi nghẹn ngào xúc động. Chưa biết tương lai phía trước ra sao nhưng hiện tại, có lẽ cuộc sống đang bù đắp cho tôi những thiệt thòi mà trước đây tôi phải chịu!
Đêm tân hôn đang định 'bùng cháy' thì chồng xô vội tôi ra rồi nói một câu khiến tôi tái mặt Đêm tân hôn tôi đành nuốt nước mắt vào trong rồi âm thầm lên giường ngủ, mặc chồng lao như bay ra ngoài. Tôi 34 tuổ.i quá lứa lỡ thì, còn chồng tôi từng l.y hô.n, có một con gái riêng. Chúng tôi quen biết nhau qua mai mối rồi tiến tới hôn nhân. Tuy chồng tôi từng có một đời vợ nhưng...