Cuộc mặc cả rợn người sau những lần ‘cấm vận’ yêu chồng
Thấy chồng nói cũng có lý nên em đã ra một cuộc mặc cả với chồng. Em nói rằng nếu em chiều chuộng anh thì anh không được gái gú bên ngoài nữa.
ảnh minh họa
Chào cả nhà!
Trước đây, em không bao giờ vào các diễn đàn của các chị em. Em cũng không bao giờ vào mục Tâm sự ở các báo điện tử. Song hiện nay, em lại là một chiếc “tàu ngầm” lượn liên tục trong mục này.
Mọi chuyện bắt đầu từ vài tháng trước khi em bắt đầu lấy chồng. Đó chính là nguyên nhân khiến em vào ra mục Tâm sự của báo nhiều như thế. Em năm nay chỉ mới 20 tuổi thôi nhưng em đã có bầu 6 tháng. Cũng chỉ vì lỡ có bầu trước cưới mà em đành mắt nhắm mắt mở buộc phải làm đám cưới với một người đàn ông cũng chỉ hơn em 2 tuổi.
Từ khi có bầu, em đã phải bảo lưu kết quả học đại học để sinh xong mới học tiếp. Còn chồng em cũng vừa đi học và đi làm. Mọi chi tiêu trong nhà, vợ chồng em vẫn nhờ vào ông bà nội ngoại hỗ trợ.
Bố mẹ mỗi bên hỗ trợ cho 2 vợ chồng 4 triệu mỗi tháng nên chúng em có gần chục triệu để chi tiêu hàng ngày. Chưa kể, chồng em làm thêm nhưng lương khá, chưa tháng nào anh thu nhập dưới 4 triệu nữa nên cuộc sống cũng khá thoải mái.
Vợ chồng em cưới xong thì ở riêng hẳn một nhà, do đó cuộc sống cũng khá thoải mái. Trước khi cưới, vợ chồng em quan hệ với nhau khá mặn nồng. Nhưng chẳng hiểu sao, từ khi chính thức về chung một nhà, vợ chồng em lại thường xuyên đấu khẩu. Do đó, hai đứa cũng hay cãi vã.
Mỗi khi vợ chồng cãi vã là em lại cấm vận chồng. Có khi, em cấm vận chồng đến 2 tuần không cho anh đụng vào người em và không được thực hành chuyện ấy. Cộng thêm, việc có em bé cũng khiến em không còn ham hố chuyện vợ chồng nữa.
Video đang HOT
Chính bởi không được vợ chiều chuộng chăn gối nên chồng em dần dần không được thỏa mãi. Rồi chuyện gì đến cũng đến. Cũng đến ngày em phát hiện ra chồng thường xuyên “chăn rau sạch”, thậm chí “ăn phở” bên ngoài.
Em biết rõ điều này nên hai vợ chồng em lại có một trận cãi nhau lớn. Anh trách chồng đã phản bội em. Còn chồng thì thẳng thắn chê em không thực hiện đúng thiên chức người vợ. Anh bảo rằng em đã không cho anh cơ hội để được thực hành chuyện ấy như một người đàn ông bình thường khác. Anh cũng nói, nhiều người vợ khác có thai nhưng vẫn “chiều” chồng bình thường. Không phải ai mang bầu cũng bắt chồng bị “cấm vận” hết.
Thấy chồng nói cũng có lý nên em đã ra một cuộc mặc cả với chồng. Em nói rằng nếu em chiều chuộng anh thì anh không được gái gú bên ngoài nữa. Anh đồng ý. Và anh còn mặc cả với vợ rằng, trong các cuộc yêu, anh có toàn quyền sai khiến hay bảo em “phục vụ”.
Vì muốn giữ hạnh phúc gia đình và cũng là nhận thấy cuộc hôn nhân mới chỉ bắt đầu mấy tháng nay đã ra nông nỗi này do lỗi bản thân em nên em đồng ý ngay lập tức. Nhưng cũng từ cuộc mặc cả này trở đi, em biết mình đã phạm sai lầm.
Mấy hôm nay em lại trốn tránh chồng chuyện ấy. Chồng em lại tỏ thái độ ra mặt bảo em còn nhớ cuộc mặc cả mới đây không. Em chỉ biết tạm lờ tịt đi và lấy lý do mệt. Song trong em thật sự sợ gần chồng.
Theo blogtamsu
'Em mặc quần áo vào đi, anh thách nó dám làm gì em'
Tôi mở toang cửa phòng ngủ, vừa chỉ mặt cô ả, vừa gào thét. Cô gái kia có vẻ hoảng sợ còn anh ta thản nhiên như không.
Tôi biết, khi tôi kể ra câu chuyện này, có người sẽ mắng tôi 'ngu thì ráng chịu' nhưng nếu ai đã từng ở trong hoàn cảnh của tôi bây giờ mới có thể hiểu và thông cảm cho tôi.
Tôi quen và yêu chồng tôi từ năm đầu đại học. Chúng tôi ở cùng dãy trọ, sự đồng cảm của những người trẻ xa nhà khiến chúng tôi dần xích lại gần nhau hơn.
Khi đó, anh ta hay tìm lý do để đến phòng tôi. Khi thì đem cho tôi vài con cá khô muối ở quê lên, khi lại hỏi tôi có cần ăn khuya không, anh ta mua giúp... Dần dà, chúng tôi trở thành một đôi lúc nào không hay.
Đến giữa năm 2, anh ta gợi ý về sống thử. Lúc đó, tôi cũng băn khoăn, suy nghĩ rất nhiều nhưng nghĩ đã ở chung dãy trọ, lại là người yêu, bây giờ chuyển về ở chung một phòng cũng tốt. Chúng tôi sẽ tiết kiệm được một khoản, rồi được ở cạnh, chăm sóc, quản lý người yêu nhiều hơn. Với những suy nghĩ non nớt ấy, tôi đã đồng ý dọn về ở chung phòng với anh ta.
Ảnh minh họa
Ban đầu, tiền anh ta lãnh hàng tháng đều đưa tôi để tôi lo ăn uống, sinh hoạt cho cả hai. Nhưng dần dần, số tiền đó càng ít đi vì anh ta còn dành để đi đá bóng và tụ tập bạn bè. Tôi phải vừa học vừa làm thêm để có tiền trang trải mọi thứ. Dù chưa là vợ chính thức nhưng tôi phải chu toàn mọi thứ trong sinh hoạt của anh ta, như nấu cơm, giặt giũ, dọn dẹp nhà cửa...
Khi còn ở riêng tôi được anh ta chiều chuộng, đến khi sống chung thì anh ta đã biến tôi thành một ôsin. Nhiều khi bực bội, chúng tôi cãi nhau nhưng chỉ cần vài lời an ủi là tôi lại bỏ qua cho anh ta.
Sau 8 tháng sống chung, tôi biết mình có thai, khi đó, tôi chỉ mới ngoài 20 tuổi. Chúng tôi rối lên, tôi khóc và suy sụp rất nhiều. Cuối cùng, chúng tôi quyết định phá thai dù rất đau khổ. Tôi không dám đến bệnh viện vì sợ bị người quen nhìn thấy, anh ta tìm cho tôi một phòng khám tư nhân nhỏ ở sâu trong ngõ ngách.
Sau ngày hôm đó, tôi luôn bị ám ảnh và đau đớn. Vì cái thai quá lớn, dụng cụ y tế thiếu thốn, nên sức khỏe của tôi bị giảm sút đi nhiều.
Sau khi ra trường, chúng tôi tổ chức hôn lễ. Dù đám cưới diễn ra khi cả hai không còn nồng nhiệt với tình yêu nữa nhưng tôi vẫn cảm thấy công bằng, bởi mình đã lấy được mối tình đầu. Vậy mà tôi đâu ngờ, đám cưới này lại là màn mở đầu cho những đau khổ kế tiếp.
Cưới về, chúng tôi luôn hục hặc nhau. Chuyện trước kia có thể bỏ qua thì giờ cứ như bị châm dầu vào lửa, bùng cháy mãnh liệt. Hơn thế nữa, không kế hoạch gì mà gần 2 năm tôi vẫn chưa có thai. Đến khi nhà chồng thúc giục vợ chồng tôi đi khám để còn chữa trị, chúng tôi mới dẫn nhau đến bệnh viện. Chính lần này tôi nhận được tin sét đánh, tôi bị vô sinh vì bị tổn thương cổ tử cung từ lần phá thai trước. Nghe được điều này, tôi đau đớn muốn ngất lịm còn chồng thì sửng sốt không nói được lời nào.
Ảnh minh họa
Sau khi biết tôi bị vô sinh, chồng tôi thay đổi đến chóng mặt. Anh ta hay mắng nhiếc chửi rủa tôi, thậm chí có lần đuổi tôi ra khỏi nhà trong đêm mưa vì tôi cằn nhằn việc anh ta về khuya. Từ sau lần đó, tôi phải nhẫn nhịn và cam chịu vì không còn đường nào khác cho tôi đi.
Cứ tưởng im lặng là xong mọi chuyện, nào ngờ cứ những ngày cuối tuần tôi về quê chăm sóc mẹ bệnh anh ta lại ngang nhiên ngoại tình, dẫn 'gái' về nhà.
Chứng cứ ngoại tình đầy rẫy nhưng tôi hỏi thì anh ta mắng xối xả rằng anh ta không biết, anh ta còn đổ vấy là có phải tôi dẫn trai về nhà ăn vụng?! Vì phải sống phụ thuộc vào anh ta nên tôi chỉ biết câm lặng, không dám nói thêm lời nào.
Vậy nhưng chiều thứ bảy vừa rồi, khi tôi trở về nhà lấy thêm áo rét, tôi nhìn thấy anh ta đang ân ái với một người phụ nữ khác trên chính chiếc giường của tôi. Tôi mở toang cửa phòng ngủ, vừa chỉ mặt cô ả, vừa gào thét. Cô gái kia có vẻ hoảng sợ, vội lấy khăn trùm người rồi vơ đống quần áo, trong khi chồng giữ tay tôi lại.
Anh ta thản nhiên bảo cô ả: 'Em mặc quần áo vào đi. Anh thách nó dám làm gì em đấy'. Tôi vẫn la hét, mắng chửi cả hai, liền bị chồng tát cho ngã xuống giường. Sau đó, anh ta mặc lại quần áo, đạp thêm cho tôi một cái rồi mới dắt tay cô ả bỏ đi suốt đêm không về. Đêm đó, tôi chỉ biết nằm khóc nức nở, vừa thương cho mình, vừa hối hận.
Ngay sáng hôm sau, tôi dọn về nhà mẹ đẻ ở. Một phần vì tôi muốn chăm sóc mẹ chu đáo, một phần vì tôi không còn muốn chạm mặt anh ta nữa. Anh ta cũng chẳng xuống nhà tôi thêm lần nào.
Có phải tôi đã trả cái giá quá đắt cho sai lầm hồi trẻ của mình? Sao tôi thấy tương lai mờ mịt quá!
Theo Tinngan
Điên tiết đâm đơn ly hôn vì bị vợ rao bán 30 triệu đồng Đi đâu, cô ta cũng ra rả tuyên bố "Tôi sẵn sàng bàn giao ngay gã ấy nếu ai trả tôi 30 triệu đồng". Nghe mà điên tiết, tôi đã đơn phương đâm đơn ly hôn luôn không cần đối chất lời nào. Chào mọi người, tôi là một người đàn ông đường hoàng, đang sống ở Bến Tre. Lâu nay ai cũng...