Cuộc đời mờ mịt vì yêu phải gã trai tệ bạc
Lấy tiền học phí cho anh trả nợ, cắm cả thẻ sinh viên để có tiền đưa anh, chuyện động trời nhất là phá thai cũng vì anh không chấp nhận giữ đứa bé.
Ảnh minh họa
Tôi sinh ra trong một gia đình đông con, bản thân là chị hai nên không kém phần vất vả. Từ nhỏ khi bạn bè cùng trang lứa vui chơi tôi đã biết cách làm ăn, ít khi đi chơi vì chẳng có thời gian, nếu có rảnh cũng ở nhà trông và làm việc nhà. Khi đi học tôi năng nổ, làm bí thư, cờ đỏ của trường. Tôi và các chị em trong gia đình luôn được mọi người quý trọng, nể phục. Bố mẹ tôi rất nghiêm, không cho đi chơi. Tôi luôn xem bố là tấm gương để chọn bạn trai. Bố là một người rất tuyệt vời, nuôi nấng năm anh chị em tôi khôn lớn, tự lập nghiệp bằng hai bàn tay trắng, luôn yêu thương mẹ.
Vào đại học, thấy bạn bè có người yêu, được quan tâm nên tôi cũng muốn. Bước sang giảng đường đại học, ít phải làm việc nên da tôi đỡ đen, đỡ xấu hơn. Rồi tôi đi đám cưới chị gái của một người bạn thì gặp anh. Nhìn anh hát ở đám cưới tôi đã có cảm tình nhưng bạn bè bảo anh lăng nhăng lắm. Sau đó anh có số điện thoại của tôi, bạn bè nói chỉ xã giao thôi, đừng dính vào yêu đương với người này.
Nói chuyện qua lại một thời gian, tôi đã yêu anh vì sự quan tâm, chăm sóc anh dành cho mình. Tôi nói với bố mẹ biết chuyện tình cảm, bố mẹ không phản đối gì khiến tôi rất mừng. Chúng tôi yêu nhau được 5 tháng thì anh ấy đòi hỏi chuyện đó. Anh hơn tôi năm tuổi, tôi nghĩ con trai ai yêu mà chẳng vậy, thế là chúng tôi sống chung với nhau. Tôi không biết sao mình lại có thể chấp nhận chung sống và trao hết cho anh như thế.
Chúng tôi sống chung được vài tháng thì bố mẹ tôi biết, ngăn cấm anh qua lại để tôi còn học. Chúng tôi vẫn tiếp tục yêu nhau, bố mẹ tôi bảo anh không tốt, đáng nhẽ phải để tôi học. Tôi cảm giác nếu tiếp tục tình yêu này sẽ khổ. Sống với anh đôi lúc chúng tôi có cãi vã vì anh chưa tìm được việc, lại chơi mấy trò đỏ đen. Đến khi có việc anh vẫn chơi, tôi khuyên bao lần mà anh bảo phải chơi để có tiền trả nợ.
Video đang HOT
Rồi tôi có thai với anh, lúc phát hiện ra thì thai nhi đã bảy tuần. Tôi không muốn bỏ nhưng anh khuyên tôi nên bỏ. Nhùng nhằng mãi đến lúc thai được gần ba tháng tôi mới đi gặp bác sĩ vì những lời anh nói nhiều quá khiến tôi không chịu nổi.
Vì anh tôi đã lỡ dở việc học, để tiền học phí cho anh trả nợ rồi nghĩ sau học bù, thẻ sinh viên tôi cũng cắm để có tiền đưa anh. Hiện anh đã đi làm ăn xa, nhiều lần tôi nhắn tin hỏi anh tiền đóng học phí để học nốt mà anh chẳng hề nhắn lại, cũng không dám xin gia đình, nghĩ đời mình mờ mịt quá nhưng một phần an ủi rằng tôi đã bỏ được người đàn ông tệ bạc này.
Theo VNE
Nếu em yêu người khác, anh có tiếc không?
Dạo này em hay tự hỏi mình câu hỏi ấy. Và những lúc như thế, em cứ nghĩ mãi về anh, dù chẳng còn lí do gì để làm thế. Em đã quên anh, quên rất lâu rồi, những nhớ những thương trong tim cũng nhạt lắm rồi...
Em những ngày gồng mình chống chọi với nỗi nhớ, sợ hãi trong chênh vênh nhớ thương.
Những ngày cuối tuần nhiều hoang hoải. Em co ro trong những kỉ niệm xưa cũ, thấy vết thương xưa lại nhói đau... Mùa Đông, se sắt gió, lãng đãng mưa. Em một mình đi dọc các con phố Hà Nội, gói cho đủ đầy mùi vị của mùa Đông, của Hà Nội và tự nhủ với lòng mình, em đang hạnh phúc, thực sự hạnh phúc.
Và đi giữa đất trời Hà Nội, em, bâng quơ nghĩ đến anh. Anh ở đâu giữa đời em, giữa gió mưa rét buốt lúc này.
Nếu em yêu người khác, anh có tiếc không?
Dạo này em hay tự hỏi mình câu hỏi ấy. Và những lúc như thế, em cứ nghĩ mãi về anh, dù chẳng còn lí do gì để làm thế. Em đã quên anh, quên rất lâu rồi ấy và cảm xúc, những nhớ những thương trong tim cũng nhạt lắm rồi. Có chăng, những gì còn sót lại, chỉ là một thói quen, một cảm giác, và một khoảng trống hun hút rơi rớt lại.
Một ngày gió mùa ùa về bất chợt. Chạy xe chầm chậm trên phố, hít hà mùi mưa và cái lạnh phảng phất trong không khí. Rồi hít cho căng đầy lồng ngực mình một đêm mưa và em mỉm cười khi nhớ đến anh. Chúng mình đã gọi nhau là Người - Quen - Cũ, thì có nghĩa là một người - đã - cũ - lắm - rồi.
Mùa Đông về. Em lại đan khăn cho một người con trai khác - dĩ nhiên, không phải anh. Rồi em sẽ thay tấm ảnh của anh trong ví, bằng ảnh của một người con trai khác - tất nhiên, cũng không phải anh. Sẽ là những mắt cười, môi hôn và những nhớ nhung - giống như tình cảm ngày xưa cũ - nhưng hiển nhiên, anh biết mà, không phải dành cho anh nữa... Khi đã trở thành hai đường thẳng song song, có nghĩa là chúng ta có quyền yêu thương một người khác nữa.
Nếu em yêu người khác, anh có tiếc không?
Những ngày bão về. Sóng sánh và hoang hoải nỗi nhớ. Kỷ niệm xưa cũ những tưởng vụn vỡ và có thể quên đi...
Đêm muộn, vẫn sẽ lạnh lắm, ra đường, nhớ mặc ấm nhé anh!
Đêm qua, thấy nick anh sáng, và vẫn avatar xưa cũ... Em định buzz, rồi nói vu vơ vài câu. Nhưng rồi lại thôi.
Vì vốn dĩ chẳng có gì, chẳng còn gì. Và chẳng cần thiết nữa...
Lẽ ra em có thể lại yêu anh, có thể tha thứ, chấp nhận mà bỏ qua tất cả để được bình yên bên anh. Đám bạn vẫn thường nói em ngốc, rằng anh là người hoàn hảo và con trai ai chẳng có lúc lăng nhăng. Nhưng em hiểu rằng, lừa dối đồng nghĩa với việc anh muốn rời bỏ tình yêu nơi em, chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Vì thế, hãy cứ ra đi khi em không thể làm bến đỗ bình yên trong cuộc đời anh.
Chỉ là... còn một câu hỏi vẫn luôn nhức nhối không thôi...
Theo VNE
Chồng đã nghiện tình một đêm Câu chuyện chồng nghiện tình một đêm bây giờ mới được hé lộ. Không phải từ khi về làm chồng, chồng mới có tính lăng nhăng. Ngay từ ngày yêu nhau, chồng đã là một gã đàn ông chơi bời, nhưng chồng chưa từng nói qua về chuyện đã yêu bao nhiêu người và cũng tỏ ra mình là người rất nghiêm chỉnh...