Cứ yêu nhau thôi, hứa hẹn nhiều đến lúc tan vỡ lại hận nhau…
Anh yêu, từ ngày bắt đầu, em đã không dám vẽ vời hy vọng gì cho tình yêu của chúng mình. Và bây giờ, anh là anh, em là em nhưng chúng ta vẫn bên nhau. Với em điều đó thật kỳ diệu!
Chúng ta quen biết nhau sau khi cả hai đã trải qua những mối tình dài vắn, chúng ta đến với nhau qua lời giới thiệu từ một người bạn chung, và chúng ta gọi là “chúng ta” vào một ngày đẹp đẽ của tháng Một.
Chúng ta trải qua biết bao nhiêu vui, buồn, hờn, giận có lẽ cả hai đều không thể nhớ hết. Vậy mà chúng ta vẫn chưa cho nhau một lời hứa nào về mai sau. Ban đầu, em thật sự để ý lắm anh ạ. Em là cô nàng Cự Giải nhạy cảm từng chịu tổn thương trong tình cảm, vậy nên lời hứa chính là điểm tựa của em cho mối quan hệ này. Em từng trách anh tại sao một lời ngọt ngào anh cũng chẳng chịu nói, tại sao một lời húa anh cũng chẳng cho em. Ừ thì có chắc là anh chưa yêu em nhiều…
Anh chưa dẫn em về ra mắt bố mẹ, nhưng anh lại dẫn em rong ruổi khắp nơi ở quê anh. Anh cũng không dám đến chào ba mẹ em, nhưng lại cùng em về quê vào những ngày cuối tuần. Anh không để ảnh em lên Facebook, nhưng bạn bè anh đều biết tên em. Anh chưa bao giờ hứa hẹn gì nhưng lại cho em sự bảo đảm.
Cả anh và em đều hiểu, hứa hẹn cũng chỉ là những lời nói đầu môi, cũng chỉ là hình thức. Và chúng ta không yêu nhau vì lời hứa. Hứa hẹn nhiều đến lúc tan vỡ có lẽ em sẽ hận anh rất nhiều. Hận anh vì sao lại bỏ ngõ những lời hứa “trọn đời”. Hận anh vì sao cho em hy vọng ròi lại dập tắt. Hận anh vì sao lại để em bám víu những thứ hão huyền.
Thế nhưng,thật may mắn vì chúng ta vẫn chưa hứa gì với nhau, thật may mắn vì những lần cãi vả lại không làm chúng ta xa nhau. Thật may mắn vì chúng ta không dùng lời hứa để làm tổn thương nhau.
Video đang HOT
Vậy nên, chúng ta chỉ yêu nhau thôi nhé anh. Chúng ta dành cho nhau những cái ôm ngày lạnh, những câu an ủi khi mệt, những cuộc gọi cuối ngày, những tin nhắn chào buổi sáng. Với em là đủ.
Theo St/Phununews
Chào anh nhé... người lạ đã từng thương!
Chúng ta cứ như vậy anh nhé, là hai đường thẳng song song không điểm cắt, đừng bất chợt một ngày lại nhớ tới em, em chẳng muốn mình trở thành người thay thế...
Cũng chẳng muốn giống câu "anh chỉ đến bên em lúc buồn, còn những ngày vui anh về nơi đâu". Em học được cách để mạnh mẽ rồi sẽ không cần sự quan tâm thương hại từ anh nữa.
Vậy nên em sẽ lạnh nhạt lắm vô tình lắm, anh không thương em vậy thôi em cũng sẽ không thương anh nữa, tình thương em không thừa. Từ nay em tự thương lấy mình cho đến một ngày ai đó thật lòng thương em.
Đã có lúc em từng thương anh nhiều đến thế, nhưng anh mãi quay lưng lại phía em. Sẽ chẳng bao giờ biết đôi tay ấy muốn chạm vào anh, đôi mắt ấy luôn hướng về anh bằng tất cả những yêu thương em có.
Sự biến mất của em khỏi cuộc sống của anh cũng chẳng có gì sâu sắc đặc biệt chẳng ảnh hưởng tới những thói quen hàng ngày của anh, thậm chí anh còn chẳng nhận ra đã từng có em bên cạnh.
Anh vẫn như vậy, thức dậy mỗi sáng đi làm đúng giờ, tối về đi học rồi có chăng là những cuộc vui tụ tập bạn bè. Sẽ chẳng có một khoảnh khắc nào nhớ đến một đứa con gái từng lướt qua đời anh.
Chỉ có em là vẫn thế, thổn thức khi thấy bóng dáng ai đó giống anh, vẫn tự an ủi mình rằng anh vẫn gần đây. Mỗi sáng đi học vẫn mong được nhìn thấy anh đi làm, trưa về vẫn ngó nghiêng xem có thấy anh đi ăn.
Vẫn đều đều online facebook chỉ để xem cái chấm xanh em thương ấy có đang online hay không, vẫn like những status anh đăng nhưng chẳng bao giờ dám lên tiếng, rồi cứ thế lặng lẽ offline như bao bạn bè khác trên facebook của anh.
Rồi có những ngày buồn đến ngây dại khi thấy anh quan tâm tới ai khác cũng là lúc em hiểu mọi cố gắng của em cũng chỉ là dư thừa, tất cả trở nên trống rỗng khiến em chẳng còn thiết tha chẳng còn động lực.
Cứ như thế em ôm lấy thế giới nhỏ của mình mà trong đó chứa đầy những suy nghĩ hình ảnh về anh, em ôm lấy nó em đau cùng nó, đau cùng thứ tình cảm em giành cho anh chỉ mình em biết chỉ mình em hiểu.
Để rồi em đã tự chữa lành được vết thương của chính mình, bước ra khỏi những nhớ thương hi vọng mà tưởng chừng trước kia nó sẽ nhấn chìm em trong đó.
Tất cả chỉ là hôm qua thôi, ngày hôm nay em đã dám bước ra khỏi thế giới của mình, không còn vẻ đáng yêu như anh từng nói, không còn mong chờ tin nhắn chúc ngủ ngon của anh mỗi đêm và em cũng quên mất rằng em từng biết nhớ một người.
Em tự sống cho bản thân không còn nghĩ suy quá nhiều, đói tự biết đi ăn một mình, mệt thì lăn ra ngủ, tự thoát khỏi cô đơn bằng những thú vui sở thích của bản thân và hài lòng về những cố gắng thành quả mình đạt được.
Chúng ta cứ như vậy anh nhé, là hai đường thẳng song song không điểm cắt, đừng bất chợt một ngày lại nhớ tới em, em chẳng muốn mình trở thành người thay thế, cũng chẳng muốn giống câu " anh chỉ đến bên em lúc buồn, còn những ngày vui anh về nơi đâu". Em học được cách để mạnh mẽ rồi sẽ không cần sự quan tâm thương hại từ anh nữa.
Vậy nên em sẽ lạnh nhạt lắm vô tình lắm, anh không thương em vậy thôi em cũng sẽ không thương anh nữa, tình thương em không thừa. Từ nay em sẽ tự thương lấy mình cho đến một ngày em tìm được người thật lòng thương em để em quên đi khoảng trống mang tên anh.
Chào anh nhé... người lạ đã từng thương!
Theo Phununews
Hãy cảm ơn những người đi ngang đời ta! Cuộc đời có thật nhiều bất ngờ, mà những bất ngờ đó có thể làm ta vui sướng, nhưng cũng có thể làm cho người ta hối hận, đau khổ, vì vậy mọi người hãy sáng suốt để chọn cho mình con đường đúng đắn... Đã có bao giờ ta từng thức thật khuya để tận hưởng cái ban đêm tĩnh lặng, chỉ...