Cứ nhìn thấy em trai chồng, tôi lại phải chạy vào phòng đóng cửa thở dốc
Đang tận hưởng cuộc sống sung sướng, nhàn hạ thì bất ngờ em trai chồng bị ngã xe, phải nằm nhà một chỗ. Mẹ chồng tôi giao nhiệm vụ cho tôi phải phục vụ, chăm sóc cho cậu ấy.
Tôi bị giao nhiệm vụ chăm sóc cho em trai chồng (Ảnh minh họa)
Tôi lấy chồng năm 30 tuổi, bố mẹ chồng nói rằng, vì chồng tôi là con trưởng nên phải ở trong nhà, đợi khi nào chú út lấy vợ rồi cho chú ấy chuyển ra ngoài sống. Tôi không thích sống chung cùng bố mẹ và em trai chồng nhưng đành chịu, bởi chúng tôi cũng không đủ khả năng để mua nhà.
Trong tháng đầu tiên về làm dâu, tôi cảm thấy khá ổn vì bố mẹ chồng chưa nghỉ hưu, tôi không phải hầu hạ ông bà nhiều. Cậu em chồng thì bận tối mắt tối mũi, một tuần may lắm chỉ về nhà có 1 hoặc 2 lần.
Đang tận hưởng cuộc sống sung sướng, nhàn hạ thì bất ngờ em trai chồng bị ngã xe, phải nằm nhà một chỗ. Mẹ chồng tôi giao nhiệm vụ cho tôi phải phục vụ, chăm sóc cho cậu ấy. Tôi nghĩ, có lẽ đây là cơ hội để mình ghi điểm với bố mẹ và em chồng nên hăng hái gật đầu. Thế là ngoài thời gian đi làm, tôi còn kiêm thêm nhiệm vụ chăm sóc cho cậu em trai chồng. Chồng tôi thường đi công tác xa nhà nên cũng không giúp được gì nhiều.
Vì hân của Tú bị bó bột nên đi lại khó khăn. Mỗi lần cậu ấy đi vào nhà tắm hay nhà vệ sinh, tôi đều phải dìu. Tú miệng cứ bảo “em tự đi được” nhưng mới bước được hai bước là đã nhăn nhó. Tôi thấy vậy thì cười lớn bảo: “Thôi chú cứ muốn chứng tỏ cái gì chứ? Mấy khi được chị phục vụ. Mà nếu ngại thì gọi bạn gái về đi”.
Nghe tôi nói thế Tú chỉ cười. Đã 28 tuổi nhưng chưa lần nào tôi thấy Tú mang bạn gái về giới thiệu. Nghe mẹ chồng tôi bảo, Tú yêu cô nào đó đang đi du học ở nước ngoài, nhưng cô ta quyết định ở lại bên kia luôn nên từ đó, cậu ta chẳng muốn yêu ai nữa. Tôi trộm nghĩ, cái cô gái kia cũng dại thật, có người đẹp trai, tài giỏi như vậy mà bỏ đi.
Video đang HOT
Quả thật, Tú đẹp trai hơn chồng tôi nhiều. Chưa đầy 30 tuổi nhưng đã làm trưởng phòng. Ngoại hình đẹp mà tính cách của chú ấy cũng rất tuyệt. Ban đầu tôi mới về làm dâu, tôi cứ sợ cảnh chị dâu – em chồng nhưng sau vài lầ tiếp xúc, tôi thấy thoải mái hẳn. Tú tâm lý vô cùng, mấy lần cậu ấy đi công tác về, còn mua cả nước hoa tặng tôi.
Hôm ấy chỉ có tôi và Tú ở nhà. Vừa nấu xong nồi cháo, tôi bèn vào phòng định bụng nghỉ ngơi. Đang nằm vắt vẻo trong phòng ngủ thì Tú gọi: “Chị dâu ơi, em nhờ tí ạ”. Tôi nghe em chồng gọi thì ba chân bốn cẳng chạy ra, không để ý rằng mình đã thay váy ngủ.
Nói rồi tôi chạy ra phòng khách, chạy đến đỡ Tú. Tôi thấy lạ vì Tú cứ đỏ mặt rồi nhìn sang chỗ khác. Thấy vậy tôi mới gắt gỏng: “Chú nhìn đường mà đi chứ. Người chú nặng thế làm sao chị đỡ nổi”. Tú cứ ậm ừ bước vào phòng vệ sinh. Đến lúc Tú vào rồi tôi mới chợt giật nảy mình vì thấy mình chỉ mặc độc chiếc váy ngủ khêu gợi, ngực tôi hằn rõ sau lần áo mỏng. Hèn gì mới thấy tôi mặt Tú đã đỏ lựng lên rồi nhìn sang chỗ khác. Tôi chạy biến vào phòng thay áo quần rồi trở ra đỡ em chồng.
Nhưng cũng từ đợt ấy, cứ nhìn thấy em chồng là tôi không thể tự nhiên được. Tôi bắt đầu thấy ngại mỗi lần dìu Tú, cứ thấy hơi thở nóng hổi của Tú phả vào mặt là tôi run bắn lên (Ảnh minh họa)
Nhưng cũng từ đợt ấy, cứ nhìn thấy em chồng là tôi không thể tự nhiên được. Tôi bắt đầu thấy ngại mỗi lần dìu Tú, cứ thấy hơi thở nóng hổi của Tú phả vào mặt là tôi run bắn lên. Tôi cũng không hiểu tại sao mình lại có cảm giác như vậy nữa, nhưng nhìn bờ vai rộng, cơ bụng 6 múi săn chắc của Tú tôi lại thấy đầu mình nóng bừng.
Những ngày sau đó, cái cảm giác quái quỷ này vẫn không chịu buông tha cho tôi. Cứ gần Tú là tôi cứ luống ca luống cuống rồi lại chạy vào phòng đóng cửa lại thở dốc. Thông thường, những lần “lên cơn” như vậy tôi phải ở trong phòng 10 phút cho tinh thần bình thường trở lại đã mới có thể ra ngoài.
Dường như Tú cũng cảm nhận được sự bất thường của tôi nên cậu ta cũng không dám nhờ vả gì tôi nữa, tôi cũng để cho cậu ấy tự đi lại bằng nạng. Nhưng rồi có một lần (lại là lúc chỉ có hai chúng tôi ở nhà), Tú đi tắm nhưng lại quên quần, vì ngại nên cậu ấy không dám nhờ tôi mà lấy cái khăn tắm quấn quanh người để đi ra. Không may lúc đó, tôi lại ba chân bốn cẳng chạy vào phòng vệ sinh. Chẳng hiểu mắt mũi thế nào, tôi lại đâm sầm vào Tú làm cậu ấy ngã ra sàn. Cái khăn tắm quấn quanh người cậu em chồng vì thế cũng rơi luôn. Tôi quay lại thấy cảnh tượng ấy thì rú lên kinh hãi.
Lần đấy, tôi phải ở trong nhà vệ sinh cả tiếng đồng hồ để thở và bình tâm lại. Tối đến Tú nằng nặc đòi bố mẹ cho ra ở riêng. Tôi nghe thế mà thở phào nhẹ nhõm. Nếu cứ phải ở chung với cậu em chồng thế này, kiểu gì có ngày tôi cũng tắt thở vì những pha đụng chạm nóng bỏng chẳng khác gì phim Hàn.
Theo blogtamsu
Chị dâu hiền và món quà "độc" khiến em trai chồng đứng tim
Cậu em chồng hớn hở khi biết tin tối nay sẽ được nhận quà từ tôi nhưng khi món quà được mở ra thì mắt cậu ta tối sầm lại...
Tôi nhiều lần đứng tim trước những trò đùa tai quái của cậu em chồng. (Ảnh minh họa)
Tôi về sống chung một nhà với anh tới nay mới được 6 tháng. Những tưởng khi kết hôn, phải về sống chung với nhà chồng, tôi sẽ phải lo đối phó với mẹ chồng như nhiều cô dâu mới khác. Nhưng thật bất ngờ khi kẻ khiến tôi "ăn không ngon, ngủ không yên" lại chính là cậu em chồng tôi.
Cậu em chồng tôi bằng tuổi tôi. Quen được nuông chiều, lại học hành không đến nơi đến chốn nên có cách hành xử cà chớn. Nhà chồng tôi có điều kiện nên mẹ chồng tôi mở 1 shop bán đồ thể thao cho cậu ta quản lý. Ngày về ra mắt, tôi đã không có mấy thiện cảm với cậu ta. Cái thói ăn chơi đã ngấm vào máu. Cái vẻ mặt kênh kiệu, nhất là nụ cười của cậu ta dành cho tôi phải dùng cụm từ "đểu cáng" để miêu tả. Biết tôi bằng tuổi, cậu ta ngang nhiên bá vai tôi và cho rằng đó là hành động tình cảm. Thậm chí trong bữa cơm, cậu ta còn cả gan lấy chân đá chân tôi dưới gầm bàn khi tôi ngồi đối diện. Tôi định tỏ thái độ nhưng vì phép lịch sự nên lại thôi.
Những tưởng sau khi lấy anh, cậu ta sẽ phải biết cách cư xử hơn vì tôi đã trong vai chị dâu. Vậy mà...
Cậu ta đi tắm, ngang nhiên không đóng cửa, để tới khi tôi không biết đẩy cửa ra thì hình ảnh trước mắt làm tôi xấu hổ tới mức muốn độn thổ. Tôi trách thì cậu ta bình thản đáp: "Nhà có ai đâu mà phải đóng cửa", rồi cười nhe nhởn. Mỗi lần tôi làm việc nhà là cậu ta lại kè kè bên cạnh, nhìn tôi chằm chằm với ánh mắt rất khiếm nhã.
Nếu không vì bố mẹ chồng đối xử với tôi quá tốt thì chắc tôi đã đòi ra ở riêng rồi. Nhiều khi muốn nói ra với chồng nhưng lại sợ anh nói tôi đa nghi, rằng cậu ấy có quý mến mới làm thế. Nhưng không lẽ tôi phải hứng chịu những trò đùa tai quái của cậu em chồng này suốt đời. Sau một thời gian suy nghĩ, tham khảo ý kiến của mấy chị đồng nghiệp, tôi quyết định phải dạy cho cậu em chồng cà chớn này một bài học, phải cho cậu ta biết rằng, trong nhà, tôi là chị dâu cậu ta, phải nhận được sự tôn trọng từ cậu ta.
Nói là làm. Chiều hôm đó sau khi đi làm về, tôi ghé qua siêu thị mua mấy cái "underwear" dành cho các bé cấp 2. Vừa về tới cổng, tôi đã bắt gặp nụ cười nham hiểm của cậu em chồng. Chắc cậu ta lại vừa nghĩ ra trò phá tôi đây. Bình tĩnh bước lại gần, tôi thì thầm vào tai cậu chàng: "Để cảm ơn sự quan tâm chăm sóc của chú dành cho chị kể từ khi chị về nhà chú tới nay, chị có món quà nhỏ tặng chú đây".
Cầm món quà trên tay, cậu ta vui mừng ra mặt, không chút ngại ngần mở ngay gói quà. Sự bối rối hiện rõ trên gương mặt cậu ta khi mấy chiếc "underwear" hình Doremon, vịt Donald đủ màu sắc đập vào mắt. Chưa dừng lại ở đó, tôi còn tặng kèm cậu chàng vài lời "quan tâm": "Mấy cái này hợp với phong cách của chú đấy. Mẹ bận không mua được thì chú phải bảo chị chứ. Chú cũng đến tuổi biết mắc cỡ rồi, cứ thả rông hoài thì ngượng chết". Cậu ta đứng chôn chân tại chỗ, mặt tái mét, không nói được câu nào. Vậy là 1 - 0 nghiêng về tôi.
Tôi quyết định phải dạy dỗ lại cậu em chồng. (Ảnh minh họa)
Hiệp thứ hai, tới bữa cơm cậu ta vẫn tiếp tục ngồi đối diện tôi. Không chịu ngồi im như những lần trước. Lần này, thừa lúc cậu ta gắp thức ăn lên miệng, tôi lấy chân đá mạnh vào chân cậu ta khiến cậu ta giật mình, đánh rớt thức ăn xuống áo. Không kịp để cậu ta phản ứng lại, tôi tiếp luôn: "Lớn rồi mà vẫn ăn tham như trẻ con. Cứ từ từ mà ăn, có ai giành với chú đâu". Cả nhà thích thú trước câu nói đùa của tôi, liền cười phá lên, quay sang trêu chọc cậu ta. Mặt cậu chàng đỏ bừng lên, chắc giận tôi lắm. Chiến thắng tiếp tục nghiêng về tôi.
Tới tối, khi tôi đang dọn dẹp trong bếp, cậu ta tiếp tục đi và giữ nguyên cái kiểu nhìn tôi chằm chằm như mọi lần. Tôi quyết định phải cho cậu chàng một bài học về cách nhìn người này nữa. Biết cậu ta đứng đằng sau, tôi cố tình quay lại rồi làm rớt chiếc thớt gỗ đang cầm trên tay. Đã tình toán từ trước nên chiếc thớt rơi trúng vào chân, cậu chàng đau điếng la toáng lên. Cả nhà không ai thương còn hùa vào nói, bảo tại cậu ta cứ thích chạy lăng xăng làm gì.
Tối lên phòng tôi thầm nghĩ, chắc ngày mai cậu ta sẽ phải tránh xa tôi ra mất. Biết cậu em chồng không phải người xấu nhưng do được nuông chiều nên chưa biết cách ứng xử. Cậu ta sẽ còn bị tôi dạy dỗ dài dài nếu còn tiếp tục những trò đùa quá trớn. Tôi tin có một ngày, cậu ta sẽ phải răm rắp nghe theo người chị dâu bằng tuổi như tôi mà thôi!
Theo blogtamsu
Đứng tim với món quà trong đêm tân hôn của em trai chồng Quà cưới mà chú em chồng dành cho tôi cũng làm tôi đứng tim. Tối tân hôn, khi chồng tôi vẫn còn đang tạm biệt bạn bè, P gõ cửa phòng, đưa tôi món quà, và cười nói... Quà cưới mà P dành cho tôi cũng làm tôi đứng tim. (Ảnh minh họa) Tôi là nhân viên ngân hàng. Chồng tôi làm ở...