Công nhân Việt Nam làm AirPods lương tháng trên 10 triệu đồng
Tổng thu nhập của một công nhân làm việc khoảng 9,3 giờ/ngày trong 26 ngày sẽ là 10,4 triệu đồng, chưa kể mức thưởng nếu có.
Ngày 22/5, hình ảnh những chiếc AirPods Pro lắp ráp tại Việt Nam được nhiều trang tin tức đăng tải. Theo T he Information, hai đối tác quen thuộc của Apple là Goertek và Luxshare-ICT có thể sẽ tham gia sản xuất AirPods Pro tại Việt Nam. Trong đó, Luxshare-ICT từng là công ty đầu tiên gia công thế hệ tai nghe mới nhất của Apple.
Hiện Luxshare-ICT có ba nhà máy tại Việt Nam đặt tại Bắc Giang, Bắc Ninh và Nghệ An. Đầu năm 2020, Luxshare-ICT đã mở đợt tuyển dụng với hơn 12.000 công nhân và vẫn đang tiếp tục tìm kiếm nhân công cho các dây chuyền lắp ráp.
Hình ảnh phụ kiện Apple xuất hiện trong nhà máy tại Việt Nam.
Trong một bài đăng tuyển dụng thuộc một nhóm kín, người lao động chỉ cần chứng minh lý lịch cá nhân là có thể nộp đơn ứng tuyển. Công việc chính là lắp ráp các thiết bị điện tử, không yêu cầu bằng cấp, kinh nghiệm.
Nói với Zing, một số công nhân đang làm việc tại Luxshare-ICT cho biết nếu đi làm đầy đủ và tăng ca hết công suất, mỗi người có thể nhận được thu nhập trên 10.000.000 đồng/tháng.
Ảnh dựng nhà máy Luxshare-ICT tại Việt Nam. Ảnh: Luxshare-ICT.
Theo K.X, một nguồn tin của Zing, mỗi tháng công nhân lắp ráp AirPods Pro sẽ có 26 ngày đi làm chính thức và 4 ngày tăng ca chủ nhật. Mức lương cơ bản sẽ là 4,8 triệu đồng. Nếu làm ca đêm, công nhân sẽ nhận thu nhập theo giờ cao hơn 150% so với ban ngày.
Thông thường, mỗi công nhân sẽ đủ sức tăng ca thêm 1-2 giờ mỗi tối. Như vậy, mỗi tháng công nhân tại Luxshare-ICT nhận thêm được khoảng 2 triệu đồng tiền ca đêm cho 43 giờ lao động.
Bên cạnh đó, Luxshare còn cho người lao động tăng ca vào ngày chủ nhật (200% lương), đêm chủ nhật (270% lương), ngày lễ (300% lương) và đêm lễ (390% lương). Tổng các khoản tăng ca mỗi công nhân có thể nhận thêm hơn 1 triệu đồng.
Ngoài ra, người lao động còn được tiền thâm niên (200.000 đồng), sau 2 năm sẽ được 500.000 đồng. Các khoản trợ cấp khác như: tiền nhà, xe (300.000 đồng), tiền chuyên cần (300.000 đồng), tiền ăn tăng ca (900.000 đồng)…
Video đang HOT
Bù lại, mỗi tháng, người lao động sẽ bị trừ 560.000 tiền phí công đoàn và bảo hiểm. Mỗi tháng, người lao động sẽ nhận được 1 ngày phép.
Tổng thu nhập của một công nhân làm việc khoảng 9,3 giờ/ngày trong 26 ngày sẽ là 10,4 triệu đồng.
Luxshare-ICT có trụ sở tại Thâm Quyến, Trung Quốc, được thành lập vào năm 2004. Nhà sáng lập công ty này là bà Grace Wang, một trong những nhân viên đầu tiên của Foxconn tại Trung Quốc. Dù tuổi đời ít hơn nhiều so với Foxconn, Luxshare-ICT đã phát triển từ một nhà sản xuất linh kiện nhỏ thành một công ty lớn phục vụ nhiều khách hàng quốc tế bao gồm những “ông lớn” như Apple, Huawei, Oppo, Vivo và Tesla.
Được đánh giá là đối thủ tiềm năng nhất có khả năng cạnh tranh với Foxconn, nhà cung cấp này đã tham gia chuỗi cung ứng linh kiện ngoại vi của Apple từ năm 2012. Chỉ sau 5 năm, Luxshare đã được Apple kỳ vọng rất cao và có được đơn hàng sản xuất AirPods vào năm 2017, sau đó giành được đơn đặt hàng lắp ráp Apple Watch năm 2019.
Luxshare cũng là công ty đầu tiên sản xuất AirPods Pro cho Apple. Cuối năm 2019, Apple tung ra thị trường hai sản phẩm AirPods 2 và AirPods Pro và yêu cầu Luxshare Precision tăng gấp đôi sản lượng sản xuất tính riêng Airpods Pro lên 2 triệu chiếc mỗi tháng do nhu cầu cao hơn dự kiến ban đầu.
Theo số liệu của Luxshare, doanh thu từ Apple hiện chiếm hơn 50% tổng doanh thu của công ty này.
Ngoài, Luxshare-ICT, một đối tác nữa có khả năng sản xuất tai nghe tại Việt Nam là Goertek. The Information cho biết cả Luxshare và Geortek đã được Apple thông báo về việc sản xuất AirPods Studio, một chiếc headphone trùm tai hoàn toàn mới
Sa thải công nhân trong khủng hoảng kinh tế có là sai lầm? Lịch sử hãng IBM là minh chứng rõ ràng nhất
Nhiều công ty công nghệ đang sa thải nhân viên do đại dịch Covid-19 nhưng lịch sử của gã khổng lồ IBM trong cuộc Đại suy thoái cho thấy đó có thể không phải là ý tưởng tốt nhất.
Trong cuộc Đại khủng hoảng những năm 1930, Giám đốc điều hành của IBM, Thomas Watson, đã chứng minh một quan điểm quản trị mà các giám đốc điều hành ngày nay nên xem xét. Cụ thể là trong thời điểm tồi tệ nhất, dưới áp lực mạnh mẽ phải sa thải công nhân, IBM đi ngược lại xu hướng, đẩy mạnh việc đầu tư vào bản thân doanh nghiệp để thúc đẩy sự tăng trưởng bùng nổ sau đó.
Ở hiện tại, trong bối cảnh khủng hoảng Covid-19 đang lan rộng, các chiến lược sa thải nhân sự đang được nhiều công ty áp dụng. Khảo sát của PwC tháng 4 cho biết 32% các công ty dự kiến sẽ sa thải công nhân trong tháng 5. Nhà Trắng cũng cho biết tỷ lệ thất nghiệp có thể đạt 20% vào tháng 6. Và hơn 20 triệu người Mỹ đã mất việc làm trong tháng 4, theo một báo cáo việc làm mới đây.
Tuy nhiên, một số công ty công nghệ lớn - Cisco, Nvidia, ServiceNow - đã cam kết hạn chế tối đa việc sa thải nhân sự. Một số công ty thậm chí còn tăng lương. Nhiều nhà đâu tư có thể nghĩ rằng những CEO đó đang ảo tưởng. Nhưng câu chuyện của IBM từ những năm 1930 cho thấy điều đó có thể mang lại điều kỳ diệu. Và màn "cá cược" của Watson khi đó gần như đã phá hủy IBM, nhưng cuối cùng đã mang lại cho nó gần 50 năm thống trị thị trường sau cơn bĩ cực.
Một điểm phát chẩn đồ ăn ở Mỹ những năm 1930.
Khi đó, nền kinh tế Mỹ đang ở trong những năm đầu tiên của cuộc khủng hoảng, tình trạng vô cùng khủng khiếp. GDP sụt 8% vào năm 1930 và tiếp đó là 7% vào năm 1931. Hơn 3.000 ngân hàng sụp đổ. Tỷ lệ thất nghiệp đẩy lên 20% và các điểm phát chẩn đồ ăn được lập ra xung quanh những tòa cao ốc.
IBM không quá lớn hoặc nổi tiếng vào thời điểm đó. Sản phẩm chính của công ty lúc này là đồng hồ và máy lập bảng - một máy cơ điện được thiết kế để hỗ trợ tóm tắt thông tin được lưu trữ trên thẻ đục lỗ, thứ giúp các công ty lớn quản lý thông tin. Thị trường cho các sản phẩm như vậy đã sụt giảm một nửa trong cuộc khủng hoảng. Tiền lương nhân viên giảm xuống rất thấp, bởi lúc này chi phí thuê người để xử lý dữ liệu thậm chí còn ít tốn kém hơn việc mua một cỗ máy để làm việc đó.
Thomas Watson khi đó là CEO của IBM, đã nhìn thấy sự thật về nền kinh tế bị phá vỡ. Nhưng viễn cảnh nghiệt ngã không cho phép ông thể hiện sự bi quan.
"Tôi thấy không có dấu hiệu suy thoái nghiêm trọng", Watson chia sẻ trên tờ Forbes, số ra ngày 1/4/1930. " Như một vấn đề thực tế, tôi nghĩ năm 1930 sẽ kết thúc như một năm rất tốt."
Hành động của Watson sau đó đã ủng hộ tuyên bố này. Ông đã thực hiện hai cam kết: Giữ cho các nhà máy hoạt động và không sa thải ai; Tiếp đó là tăng chi tiêu cho nghiên cứu và phát triển.
Thomas Watson
Đầu tiên, Watson lý luận rằng nhu cầu về máy móc của IBM là rất lớn và nếu các doanh nghiệp ngừng mua chúng bây giờ, chắc chắn họ sẽ phải mua rất nhiều khi nền kinh tế phát triển trở lại. Ông muốn IBM sẵn sàng để tận dụng nhu cầu đó. Vì vậy, ông giữ các nhà máy tiếp tục làm việc, dự trữ các sản phẩm trong kho. Từ năm 1929 đến 1932, IBM thực sự đã tăng một phần ba năng lực sản xuất.
Rủi ro lớn nhất mà Watson phải đối mặt khi đó là thời gian. Nếu doanh thu của IBM tiếp tục chững lại vào năm 1933, gánh nặng điều hành các nhà máy và giữ hàng tồn kho sẽ đe dọa sự ổn định tài chính. Trong một cuộc họp, ông đã nói với các giám đốc dưới quyền về việc cần thiết phải tiếp tục chế tạo các bộ phận máy móc.
"Điều kiện của đất nước này sẽ tốt hơn, lực lượng bán hàng của chúng ta sẽ mạnh hơn và sau này chúng ta sẽ có thể kinh doanh nhiều hơn. Tôi sẽ có cơ hội bán đủ máy móc sau này để hấp thụ các bộ phận đó", ông khẳng định
Và sau đó, vào ngày 12/1/1932, Watson tuyên bố rằng IBM sẽ chi 1 triệu USD - gần 6% tổng doanh thu hàng năm của công ty - để xây dựng một trung tâm nghiên cứu doanh nghiệp tầm cỡ thế giới ở Endicott, New York. Nhờ đó, các kỹ sư của IBM trong suốt những năm 1930 đã liên tục tạo ra các sản phẩm mới và đổi mới kỹ thuật, cuối cùng đã đưa công nghệ của hãng vượt xa đối thủ là Remington Rand, cũng như bất kỳ đối thủ tiềm năng nào khác trong ngành.
Tuy nhiên, chẳng mấy chốc, canh bạc của Watson về sản xuất và nghiên cứu có xu hướng trở thành thảm họa. Công ty hết tiền mặt. Năm 1932, cổ phiếu của IBM đã giảm xuống mức bằng năm 1921. Hội đồng quản trị đã thảo luận về việc hất cẳng Watson, nhưng đã tạm thời trì hoãn. Nhiều người khi đó nói rằng Watson "không biết mình sẽ sụp đổ đến mức nào."
Một mẫu máy lập bảng của IBM được bảo tồn ngày nay.
Nhưng cũng chính vào thời điểm đó, chính sách kinh tế mới của tổng thống Franklin D. Roosevelt được thông qua. Là một phần của chính sách, vào ngày 14/8/1935, Roosevelt đã ký Đạo luật An sinh Xã hội.
Đạo luật này có nghĩa là mọi doanh nghiệp phải theo dõi theo từng giờ, tiền lương và số tiền phải trả cho hệ thống An sinh xã hội. Sau đó, chính phủ sẽ phải xử lý tất cả hàng triệu báo cáo đó, theo dõi tiền và gửi séc cho những người sẽ nhận được chúng.
Chỉ sau một đêm, nhu cầu về máy lập bảng tăng vọt. Một nhân viên của chuỗi cửa hàng Woolworth nói với IBM rằng việc lưu giữ hồ sơ về An sinh xã hội sẽ khiến công ty phải trả 250.000 USD mỗi năm (tương đương với khoảng 5 triệu USD ngày nay). Các doanh nghiệp không có máy móc họ muốn. Chính phủ cũng như vậy.
Và, chỉ có một công ty có thể đáp ứng nhu cầu này. IBM lúc này có một kho chứa đầy đủ máy móc, phụ tùng và phụ kiện. Ngay lập tức, công ty cũng có thể kiếm được nhiều hơn nữa vì các nhà máy của mình đang hoạt động. Bởi vì IBM đã tài trợ cho nghiên cứu và giới thiệu các sản phẩm mới, nên công ty có máy móc tốt hơn, nhanh hơn, đáng tin cậy hơn bất kỳ công ty nào khác. IBM đã giành được hợp đồng để thực hiện tất cả các nghiệp vụ kế toán của Chính sách kinh tế mới.
Sự kết hợp các sự kiện này đã trở thành khẩu súng cao su, bắn IBM về phía trước. Doanh thu công ty đã tăng từ 19 triệu USD năm 1934 lên 31 triệu USD vào năm 1937. Và doanh thu sau đó tiếp tục leo thang không ngừng 45 năm sau đó, giúp IBM thống trị ngành công nghiệp xử lý dữ liệu.
Peter Drucker - chuyên gia hàng đầu thế giới về tư vấn quản trị - từng hỏi Watson rằng khi đó ông có dự đoán được về Đạo luận An sinh Xã hội không. Tất nhiên, đạo luận này cũng được hé lộ và bàn luận trước khi thông qua. Nhưng Watson đã nói rằng ông không biết nó sẽ áp đặt một gánh nặng kỷ lục như vậy đối với các doanh nghiệp và chính phủ. Và khẳng định tất cả mọi người khi đó cũng không chắc rằng Quốc hội Mỹ có thể sẽ thông qua đạo luật này.
Công thức thành công của Watson rất rõ ràng. Một phần táo bạo; một phần may mắn; và một phần là làm việc chăm chỉ để sẵn sàng khi may mắn ghé tới.
IBM ngày nay vẫn giữ được vị thế của mình trong lĩnh vực xử lý dữ liệu.
Tất nhiên, công thức này không phải có thể áp dụng mọi lúc mọi nơi, với mọi công ty. Uber mới đây đã lựa chọn sa thải 14% nhân viên. Airbnb thì đã cắt giảm nhân sự tới 25%. Nhiều công ty khác cũng đã tiết kiệm tiền bằng cách cắt giảm chi phí nghiên cứu phát triển.
Rõ ràng, cuộc khủng hoảng kinh tế do Covid-19 mang tới đang thúc đẩy sự thay đổi trong kinh doanh và xã hội. Chăm sóc sức khỏe, du lịch, giáo dục, bán lẻ, thực phẩm và các lĩnh vực lớn khác đang được "tái định nghĩa". Nhưng cũng trong cuộc suy thoái kinh tế, được xem là bi thảm đối với hàng triệu công nhân và doanh nghiệp nhỏ, thì sự thay đổi lớn cũng mở ra những cơ hội mới tuyệt vời.
Watson đã chỉ ra rằng khi các nhà lãnh đạo doanh nghiệp có can đảm chuẩn bị để nhảy vào những cơ hội đó trong khi các đối thủ cạnh tranh bị hạ gục, thì một chút may mắn sau đó có thể tạo ra một chuỗi chiến thắng kéo dài.
Hệ thống quét thân nhiệt gây lo ngại về quyền riêng tư Hàng triệu người có thể đối mặt với rủi ro về quyền riêng tư từ các hệ thống giám sát tích hợp khả năng đo thân nhiệt. Để ngăn chặn Covid-19, công nhân làm việc trong các nhà máy tại Mỹ được yêu cầu đeo khẩu trang và giữ khoảng cách trong giờ làm việc. Tuy nhiên, họ lại đứng sát nhau hút...