Con trai đang gọi điện cho ông bà nội, vợ tôi “chêm” vào một câu khiến họ giận dữ đòi từ dâu
Tôi mắng vợ vì tội vô lễ nhưng cô ấy vẫn vênh mặt cho rằng mình không sai.
Hồi trước, cứ cuối tuần tôi lại chở con trai về quê chơi với ông bà nội một hôm. Nhưng hiện nay vì tình hình đi lại khó khăn nên cả tháng rồi, con tôi chưa được về thăm ông bà. Bố mẹ tôi nhớ, cứ gọi video cho cháu suốt.
Riêng vợ tôi, cô ấy không về quê, trừ những dịp đặc biệt như lễ, Tết. Cô ấy nói rằng không quen với cách sống ở quê. Về thấy lạc lõng vì bố mẹ chồng lúc nào cũng ưu ái chị dâu hơn. Mặc dù tôi khuyên nhiều lần, vợ vẫn không thay đổi suy nghĩ ấy. Nhưng rõ ràng, về quê mà mặc váy ngắn váy dài, trang điểm sắc sảo rồi ngồi ỳ một chỗ chẳng phụ giúp gì thì ai mà thích cho được.
Vợ tôi không nhận thức được vấn đề đó, cứ chăm chăm đổ lỗi cho người khác. Chị dâu tôi làm nông, ăn mặc giản dị, nói chuyện chất phác thì bị vợ coi thường ra mặt. Vì thế, mối quan hệ giữa họ cũng không mấy tốt đẹp.
Mới đây, trong lúc con trai tôi gọi điện cho ông bà nói chuyện, vợ tôi đang nấu ăn liền “chêm” vào một câu: “Ông bà thương cháu mà đến mảnh đất cũng chả có phần. Thương kiểu nói suông thì ai mà chẳng nói được”.
Bố mẹ tôi nghe được, ông bà giận dữ tắt máy rồi gọi riêng lại cho tôi. Bố tôi bảo đất đai để lại hết cho vợ chồng anh trai tôi vì họ chăm sóc ông bà lúc già yếu, đau bệnh. Còn vợ tôi, bố mẹ chồng có bệnh nằm liệt giường hay nằm viện cả tuần, cô ấy cũng chẳng đoái hoài đến. Thế mà lại mặt dày hỏi đến đất đai. Nói rồi ông còn đòi từ dâu vì quá hỗn láo.
Video đang HOT
Tôi bực bội trách móc vợ. Cô ấy lại không nhận sai mà còn cho rằng tôi bênh vực bố mẹ. Cô ấy nói không giành đất cho bản thân mà là cho con trai, cháu nào cũng là cháu, bố mẹ tôi phân biệt đối xử.
Giờ tôi đứng giữa hai bên nên rất đau đầu và khó xử. Phải làm sao để dàn xếp yên vụ này đây?
(thanhbinh….@gmail.com)
Chị vợ vay cả trăm triệu không trả, hóa ra phía sau giấu bí mật tày đình của vợ tôi
Hai vợ chồng tôi kết hôn được hơn 4 năm và có một cậu con trai kháu khỉnh. Hằng - vợ tôi là người phụ nữ ưa nhìn, biết cư xử nên được cả hai bên gia đình nội, ngoại quý mến.
Tôi yêu thương và đặt trọn niềm tin ở vợ, đi làm được bao nhiêu tiền tôi chỉ giữ lại một chút chi tiêu còn lại đưa cả cho cô ấy tiết kiệm.
Vì hai bên gia đình đều khá giả nên ngay sau đám cưới, trong khi bố mẹ tôi tặng một căn chung cư 3 phòng ngủ thì bố mẹ vợ mua cho chúng tôi chiếc ô tô để đi lại cho đỡ vất vả. Đời sống gia đình của vợ chồng tôi lẽ ra như vậy là vô cùng thoải mái, an nhàn nếu không có sự xuất hiện phiền hà của bà chị vợ.
Chị gái Hằng được bố mẹ chiều chuộng thái quá lại không có chí học hành nên bỏ ngang việc học đại học để mở cửa hàng café. Thế nhưng việc kinh doanh thua lỗ khiến chị ấy phải đóng cửa. Vụ này nghe đâu bố mẹ vợ đã phải chi cả trăm triệu cho chị ấy bù lỗ.
Rồi đến lúc chị ấy lấy chồng, cũng là một gã đàn ông bất tài, quanh năm rượu chè, chỉ muốn ăn mà không chịu làm. Vì thế, bố mẹ vợ tôi vô cùng ngán ngẩm.
Hai năm trước, bố mẹ vợ tôi mua cho anh chị ấy căn nhà 3 tầng rồi tuyên bố từ nay không chu cấp bất cứ thứ gì vì hai anh chị đều trưởng thành rồi không thể dựa dẫm mãi được.
Hết chỗ chu cấp tiền, chị ấy quay sang vay vợ tôi. Lúc đầu tôi còn ngại ngùng, ý tứ nên không nói gì, chị ấy cũng chẳng nể nang, vay liên tục mà chưa khi nào tôi thấy chị ấy mang tiền trả.
Ảnh minh họa
Thời gian gần đây, chị ấy xuất hiện ở nhà tôi thường xuyên hơn, khi thì nói vợ tôi mua cho cái điện thoại, khi lại nói vợ tôi cho vay tiền đổi điều hòa, mua xe máy mới....
Tôi tỏ vẻ khó chịu và nhắc nhở vợ không thể vì tình nghĩa mà chiều chuộng chị ấy quá được. Suy cho cùng ai cũng phải sống và chịu trách nhiệm với những việc mình làm, sao mà chị ấy cứ như "cây tầm gửi" mãi thế.
Tuần trước, vừa đi làm về tôi lại thấy xe của chị vợ dựng trước sân, tôi dám chắc chị ấy lại sang ỉ ôi vay tiền. Sẵn cơn bực bội bao lâu tôi định bụng lên nhà sẽ nói thẳng vào mặt chị ấy là thôi cái kiểu không chịu làm ăn, cứ dăm bữa lại vay mượn và không trả ấy đi.
Vừa đến cửa tôi thấy vợ tôi quát lớn rằng: "Anh chị định sống thế này đến bao giờ, em cũng kiệt sức rồi không thể chu cấp cho chị kiểu này được đâu. Em lấy đâu ra mấy trăm triệu đưa cho anh chị đổi nhà bây giờ? Chồng em mà biết thì anh ấy đuổi em đi luôn mất...".
Nghe tiếng vợ nói tôi cũng hả dạ, nhưng vợ tôi vừa dứt lời thì chị vợ tôi cười nói rằng: "Dì thử nghĩ lại xem, năm ấy nếu tôi không đứng ra nhận nuôi con gái cho dì để dì không mang tiếng chửa hoang thì giờ này dì có ngẩng cao đầu trước mặt nhà chồng được không?
Vả lại, tôi lấy số tiền đáng lẽ ra thuộc về tôi, dì chỉ biết sống cho bản thân mà không nghĩ tôi nuôi con gái dì cũng tốn kém chi phí lắm chứ. Tôi có đổi nhà, mua xe hay sắm điều hòa mới cũng con dì hưởng chứ ai hưởng".
Tôi như chết lặng sau khi nghe những gì chị ấy nói. Đợi chị ấy về, tôi mới mang tất cả những gì nghe được ra hỏi vợ.
Lúc này Hằng mới quỳ xuống và xin tôi tha thứ, cô ấy nói con gái cả của chị gái chính là kết quả mối tình đầu của cô, nhưng cô gặp phải gã đàn ông sở khanh nên phải sinh con một mình. Đó chính là lí do lâu nay Hằng vẫn chu cấp và chiều chuộng những đòi hỏi thái quá của chị gái.
Hằng nói cô cũng muốn thú nhận từ lâu nhưng sợ mất tôi nên không đủ can đảm nói ra.
Giờ đây tôi rối bời không biết nên làm thế nào, người vợ đầu gối tay ấp mấy năm qua lại giấu tôi một chuyện tày đình như thế.
Rảnh rỗi qua nhà con trai chơi, vừa vào ngõ tôi đã nghe tiếng cô con dâu vốn hiền lành đang tru tréo rồi đá bay cửa nhà hàng xóm Đúng là con dâu tôi đang ôm bụng bầu to tướng, đá chiếc ghế trúng cửa nhà hàng xóm vỡ tan! Từ lúc nghe tin con dâu có bầu đứa đầu tiên, tôi mừng không kể xiết vì chờ mãi gần 2 năm mới được lên chức bà nội. Cưới xong được 2 tháng thì vợ chồng con trai xin ra ở riêng,...