Con trai 15 tuổi đưa bạn nữ về nhà chơi nhưng lại dắt nhau lên phòng riêng vì không muốn mẹ làm phiền
Những tưởng khi con lớn lên mình sẽ bớt lo lắng đi, ai ngờ chúng ta – những người mẹ chỉ đang chuyển từ nỗi lo lắng này sang nỗi lo lắng khác mà thôi!
Tôi năm nay mới 34 tuổi thôi, chính xác là 1 bà mẹ 9x. Vài năm trước tôi còn nghĩ mình là 1 bà mẹ “xì tin” chứ không thể là 1 bà già xoi mói và luôn đánh giá bọn trẻ thế này thế khác được. Ấy vậy mà mới chỉ vài năm trôi qua, tôi dường như đã thay đổi khá nhiều.
Sáng nay, ngồi xem 1 đoạn clip nhảy của các cháu học sinh 1 trường cấp 3, các cháu nhảy đẹp, tự tin, chỉn chu và bài bản. Ngày xưa thời còn đi học tôi cũng là thành viên của 1 nhóm nhảy hiện đại nên tất nhiên tôi khá thích thú với bài nhảy đẹp mắt này của các con. Thế nhưng, tôi lại cảm thấy không vừa mắt lắm khi các con còn quá nhỏ mà lại có những trang phục biểu diễn khá là “sexy”.
Nếu như đây là một sân khấu biểu diễn bên ngoài, tôi sẽ không quan tâm đến độ tuổi và trang phục đâu nhưng đây lại là sân khấu của trường học khiến tôi cứ lấn cấn nghĩ vì sao các thầy cô giáo lại đồng ý để cho các con ăn mặc ngắn trên hở dưới như vậy?
Tôi gửi đoạn clip ấy cho những người đồng nghiệp và khá bất ngờ khi họ cho rằng tôi “quá khó tính và xét nét”. Nếu như các con ăn mặc thế này đi học thì đúng là không được nhưng rõ ràng đây là trang phục biểu diễn và tôi nên xem xét lại suy nghĩ có phần cổ hủ của mình.
Lúc này tôi đúng là phải vắt tay lên trán suy nghĩ thật. Đồng thời, chuyện này cũng làm tôi nhớ đến vấn đề tôi vấp phải vào cuối tuần trước.
Tôi có 1 cậu con trai năm nay 15 tuổi. Thời gian trôi qua thật nhanh, cậu bé ngày nào còn nắm chặt tay tôi mỗi khi qua đường, giờ đã biến thành một thiếu niên 15 tuổi, đầy nhiệt huyết và tò mò. Cuối tuần trước, thằng bé nhà tôi đã mời một bạn gái về nhà chơi. Ban đầu tôi cũng thấy khá vui vì đây có thể xem là lần đâu nó dắt bạn về nhà nhưng liền ngay sau đó tôi lại thấy hoang mang khi 2 đứa nó thản nhiên rủ nhau lên phòng riêng đóng cửa với lý do cần không gian riêng tư, không thích mẹ cứ ngồi nhìn chòng chọc vào mình.
Trong giây phút ấy, hàng trăm câu hỏi xô đẩy nhau trong đầu tôi: Liệu con đã đủ hiểu biết về giới tính? Liệu tôi đã giáo dục giới tính cho con đầy đủ? Tôi lo lắng khi nghĩ rằng, ở tuổi dậy thì, con trai tôi có thể đã bị cuốn theo những cảm xúc mà chưa chuẩn bị sẵn sàng để xử lý.
Video đang HOT
Tôi tự nhủ phải bình tĩnh. Tôi đã giáo dục cho con trai mình 1 cách rất cởi mở nhưng kĩ càng về các vấn đề liên quan đến giới tính. Tôi tin là thằng bé nhà tôi hiểu và nhớ những gì ba mẹ đã dạy. Thế nhưng, tôi có thể dạy dỗ con mình chứ làm sao mà dạy dỗ con nhà người ta được? Tôi tự hỏi liệu gia đình bạn gái kia có giáo dục con gái mình những việc tế nhị nhưng hết sức quan trọng này không? Chẳng lẽ họ không nói với con gái rằng phải giữ khoảng cách nhất định với bạn khác giới sao?
Tôi nhớ lại những ngày đầu tập tành làm mẹ, khi tôi còn bỡ ngỡ với những lời khuyên trái chiều từ sách vở và người lớn. Tôi đã quyết định sẽ là hòn đá tảng vững chãi cho con tựa vào, là ngọn hải đăng soi sáng con đường mờ mịt của con. Giáo dục giới tính cũng nằm trong những quyết định ấy. Tôi đã cố gắng lắng nghe, hiểu và chia sẻ với con từ những điều nhỏ nhất. Chúng tôi đã có những cuộc trò chuyện thẳng thắn về tình yêu, tình bạn, về sự trưởng thành và cả những trách nhiệm mà bất kỳ mối quan hệ nào cũng đòi hỏi.
Có rất nhiều vấn đề 1 bà mẹ khó có thể hướng dẫn cho con trai, mỗi lần như vậy tôi lại hỏi ý kiến những người xung quanh. Không ít chuyện tôi phải nhờ vả đến sự giúp đỡ từ các chú của thằng bé. Nói chung, tôi luôn rất cẩn thận trong quá trình nuôi dạy 1 đứa trẻ bước vào tuổi dậy thì.
Nhưng có lẽ, tôi đã quên mất rằng, dù tôi có cố gắng đến mấy thì xung quanh con cũng còn những môi trường, những đối tượng tôi không thể can thiệp. Dạy con cái không chỉ là việc “nhốt” chúng trong những bức tường bảo vệ của gia đình mà còn cần phải mở cửa, để chúng tiếp xúc và học hỏi từ thế giới bên ngoài. Và đôi khi, thế giới đó không hoàn toàn theo ý muốn của chúng ta.
Tôi hiểu rằng bản thân không thể kiểm soát tất cả nhưng cũng không thể thả nổi những băn khoăn và vấn đề cần phải xử lý này được. 1 lần nữa tôi tìm đến sự tư vấn từ các chú của thằng bé.
Tôi quyết định sẽ dành thêm thời gian để trò chuyện cùng con trai về những giới hạn cần thiết khi kết bạn với khác giới, về sự tôn trọng bản thân và người khác. Tôi cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của việc thể hiện tình cảm một cách lành mạnh và chín chắn. Tôi sẽ là mẹ, là bạn, và là người hướng dẫn con trên hành trình này.
Có điều tôi thật sự băn khoăn, liệu tôi có đang quá đà trong việc giáo dục con và can thiệp quá mức vào các mối quan hệ của con mình. Tôi lo lắng rằng nếu không giao tiếp với con đúng cách sẽ khiến thằng bé dần dần không muốn chia sẻ gì với mẹ, thậm chí là sẽ hình thành khoảng cách không thể xóa bỏ giữa 2 mẹ con.
Những tưởng khi con lớn lên mình sẽ bớt lo lắng đi, ai ngờ chúng ta – những người mẹ chỉ đang chuyển từ nỗi lo lắng này sang nỗi lo lắng khác mà thôi!
Chị chồng bỗng dưng cho con trai tôi 50 triệu, tôi sinh nghi nên âm thầm tìm hiểu và ngã ngửa khi phát hiện ra sự thật
Tôi bất ngờ lắm, vì thu nhập của chị chồng không phải cao, thế mà hào phóng tới mức này thì thật khó hiểu.
Nhà chồng tôi có 2 chị em, chị chồng đi lấy chồng trước khi tôi về làm dâu nên chị em ít gặp nhau. Mỗi khi nhà có công việc thì sáng chị về, tối chị lại đi luôn, không bao giờ ở qua đêm. Ban đầu tôi nghĩ là tại nhà chồng chật, chị ở lại không tiện, nhưng sau đó tôi biết anh rể là người rất ghen tuông và có tính sĩ diện hão. Anh ta không thích ở nhà vợ lâu vì cho rằng con rể chỉ nên đến làm khách, thế nên giỗ lễ gì, anh ta cũng chờ đến giờ ăn mới xuất hiện, cũng chẳng bao giờ phụ giúp nhà vợ cái gì. Anh ta cũng không cho vợ ở lại qua đêm nhà bố mẹ, chỉ bởi vì trước kia chị chồng yêu anh hàng xóm. Tuy giờ anh hàng xóm cũng đã lập gia đình, có 2 con rồi, nhưng anh rể vẫn đề phòng triệt để.
Nói qua như thế để thấy chị chồng tôi cũng khổ, lấy phải người chồng gia trưởng. Nhưng do chị chịu đựng giỏi nên nhà cửa vẫn êm ấm, nếu là tôi, chắc ly hôn lâu rồi.
Tôi không thích anh rể một chút nào. Anh ta luôn khệnh khạng, tỏ vẻ hơn người trong khi bản thân chỉ là một nhân viên bình thường lương 3 cọc 3 đồng. Chị chồng làm công nhân may, tôi nghĩ chắc thu nhập cũng không cao. 2 con của anh chị thì một cháu đang học năm 2 đại học, một cháu thì đang học cấp 1.
Hồi đầu tháng 9, chị chồng bỗng cho con trai tôi 50 triệu, nói là chúc mừng cháu thi đỗ vào lớp 10 một trường có tiếng, chị nói từ lúc biết điểm đã tiết kiệm ra một khoản, giờ đủ 50 triệu - thành một món lớn, thì cho.
Tôi bất ngờ lắm, vì thu nhập của chị chồng không phải cao, đang phải nuôi 2 đứa con ăn học, thế mà hào phóng tới mức này thì thật khó hiểu. Chị bảo tôi đừng nói cho anh rể biết, trước giờ chị chưa cho cháu được cái gì, nhân dịp này thì cho cháu ít tiền mua sắm và đóng học phí.
Chiều tối, ăn cơm xong thì chị ra về. Ngẫm nghĩ mãi, tôi thấy không thể nhận số tiền này được, tôi nói chuyện với chồng về ý định trả lại tiền cho chị chồng, nhưng anh bảo chị đã cho thì cứ cầm lấy, không phải ngại. Nghe thế, tôi càng sinh nghi. Trước đến giờ, chồng tôi rất thương chị, lần nào chị về chơi, anh cũng quan sát xem chị có bị bầm tím ở đâu không, có bị anh rể đánh hay mắng chửi gì? Thế mà giờ chồng bảo tôi cầm 50 triệu - có thể là tiền tiết kiệm nửa năm trời của chị - một cách tỉnh bơ khiến tôi rất lấn cấn. Tôi quyết định âm thầm tìm hiểu.
Mất một tháng trời dò la thì tôi biết tổng thu nhập của anh chị quả thật không quá 30 triệu/tháng, mỗi tháng tiết kiệm triệt để thì cũng chỉ dư cùng lắm 20 triệu, vậy mà lại cho con tôi nhiều như thế này?
Sau khi lục tung lại các vấn đề, tôi chợt nhớ ra cách đây 8 năm, anh chị xây nhà mới, chồng tôi cho anh chị vay 20 triệu, sau đó 2 năm, chị chồng cũng đem trả đủ. Giờ mới thấy lạ, tại sao chỉ có 20 triệu trong khi chồng tôi là người kiếm ra tiền, và tại sao cả anh rể và chị chồng đều không ai chê bai trách móc nhà vợ keo kiệt, em vợ bủn xỉn? Với tính cách của anh rể thì chắc chắn không thể nào nhẫn nhịn như thế được. Có nhà mới xong, chị chồng mang thai, sinh đứa con thứ 2 nên tôi cũng quên luôn chuyện này.
Ảnh minh họa
Tối hôm đó, tôi đem thắc mắc ra hỏi chồng, chồng thì cứ gạt đi, bảo chuyện đã qua. Tôi biết ngay là anh nắm được gì đó nên càng dồn ép, một mặt tôi hỏi đi hỏi lại chuyện nhà cửa, một mặt tôi nằng nặc đòi trả chị chồng 50 triệu. Cuối cùng, sợ tôi làm ầm đến tai anh rể nên chồng đành nói ra sự thật.
Thì ra trước khi cưới tôi, chồng tôi có một khoản tiền tiết kiệm gần 1 tỷ, 8 năm trước, anh đã rút 700 triệu ra cho chị chồng xây nhà chỉ bởi nhà anh chị quá chật chội, dột nát, cháu lớn không có phòng riêng nên vợ chồng chị không dám sinh cháu thứ 2. Thế nên chồng tôi liền cho chị một khoản tiền đủ để xây nhà, anh chị chỉ bỏ tiền mua nội thất. 20 triệu mà anh chị giả vờ đến vay là để qua mặt tôi.
Việc này anh rể biết nên mới vui vẻ hỉ hả như vậy.
Chị chồng từng mấy lần đề cập tới chuyện trả chồng tôi một ít tiền lo công việc - vì đợt này chồng tôi đang xây trang trại - nhưng chồng tôi không lấy, thế nên chị nghĩ tới việc cho con trai tôi. Nhưng chị sợ anh rể biết nên phải giấu giếm. Tính anh rể có thể nhận của chồng tôi 700 triệu xây nhà nhưng lại không muốn bỏ ra 50 triệu trả lại.
Nghe mà tôi ngã ngửa. Không ngờ chồng tôi có nhiều tiền như thế nhưng lại giúp chị gái chứ không xây lại nhà mình. Căn nhà 2 vợ chồng tôi đang ở tuy vẫn tốt nhưng dù sao cũng là nhà 2 tầng kiểu cũ từ thời bố mẹ chồng xây cho, giờ lọt thỏm trong một dãy nhà mới đẹp đẽ của hàng xóm, trông thật lẻ loi. Tôi không biết nên trách chồng quá hào phóng hay nên khen anh biết thương ruột thịt đây?
Con dâu "thần nanh đỏ mỏ", gặp ai cũng gây sự nhưng cứ hễ nói động vào là con trai tôi bênh vợ bất chấp đúng sai Chẳng lẽ bây giờ con cái đang ở nhà mình mà mình nói không nổi, hay thôi tôi tống cổ cả vợ lẫn chồng chúng nó đi cho đỡ đau đầu mà cũng đỡ mang tiếng mẹ chồng ác nhỉ? Khi con trai cưng lấy vợ, người mẹ nào chẳng mong muốn một gia đình hạnh phúc, ấm êm. Tôi là tuýp người...