Con nhà giàu rủ nhau ăn trộm vịt còn đánh chủ trại đến nhập viện
Ngày 6.10, sau khi nhập viện cấp cứu, sức khỏe ông Đặng Ất (52 tuổi, trú ở thôn Mỹ An, xã Phú Dương, H.Phú Vang, Thừa Thiên Huế) đã khá hơn nhưng vẫn còn hoảng loạn sau vụ trại vịt của ông bị kẻ gian tấn công.
Ông Ất đang điều trị tại Bệnh viện TRường Đại học Y Dược Huế – Ảnh: BNL
Lúc 23 giờ 30 phút ngày 5.10, khi đang nằm giữ trại vịt tại Xóm Lát (xã Phú Thanh, H.Phú Vang) ông Ất phát hiện một nhóm thanh niên gồm 6 người đến ăn trộm vịt nên đã truy la. Bị phát hiện, nhóm thanh niên lập tức xông vào đánh ông Ất túi bụi.
Nghe tiếng kêu la của ông Ất, người dân đến ứng cứu và truy bắt nhóm ăn trộm. Bị truy đuổi, nhóm thanh niên đã bỏ 2 xe máy lại và chạy trốn. Tại hiện trường cơ quan chức năng phát hiện có hai xe máy, trên đầu xe còn treo 5 con vịt vừa bắt trộm.
Nguồn tin ban đầu từ cơ quan công an H.Phú Vang cho biết, đã xác định được nhóm trộm vịt và đánh ông Ất gồm: Phan Thanh Phúc, Lên Văn Hòa, Nguyễn Hữu Anh Hoàng, Nguyễn Duy Bảo, Võ Văn Kiệu… tất cả những thanh niên này đều trú tại TP.Huế.
Riêng Lê Văn Hòa trong quá trình xảy ra xô xát với những người truy đuổi nên đã bị chấn thương ở phần tay.
Đáng nói, đa số thanh niên trong nhóm trộm vịt đều là con của các cán bộ khách sạn, công chức. Do muốn ăn chơi để thỏa mãn sở thích nên đã đi trộm, chứ thực tế không phải thiếu tiền.
Video đang HOT
Hậu quả là ông Ất bị đánh đa chấn thương sau đó được người nhà chuyển đi cấp cứu tại Bệnh viện Trường ĐH Y Dược Huế. Trong ngày 6.10 các bác sĩ đã làm các xét nghiệm, kiểm tra vết thương ở đầu, mặt và ngực.
Bà Trần Thị Loan, vợ ông Ất cho biết, hiện sức khỏe ông đã khá hơn, tuy nhiên tinh thần vẫn còn hoảng loạn, cơ thể bị đa chấn thương. Đây là lần thứ ba trong năm, trại vịt của gia đình bị kẻ xấu đến bắt trộm.
“Tôi yêu cầu cơ quan công an cần phải xử lý nghiêm minh những thanh niên trộm vịt và lao vào đánh chồng tôi, ngay trại vịt của gia đình”, bà Loan bức xúc.
Trại vịt của ông Ất có gần 1.200 con, đang nuôi và đang gần đến kỳ xuất bán.
Bùi Ngọc Long
Theo Thanhnien
Choáng váng khi ra mắt mới biết anh là con nhà giàu có
Tới giờ tôi vẫn chưa dám nghĩ mình sẽ về nhà anh chơi một lần nữa. Tôi thật sự thấy sợ cảm giác khi gặp mẹ anh, bà anh như hôm vừa rồi.
Tôi vốn là con nhà lao động, từ nhỏ bố mẹ tôi đã vất vả cực nhọc nuôi 4 chị em ăn học. Bố tôi là công nhân, mẹ tôi là nông dân. Tuy vất vả, nhưng tôi luôn tự hào vì bố mẹ đã không để tôi thua kém bất kỳ bạn bè nào.
Đáp lại sự kỳ vọng của bố mẹ, tôi luôn là học sinh giỏi của trường. Mỗi kỳ thi học sinh giỏi, tôi đều mang về niềm tự hào cho trường cho lớp và cho bố mẹ mình.
Thời gian trôi nhanh, tôi dần khôn lớn. Tôi đỗ và theo học tại một trường đại học danh tiếng ở Hà Nội. Và tôi quen anh, một anh chàng bảnh trai quê ở Hà Nội. Khi mới quen nhau, tôi cũng đã tâm sự với anh về hoàn cảnh gia đình mình. Anh nói, anh thấu hiểu điều đó và gia đình anh cũng chẳng hơn gia đình tôi là mấy.
Sau những buổi nói chuyện hợp gu chúng tôi sớm kết thành một đôi. Ai cũng nói tôi may mắn khi yêu được anh chàng học giỏi, ngoan như anh. Suốt 2 năm trôi qua, tôi chưa một lần về nhà anh, chỉ biết bố mẹ anh cũng là những người lao động chân chất như bố mẹ tôi mà thôi.
Tôi không hề hoài nghi điều đó cho tới một ngày khi ra trường, cả hai chúng tôi đều đã đi làm. Anh nói "Giờ là lúc anh nên đưa em về nhà giới thiệu với bố mẹ, bà anh. Hẳn họ sẽ rất vui khi gặp cô gái xinh xắn, dễ thương như em". Tôi hơi bỡ ngỡ nhưng anh cứ gặng, nên tôi đành chấp nhận.
Chiều hôm đó, khi đi làm về với đồng lương ít ỏi, tôi mua một quả dưa hấu để làm quà. Sở dĩ tôi mua dưa hấu vì anh nói anh thích ăn dưa và bà anh cũng vậy.
Khi xe dừng trước một căn nhà 3 tầng khang trang, tôi mới chột dạ. Tôi đòi về, anh mới thanh minh rằng anh không muốn tôi biết rằng anh là con nhà khá giả. Anh sợ khoảng cách sẽ khiến chúng tôi xa nhau. Anh thật sự yêu thương tôi và mong tôi hãy hiểu cho anh. Anh cũng không quên trấn an rằng bố mẹ anh là những người dễ tính.
Khi vào nhà, anh và tôi ngồi đợi ở phòng khách, 10 phút sau mẹ anh và bà anh xuất hiện. Trông họ rất sang trọng không giống như anh kể chút nào. Khi nói chuyện tôi mới hay, mẹ anh là con nhà danh giá, hiện đang làm chủ một công ty sản xuất gỗ. Tôi nghe mà giật mình.
Giờ tôi cảm thấy vô cùng bối rối, tôi không biết có nên tiếp tục yêu anh hay không?
Bà anh bảo anh đi mua giúp bà một ít đồ. Anh nói tôi đi cùng, nhưng tôi ngại nên xin ngồi lại. Khi chỉ còn 3 người phụ nữ với nhau tôi vô cùng bối rối.
"Nghe nói, bố mẹ cô đều là những người lao động. Nhà cô có mấy chị em? Giờ cô có phải thay bố mẹ nuôi em ăn học không?"
"Thế dự định của cô sẽ ở lại Hà Nội làm việc lâu dài"
"Tại sao cô lại yêu con trai tôi có phải vì cô biết gia đình tôi giàu có"- mẹ anh nhìn tôi chằm chằm.
Trước những câu hỏi của mẹ anh tôi không biết trả lời thế nào cho đành. Những điều hôm đó khiến tôi vô cùng choáng váng. Khi kết thúc câu chuyện mẹ anh còn nói với tôi rằng "Nhân lúc thằng Tuấn không có nhà phiền cô tí về cầm quả dưa đi cho. Nhà tôi không ăn loại dưa này. Lần sau đến chơi, cô không phải mua gì nữa nhé".
Bà nói rồi bảo cô giúp việc mang lên một đĩa hoa quả, trong đó có món dưa hấu mà anh vẫn thường thích ăn khi tôi mua. Nhưng cái vị của nó khác hẳn với quả dưa tôi mua. Phải chăng lúc đó, vì miệng tôi quá khô hay do đây là loại dưa đặc biệt chỉ dành cho người giàu?
Giờ tôi cảm thấy vô cùng bối rối, tôi không biết có nên tiếp tục yêu anh hay không? Tôi thấy hoàn cảnh gia đình anh khác xa với gia đình tôi. Liệu chúng tôi có hòa hợp khi đến với nhau không mọi người ơi?
Theo ĐSPL
Nhà cô ấy rất giàu, và cô ấy rất 'đẹp' lòng mẹ! Người Thuận lấy là con nhà giàu, quyền chức... sẽ làm "hài lòng" bố mẹ anh, đúng ý mẹ anh "môn đăng hộ đối". Đối với Thuận kể từ khi mất đi Linh anh không còn là mình nữa, chỉ là cái xác không hồn. (Ảnh minh họa) Sau hơn một năm kết hôn Thuận nhận ra quyết định lấy Hương của anh...