Cơn “khát” sau những ngày ta mất nhau
Để mất đi tình yêu lớn nhất của đời mình, em biết lấy gì đắp bù lại khoảng trống ấy? Làm nhân tình để được yêu anh có lẽ là cách chọn lựa xuẩn ngốc nhưng là duy nhất lúc này…
Tôi và anh quen nhau từ lúc chúng tôi còn là sinh viên. Yêu nhau và say đắm nhau dù tính tình và sở thích cả hai đều hoàn toàn trái ngược. Tôi cuồng nhiệt còn anh thì trầm tính. Tôi thích văn chương còn anh chỉ đọc sách khoa học, sách dạy làm giàu. Tôi mê du lịch, anh lại chỉ muốn nằm nhà ôm tôi nghe tôi ba hoa cười nói. Anh giận thì tôi mặc kệ, tôi giận thì anh dỗ, anh chiều. Nhiều năm như thế cho đến khi ra trường, chúng tôi quyết định cùng mở chung một cửa hàng nhỏ, thực hiện mơ ước đã ấp ủ từ lâu của cả hai đứa.
May mắn dường như đã mỉm cười với chúng tôi vì “đứa con chung” của cả hai đứa được rất nhiều người yêu mến và ủng hộ. Ngỡ tưởng cuộc đời sẽ màu hồng cho đến khi anh cầu hôn tôi. Mâu thuẫn bùng phát, dập tắt hạnh phúc giữa chúng tôi vì anh muốn sau khi cưới sẽ sống chung cùng bố mẹ anh ấy trong khi tôi chỉ muốn hưởng thụ cuộc sống của hai người và kiên quyết không nhường bước. Sau nhiều lần nói chuyện lẫn tranh cãi không ai chịu thay đổi quyết định của mình. Chúng tôi đột ngột chia tay trong ánh mắt ngỡ ngàng của bao người xung quanh.
Ba tháng sau, anh tuyên bố lấy vợ. Một cô gái xinh đẹp, gia đình gia thế, ngoan hiền khéo léo. Tiệc cưới của anh tôi vẫn đến dự với một thái độ hết sức bình thản trong tư cách là “bạn làm ăn” với anh. Tôi cũng biết là vợ anh chắc chắn đã biết mối quan hệ của chúng tôi trước đó nhưng cô ấy vẫn tỏ ra hết sức lịch sự và niềm nở với tôi. Khi quay trở về, tôi như muốn chết đi, ngã khuỵu trong nước mắt ngay khi cánh cửa căn hộ đóng sập lại sau lưng. Vào giây phút đó, tôi biết mình đã thực sự mất anh mãi mãi.
Kể từ sau khi cưới, anh không còn xuất hiện thường xuyên ở nhà hàng như trước và giao toàn bộ quyền quản lý cho tôi. Tôi cũng cảm thấy mọi chuyện như thế có lẽ sẽ dễ chịu hơn cho cả hai. Tôi bắt đầu tập quen với cuộc sống không anh. Tôi tự cho mình là một phụ nữ mạnh mẽ nên đủ sức vượt qua cú sốc này. Tôi dành gần như mọi tâm huyết, thời gian cho nhà hàng.
Video đang HOT
Tại gian bếp đó, chúng tôi đã có một buổi tối rất hạnh phúc (Ảnh minh họa)
Cũng có vài mối tình đến rồi đi trong những ngày này. Nhưng tất cả đều chóng vánh. Tựa như tôi lãnh cảm với tình yêu vậy. Tôi muốn dành mọi tâm huyết và thời gian cho nhà hàng thay vì để yêu đương. Nó giống như cái cách các bà mẹ dồn hết tâm trí cho con mình sau khi ly hôn chồng vậy. Thi thoảng, sự xuất hiện của anh tại nhà hàng khiến tôi có chút chao đảo. Nhưng lần nào anh cũng đi cùng vợ. Và tôi thì luôn kiêu hãnh không cho phép bản thân ủy mị.
Vào đúng ngày kỷ niệm sinh nhật một năm của nhà hàng, chuyện xảy ra đã khiến cuộc đời tôi thêm một lần chao đảo. Hôm đó vợ anh đi công tác xa nên chỉ mỗi mình anh đến dự tiệc sinh nhật. Hôm ấy thật vui. Nhưng cũng thật lạ lùng. Suốt buổi, tôi bị dán mắt theo anh. Không còn ở bên cô vợ của mình, anh thực sự trở lại giống như anh hồi xưa. Tôi cố uống thật nhiều để gạt bỏ cảm giác muốn chạm vào anh. Thật say. Để ngăn cản mình chạy ào đến bên anh.
Khi nhìn thấy bóng anh khuất xa cùng mọi người, tôi quay vào bếp, khóc tức tưởi. Tôi nhận ra mình còn yêu anh biết bao. Cảm giác mụ mị đi. Tôi áp chặt người mình vào mặt bàn inox lạnh toát. Để có thể tỉnh táo trở lại. Để có thể kìm chế cái hừng hực khát khao. Tôi thèm đến mụ mị một nụ hôn với anh. Trong căn bếp này, như trước đây. Đột nhiên tôi nghe thấy tiếng cửa bếp mở ra, anh xuất hiện ở đó, bước nhanh đến trước mặt tôi và ôm lấy khuôn mặt tôi rồi hôn tôi mãnh liệt dồn dập. Tôi không thể và không hề muốn phản kháng gì trước những hành động cuồng nhiệt và gấp gáp hơn của anh. Chúng tôi quấn chặt lấy nhau trên chiếc bàn bếp bằng inox lạnh, tôi cảm thấy mỗi lúc một rõ ràng hơn từng chuyển động của anh mà trái tim thì như bị bóp nghẹn, nước mắt trào ra không thể cưỡng lại. Cơn khát suốt những ngày tháng đánh mất nhau khiến tôi trở nên cuồng nhiệt vô cùng.
Kể từ hôm đó, chúng tôi gặp gỡ nhau sau lưng vợ anh thường xuyên hơn. Những cảm giác khao khát nhung nhớ của ngày mới yêu lại trở về mạnh mẽ khiến chúng tôi như hai kẻ si mê nhau cuồng dại. Chỉ có điều mỗi khi đến lúc phải buông tay anh để anh trở về nơi gọi là tổ ấm thì tôi như phát điên. Tôi biết mình đã mất anh vì đã cố chấp cho cái tôi cá nhân nhưng thực sự tôi phải làm thế nào khi biết chúng tôi vẫn còn nhiều tình cảm dành cho nhau là thế? Tôi thực sự không biết phải làm sao?
Có lẽ nào, tôi không làm vợ, mà chỉ mãi làm tình nhân để được yêu anh?
Theo VNE
Nghi bạn gái mất trinh vì tắt điện khi làm chuyện đó
Khi quan hệ với em, cô ấy đã cố tình tắt điện đi, phải chăng cô ấy đang cố che giấu điều gì.
Em là nam năm nay 22 tuổi, bạn gái 19 tuổi. Hai đứa quen nhau được gần năm, mới đây em và bạn gái có quan hệ tình dục. Khi quan hệ với em, cô ấy đã cố tình tắt đèn đi, khi đưa "cậu bé" vào thấy cô ấy hơi đẩy em ra và kêu đau rát nhưng em cảm nhận được những lời nói lúng túng và gượng gạo của cô ấy.
Khi em đưa vào bên trong thì thấy "cô bé" có ra ít máu dính xung quanh và "cậu bé" và không thấy ra thêm giọt máu nào nữa...Đến tối hôm sau em đòi quan hệ thì cô ấy bảo là đang có kinh không làm được (đúng là hôm ấy cô ấy tới ngày và còn kéo dài tới 7 ngày nữa). Em thấy sao mà nghi ngờ lắm, từ hành động khi quan hệ tới dấu hiệu ra máu trùng hợp như vậy. Em nghĩ cô ấy đang lừa dối em, mong chuyên mục tư vấn và giải đáp giúp em. Em trân trọng cám ơn.
Em có cảm giác bạn gái đã lừa dối em, liệu cô ấy có còn trong trắng thật không? (Ảnh minh họa)
Chuyên mục có thể nhận thấy rằng em không có lòng tin vào bạn gái nên nghi ngờ cô ấy không còn trong trắng khi đến với mình. Về mặt khoa học, có một số điều chuyên mục muốn chia sẻ cùng em.
Thứ nhất, không phải cô gái nào trong lần đầu mất trinh cũng chảy máu, cũng không phải cô gái nào cũng phải đau đớn vật vã mới là còn trinh. Trên thực tế, có nhiều cô gái dù trong lần đầu tiên quan hệ họ cũng không hề chảy máu, thậm chí không đau đớn. Nguyên nhân là do cấu tạo màng trinh. Có người dày, có người mỏng, có người có độ độ hồi tốt có người không, hình dáng của màng trinh khác nhau cũng là nguyên nhân gây ra những dấu hiệu khác nhau ở mỗi người. Vì thế, cái quan điểm cho rằng một cô gái còn trinh thì trong lần đầu quan hệ phải đau đớn, phải ra máu là một điều rất phiến diện và sai lầm.
Những biểu hiện bên ngoài đó chỉ là điều phiến diện mà ta nhìn thấy. Nếu như em không đủ lòng tin với người bạn gái của mình thì tốt nhất nên chia tay để không làm cô ấy tổn thương vì những nghi ngờ của em. (Ảnh minh họa)
Khi em quan hệ với bạn gái, em đã thấy có máu ra. Dù cho đó là máu khi tới ngày kinh nguyệt hay máu do rách màng trinh thì cũng không thể dùng để kết luận chuyện cô gái ấy có còn trong trắng khi đến với em hay không. Những lí do em đưa ra có phần hơi thiếu hiểu biết. Chuyện cô ấy tắt điện khi quan hệ lần đầu với em lại bị nghi ngờ là có ý đồ che giấu điều gì đó là quá ích kỉ. Chẳng có cô gái nào trong lần đầu quan hệ với một người bạn trai lại thích để điện sáng trưng cả. Còn những lời nói đau đớn của cô ấy mà em cho là "gượng gạo và lúng túng" đó cũng rất ích kỉ. Bởi lẽ bản thân em đã không có lòng tin thì em nhìn nhận mọi chuyện sẽ dưới góc độ của sự không chân thành.
Chuyên mục nghĩ rằng không ai khác ngoài em có thể kết luận chuyện cô ấy có còn trong trắng hay không bởi vì em mới là người yêu của cô ấy. Em hiểu tính cách của cô ấy, hiểu con người cô ấy ra sao và trên hết em cũng là người cùng cô ấy trải qua "chuyện đó". Nếu như em còn không tự xác định được mà luôn chỉ nghĩ trong đầu là cô ấy lừa dối thì không ai có thể kết luận chính xác được. Những biểu hiện bên ngoài đó chỉ là điều phiến diện mà ta nhìn thấy. Nếu như em không đủ lòng tin với người bạn gái của mình thì tốt nhất nên chia tay để không làm cô ấy tổn thương vì những nghi ngờ của em. Còn nếu em yêu và tin tưởng, chắc chắn em sẽ không quá nặng nề phân tích xem cô ấy tắt điện để làm gì hay những lời nói của cô ấy có giả tạo hay không?
Chúc em mạnh khỏe và hạnh phúc!
Theo VNE
Gửi người anh từng yêu! Anh biết mình đang đứng ở đâu, anh biết mình cần làm gì và biết mình nên rời xa em. Anh không biết phải bắt đầu từ đâu, sẽ viết như thế nào, và sẽ gửi nó đi hay không. Thực sự anh chỉ muốn viết ra những suy nghĩ dồn nén trong anh, hơn hết là một lá thư để em biết...