Cơn gió thoáng qua tim em
Em biết em mất anh rồi… Anh đến nhanh và đi âm thầm quá!
Tình yêu của em bắt đầu từ đâu nhỉ? Nó tình cờ đến như một định mệnh và rồi nó ra đi đúng như một cơn gió. Có những lúc em nghĩ có chắc là mình đã yêu hay chỉ đang vương vấn một chút gì đó ở anh.
Em và anh quen nhau không phải qua bạn bè, không phải đi trên đường, không phải được giới thiệu… Mình quen nhau thế nào nhỉ? Thật tình cờ đúng không anh! Mình chat qua mạng xã hội… Em và anh đã vô tư nói về nhau về cuộc sống của hai đứa và thân thiết từ lúc nào không hay biết. Khi em nói chuyện với anh là lúc em đang nâng cấp tay nghề của mình ở Hà Nội, còn anh giới thiệu mình làm nhà báo. Kỷ niệm đầu tiên của hai đứa mình có lẽ em sẽ không bao giờ quên được. Lần đầu tiên mình nói chuyện trực tiếp với nhau và không hiểu cuốn hút nhau thế nào mà nói đến sáng ngày hôm sau… Sáng hôm đó em đi làm và đã bị cơn buồn ngủ bủa vây khiến em không thể tập trung công việc được. Nhưng rồi em lại luôn mỉm cười thầm một mình, em cảm thấy vui và hạnh phúc anh à. Trong lúc em buồn và tuyệt vọng anh xuất hiện, em cứ nghĩ ông trời đang ban cho mình niềm hạnh phúc vì ông thấy em vô cùng đáng thương khi em đã phải trải qua quá nhiều nỗi đau trong quá khứ.
Trong đầu em lúc nào cũng tưởng tượng ra anh như một chàng hoàng tử đang đi tìm công chúa của đời mình… Không lúc nào là em không nghĩ đến anh.
Và rồi lần hẹn hò đầu tiên của hai đứa mình… Một sáng chủ nhật anh nhỉ? Anh đến nhà em, em thật sự hồi hộp vì em không hề biết anh như thế nào… Và rồi em cũng đã nhận được câu trả lời mà em mong muốn…
Anh đã đến… Thật giản dị, thật bình thường… Nhưng tại sao cái giản dị ấy làm em chết đứng và bối rối khi anh đến bên cạnh. Nhìn em, anh mỉm cười… Nụ cười thật hiền hòa. Và rồi hai đứa mình đã đi… Đi và chả biết là phải đi đâu. Tự nhiên trời bỗng tối sầm lại, mây đen đang giăng kín trời. Anh hỏi em ăn sáng chưa, hai đứa vội vàng vào một hàng ăn sáng nhanh chóng rồi di uống nước… Ngồi uống nước chả ai nói với ai câu gì, em hiểu là vì hai đứa đều cảm thấy ngại ngùng. Em vô tình bắt gặp ánh mắt anh nhìn em đầy yêu thương. Ánh mắt ấy đã khiến em thẹn thùng và bối rối… Ngồi bên nhau nhưng chỉ nhìn nhau và rồi lại cười. Không giống như lúc nói chuyện điện thoại anh cởi mở và đôi khi còn không để em nói gì hết…
Video đang HOT
Và rồi giờ về cũng đã đến, anh đưa em về mà sao lòng nặng trĩu. Em cũng cảm thấy tiếc nuối lắm. Em không thể thôi nhớ anh. Nhớ anh cả lúc đang làm việc…
Cuộc hẹn thứ 2, lần này thật đặc biệt không đi lòng vòng, không uống nước như em nghĩ… Anh đưa em đến hồ Tây. Ngồi nói chuyện với nhau em thấy anh lại là anh rồi. Anh nói nhiều và cũng cười nhiều, quan trọng hơn với em là em được nhìn ngắm anh kỹ hơn. Trời ơi em nhận ra rằng anh vô cùng dễ thương, anh nói và anh cười… tất cả, sao em cảm nhận nó thật đẹp. Em cứ vô tư và hồn nhiên nhìn ngắm anh mà chẳng để ý anh đang nói gì… Anh lại cười và hỏi: “Có nghe anh nói không?”. Em giật mình và nói: “Có chứ, anh nói đi em đang nghe”. Nhưng anh đâu biết là em chẳng biết anh nói gì cả… em chỉ muốn nhìn ngắm anh mà thôi… Chuẩn bị về khi cũng đã muộn anh đã làm em cảm thấy rung động thật sự… Một bông hồng thật đẹp: “ Hoa này là dành cho em”. Em chỉ biết trợn tròn mắt nhìn anh và chẳng hiểu chuyện gì sẽ xảy ra nữa… Anh tặng hoa cho em sao? Em chỉ biết nói cảm ơn… và im lặng cho đến lúc về đến nhà…
Anh đến nhanh và đi âm thầm quá… (Ảnh minh họa)
Các cuộc hẹn của mình diễn ra cũng thường xuyên hơn lại là lúc em phải quay về khi công việc của em đã hoàn thành. Em cảm thấy buồn vô cùng còn anh thì luôn động viên em phải cố gắng và lựa chọn cho mình cái gì là hợp lý nhất. Ngày chia tay, anh ở lại với sự nuối tiếc vô bờ.
Em quay về với cuộc sống và công việc của mình, hai đứa vẫn giữ liên lạc thường xuyên. Em coi anh như là một điều gì đó thúc đẩy em trong công việc, mặc dù em và anh cách nhau 100km. Em đã tự quyết định, quyết định từ bỏ tất cả công việc ở nhà và lên Hà Nội làm việc mục đích là được gần anh và tìm hiểu anh kỹ càng hơn… Anh đã khuyên em hãy suy nghĩ thật kỹ vì biết đâu anh sẽ không mang lại hạnh phúc cho em… Em sẽ biết làm gì khi không có anh. Em ở nhà anh vẫn về thăm em được mà… Nhưng anh đâu hiểu, em đã quá tin vào con tim mình, tin con tim mình thúc giục là phải đi để được gần gũi anh, chăm sóc cho anh. Anh sẽ là chỗ dựa tốt nhất cho em.
Em đã chấm dứt hợp đồng với công ty và chuyển công tác lên Hà Nội đúng theo ý muốn của em. Em đã thực sự gần bên anh rồi. Những ngày đầu tiên anh đón chào em như binh thường. Em đã ổn định công việc của mình… Rồi anh nói anh đi công tác dài ngày… Em chờ đợi anh, lo âu và thấp thỏm vì anh nói anh đi tác nghiệp và không thể dùng điện thoại liên lạc. Em cứ chờ đợi, chờ mãi… đến 10 ngày mà chẳng có tin tức gì của anh. Em cảm thấy rất lo lắng và có điều gì đó không ổn. Đúng 2 tuần anh liên lạc lại, em vui mừng và nghĩ điều mình lo lắng là vớ vẩn, anh vẫn thế mà… Chắc công việc bận quá nên anh không liên lạc được thôi. Mình tự an ủi mình để trấn an tinh thần. Nhưng sau cuộc điện thoại ấy, anh lại như đi vào thế giới khác, em không liên lạc được với anh nữa, điện thoại không nghe, nhắn tin không nhắn lại… Em không hiểu chuyện gì em đang lo sợ… Hoang mang… Anh bị ốm hay anh lại đi công tác? Em không muốn nghĩ chuyện xấu nhất xảy ra. Suy nghĩ nhiều làm em không thể tập trung làm việc được. Em bắt đầu muốn đi tìm anh…
Nhưng ý tưởng đi tìm anh đã dập tắt hoàn toàn khi em chợt bừng tỉnh… Em không hề biết nhà anh, em không hề biết nơi anh làm việc, không hề biết gì về gia đình nhà anh… Mà chỉ toàn nghe anh kể về họ… Cũng chỉ toàn anh đến đón em, và đưa em về. Em cũng không hỏi anh làm ở đâu mà chỉ toàn hỏi về công việc của anh… Em chờ đợi, chờ đợi và rồi lại chờ đợi… Đến bây giờ thì em hoàn toàn mất tin tức về anh. Em không hiểu chuyện gì đã xảy ra… mà em đang cảm nhận anh như một cơn gió vô hình và tan biến.
Anh đã làm nên được một điều kỳ diệu, đó là làm trái tim em thức giấc và lấy đi trái tim đó. Em giận anh, em tức anh, và nhiều lúc cảm thấy căm thù anh… Tại sao anh lại như vậy? Có chuyện gì thì anh cũng phải cho em biết chứ. Hay em đã làm sai điều gì? Em còn chưa bao giờ nói yêu anh… Em đã muốn được thổ lộ để anh biết anh là người quan trọng với em.
Bây giờ đây em biết sẽ sống thế nào khi em nhận ra rằng sẽ không bao giờ có anh bước chung trên con đường đời đầy gian nan này. Kỷ niệm tuy không nhiều nhưng chắc chắn rằng nó sẽ không bao giờ phai dấu trong em. Dù anh có ở đâu, làm gì hay đã có chuyện không hay xảy ra với anh… anh hãy luôn nhớ em luôn ở bên anh kể cả trong suy nghĩ anh nhé.
Em biết em mất anh rồi… Anh đến nhanh và đi âm thầm quá khiến em chưa cảm nhận được gì. “Đúng như một cơn gió thoáng qua tim em”…
Theo Bưu Điện Việt Nam
Xin cho em được giữ lại một chút gì về anh
Sáng nay bất chợt em nhận được tin nhắn của anh, không biết em nên buồn hay vui nữa, anh nói chúng mình không thể tiếp tục với nhau nữa, tâm trang lúc đó của em đan xen lẫn lộn em không thể tin được mấy năm quen anh , đến khi chia tay anh cũng vỏn vẹn có vài tin nhắn, tình cảm của anh cũng chỉ như thế thôi sao, em không biết nên trách móc anh gì nữa vì những gì em nói em cũng đã nói hết rồi.
Đối với anh em chỉ là cơn gió thoáng qua đời anh thôi sao! Xin cho em một lần nữa khóc vì anh rồi mai đây em sẽ tỉnh giấc để biết ngày mai sẽ có những khung trời mới đang dang tay chào đón em, xin một lần cho em bước đi trên con đường mà không hề có hình bóng của anh ngự trị.
Em biết rồi mai đây em sẽ rất khó khăn lắm để mới có thể quên được hình bóng của anh, em biết rồi đây em phải một mình vượt qua tất cả , 3 năm quen nhau tình cảm của em giành cho anh chưa đủ lớn để có thể níu kéo trái tim quá đa tình của anh lại, người ta nói khi yêu nhau nhìn gì cũng đẹp, đén khi chia tay sao em toàn thấy phía trước là màu đen, em biết trong lòng anh chưa hề có em tình cảm đó là bao năm qua tự em giả tạo và cố chấp nhận thôi, em biết đã đến lúc cũng phải giải thoát em và cả anh nữa, em hy vọng anh hãy thật lòng nói với em là anh đã có người khác hay gì cũng được em không muốn nghe câu xin lỗi, có lẽ em đã bớt đau khổ để có thể chấp nhận sự thật, hạnh phúc của em là được nhìn thấy người mình yêu được mãi mãi hạnh phúc, anh cũng như vậy nha anh, những kỉ niệm về anh em sẽ cất vào một góc nào đó để bất chợt khi có một ai nhắc đến anh em cũng có thể biết là em và anh cũng có một thời đã ở bên nhau.
Hôm nay thời tiết ngoài đường lại trở lạnh, em vẫn cứ âm thầm đi về một mình bên căn gác nhỏ để quên đi một người mà em từng một thời đã yêu, chúc anh mãi mãi hạnh phúc người mà em từng yêu SN.
Theo Ngôi Sao
Cách để có một lời tỏ tình hiệu quả Yêu và thổ lộ tình cảm chân thành của mình dành cho người ấy là điều cần thiết bạn phải làm nếu không muốn lỡ cơ hội để rồi nuối tiếc. Nhưng thổ lộ ra sao, vào thời điểm nào và ở đâu để có hiệu quả nhất thì không phải chàng trai nào cũng làm được. Chẳng thế mà nhiều lời tỏ...