Con gái nhập viện cấp cứu vì chồng bận đưa nhân tình đi ăn sáng
Cuộc gọi của cô giáo con gái mang tới cái tin sét đánh khiến Mai loạng choạng suýt ngã khỏi xe. Tâm trí Mai chẳng còn quan tâm tới sự phản bội của chồng nữa. Mai nhanh chóng lao thẳng tới bệnh viện với sự rủn rẩy và tuyệt vọng.
Cuộc sống hôn nhân của Mai khá viên mãn với một người chồng giỏi giang, hết mực yêu thương vợ con và một cô con gái nhỏ 4 tuổi xinh xắn, đáng yêu. Có được hạnh phúc như vậy, thật lòng Mai chẳng mong ước gì hơn nữa.
Mai thuộc tuýp người phụ nữ truyền thống, cô luôn muốn được tự tay nấu những bữa ăn ngon chăm sóc cho gia đình. Từ ngày kết hôn tới giờ, hiếm khi người ta thấy vợ chồng con cái nhà Mai ra ngoài ăn sáng. Vì Mai luôn có thói quen dậy sớm nấu đồ ăn cho cả nhà. Công việc gia đình đều do một tay Mai lo lắng, chồng Mai tuyệt nhiên chẳng phải động tay vào bất cứ việc gì ngoài việc gì ngoài việc trông con gái nhỏ sau giờ tan làm để Mai rảnh tay dọn dẹp, cơm nước. Điện thoại của chồng, Mai không bao giờ kiểm tra. Chồng đi nhậu với bạn bè, không bao giờ Mai kêu ca, quản thúc.
Bạn bè Mai nói Mai để chồng quá tự do, sợ dễ sinh hư hỏng nhưng Mai luôn tin tưởng chồng. Mai vốn nghĩ vợ chồng cần phải tôn trọng không gian riêng tư của nhau thì hạnh phúc mới mong bền vững. Nào ngờ…
Tháng gần Tết công việc dồn lên nhiều khiến Mai bận tối mắt tối mũi chẳng còn nhiều thời gian rảnh nấu đồ ăn sáng cho cả nhà vì phải tới công ty sớm. Vậy là việc cho con gái ăn sáng và đưa con tới trường được giao hết cho chồng Mai. Chồng Mai vốn là người cẩn thận, kĩ tính nên Mai khá yên tâm.
Cuộc gọi của cô giáo con gái mang tới cái tin sét đánh khiến Mai loạng choạng suýt ngã khỏi xe. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Bình thường công việc của Mai chỉ quanh quẩn trong văn phòng nhưng hôm đó chị kế toán nghỉ ốm nên Mai buộc phải thay chị đi làm một số công việc bên ngoài. Nếu không có lần ra ngoài đột xuất này, chắc Mai sẽ chẳng bao giờ phát hiện được bí mật mà chồng che giấu bấy lâu nay. Dừng đèn đỏ, Mai chết sững khi bắt gặp chồng mình đang đèo sau xe một cô gái trẻ, trên tay cô gái ấy là ổ bánh mì và một lốc sữa tươi. Cử chỉ của hai người chỉ cần nhìn thoáng qua thôi người ta cũng hiểu nó là mối quan hệ gì. Phải tới khi người phía sau bấm còi inh ỏi mới đưa Mai ra khỏi sự ngỡ ngàng. Nhanh chóng bám theo chồng nhưng điện thoại chợt đổ chuông khiến Mai phải dừng lại.
- Chị có phải là phụ huynh của cháu Hà Anh không. Chị tới viện ngay nhé, cháu Hà Anh phải đi cấp cứu.
Cuộc gọi của cô giáo con gái mang tới cái tin sét đánh khiến Mai loạng choạng suýt ngã khỏi xe. Tâm trí Mai chẳng còn quan tâm tới sự phản bội của chồng nữa. Mai nhanh chóng lao thẳng tới bệnh viện với sự run rẩy và tuyệt vọng. Vừa tới nơi, cô đã bị bác sĩ mắng té tát vì tội vô trách nhiệm, để con gái phải nhịn đói đi học. Cụm từ “nhịn đói đi học” khiến tai Mai ù đi. Con gái được bố nó đưa đi học không lẽ lại phải nhịn ăn sáng sao ? Như sực tỉnh cơn mê, Mai đau đớn nhớ về hình ảnh cô mới bắt gặp. Có lẽ nào vì chồng cô bận đưa nhân tình đi ăn sáng nên vội vã tới mức để con gái phải nhịn đói đi học không?
Nghĩ tới đây, khóe mắt Mai chợt cay cay. Có thứ nước mặn đắng đang lăn dài trên gò má. Nhìn con gái nằm trên giường bệnh mà Mai không khỏi xót xa. Mai định cầm điện thoại gọi cho chồng nhưng nỗi uất hận trào lên đã ngăn cản Mai làm điều đó. Con Mai không cần một người cha vô trách nhiệm như thế chăm sóc.
Mai hối hận, hối hận vô cùng vì đã đem lòng tin tưởng chồng quá mức để rồi phải nhận lấy trái đắng như ngày hôm nay. Mai không hiểu lương tâm của chồng để đâu khi anh ta có thể nhẫn tâm để con nhịn đói đi học và vô tư tới đón nhân tình đi mua đồ ăn sáng. Nỗi đau của sự phản bội cộng với nỗi đau đớn nhìn con gái chịu tủi thân đã khiến lý trí Mai gần như gục ngã. Mai không biết tiếp sau đây bản thân phải làm gì trước sự thật nghiệt ngã kia nữa?
Theo Motthegioi
20 phút quý giá của một cô gái
Cô bước vào phòng, chọn cho mình một chiếc váy trắng tinh khôi, mềm mại.
Tóc cô vẫn còn ẩm ướt, khuôn mặt xinh đẹp của cô lần đầu tiên trở nên rạng ngời đến lạ, vẻ tươi mới toát lên từ khuôn mặt cô như một nụ hồng chúm chím sớm mai. Không biết đã bao nhiêu lần rồi, vẫn chiếc gương ấy, bàn trang điểm ấy, cô ngồi nhìn mình hàng giờ trước gương. Hoàn hảo. Suy nghĩ ấy đã đem lại sự tự tin cho cô để cô đứng dậy, đến nơi đang chờ đợi sự hiện diện của cô.
Ngẩng cao đầu, cô cảm nhận được trái tim mình đang run lên, thở hổn hển. Cô lấy hết can đảm bước đi bước đầu tiên, rồi cô đi bộ vài bước, cuối cùng cô đã chạy. Nơi ấy không quá xa nhà của cô, cô chỉ mất chưa đầy năm phút để đến được đó.
Khung cảnh hiện ra trước mắt khiến cô lo sợ. Nhưng chả lẽ cô chưa bao giờ biết đến nơi này sao? Cái nơi mà đang chờ đợi sự có mặt của cô? Vâng, mọi thứ nơi đây đã quá quen thuộc với cô, những ngọn núi nhấp nhô đằng xa, dòng sông mênh mông chảy xiết, một bờ cát trắng cùng với những con thuyền đang ra khơi, tất cả chúng đều có mối liên hệ mật thiết với ký ức của cô.
Điều duy nhất mà cô chưa bao giờ cảm nhận được ở nơi đây, đó là sự quyến rũ huyền ảo đến lạ kỳ từ làn gió. Nhưng rồi, cô chợt nhận ra rằng, sự quyến rũ bí hiểm ấy không phải đến từ gió, mà chính là anh.
Anh dần tiến lại gần cô hơn. Không thể tin vào mắt mình... cô tự véo vào má một cái thật đau để chắc rằng cô không mơ. "Ôi, đau quá! Trời, đúng là anh rồi, không phải tôi đang mơ".
Họ đã tìm thấy nhau ở đây. Đứng giữa những ngọn núi và dòng sông, họ đắm đuối nhìn nhau không dứt. Cô có thể nhìn thấy mình trong mắt anh. Đôi mắt nâu hoàn hảo chất chứa bao niềm khát khao khiến cô bối rối. Anh đã nhìn thấy được sự e thẹn trong mắt cô, anh nở một nụ cười trìu mến, một nụ cười kỳ diệu hiện trên đôi môi anh. Quyến rũ và bí ẩn. Anh nắm chặt lấy bàn tay cô, cùng nhau sánh bước trên bờ cát trắng xóa cùng khung cảnh đầy thơ mộng nơi đây. Không ai nói ra lời nào... vì họ đang nói chuyện với nhau bằng con tim.
Cô có một mái tóc xoăn bồng bềnh, có chút lơ đãng, như chính những suy nghĩ của cô bây giờ vậy. Một chút gì đó tự do và táo bạo. Và lần này, mùi hương đặc biệt khó trộn lẫn của mái tóc cô đã phát huy tác dụng, nó đã khiến anh hoàn toàn bị khuất phục và cũng trở nên bối rối.
Anh đứng trước mặt cô, nhìn thẳng vào đôi mắt hút hồn ấy. Những sợi tóc bồng bềnh bay trong gió, vô tư đùa giỡn với khuôn mặt e ấp của cô và còn vương lại trên đôi môi đỏ mọng kia nữa. Bất giác, đôi bàn tay ấm áp của anh khẽ đưa lên chạm nhẹ vào khuôn mặt đẹp đẽ ấy. Anh nhẹ nhàng lấy ra những sợi tóc còn vương trên đôi môi cô...
Thình thịch! Thình thịch! Cô có thể nghe thấy từng nhịp đập của con tim mình run lên đầy bất thường. Dường như nhịp đập ấy lan truyền sang cả anh. Những ngón tay anh vuốt nhẹ lên má cô, rồi nhanh chóng lướt nhẹ trên đôi môi cô. Anh không thể giấu được sự run rẩy bối rối của mình. Anh ôm chầm lấy cô... và giờ thì họ có thể nghe được từng nhịp đập con tim của nhau. Họ đang rất gần. Ngay sát nhau. Ánh mắt trao nhau. Mũi chạm mũi. Môi kề môi.
Tất cả mọi thứ xung quanh dường như biến mất, thung lũng, những dãy núi, dòng sông và cả những con thuyền nữa. Không còn gì và có thể cũng chẳng còn gì quan trọng hơn lúc này nữa cả. Họ kề sát bên nhau, không gì có thể chia cắt. Cô được anh bao bọc trong vòng tay âu yếm, một cảm giác yên bình, tự do và an toàn. Không dừng lại ở đó, họ đã trao nhau nụ hôn say đắm dường như không thể dứt được, vẫn không ai nói với ai điều gì.
Điện thoại cô rung lên. Cô bàng hoàng tỉnh giấc. Lao nhanh ra khỏi giường, thay vì bắt máy, cô lao thẳng vội vã ngồi vào bàn trang điểm, ngắm mình trong gương. Tạm hài lòng, cô mỉm cười. Sau đó, cô chợt nhớ ra rằng, cô đã bị muộn. Cô vừa có một giấc ngủ 20 phút thật sâu. Điện thoại lại rung lên, lần này cô nhấc máy. Cô cần phải nhanh chóng chuẩn bị ngay bây giờ. Anh đã đang đợi cô bên bờ sông rồi.
Cô bước vào phòng và chọn cho mình một chiếc váy trắng tinh khôi mềm mại.
Giấc mơ của cô cứ như đời thực vậy. Và hiện thực của cô tựa như một giấc mơ.
Theo 24h.com.vn
Nhập viện cấp cứu sau khi xô xát với cán bộ phường Theo ông Mức, sau khi đánh ông ngã xuống và bị thương, cán bộ phường tiếp tục dùng chân đạp vào lưng ông rồi lên xe máy bỏ chạy về trụ sở UBND phường. Sáng nay (4.12), ông Nguyễn Tấn Mức (58 tuổi, ngụ nhà 21, kiệt 240 Lý Nam Đế, phường Hương Long, TP.Huế, tỉnh Thừa Thiên - Huế) vẫn đang điều...