Con dâu xây nhà cho vợ chồng tôi, ngày vào nhà mới, biết số tiền con bỏ ra mà tôi sững sờ
Ngay cả con trai tôi cũng ngạc nhiên vì nó không hề biết ý định của vợ.
Vợ chồng tôi hiếm muộn, lấy nhau 8 năm sau mới sinh được con nên với chúng tôi, con là tất cả niềm vui, hạnh phúc và hy vọng của cả cuộc đời.
May mắn, con trai tôi lớn lên hiền lành, ngoan ngoãn, khiến vợ chồng tôi vô cùng tự hào. Sau khi tốt nghiệp, con tôi đăng ký học lên thạc sĩ, tiến sĩ nên hầu hết thời gian tôi chỉ thấy con lao vào học hành, nghiên cứu. Ban đầu, tôi mừng vì con chăm chỉ, biết lo lắng cho sự nghiệp. Nhưng thời gian sau, khi đã có công việc ổn định vẫn không thấy con đưa cô gái nào về nhà ra mắt, vợ chồng tôi bắt đầu lo lắng.
Mỗi khi con ở nhà, tôi chỉ toàn thấy con nhắn tin, gọi điện với bạn bè, đối tác chủ yếu đều là nam giới. Tôi nóng ruột nên bắt đầu giới thiệu các cô gái mà mình thấy phù hợp cho con trai nhưng con không hưởng ứng, cũng chẳng gặp mặt.
Nhận thấy con trai có thái độ lạ, tôi gặng hỏi mãi con mới chịu thú nhận là đã có người yêu nhưng phải đợi bạn gái thu xếp xong công việc rồi mới đưa về ra mắt. Tôi nghe vậy thì vô cùng mừng rỡ, vội vàng hứa hẹn chỉ cần hai đứa thương nhau, thì dù có chuyện gì xảy ra chúng tôi vẫn ủng hộ hết lòng.
Có lẽ thấy tôi nói vậy, con trai cũng yên tâm hơn phần nào nên chỉ 1 tuần sau con đã đưa bạn gái tên Liên về ra mắt. Nhìn cô bé ấy xinh xắn, nhanh nhẹn, nói năng cũng khéo léo, nhẹ nhàng, tôi ưng lắm liền thúc giục hai đứa nó sớm làm đám cưới. Thế nhưng Liên lại thẳng thắn nói với gia đình tôi rằng con bé mới ra trường, đang mở cửa hàng kinh doanh và gặp khó khăn về kinh tế, gánh trên vai khoản nợ gần 2 tỷ, bởi vậy mà con bé muốn trả hết nợ rồi mới tính đến chuyện cưới xin.
Nghe con bé nói vậy mà vợ chồng tôi sững sờ, không nói thành lời. Thế nhưng rồi tôi lại nhớ đến lời đã hứa với con trai trước kia. Lúc này tôi nắm lấy tay Liên, ôn tồn bảo: “Quan trọng là hai đứa yêu thương nhau, còn trả nợ chỉ cần hai đứa cùng cố gắng là sẽ trả được hết. Bố mẹ ngày xưa lấy nhau cũng chỉ từ bàn tay trắng đi lên mà thôi”. Được chúng tôi thuyết phục, cuối cùng Liên cũng đồng ý kết hôn với con trai tôi.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Sau cưới, vì thương hai đứa vất vả, vợ chồng tôi đã dùng hết tiền tiết kiệm để mua cho chúng nó một căn chung cư nhỏ trên thành phố để sinh sống và làm việc. Thỉnh thoảng tôi lại gọi điện lên hỏi thăm, động viên các con cố gắng.
Nhờ sự chăm chỉ nên chỉ 3 năm sau cưới, vợ chồng con đã trả được hết nợ. Sau 6 năm cưới, giờ đây chúng nó đã có kinh tế ổn định và một cậu con trai đầu lòng. Thấy các con được như vậy vợ chồng tôi cũng yên lòng.
Trong một lần các con về quê thăm vợ chồng tôi, khi cả gia đình đang ngồi quây quần nói chuyện, bỗng nhiên con dâu nói: “Căn nhà bố mẹ đang ở bị xuống cấp nhiều quá, nếu cứ ở như vậy sẽ rất nguy hiểm nên con muốn xây lại căn nhà để bố mẹ được sống thoải mái hơn”. Những lời con dâu nói khiến vợ chồng tôi vô cùng ngạc nhiên. Ngay cả con trai tôi cũng vậy vì nó không hề biết ý định của vợ.
Biết các con còn nhiều thứ phải lo nên vợ chồng tôi từ chối khéo bảo các con để tiền đó mà tích góp hoặc mua đất, còn bố mẹ nhận tấm lòng của các con là được rồi. Thế nhưng con dâu tôi vẫn kiên quyết, con nói: “Ngày trước tuy con nợ tiền tỷ nhưng bố mẹ vẫn chấp nhận và ủng hộ chúng con hết lòng. Bây giờ vợ chồng con có điều kiện hơn rồi, vì thế hãy cho chúng con có cơ hội được tỏ lòng hiếu thảo với bố mẹ ạ”.
Nghe con dâu nói mà vợ chồng tôi rớm nước mắt. Hiểu được tấm lòng của con dâu nên chúng tôi gật đầu đồng ý để con xây nhà. Mãi tới khi căn nhà được hoàn thiện, chúng tôi mới biết con dâu đã bỏ ra hơn 2 tỷ để xây căn nhà rộng rãi và thoáng mát, nội thất đầy đủ cho chúng tôi. Quả thực, nhìn vào căn nhà mà tôi rơi nước mắt vì quá vui mừng và hạnh phúc khi mới ở tuổi 60 mà vợ chồng tôi đã được hưởng phúc từ con cháu rồi.
Mẹ chồng đột nhiên gọi về chia tài sản và nói với chúng tôi chuyện nằm mơ cũng không tin nổi
Mọi thứ cứ thế nhẹ nhàng qua đi nếu không có cái ngày mà "bề chìm" chồng tôi nói bắt đầu nổi lên.
Tôi lấy chồng năm 25 tuổi, đúng tiêu chuẩn của các cụ. Thật sự tôi thấy mình rất may mắn vì có được nhà chồng tốt. Tuy chồng tôi hơi lười, mải chơi và có chút vô tâm nhưng bù lại mẹ chồng tôi rất tâm lý. Bố chồng tôi cũng nghiêm khắc, con trai mà có lỗi với con dâu là ông chỉnh đốn luôn. Còn cô em chồng không còn gì để chê, ngoan ngoãn hiền lành, chịu khó trông cháu lại rất thương chị dâu.
Ảnh minh họa
Vấn đề lớn nhất trong cuộc hôn nhân này có lẽ cũng nằm ở chỗ nhà chồng tôi quá thoải mái. Vừa cưới xong ông bà mua nhà cho chúng tôi ở riêng. Từ khi ở riêng rồi sinh em bé xong tôi cảm giác mình như có 2 đứa con. Chồng tôi được mẹ cưng chiều, ít phải làm việc nhà nên chẳng chịu trưởng thành. Ở nhà phụ thuộc mẹ, lớn lên lập gia đình thì phụ thuộc vợ. Cũng có lần tôi thủ thỉ, "hay chúng con dọn về ở cùng bố mẹ" nhưng bố chồng tôi lại không muốn, ông bảo để chúng tôi tự lập. Tréo ngoe khi nhà người khác thì mong mòn mỏi được ra ở riêng, tôi chỉ muốn được ở cùng bố mẹ chồng.
Bố mẹ chồng tôi luôn là tấm gương để chúng tôi noi theo. Ông bà không hẳn là tình cảm sâu đậm nhưng đối xử với nhau rất hài hòa, tương kính như tân. Lắm lúc tôi còn trách chồng sao không học được bố 1 ít cho vợ đỡ khổ. Lúc ấy chồng tôi lại bĩu môi: "Đừng có nhìn bề nổi". Tôi không nghĩ ngợi gì câu nói đó cho đến 1 ngày...
Chúng tôi kinh doanh ngoài nên kinh tế cũng ổn, con cái có ông bà lo. Mọi thứ cứ thế nhẹ nhàng qua đi nếu không có cái ngày mà "bề chìm" chồng tôi nói bắt đầu nổi lên.
Hôm ấy, mẹ chồng tôi gọi điện bảo chúng tôi về nhà có chuyện gấp, bà muốn lập di chúc chia tài sản. Thực ra bố mẹ chồng tôi không còn quá trẻ nhưng cũng không đến mức lập di chúc ở tuổi 55. Tôi lo đứng lo ngồi nghĩ hay ông bà có bệnh gì mà giấu các con.
Ảnh minh họa
Đến tối ngồi có mặt đông đủ cả nhà, mẹ chồng tôi tuyên bố bản di chúc và kế hoạch chia tài sản. Căn nhà ông bà đang ở sẽ sang tên cho vợ chồng tôi, miếng đất thì cho con gái, còn tiền vàng bà sẽ giữ lại. Tôi thấy thái độ bố chồng cũng rất lạ. Tôi có cười gượng thắc mắc chuyện sang tên như thế bố mẹ ở đâu, với tôi cũng muốn nghe ý kiến từ bố chồng. Thế nhưng mẹ chồng tôi nói 1 câu khiến cả nhà choáng váng: "Kẻ phản bội không có quyền lên tiếng. Ông ấy nuôi vợ lẽ con riêng, nhà cao cửa rộng bên ngoài thì cần gì cái nhà này nữa".
Tôi sốc vô cùng, nước mắt trực trào ra không tin vào tai mình. Cả tôi và cô em gái đều ôm tay mẹ khóc. Chỉ có 2 người đàn ông là ông nói nửa lời. Chồng tôi lên tiếng: "Giờ mẹ đang mất bình tĩnh, tốt nhất bố mẹ tự thỏa thuận với nhau đi, không còn hạnh phúc thì ly hôn trong hòa bình".
Hóa ra chồng tôi biết chuyện bố mình có người khác nhưng anh chọn cách im lặng. Tôi ức thay cho mẹ trách chồng thì anh nói có những thứ mãi đẹp nếu được cất trong bóng tối. Giờ tôi phải làm thế nào đây? Tôi thương mẹ chồng quá, không biết làm thế nào giúp bà vượt qua chuyện này?
Dọn dẹp nhà kho, con dâu suýt ngất vì sốc khi tìm thấy những thứ mẹ chồng cất giấu Chiếc hòm sắt được mở ra, tôi choáng váng suýt ngất với những thứ bên trong đều có liên quan tới tôi. Tôi lấy chồng được 3 năm. Từ ngày kết hôn đến nay, tôi về ở nhà chồng với bố mẹ chồng. Thời gian đầu, chồng tôi làm việc gần nhà nên tôi cảm thấy rất thoải mái, có chồng đỡ đần...