Con dâu vừa cưới về đã muốn bố mẹ chồng sang tên cho nhà cửa đất đai
Bố mẹ làm thì cũng là để cho con cái cả, thế nhưng tôi cũng không thể dại dột để người ta nói sao mình cũng phải làm vậy được!
Tôi luôn nghe người ta nói và đọc trên mạng xã hội rất nhiều về chuyện mẹ chồng nàng dâu, bởi vậy mà tôi luôn tự nhủ với lòng mình rằng sau này khi có dâu con về nhà rồi thì phải luôn là người chủ động cải thiện mối quan hệ này tốt nhất.
Tôi cũng nghĩ rằng có lẽ phần lớn mâu thuẫn giữa mẹ chồng nàng dâu đều xuất phát từ những người làm cha làm mẹ mà ra chứ con cái vừa ít tuổi vừa chân ướt chân ráo về nhà chồng thì làm sao mà dám làm gì ầm ĩ ảnh hưởng nhà cửa cơ chứ. Bởi vậy mà có lẽ chỉ cần ở phía tôi cố gắng hơn một chút thì có lẽ mọi chuyện sẽ đâu vào đó cả thôi.
Thế nhưng, tôi không ngờ rằng ở đời chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Tôi vẫn áp dụng quan điểm ấy khi cô con dâu thứ nhất về nhà, cuộc sống yên ả trôi đi dù tôi vẫn biết giữa tôi và con bé có chút khoảng cách. Cái này thì cũng khó mà nói được, dù gì thì vẫn là hai người xa lạ đùng một cái về ở chung nhà, không thể cái gì cũng hợp nhau hết được. Tuy vậy tôi và con dâu cũng không có mâu thuẫn hay chiến tranh ngầm gì, tình cảm có thể từ từ vun vén.
Thế rồi hai vợ chồng chúng nó ăn nên làm ra, mua được cái nhà thì xin ra ở riêng, tôi cũng có buồn nhưng tôn trọng quyết định của con cái chứ mình cũng không áp đặt. Đã không giúp được gì thì thôi đừng để vợ chồng chúng nó căng thẳng với nhau.
Không biết là cái nhà mới ấy hợp thế nào mà từ ngày vợ chồng chúng nó ra ở riêng chỉ vỏn vẹn có 7 năm trời mà ăn nên làm ra hẳn. Mua thêm mấy cái nhà nữa cơ mà, tháng nào cũng cho tiền bố mẹ, mà khổ nỗi vợ chồng chúng tôi có tiêu xài được cái gì đâu. Con cái cho lại cất đi cho chúng nó.
Video đang HOT
Có bận Tết về, hai vợ chồng thằng lớn ngồi nói trước ban thờ rằng cái nhà ông bà đang ở sau thằng út mà lấy vợ thì cũng cho nó hết, anh chị cũng hỗ trợ thêm ít vốn liếng mà làm ăn.
Thật lòng lúc đó tôi cùng mừng, chúng nó lớn vừa có hiếu với cha mẹ lại biết nghĩa cho anh em thì cha mẹ nào chẳng mừng cơ chứ. Tôi lúc đó cũng nói vun vào rằng nhà cửa của bố mẹ thì cũng để cho con cái hết chứ chết đi rồi có chôn xuống theo được đâu.
Thế mà tôi không thể ngờ chỉ vì câu chuyện này mà tôi có lúc phải rơi vào cái tình huống mà chắc là hiếm bà mẹ chồng nào gặp phải.
Cậu con út của tôi mới lấy vợ. Cô con dâu mới khác hoàn toàn với tính cách của dâu trưởng. Có lẽ do tuổi đời còn trẻ nên cách sống và suy nghĩ không thể giống nhau được.
Bản thân tôi vẫn giữ quan điểm cũ, mẹ chồng nàng dâu có hòa hợp được hay không phần lớn phụ thuộc vào cách hành xử của mẹ chồng. Bởi vậy nên thời gian đầu con bé mới về nhà, tôi rất thoải mái, gần như không quan tâm chuyện vợ chồng nó ăn uống, làm việc, sinh hoạt ra sao.
Hai đứa chúng nó mới lấy nhau được hơn 1 năm, trong khoảng thời gian này tôi cũng nhận ra rất khó để gần gũi với con dâu út. Con bé đi cả ngày mà đến chồng nó còn không biết vợ mình đi đâu nữa là hai ông bà già chúng tôi. Tất nhiên người già cổ hủ thì không thấy thoải mái nên tôi cũng có vài lần nhắc nhở. Tôi không cấm con cái đi đâu làm gì, nhưng chí ít cũng phải nói với người lớn một câu để vừa không ảnh hưởng đến sinh hoạt của nhau khi sống chung, vừa để cho bố mẹ đỡ phải lo lắng chờ cửa.
Không biết có phải do vài lần nhắc nhở ấy không mà con trai út của tôi mới xin ra ngoài ở riêng. Tôi không phải là không đồng ý chỉ là chẳng lẽ nhà mình thì có mà con cái lại phải ra ngoài thuê nhà ở à?
Nói đến đây thì cậu út mới ngỏ ý rằng vợ mình nhắc đến chuyện trước đây ông bà bảo sẽ cho cái nhà. Bây giờ thì chưa cần vì ông bà còn phải có chỗ ở nhưng vì hai vợ chồng chúng nó dọn ra ở riêng nên muốn xin ông bà sang tên cho cái nhà để vợ nó giữ sổ đỏ cho yên tâm.
Tôi nghe xong mà choáng váng đầu óc, vợ chồng tôi còn trẻ khỏe nên chưa từng nghĩ sẽ viết di chúc hay chia nhà chia tài sản gì cho ai. Vả lại tôi sinh được 2 đứa con, kể cả thằng cả có giỏi giang giàu có thì vẫn cứ phải chia đều cho hai đứa chứ. Còn anh nó không cần hay cho nó là việc của hai đứa nó chứ tôi thì vẫn phải công bằng.
Tôi nhẹ nhàng nói với thằng út là chuyện này là chuyện về sau bố mẹ nằm xuống rồi tính. Còn hai đứa nếu cần thêm vốn liếng thì bố mẹ sẽ thu xếp cho một khoản. Tôi biết tính con mình, nó là đứa chỉ cần nói lý lẽ sẽ nghe nên cũng chỉ nghĩ đơn giản là phân tích cho con nó hiểu thôi.
Ngờ đâu đến tối, tôi vô tình lướt Facebook thì thấy con dâu út đăng bài nói xa nói gần rằng tôi chỉ nói mồm thôi chứ tiền của toàn vơ vào người có cho con cái được đồng nào đâu, đợi đến lúc ông bà chết thì cũng đã già đời con cái rồi.
Tôi thật sự bị sốc nặng. Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ rơi vào tình huống như vậy. Tôi còn cố gắng tự trấn an mình rằng chắc mình cả nghĩ thôi nhưng ngay cả con dâu trưởng của tôi cũng bình luận thẳng vào bài hỏi rõ em đang nói ai thì dâu út thản nhiên trả lời rằng nói ai thì người ấy tự nhột.
Đến tận giờ phút này, khi ngồi gõ những dòng chữ tâm sự này, tôi cũng chưa biết nên phải làm sao cho đúng đây. Tôi không muốn trong lúc nóng giận nói gì hay làm gì để sau này phải hối hận nên vẫn cứ tạm coi như mình chưa biết gì.
Tôi không phải là người dại dột để ai nói gì cũng đều nghe theo, chuyện này xảy ra càng không thể có chuyện tôi sang tên nhà cửa cho con dâu út. Chỉ là bây giờ tôi nên phải làm sao để vẹn toàn mọi thứ đây?
Mẹ chồng cho 6 tỷ, con dâu thẳng thừng từ chối còn muốn ly hôn vì một lý do
Mẹ chồng cho rất nhiều tiền nhưng tôi cảm thấy thất vọng, chỉ muốn ly hôn vì không chịu nổi cách hành xử của bà.
Tôi lấy chồng nhà giàu, mọi thứ cứ ngỡ như mơ, về nhà chồng mà chẳng khác nào trúng số. Bố mẹ, họ hàng nhà tôi cũng lấy làm mừng, ai cũng tấm tắc khen ngợi tôi: " đúng là xinh đẹp có khác, lấy ngay chồng giàu". Nhận những lời khen như vậy tôi cũng ngại, là do duyên số chứ không phải tôi ham tiền bạc mà kiếm cho bằng được người khá giả.
Nhà có điều kiện song chồng hiền lành, khiêm tốn anh ấy không khoe khoang tiền bạc hay chê bai người khác. Tôi thực sự choáng váng khi anh ấy đưa về nhà chơi khi yêu, lúc đó tôi rất bất ngờ về cơ ngơi của nhà bạn trai, quá bề thế. Duy chỉ có mẹ chồng tôi lúc đó tỏ ra lạnh nhạt, không muốn chấp nhận con trai lấy người con nhà bình dân như tôi.
Tôi về ở nhà chồng đến nay cũng đã được 4 năm, suốt quãng thời gian đó tôi luôn làm tròn trách nhiệm của người con dâu. Làm tốt việc nhà, chăm sóc chồng con, chiều chuộng mẹ chồng khó tính. Mới đầu bà cũng không ưa con dâu, nhưng tôi dần quen và không còn bận tâm những điều đó. Tôi cố gắng đáp ứng mọi yêu cầu, chỉ bảo của mẹ chồng, không chút phàn nàn, né tránh.
Điều tôi luôn cảm thấy buồn là mẹ chồng rất hay mang tôi ra so sánh với em dâu, cùng cảnh về nhà chồng như tôi, nhưng lại khác biệt ở chỗ mẹ chồng đối xử. Bà luôn khen ngợi, chiều chuộng em dâu, nhưng lại khắt khe với tôi. Sống cùng mái nhà mà tôi phải ghen tị với em ấy, khéo léo, thông minh nên được lòng mẹ chồng. Bà quý con dâu út vì em ấy xuất thân từ nhà giầu, làm ăn có tiếng trong vùng.
Mẹ chồng cho tiền nhưng lại thể hiện tính toán khiến con dâu bất bình. Ảnh minh họa
Có gì ăn ngon, mặc đẹp là mẹ chồng tôi luôn để dành cho dâu út, còn tôi thì không được gì. Ngay cả công việc nhà tôi cũng phải làm hết, mẹ chồng không cho dâu út làm gì vì lý do: " Em ấy xuất thân từ gia đình có tiền, chiều chuộng từ nhỏ nên không thể làm được việc tay chân. Con ở quê ra, khỏe như voi, làm giúp em nó chút xíu có sao đâu nhỉ".
Vừa rồi mảnh đất mặt đường của mẹ chồng tăng giá vùn vụt, bà bán đi để cho hai con trai, ai muốn ra ở riêng thì tùy. Tôi được mẹ chồng cho 6 tỷ, chưa kịp vui thì biết bà lại cho dâu út hẳn 10 tỷ, gần gấp đôi vợ chồng tôi. Thấy tôi thắc mắc, mẹ chồng tôi liền mắng: " Có mang gì về nhà này đâu mà đòi hỏi. Thử xem có bằng một phần của em dâu không mà so đo? Tôi cho tiền ra ngoài ở, cầm hay không thì tùy".
Mẹ chồng làm tôi bất mình một thì chồng tôi làm vợ thất vọng mười, anh ấy đổ lỗi cho vợ: " Đấy, có mỗi mấy cái việc nhà con con mà không làm nổi, để mẹ chồng ghét nên cho ít tiền hơn. Lỗi tại cô chứ đâu phải do mẹ, sống thế nào để người khác ghét thì phải xem lại mình. Đừng có lúc nào cũng cái kiểu giả vờ ngây thơ, đã "tay không bắt giặc" rồi lại còn đòi hỏi".
Chẳng hiểu mẹ chồng và chồng tôi bàn bạc với nhau thế nào mà tôi được thông báo là mẹ chồng cho 6 tỷ tiền mặt để mua nhà, nhưng giấy tờ phải đứng riêng tên của chồng tôi. Tôi chỉ được ở, không có quyền sở hữu cùng chồng. Họ lo ngại ra ngoài ở rồi, là của chung nếu sau này lỡ có ly hôn sẽ phải chia tài sản. Đúng là một sự tính toán khôn ngoan, thiếu tôn trọng tôi. Trong khi nếu có mua nhà thì cũng phải thêm tiền riêng của vợ chồng tôi để nhà rộng và tiện nghi hơn.
Được mẹ cho tiền, tôi đáng lẽ phải vui mừng nhưng giờ đây thất vọng nặng nề, tôi đã từ chối nhận số tiền đó nhưng chồng lại không đồng ý với vợ, vậy nên vợ chồng xảy ra nhiều tranh cãi. Tôi có nên làm rõ chuyện phải được đứng tên sở hữu nhà sắp tới không? Mẹ chồng và chồng tôi tính toán, thiếu tôn trọng như vậy, tôi có nên ly hôn không?
Được mẹ chồng chuẩn bị bữa sáng, tôi sốc nặng khi phát hiện âm mưu phía sau Sau quãng thời gian sống với gia đình chồng, tôi đã chẳng còn muốn chứng kiến mẹ chồng một giây phút nào nữa. Ngay từ những ngày đầu tiên làm dâu, tôi không được lòng mẹ chồng. Bà không hài lòng với tôi và xem nhà của tôi như không đáng một góc cua. Ban đầu, mẹ chồng muốn con trai kết hôn...