Con dâu nhờ giữ tiền mừng cưới, mẹ chồng vừa bóc phong bì vừa bĩu môi than lỗ vì đằng ngoại
Mới lấy chồng được mấy hôm nhưng lúc nào Ngân cũng chỉ mong được ra ở riêng càng sớm càng tốt mà thôi.
Ngân sinh và lớn lên từ một miền quê nghèo. Nhà cô cũng chẳng phải giàu có gì nhưng bố mẹ cô luôn tâm niệm rằng phải cho con cái học hành đầy đủ để thoát khỏi cảnh khốn khó. Bố cô luôn dặn dò rằng: “Cách duy nhất để đổi đời chính là học hành nên các con hãy cố gắng nhé!”
Không phụ lòng mong mỏi của bố mẹ, cả 2 chị em cô đều là con ngoan trò giỏi có tiếng ở quê. Tốt nghiệp cấp 3, Ngân đậu một trường đại học có tiếng nên nhanh chóng khăn gói lên thành phố học tập. Với nỗ lực của mình, suốt 4 năm sinh viên cô khiến bạn bè nể phục khi vừa duy trì thành tích học tập lại vừa làm thêm kiếm tiền đỡ đần bố mẹ.
Sau khi học xong đại học, Ngân xin được làm kế toán tại công ty và gặp Vương, chồng mình bây giờ. Lúc đó anh đã đi làm được 5 năm và đang được cân nhắc lên phó phòng. Chỉ một thời gian ngắn tiếp xúc, họ đã phải lòng nhau lúc nào không hay. Ngân quý sự đàng hoàng, lịch sự của Vương còn anh lại mến tính chịu thương chịu khó và luôn cố gắng hết mình của cô.
Họ yêu nhau nhưng cả 2 thống nhất không tiết lộ cho ai biết. Không phải có gì mờ ám bên ngoài mà vì ở cùng công ty, họ không muốn bị để ý quá nhiều. Khoảng 2 năm sau khi quen biết, Vương mới chính thức cầu hôn Ngân trong sự bất ngờ và ngưỡng mộ của mọi người. Có người còn còn ghen tị ra mặt vì gái quê như cô mà lại yêu được trai thành phố.
(Ảnh minh họa)
Cứ ngỡ như thế là suôn sẻ ai ngờ mẹ anh không ưa Ngân ra mặt. Nguyên nhân chủ yếu chỉ vì nhà cô là nông dân ở quê nghèo còn nhà Vương lại làm kinh doanh với kinh tế khá giả. Thế nên ngay từ hôm con trai dẫn bạn gái về ra mắt, mẹ Vương đã gây không ít khó dễ.
Hôm đó Ngân chuẩn bị kỹ nhất để thể hiện thật tốt trước mặt gia đình người nhưng vẫn không được lòng mẹ chồng. Bà chê từ chiếc váy cô mặc đến chuyện cô phụ mọi người pha nước mắm:
- Biết thể nào cũng ăn uống dọn dẹp mà sao cháu lại mặc váy thế này? Không còn bộ nào khác nữa hay sao?
Video đang HOT
- Nước mắm nhà bác là nước mắm ngon mà cháu đổ nhiều thế này thì phí phạm quá. Ngần này nước mắm chắc gội đầu cũng đủ đấy!
Chê trách thẳng mặt chưa đủ, mẹ Vương còn nói chuyện với chị gái anh nhưng cố tình để cho Ngân nghe thấy: “Mẹ không hiểu thằng Vương nhà mình nghĩ cái gì nữa. Mẹ mai mối cho nó bao nhiêu đứa xinh xắn, nhà giàu thì nó không chịu, lại cứ đâm đầu vào cái con bé quê mùa thô kệch này. Hay là nó bị bỏ bùa rồi?”
Nghe những lời như thế, Ngân không khỏi ấm ức. Sau hôm đó cô đã định chia tay nhưng Vương nhất định không đồng ý. Anh hứa sau khi kết hôn sẽ nhanh chóng chuyển ra ở riêng chứ không ở chung. Về phần mẹ, không biết anh nói gì mà rốt cuộc bà cũng phải đồng ý để họ tiến hành kết hôn. Trước sự cương quyết và hành động của Vương như vậy, cô cũng an tâm phần nào.
(Ảnh minh họa)
Sau hôm đám cưới, mẹ Vương ôm thùng phong bì tiền mừng cưới lên cho vợ chồng con trai và bảo:
- Đây. Phong bì bà con 2 bên cũng như bạn bè và đồng nghiệp 2 đứa mừng cưới đây. Tôi trả cho anh chị không lại bảo tôi giữ rịt lấy làm của riêng.
- Mẹ giữ lại tiền mừng của khách hộ con nhé ạ! Con xin phép giữ lại vàng được trao thôi ạ.
Vương biết vợ muốn lấy lòng mẹ nên cũng hùa vào: “Ngân nói đúng đấy ạ. Mẹ cứ cầm hộ bọn con đi ạ”. Vợ chồng con trai nói thế nên mẹ chồng Ngân lại bê thùng phong bì về phòng ông bà để mở.
Cứ nghĩ chuyện này thế là xong nào ngờ một lát sau khi đi ra ngoài, cô tình cờ nghe thấy bà đang nói với ông với vẻ vô cùng khó chịu: “Họ hàng, đồng nghiệp gì mà mừng có mỗi 500 nghìn thế này. Đúng là cái bọn quê mùa! Đã quê thì quê cả họ mà! Mừng thế này thì lỗ bạc mặt mất thôi.”
Chẳng nói rõ thì Ngân cũng biết mẹ chồng đang nói đến họ hàng và đồng nghiệp của cô. Nghe những lời này cô thực sự buồn và đau lòng. Hóa ra cô có làm gì đi chăng nữa thì mẹ chồng vẫn thái độ như thế. Bây giờ chỉ còn cách nhanh chóng ra ở riêng mới bớt va chạm mà thôi.
Theo afamily.vn
Lần đầu tiên mẹ chồng bênh con trai tôi nhưng lại trong tình cảnh khiến tôi nổi điên không kiềm chế được
Cũng vì việc này mà tôi và em dâu không còn muốn nhìn mặt nhau nữa.
Chuyện hai dâu sống chung nhà chắc chẳng còn xa lạ gì nữa. Hôm qua, tôi và em dâu đã lao vào đánh nhau. Giờ tôi đang đợi chồng về để dọn đồ ra ở riêng. Tôi không sao chịu nổi cảnh sống chung chạ với một cô em dâu đanh đá, hám tiền, ích kỉ như vậy nữa.
Tôi về làm dâu trước em ấy 3 năm. Con trai tôi hiện giờ đã được 5 tuổi. Con em ấy mới gần 2 tuổi, cũng là con trai.
Tuy về làm dâu trước nhưng tính tôi thẳng thắn nên cũng ít được lòng mẹ chồng. Mẹ chồng tôi ham ngọt ngào, ham vật chất. Lương tôi lại thấp, vợ chồng tôi lại lo toàn bộ chi tiêu trong gia đình nên chẳng dư dả gì. Vì thế mấy ngày lễ, tôi chẳng có quà biếu mẹ chồng.
Còn em dâu về nhà chồng đã đưa mẹ chồng tôi đi mua quần áo. Lương em dâu cao hơn lương tôi. Chồng em ấy lại mở cửa hàng điện tử riêng để kinh doanh nên họ rất khá giả. Tuy thế, vợ chồng em ấy chẳng góp cho chúng tôi một đồng tiền ăn nào. Hôm nào nghỉ, em ấy đưa mẹ đi chợ, mua toàn đồ ăn ngon về nấu. Thế là mẹ chồng tôi lại không tiếc lời khen ngợi em ấy. Tôi dù tức vẫn cố gắng chịu đựng để không làm hỏng không khí bữa cơm.
Sinh nhật mẹ chồng, em dâu mua bánh kem, mua tôm mực đắt tiền về tổ chức. Nhưng người nấu nướng, dọn dẹp lại là tôi. Họ ăn xong thì ngồi cắt bánh kem, cười đùa. Còn tôi phải lúi cúi cắt, xếp trái cây đem lên rồi xuống bếp rửa chén bát.
Tuy về làm dâu trước nhưng tính tôi thẳng thắn nên cũng ít được lòng mẹ chồng. (Ảnh minh họa)
Dù không làm nhưng người được khen, được thương yêu lại là em dâu tôi. Chính chồng tôi cũng nhìn ra điều bất công đó. Anh nói không lẽ bỏ tiền ra thì được quyền sai vặt người khác sao? Tôi phải nói dịu ngọt để anh không tỏ vẻ khó chịu.
Không phải tôi so đo, tính toán gì nhưng hồi tôi sinh bé Cún, mẹ chồng chẳng chăm tôi được một ngày. Vừa đầy tháng tôi đã đeo găng tay để nấu ăn, rửa bát. Con tôi đau bệnh cũng chỉ có hai vợ chồng tự lo. Còn em dâu tôi sướng như tiên.
Sinh con xong, mẹ chồng tôi bắt tôi chăm sóc em ấy, hầu hạ em ấy. Tôi vẫn làm, chỉ là không được vui vẻ. Con em ấy bệnh, mẹ chồng tôi lo sốt vó lên, bắt tôi đưa đi khám bệnh vì em dâu vẫn còn yếu, không chạy xe được dù em đã sinh được 5 tháng rồi. Tôi cố gắng nhẫn nhịn tất thảy vì bản thân không đủ tiền mua đất ra ở riêng.
Cho đến ngày hôm qua, vợ chồng tôi đã quyết định ra ngoài thuê trọ một thời gian, bóp bụng bóp miệng mua đất cất nhà. Tôi không thể sống nhục như vậy hoài được nữa.
Chẳng là em dâu mua một chiếc xe lắc cả triệu cho con em ấy chơi. Con tôi thấy thích quá nên leo lên lắc trong nhà. Vì mới chơi nên thằng bé không biết cách dừng xe và đâm thẳng xe vào vách tường. Xe bị bể đèn, xước đầu.
Tôi vẫn không sao nguôi cơn giận về em dâu. (Ảnh minh họa)
Chỉ vậy thôi, em dâu đã thẳng tay tát vào mặt con tôi. Nghe con khóc ré, tôi chạy lên, thấy mặt con đã sưng vù. Em dâu còn chỉ tay vào mặt thằng bé mà lớn tiếng: "Đồ phá hoại. Con tao chưa đi mà mày đã phá nát xe. Kêu bố mẹ mày đền tiền lại đây cho tao". Con tôi ôm mặt, rúm ró người sợ hãi.
Không kiềm được, tôi lao vào tát luôn em dâu. Hành tôi thế nào cũng được, nhưng không được đụng vào con tôi. Chỉ vì một chiếc xe lắc mà đánh con tôi như thế, sau này gặp việc gì lớn hơn, không biết em dâu định làm gì con tôi nữa.
Mẹ chồng tôi thấy hai chị em tôi vật lộn thì kêu gào, khóc lóc. Đây cũng là lần đầu tiên bà bênh vực mẹ con tôi. Bà mắng em dâu ích kỉ, hung dữ, vì cái xe mà tát cháu như thế là quá đáng. Nhưng dù bà có nói gì, vợ chồng tôi vẫn quyết định ra ở riêng. Chồng tôi còn rút tiền về trả 1,5 triệu chiếc xe cho em dâu.
Mà cũng hay, nếu như thuê trọ, không phải lo chi tiêu trong nhà chồng, vợ chồng tôi còn dư dả nhiều hơn. Chỉ là tôi vẫn không sao nguôi cơn giận về em dâu. Sau này tôi còn định không về nhà chồng nữa vì không muốn thấy mặt em ấy nữa. Nhưng làm vậy, tôi lại sợ chồng khó xử. Có cách nào để "dạy dỗ" em ấy một trận cho em ấy bớt hống hách, kiêu ngạo không?
Theo afamily.vn
Tối muộn bị sai đi mua đồ, tôi nghe được cuộc trò chuyện và phát hiện ra bộ mặt thật của chị dâu Tôi về làm dâu trong nhà mới được gần 1 năm trong khi bà chị dâu của tôi đã 5 năm có lẻ và rất được lòng mẹ chồng tôi. Hai vợ chồng anh chị sống ở khu đất ngoài phố, sống riêng. Còn vợ chồng tôi phải sống cùng bố mẹ vì: "Con út sống cùng bố mẹ là đúng rồi. Anh...