Cô vợ suốt ngày chê chồng kém cỏi khiến hôn nhân lục đục
Chẳng người đàn ông nào thích nghe những lời than vãn của vợ song nhiều phụ nữ lại không hiểu điều cơ bản ấy.
Có lẽ chúng ta đều biết rằng những lời nói cũng biết cách mang lại năng lượng. Lời nói tích cực mang đến năng lượng tích cực và ngược lại. Một người xấu tính, ăn nói khó nghe thì phản hồi từ người khác chắc hẳn cũng không hề tốt.
Huyền (31 tuổi – Hà Nam) đau khổ kể câu chuyện gia đình. Vợ chồng Huyền lục đục, khó lòng cứu vãn chỉ vì những lời nói “cho sướng miệng” của cô. Huyền kể:
“Thật sự mình không có ý gì nhưng lúc ăn nói lại không biết suy nghĩ. Mình có cái tật thích phóng đại những thói hư tật xấu của chồng lên. Ban đầu, anh ấy cũng coi như là lời nói đùa, chỉ cười trừ thôi. Mình lại nghĩ đó là trò hay để khuấy động không khí. Trong một lần tụ họp gia đình bên chồng, mình đã bô bô kể những câu chuyện về anh ấy, toàn những việc chồng không hoàn thành tốt.
Ví dụ như chuyện anh ấy được thử thách để lên trưởng phòng nhưng cuối cùng không đạt được. Mình biết chồng buồn nhưng thú thật lúc nói mình chẳng để ý gì. Sau hôm đó thái độ của anh ấy rất khác và cuối cùng, cuộc sống của hai vợ chồng lục đục khi mình tiếp tục đùa giỡn và anh nổi khùng lên. Thế mới nói, có những điều mà phụ nữ đừng nên “quá trớn” bởi hậu quả sẽ khó để gánh vô cùng”.
Lời nói ảnh hưởng lớn đến mối quan hệ và với hôn nhân, 3 kiểu câu nói phụ nữ thông minh ít khi lỡ miệng với người ngoài.
Ảnh minh họa.
Nhiều người mẹ luôn đưa việc chê bai con cái làm thú vui. Có thể họ cũng tự hào về con mình nhưng chỉ cần ai khen một câu là mẹ sẽ phủ định rồi kể ra vài chuyện xấu của đứa trẻ. Chắc chắn, đứa trẻ nào nghe được những điều đó cũng cảm thấy trái tim tan nát.
Với một đứa trẻ, người mẹ luôn là người mà nó muốn được công nhận nhất. Chúng sẽ chẳng hiểu được mẹ chỉ đang nói đùa hay ngầm khen con mình đâu.
Nhiều cặp vợ chồng đã cãi vã ầm ĩ chỉ vì mẹ suốt ngày chê con để rồi bố không thể chấp nhận được, lao vào bênh vực. Với phụ nữ, đừng bao giờ nói những lời chê bai dành cho đứa trẻ của mình. Thay vào đó hãy an ủi nó, động viên nó. Rất ít đàn ông có thói quen chê bai con cái, hành động của người mẹ dễ dàng dẫn đến xích mích vợ chồng. Bởi vậy, với tất cả các lí do khác nhau, phụ nữ thông minh đừng bao giờ chê bai con cái của mình.
2. Chê bai chồng mình bất tài
Video đang HOT
Người đàn ông nào cũng thích vợ mình dịu dàng, biết cách động viên chồng. Thế nhưng nhiều cô vợ lại bất chấp, kể cả trước mặt con cái hay người ngoài đều nói lời chê bai, coi thường chồng mình.
Có thể họ coi đó là cách khiến chồng mất mặt, cố gắng vươn lên song kỳ thực, đàn ông sẽ chỉ càng chán nản thậm chí muốn rời bỏ tổ ấm mà thôi.
Phụ nữ coi thường đàn ông miệng lưỡi không tốt, tình cảm không tốt và chắc chắn cuộc sống của họ cũng không tốt. Hai vợ chồng với nhau cần nhất là sự đồng hành, yêu thương. Đừng tự khiến cả hai xa nhau hơn, hôn nhân sẽ xuất hiện rạn nứt và sụp đổ.
Ảnh minh họa.
3. Than vãn về cuộc hôn nhân kém hạnh phúc
Hôn nhân là cả hai vợ chồng cùng nhau đồng hành, cố gắng. Một mình người chồng cố gắng thì hôn nhân cũng đâu thể hạnh phúc hơn. Tuy nhiên một số phụ nữ chỉ biết than vãn, oán giận chuyện gia đình kém vui vẻ hôn nhân không hạnh phúc. Họ đâu biết rằng những người nghe chuyện đó cảm thông thì ít mà chê cười họ thì nhiều.
Phụ nữ tại sao không tự xem xét lại nguyên do vì sao cuộc sống của mình kém hạnh phúc. Một bàn tay đâu tạo ra được tiếng vỗ tay. Người chồng đâu thể quyết định 100% hai vợ chồng sẽ hòa hợp hay vui vẻ bên nhau.
Sự than vãn của họ sẽ chỉ càng khiến vấn đề trong nhà lan rộng ra, hôn nhân từ kém hạnh phúc có thể sụp đổ bất cứ lúc nào. Nó mang đến năng lượng tiêu cực và đôi lúc còn “triệt tiêu” luôn tình yêu của chồng bạn trong mối quan hệ hôn nhân.
Thế mới nói, phụ nữ nên cẩn trọng trong lời ăn tiếng nói. Đừng bao giờ quá trớn để rồi hối hận đã muộn mất rồi.
Sự bất thường trong cuộc nói chuyện lúc nửa đêm: Vợ tâm sự 2 tiếng mà chồng đáp nhẹ 3 từ, nghe thì đơn giản nhưng với phụ nữ sao nặng quá!
Không có 1 tiếng nổ đủ gây chấn động mà đôi bên tự dưng thấy tình cảm bỗng chốc tan hoang không lối thoát. Ai đó có hỏi lý do chia tay cũng chỉ ậm ờ không thể gọi được tên.
Cuộc nói chuyện 2 giờ đồng hồ, lời đáp lại bằng 2 giây
Hoài Ngân kể cách kết thúc cuộc hôn nhân của mình chẳng có chút drama, nhưng đau đớn theo 1 cách lặng thầm.
Chồng Ngân không ngoại tình, Ngân càng không có người khác. Họ đã bắt đầu đến với nhau bằng 1 tình yêu tự nguyện đủ để tưởng tượng mình nhập vai trong một bộ phim Hàn. Rồi cuộc sống trôi đi, sinh 2 đứa con đủ trai đủ gái, gia đình nội - ngoại cũng không gặp trục trặc gì.
Họ đi lên bằng thực lực, từ những ngày thuê nhà cho đến căn hộ riêng đúng mơ ước, công việc ổn định, con cái khỏe mạnh, thông minh. Có lúc nhìn lại Ngân thấy cuộc sống như 1 giấc mơ, đã đi đến đúng những thứ mình mong muốn.
Lúc cuộc sống vật chất thiếu thốn 1 chút họ mơ ổn định hơn. Nhưng rồi lúc đạt được ước nguyện Ngân thi thoảng ngồi bần thần bên khung cửa khi con đi học, chồng đi làm, Ngân bỗng thấy thiếu. Vì sao, lâu rồi 2 vợ chồng đã không còn nồng nhiệt với nhau nữa, chuyện trò đã chẳng nói mà gối chăn cũng lạnh lùng? Vì sao đôi bên lại có cảm giác trống rỗng thế này. Ngân cố gắng đi tìm nguyên nhân thì lại càng không thể lý giải. Chồng cô bỗng trở nên vô cảm 1 cách lạ lùng, đam mê dường như đổ hết vào chiếc điện thoại. Ngân thì cảm thấy ngột ngạt đến mức muốn thoát ra.
Ngân nhớ lại lúc còn đi thuê nhà họ đã háo hức với bữa cơm đạm bạc, nói với nhau về căn nhà mơ ước, tưởng tượng lúc đạt đến mục đích mong muốn sẽ hạnh phúc nhường nào. Lúc đó họ ở trong căn phòng dù chỉ 15m2 nhưng lúc nào cũng thấy ấm áp. Ngân nói: "Hay sự chật chội làm cho chúng mình gần nhau hơn chăng? Sau này, ở căn hộ 3 phòng ngủ, mỗi đứa 1 phòng cảm giác u uất đến mức chỉ muốn quay về căn phòng trọ 15m2 ngày ấy mà ríu rít tiếng cười. Mình không biết điều gì đã đẩy chúng mình xa nhau ra như thế...".
Ngân biết rằng không gì bằng chuyện trò trực tiếp nên đã thực hiện một cuộc nói chuyện vào lúc 12h đêm khi con đã ngủ. Ngân nói hết, rằng vì sao họ lại như thế, cô mong cầu điều gì, có thể cố gắng lại cùng nhau như thế nào, anh đã vô tâm ra sao, rằng nếu không cố gắng được thì cả 2 có thể chia tay. Cô nói đến ướt cả vạt áo vì cảm xúc dâng lên đến hơn 2 tiếng đồng hồ, chồng Ngân nghe rất chăm chú.
"Em đã nói hết tất cả những điều em nghĩ. Giờ em muốn nghe anh nói", sau câu đó chồng Ngân buông thõng một câu: "Tùy em thôi". 3 chữ đó làm Ngân giật mình, không phải là một lời giải thích, càng không phải 1 lời hứa cũng không phải là một lời giãi bày.
"Không phải anh không còn yêu em nhưng anh bỗng cảm thấy mệt mỏi. Đến chính anh cũng không biết mình muốn gì nữa, nhiều lúc anh chỉ muốn ở 1 mình. Nếu được mong em đừng chất vấn anh, hãy để chuyện này qua đi. Để anh sống như anh đang muốn và anh cũng cho em có được sự tự do cần thiết", chồng Ngân nói rành rọt.
Ngân biết cuộc đối thoại thất bại, cô quyết định ly hôn, điều mà trước kia cô chưa bao giờ dám nói ra. Chồng cô không gật, không lắc: "Anh sao cũng được, để cho em quyết". Ừ "sao cũng được" thì họ chia tay, ngày ra tòa ánh nhìn vẫn đầy đau thương mà không thể gọi tên cho một lý do tan vỡ.
Hôn nhân bóng bay, không nổ mà xịt
Có nhiều cuộc chia tay không phải vì hết yêu như thế. Vậy nên, nếu có ai đó hỏi vì sao lại chia tay quả thật chẳng biết tả thế nào.
Có người đã từng nói: "Lý do hai người yêu nhau không thể ở bên nhau có lẽ là vì, anh ấy cảm thấy rất mệt, bạn lại chỉ thấy uất ức. Vốn dĩ chuyện này có thể dùng một cái ôm để giải quyết, thế nhưng lại biến thành: Anh ấy cho rằng bạn không hiểu chuyện, còn bạn thì cảm thấy anh ta không hề yêu mình. Cuối cùng giữa hai người chỉ còn sự trầm mặc, trái tim bạn cũng nguội lạnh, nói chẳng nên lời".
Nhưng nếu có gì đó "bất thường trong cái bình thường" xảy ra thì...
Ai sẽ là người hạ cái tôi xuống trước nhất?
Ai sẽ là người dấn 1 bước để tới gần hơn?
Ai là người sẽ đặt cái suy nghĩ của mình sang 1 bên để đặt mình vào vị trí của người ấy?
Ai sẽ là người níu?
Một người ôm, người kia có vòng tay ôm lại?
Và thật tiếc vì nếu 1 bên cố gắng, 1 bên buông xuôi thì khả năng cứu 1 cuộc hôn nhân cũng là mong manh vì 1 bàn tay chìa ra mà bên kia không nắm lấy thì cũng gần như là vô ích. Thà có khi người ấy nói rằng : "Anh/em đã hết yêu rồi", "Chúng ta không thể cố gắng nữa"... Nhưng sự thật chỉ là "Anh/em thấy mệt" và "Sao cũng được"...
Hóa ra tình yêu trong cuộc sống này cũng như chùm bóng bay vậy, ban đầu đủ mọi màu sắc, đẹp đẽ căng tràn và đầy sức sống. Sau đó nó tự xẹp đi mà không có lực tác động nào gây 1 tiếng nổ giật mình, cứ lặng lẽ mà xẹp xuống. Và cũng có nhiều cuộc "hôn nhân bóng bay" như thế!
Có những cuộc hôn nhân kết thúc không cãi nhau, không mâu thuẫn, chẳng xô xát. Cả 2 quyết định chia tay không phải vì hết yêu mà vì việc lựa chọn nhau đã không còn mang lại hứng thú, chỉ còn lại sự mệt mỏi khó yêu.
Thực tế, trên đời này một mối quan hệ chỉ sống được hoặc thực sự sống được nếu là nhiệt huyết và cố gắng. Nhưng nếu là "sao cũng được" thì quá dễ để... tan. Bởi nếu còn giữ ở đó, sẽ còn tồn tại 1 cuộc hôn nhân thì nó đã chết lâm sàng rồi. Anh "sao cũng được", và "em thấy chán" thì dại gì mà gắn cuộc đời mình vào với nhau nữa?
Còn vợ, còn chồng đấy mà nhìn thấy nhau cứ ngượng nghịu và có cảm giác tắc nghẽn. Đối phương lại không muốn giải quyết hoặc cả 2 không tìm thấy nút rối mà gỡ. Họ không nói rằng họ hết yêu nhưng thà không còn gì còn hơn 1 cuộc hôn nhân chỉ còn trên danh nghĩa.
Vì vậy, nếu cái kết bạn chọn là chia tay thì đừng tiếc nuối vì không gọi tên được lý do chia tay hay vấn vương cho rằng vẫn còn yêu. Bởi ngay cả khi nó không được thú nhận thì rõ ràng có ai đó đã không còn muốn cố gắng rồi.
Còn nếu muốn duy trì hôn nhân đúng nghĩa cả 2 phải bắt đầu lại. Hôn nhân không phải là chiếc áo để mặc cho có mà phải là chiếc áo mặc cho ấm, cho lộng lẫy. Nếu không có được nó, đơn giản hơn hãy chọn lại một lối đi!
Nửa đêm chồng bỗng chạy ra khỏi nhà, tôi đuổi theo thì anh nhét vào tay 10 triệu đồng kèm câu nói dứt khoát Tại sao anh ấy lại phải dựng cả một màn kịch lỏng lẻo đến vậy chứ? Sau 3 năm hôn nhân không con cái, tôi dần nhận ra cuộc sống vợ chồng không màu hồng như bản thân từng nghĩ. Những vết nứt của mối quan hệ dần hiện ra rõ hơn, khiến tôi đau lòng từng ngày, trăn trở và nhiều đêm...