Cô ta làm sao tốt bằng tôi
Chơi thân với cô ta tôi biết, cô ta không tử tế gì. Nếu anh lấy cô ta thì cuộc đời anh quá khổ.
Ai đó có thể nhìn vẻ bề ngoài và rồi bị đ.ánh lừa khi nghĩ H là một cô gái ngoan hiền… nhưng tôi thì không. Gần 10 năm làm bạn với H khiến cho tôi đủ hiểu H là con người như thế nào. Bởi thế giờ đây tôi mới muốn phá hủy cái hạnh phúc mà cô ấy đang có trong tay. Dù có thể người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ tôi là một đứa bạn tồi tệ, cướp chồng sắp cưới của bạn thân.
Tôi và H học chung từ hồi cấp 3, hai đứa chơi thân với nhau nên tôi đủ hiểu tính cách của H là như thế nào. Lên đại học, dù không học cùng chúng tôi vẫn chơi với nhau rất thân. H là một người bạn tốt, luôn hết lòng với bạn bè nhưng trong chuyện tình yêu, tôi hoàn toàn không thể nào chấp nhận được H.
Cuối năm lớp 12, khi vừa chạm chân sang t.uổi 18, H đã lên giường với một tay hơn chúng tôi tới 14 t.uổi. Lần đó tôi đã bị sốc khi nghe H kể chuyện. Đã vậy H còn kể với thái độ rất hãnh diện và tự hào khi “đi trước các bạn một bước”. Tôi cảm thấy ghê tởm cô gái mới lớn này nhưng vì H là người bạn tốt, tôi không muốn vì chuyện cá nhân của cô ấy mà thay đổi mối quan hệ của chúng tôi.
Những năm tháng sinh viên H yêu nhiều người. Có những cuộc tình chớp nhoáng chỉ diễn ra trong vài tháng. Tuy nhiên, có 2 cuộc tình sâu sắc nhất mà hậu quả là việc H phải đi phá thai 2 lần. Chính tôi là người đã đưa H đi làm cái việc khủng khiếp ấy. Từ đó, tôi cũng dần tách ra khỏi H vfi tôi không muốn người ta đ.ánh đồng tôi với cô gái có lối sống trác táng như H.
Video đang HOT
Chơi thân với H lâu ngày nên tôi biết rõ con người cô ta như thế nào (Ảnh minh họa)
Còn bản thân tôi, dù bằng t.uổi H nhưng tôi rất chín chắn và ý thức phải nghiêm túc trong chuyện tình cảm. Tôi đã từng yêu một lần nhưng cuối năm đại học chúng tôi chia tay vì hai đứa quê quán xa xôi quá, cảm thấy không thể cùng nhau vượt qua được những khó khăn nên chúng tôi quyết định dừng lại. Tôi vẫn là một cô gái trong trắng đến tận bây giờ. Tôi tự hào vì mình sống chỉn chu.
Từ khi chia tay mối tình đầu đó đến giờ tôi vẫn chưa yêu ai. Và rồi tôi bắt đầu rung động trở lại khi gặp người đàn ông đó – chồng sắp cưới của H. Tôi không hiểu H quen được anh ấy trong hoàn cảnh nào nhưng tôi thực sự phục vì H lại có thể chiếm được cảm tình của một người đàn ông tốt đến như vậy. Nghe nói hai người họ đã chuẩn bị cho hai bên gia đình tới gặp gỡ, nói chuyện với nhau. Điều này làm tôi đau khổ lắm.
Tôi muốn tung hê tất cả quá khứ gớm ghiếc của H để anh ấy hiểu và có sự lựa chọn chính xác. (Ảnh minh họa)
Tôi cũng không hiểu vì sao mình lại si mê anh ấy. Anh ấy đàng hoàng, đạo mạo và rất tình cảm. Cái cách mà anh nhìn tôi làm tôi xao xuyến không thể nào ngủ được. Tôi có cảm giác anh cũng có chút tình cảm với mình, chỉ là anh ý thức được việc anh là người đã có bạn gái và bạn gái anh không ai khác lại là bạn thân của tôi.
Tôi đã từng cố gắng quên anh nhưng không thể. Đêm nào tôi cũng nằm mơ thấy anh. Khi nghe thấy hai người họ chuẩn bị cưới nhau tôi lại càng thêm cay cú. Tôi muốn tung hê tất cả quá khứ gớm ghiếc của H để anh ấy hiểu và có sự lựa chọn chính xác. Nếu anh ấy có không yêu tôi thì tôi cũng không oán hận, chỉ cần anh ấy yêu một người xứng đáng hơn là tôi mừng rồi. Bởi lẽ hơn ai hết tôi biết H hoàn toàn không đáng được yêu.
Bây giờ tôi vẫn còn chưa có đủ quyết tâm để làm thế. Liệu tôi có nên tàn nhẫn nói ra mọi sự thật để có cơ hội giành anh ấy về phía mình hay không?
Theo Khampha
Hãy để trái tim em được ngủ yên!
Em đã gói gém và khóa chặt trang nhật ký, hãy để trái tim em được ngủ yên.
Ngày đó khi em còn là cô bé tròn 20 với trái tim nhân hậu, căng tròn nhựa sống... những ước mơ trong em chất đầy trang nhật ký. Anh cùng em bước qua bao buồn vui, thăng trầm t.uổi học trò em yêu quý anh biết mấy. Em xích gần với anh hơn qua những câu chuyện gia đình anh kể: "Đ ước gia đình mình cũng có một giờ cơm sum vầy, vui vẻ vang tiếng cười nói như gia đình H, nhà Đ lúc nào cũng ăn cơm với nước mắt", em dường như hiểu và thương anh hơn. Ngày đó em đâu biết tình yêu là gì nhưng rồi em cũng cảm nhận được tình yêu thương anh dành cho em.
Anh đã cùng em vượt qua bao khó khăn trong thời sinh viên. Những chuyến xe buýt 2 tiếng đồng hồ mới gặp mặt được và cả những lần em đạp xe dường như một buổi sáng chỉ để lên thăm anh. Những năm tháng sinh viên của anh rồi cũng trôi qua, anh cố nán lại cho tới ngày sinh nhật của em mới đi ra Bắc làm việc. Em thật bình tĩnh, không rơi một giọt nước mắt nào khi tiễn anh lên xe, thế nhưng anh đâu biết khi em về với phòng trọ giọt nước mắt chực trào trên đôi mi thất thanh gọi: "anh ơi"... Những tháng ngày sinh viên em không có một người thân nào nơi thành phố chật hẹp ấy, nguồn động viên lớn nhất vẫn là anh. Em tự dặn bản thân cố gắng chăm ngoan học giỏi, không phụ lòng mong mỏi của cha mẹ và anh.
Em đã sai khi lấy lòng thương để đặt tên là tình yêu (Ảnh minh họa)
Bao nỗi nhớ em phải cất giấu vào trang nhật ký, đôi lúc em vừa viết và vừa khóc. Những lúc đó em cảm thấy mình thật nhỏ bé, cô đơn và lạc lõng nơi đất Sài Thành. Sinh nhật 22 ấy là lần sinh nhật không có bánh kem, không có nến nhưng có anh đón cùng em và cũng là ngày yêu thương trọn vẹn cuối cùng. Anh đã rời xa em mãi mãi không một lý do dành riêng cho em. Trái tim em quặn thắt nghĩ về anh, cảm giác như mình bị đối xử thật tê, em đã chạy xe một mình mỗi khi đi làm thêm về cùng những giọt nước mắt rơi lã chã trong đêm khuya. Em đã sai khi lấy lòng thương để đặt tên là tình yêu. Thứ tình cảm mà bấy lâu nay em cứ dối lừa cảm xúc. Hay vì em sợ mất anh, ích kỷ giữ anh cho riêng mình? Hay em dặn lòng mình cố nắm giữ và quý trọng những gì mình đang có?
Đã bao giờ anh hiểu được cái cảm giác tiễn người mình yêu thương nhất lên một chuyến xe đi xa và sẽ rất lâu nữa mới gặp lại? Cái cảm giác người ở lại anh biết không? Một cô gái mạnh mẽ như em cơ mà, em vượt qua được. Em đã là nguồn động viên lớn nhất để anh cố gắng học thế nhưng anh đã để em ở lại lúc em cần những lời động viên nhất. Mọi chuyện đã qua và sẽ trở nên tốt đẹp, em đã gói gém tất cả vào quá khứ, khóa chặt lại những trang nhật ký em viết dành riêng cho anh. Em sẽ yêu một người khác, nơi ấy em thấy được bình yên, ấm áp. Trái tim em xứng đáng được như vậy anh à.
Em đã không sai khi gạt bỏ lòng tự trọng một bên để níu kéo anh, và giờ đây em nhận ra rằng người đáng phải khóc với những nỗi đau chưa kịp đặt tên ấy là anh bởi anh đã mất đi người hiểu và yêu thương anh nhất. Trong quá khứ anh vẫn mãi là anh nhưng hiện tại anh là người dưng anh ạ. Chúng ta không thể gặp mặt và cũng không thể là bạn thân như anh muốn. Em đã gói gém và khóa chặt trang nhật ký, hãy để trái tim em được ngủ yên.
Theo VNE
Em đã ngã vào vòng tay người khác "Anh hãy quên em đi,em đã có người yêu mới, em không xứng với anh. Hãy tìm người yêu anh hơn em". Vậy là mình đã chia tay nhau được hơn một năm rồi em nhỉ? Chính xác là 1 năm 1 tháng 11 ngày rồi em à! Cái ngày định mệnh ấy anh không bao giờ muốn nghĩ đến.Thời gian mình quen...