Cô ngủ với nó đã bao nhiêu lần rồi?
Anh túm lấy tóc, tát vào mặt tôi một cái như trời giáng rồi là hét ầm ĩ cả xóm nghe thấy: “Cô ngủ với nó bao nhiêu lần rồi?”. Tôi choáng váng chưa hiểu chuyện gì xảy ra và cũng không thể ngờ người chồng ngày nào tôi yêu thương hết mực lại trở nên vũ phu, cục cằn đến thế.
Tôi không khóc, cũng chẳng cãi lại, vì có cái gì đó nghẹn đắng trong cổ họng, chặn hơi thở của tôi khiến tôi không thể cất lên thành lời.
3 năm nay anh lấy tôi, cuộc sống vợ chồng chưa có nhiều điều tiếng. Lúc nào anh cũng về nhà nói hươu nói vượn rằng anh phải thế này, thế kia, anh phải làm giàu cho thiên hạ khỏi khinh, để cho mấy đứa bạn cùng lớp khỏi coi thường anh là thằng đàn ông bất tài. Thế nhưng, anh chưa làm được việc gì ra hồn ngoài chuyện cờ bạc, rượu chè. Anh hứa sẽ cho tôi một gia đình hạnh phúc, sẽ cho tôi và con có một mái ấm tình thương và cuộc sống sung túc về vật chất, không phải lo lắng gì.
Anh túm lấy tóc, tát vào mặt tôi một cái như trời giáng rồi là hét ầm ĩ cả xóm nghe thấy: “Cô ngủ với nó bao nhiêu lần rồi?”. (ảnh minh họa)
Thế rồi anh lao vào cờ bạc, đó là con đường anh kiếm tiền làm giàu nhanh. Có lẽ, khát khao giàu có khiến anh trở thành con người vũ phu như ngày hôm nay. Tiền bạc bỏ vào lô đề cờ bạc không lấy ra được, anh bắt đầu bán đồ đạc trong nhà, lấy cả của hồi môn ngày nào của vợ mang đi bán. Có nói thế nào anh cũng không nghe. Anh nói không cam tâm để mất trắng bao nhiêu tiền như thế.
Rồi dần dần, thua lỗ quá nhiều, nợ nần chồng chất, anh đâm ra rượu chè cờ bạc. Con đường làm giàu không dễ, tưởng bạn bè ăn được của người khác anh sinh ham, thế mà cuối cùng, anh đành ngậm đắng nuốt cay đưa tiền cho họ. Tôi cũng chịu những trận đòn roi từ những vụ thua lỗ cờ bạc đó. Tôi cứ im lặng, nín nhịn bao nhiêu ngày nay, cuối cùng tôi mặc kệ hết, sống cuộc đời của mình.
Những ngày ấy tôi trốn về nhà mẹ đẻ ngủ. Tôi mặc kệ cho anh với cái nhà, anh thích làm gì thì làm. Thế rồi, hàng ngày tôi đi chơi, trò chuyện với mấy người bạn cũ. Họ cho tôi niềm vui, giúp tôi ôn lại kỉ niệm ngày nào tôi chưa lấy anh. Trong đám ấy, có một người rất thích tôi, anh ấy vẫn chưa lấy vợ. Nhưng không sao cả, tôi mặc kệ hết chỉ cần mình cảm thấy cuộc sống thanh thản là được.
Những ngày ấy tôi trốn về nhà mẹ đẻ ngủ. Tôi mặc kệ cho anh với cái nhà, anh thích làm gì thì làm. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Thế rồi không biết anh lần theo dấu chân tôi, theo dõi tôi từ khi nào mà hôm ấy thấy tôi đi uống nước cùng đám bạn và có cả người đã từng thích tôi mà anh cũng biết. Anh lao tới túm tóc tôi, tát tôi trước mặt bao nhiêu người và chửi rủa tôi là ‘con vợ lăng loàn’. Tôi không thấy sợ vì đã quá quen rồi nhưng điều tôi cảm thấy ái ngại nhất là ánh mắt của những người bạn nhìn tôi. Có lẽ họ thương tôi lắm. Sau đó, người bạn cũ đã từng thích tôi vào can anh ta, nhưng bị anh ta đấm cho tím mặt. Tôi thấy vậy mới vùng lên, lên tiếng nói lại anh ta, thế là ngay lập tức anh ta quy cho tôi tội ngoại tình: “Cô đã ngủ với nó bao nhiêu lần rồi mà nó lại dám vào căn ngăn tôi? Nó chưa có vợ nên cô lưu luyến nó chứ gì, đừng tưởng tôi không biết nhé. Đừng mong qua mắt được tôi, ngoại tình à, còn lâu nhé, cô cứ thử xem cô có chết với tôi không?”
Tôi chưa từng có ý định ngoại tình cũng không bao giờ chọn người đàn ông chưa vợ mà từng thích tôi như thế. Vì nếu vậy, quá thiệt thòi cho anh. Nhưng những gì chồng tôi vừa nói khiến tôi chột dạ, biết đâu ngoại tình lại hay, ngoại tình lại tốt cho tôi? Tai sao tôi cứ phải sống khổ sở thế này với người chồng không ra gì? Tại sao tôi phải cam chịu khi anh ta không yêu thương gì tôi? Tôi phải chấm dứt cuộc hôn nhân này càng nhanh càng tốt.
Thiết nghĩ, đôi khi ngoại tình không phải bởi ta là loại phụ nữ không ra gì, là người đàn bà vô liêm sỉ mà ngoại tình chỉ vì ta muốn thoát ra khỏi cuộc sống ngục tù kia, sống cuộc đời bình thường như bao người khác. Tôi cũng có thể làm vậy…
Theo VNE
Nhật kí cuộc tình
Tôi cứ mong chờ một cuộc tình chân thật, một cô gái xinh đẹp, dịu dàng, nhân hậu và cũng có đôi phần cá tính. Nhưng tất cả chỉ là ước muốn viển vông. Tôi lao vào cuộc tìm kiếm một nửa đích thực của đời mình, bỏ qua những lời mời mọc...
Cuộc thử đầu tiên:
Cô thư kí xinh đẹp và lạnh lùng là đối tượng đầu tiên tôi nhắm đến. Em xinh đẹp nhưng ít cười. Những lần tôi đùa em chỉ gượng cười nhẹ, rồi nụ cười vụt tắt, sau đó em quay lưng đi thẳng. Nhiều lần, tôi yêu cầu người đẹp pha cà phê. Người đẹp pha cho tôi một tách cà phê đen nóng. Vừa đưa lên miệng, tôi vội cáu gắt:
- Anh có bảo em pha cafe đen đâu...
Người đẹp lại tới tấp đi lấy sữa. Vẫn lạnh lùng và bất cần.
- Anh không uống được nóng.
Em lầm lũi đi lấy đá bỏ vào.
Thú thực, tôi chỉ muốn trêu cho đỡ buồn chứ làm sao có thể lấy một người như thế. Đơn giản, cô ta quá lạnh lùng. Tôi cần những trái tim nhạy cảm.
Cuộc tình thứ 2:
Những cô gái đến thực tập, nét rạng rỡ và ngây thơ còn đượm trên cả mắt và môi. Tôi đặc biệt chú ý đến một em, tên Hải Yến. Em xinh đẹp và nhanh nhảu hết mức. Em luôn biết tôi cần những gì và luôn đi bên tôi trong các cuộc giao tiếp. Em biết cách tỏa sáng. Em cười rất nhiều và nói cũng nhiều. Thực tập được 1 tháng, em chính thức tỏ tình với tôi:
- Không biết anh sẽ nghĩ gì về em nhưng em vẫn muốn nói điều này: Em yêu anh.
Thú thực, tôi choáng ngợp. Tôi nhìn em cười:
- Biết gì về anh mà yêu?
Nói vậy nhưng tôi vẫn hẹn hò. Em hay dẫn tôi tới những nhà hàng sang trọng với các phong cách khác nhau. Em sành điệu và hợp thời. Tất cả những đồ đạc của em, em đều chọn lựa kĩ càng và chăm chút tỉ mỉ. Em bảo: "Đàn bà không sắc là vứt vào sọt rác".
Em nói với tôi: "Anh thật có phúc khi được em chọn...".
Sau 2 tháng cuộc tình của tôi cũng chấm dứt vì bao vội vã của người tình khi muốn nhanh chóng làm chuyện ấy.
Tôi dứt áo ra đi bỏ lại sau lưng lời trách móc chua chát từ em. Dù không nói ra nhưng tôi biết người đàn bà của mình không ích kỉ đến vậy.
Rồi tôi lao vào công việc mà quên đi tất cả. Cho đến một ngày, tôi đi từ thiện và gặp em. Khuôn mặt em dịu dàng, đôi mắt trong veo và làn da rám nắng. Em cười rất hiền, nói vừa đủ chúng tôi nghe thấy.
Mấy anh bạn trêu vài câu gì đó:
- Em xinh thế này mà lại vào làm ở đây không sợ buồn sao?
Em nói:
- Em là sinh viên. Đi tình nguyện lúc rảnh rỗi thôi.
Họ ùa vào trêu em, còn tôi chỉ ngồi và ngắm em. Tôi thầm ước về điều gì đó xa xôi.
Tôi lại gặp em thêm lần nữa, khi uống cafe một mình vào chiều chủ nhật. Vừa nhìn thấy em trong trang phục nhân viên trái tim tôi đã rộn ràng. Hình như em cũng ngỡ ngàng đến mức làm đổ cả cafe. Cuối buổi hôm đó, tôi mời em đi ăn. Em từ chối, em mời tôi ra quán trà đá gần kí túc em ở...
Em kể cho tôi nghe về quá khứ của em - những mảng màu u tối, nghèo nàn. Em không ở quá gần và cũng không quá xa. Em nhẹ nhàng như một cơn gió thu mà tôi muốn đắm chìm trong cảm giác dịu dàng mãi mãi.
Theo VNE
Dấu hiệu "ông ăn chả" Một anh chồng đang lừa dối vợ thường bị mất ngủ bởi cảm thấy tội lỗi và cố gắng đối xử tốt với cả vợ và người tình. Nếu giấc ngủ của chàng ngắn hơn, chàng hay ngồi hàng giờ bên máy tính vào buổi tối, rất có thể là đang nhắn tin hoặc trò chuyện với cô nàng nào đó. Chàng bắt...