Có nên về Hà Nội khi cuộc sống trong Nam đang ổn định
Tôi quê Hà Nội nhưng từ nhỏ đã theo bố mẹ vào Nam sinh sống.
Năm 18 tuổi tôi trở về Hà Nội học đại học, sau đó ra trường làm việc tại đây và lấy chồng. Chồng tôi là người miền Trung, chúng tôi không có tài sản gì, ở trọ. Quê tôi ở ngoại thành Hà Nội nên không thể về quê ở. Nhà ở quê của ông bà để lại, hiện tại các bác ở. Bố mẹ tôi đi lâu rồi nên cũng không có phần, chỉ thỉnh thoảng về chơi thôi.
Lấy chồng được 2 năm, nhận thấy cuộc sống cứ như vậy sẽ khó khăn mãi nên chồng tôi đăng ký đi làm chuyên gia ở nước ngoài một năm. Chồng đi như vậy trong lúc tôi có bầu nên đã xin nghỉ việc, chuyển về miền Nam ở với bố mẹ. Sau khi sinh con, tôi đi làm tại một Sở trong tỉnh, chồng cũng về làm cho một công ty tư nhân, tuần anh phải đi công tác 3-4 ngày. Cuộc sống êm đềm, mới thoáng chốc đã 14 năm trồi qua, giờ tôi gần 40 tuổi. Vợ chồng đã có nhà cửa ổn định cùng hai con trai, mua thêm được 2 mảnh đất ở tỉnh chúng tôi ở, nhà ở gần bố mẹ tôi. Cuộc sống vui vẻ, không lo nghĩ gì dù không quá giàu có.
Có điều, trong lòng tôi lúc nào cũng thích được về Hà Nội, quê tôi. Chồng cũng muốn về thủ đô vì từ đó về quê anh gần hơn. Gần đây, tôi có cơ hội được chuyển công tác về một đơn vị trực thuộc Bộ để làm việc. Nếu tôi đồng ý thì gia đình sẽ chuyển về Hà Nội, đúng với mơ ước thầm kín trong lòng vợ chồng tôi. Thế nhưng tôi phân vân quá:
Giờ tất cả tài sản tôi bán đi được khoảng 6 tỷ đồng, về Hà Nội sẽ đủ mua căn nhà để ở. Về Hà Nội sẽ phải thay đổi tất cả, được về quê gần họ hàng, làng xóm nơi quê hương thì lại xa bố mẹ và anh chị ruột tôi. Rồi tôi sợ lại phải làm quen từ đầu, mọi thứ sẽ không êm đềm như ở đây. Bố mẹ nói tùy chúng tôi, nếu nhà tôi về Hà Nội thì bố mẹ về quê cũng có chỗ đi lại, giờ về thăm quê thì bố mẹ phải ở nhà các bác.
Nghĩ đến công việc phải bắt đầu lại, lương cũng không cao hơn lương tôi đang nhận, trong khi ở đây tôi cũng có chức vụ nhỏ. Lương tôi ở tỉnh lẻ nên chi tiêu tạm ổn, nhưng ở Hà Nội thì như thế nào? Vì việc này mà vợ chồng tôi cứ bàn tính, đắn đo mãi. Anh nói vì con cái thì nên chuyển, còn tôi cứ phân vân nửa đi, nửa ở. Các anh chị am hiểu cuộc sống ở Hà Nội xin cho tôi lời khuyên.
Bầu 7 tháng vẫn bị tình cũ chở thẳng vào nhà nghỉ
Tôi 33 tuổi, đang mang thai bé thứ hai được 7 tháng. Cuộc sống hôn nhân của vợ chồng tôi êm đềm, hạnh phúc. Chồng yêu thương, quan tâm vợ con.
Trước khi lấy chồng, tôi có mối tình thoáng qua khoảng vài tháng. Do cả hai không phù hợp trong cách sống, khoảng cách địa lý xa nên quyết định chia tay trong êm đềm.
Trong lòng tôi không tiếc nuối (có lẽ tôi chưa thực sự yêu anh) và luôn dành sự tôn trọng cho anh. Tôi cảm thấy anh là người đàng hoàng, lịch sự, cư xử nhã nhặn, hay giúp đỡ người khác và khá ga lăng với phái nữ. Cũng bởi cảm nhận về anh như vậy nên tôi mới trả lời tin nhắn mạng xã hội của anh sau hơn 5 năm không liên lạc. Anh nói rằng có việc qua thành phố tôi đang sống, mong gặp nhau ở một quán cà phê như kiểu bạn bè lâu ngày gặp lại. Tôi đồng ý.
Khi gặp ở quán cà phê, chúng tôi nói chuyện bình thường, vui vẻ, hỏi han về cuộc sống hiện tại của nhau. Anh lập gia đình được vài năm, có vợ đẹp và những đứa con kháu khỉnh. Cuộc sống của anh có thể nói viên mãn. Ngồi khoảng một tiếng, tôi đề nghị ra về vì còn phải đón con. Anh xin quá giang một đoạn vì địa điểm anh hẹn bạn trên cung đường tôi về. Tôi không nghĩ gì nhiều nên đồng ý, chẳng ngờ đang đi trên đường anh bỗng đi thẳng vào một nhà nghỉ, bảo rằng mệt muốn nghỉ ngơi. Anh cam đoan sẽ không làm gì tôi cả, chỉ ôm một lát. Thực lòng, khi đó tôi thấy ghê sợ con người này, không hiểu anh nghĩ gì khi đưa một bà bầu như tôi vào nhà nghỉ.
Tôi cố nén giận, không chửi bới, xuống xe và bảo: "Nếu mệt anh có thể nghỉ ngơi, em bắt xe về trước. Lát anh mang xe qua nhà trả cho em" rồi đi bộ ra ngoài đường. Cuối cùng, anh vào lấy xe trả cho tôi. Tôi đi về, mặc kệ anh đứng đó. Sau hôm đấy, tôi vừa thấy hối hận khi nhận lời gặp gỡ người cũ, vừa thấy may mắn khi ngày xưa không cưới người đàn ông này.
Đây coi như bài học mà tôi đã nhận được. Có thể không phải tình cũ nào cũng xấu nhưng không gặp chắc sẽ tốt hơn, đỡ phải suy nghĩ nhiều. Tôi viết bài chỉ muốn chia sẻ một chút cho nhẹ lòng, hy vọng mọi người hãy suy xét kỹ trước khi liên lạc với người yêu cũ. Cảm ơn mọi người đã đọc bài.
Em chui khỏi vỏ ốc tìm anh Em gốc Bắc, dáng người nhỏ nhắn, ngoại hình bình thường như bao cô gái khác. Em không hay trang điểm, chỉ trang điểm những dịp quan trọng. Từ nhỏ đến lớn em khá tự lập, vì gia đình em không êm đềm như bao gia đình khác. Em thẳng tính, quyết đoán, nhìn bên ngoài có vẻ mạnh mẽ, nhưng bên trong...