Có nên tiếp tục theo đuổi người con gái đã thờ ơ với mình
Tôi nhiều lần hỏi thăm nhưng chỉ nhận được những câu trả lời qua loa, thậm chí không ít lần cô ấy còn chẳng thèm trả lời tôi.
Tôi và cô ấy đều đi lao động nước ngoài, chúng tôi quen nhau vì làm chung. Hồi mới quen, cô ấy luôn là người chủ động nhắn tin hỏi thăm và trò chuyện với tôi. Chúng tôi hẹn nhau đi chơi và thường xuyên cùng nhau nấu ăn tại nhà. Từ đó tôi có cảm tình với cô ấy, nghĩ chắc cô ấy cũng có ý với mình. Có lần đi xem phim về, tôi mạnh dạn nói cô ấy làm bạn gái tôi nhé, cô ấy từ chối khéo vì thấy mới quen, cần phải tìm hiểu nhiều hơn.
Ảnh minh họa.
Những ngày sau đó, chúng tôi vẫn nhắn tin trò chuyện và hay nấu ăn chung. Rồi cô ấy có việc xin phép về Việt Nam một thời gian dài, trong khoảng thời gian này, tôi nhớ cô ấy và biết mình đã yêu người con gái này thực sự. Vậy mà từ khi về nước, cô ấy ít nhắn tin, liên lạc với tôi. Tôi đã nhiều lần chủ động nhắn tin hỏi thăm nhưng chỉ nhận được những câu trả lời qua loa, thậm chí không ít lần cô ấy còn chẳng thèm trả lời tôi. Không biết cô ấy quá bận hay là không còn muốn giữ mối quan hệ này nữa? Mong được các bạn tư vấn, tôi có nên theo đuổi cô ấy tiếp?
Video đang HOT
Theo Ngoisao
Đêm cuối với người tình trước khi lấy chồng, tôi đã nhận quả đắng
Nếu bạn ở trong hoàn cảnh của tôi, bạn mới thực sự hiểu nỗi khổ của người con gái đi lấy người đàn ông mình không yêu.
Tôi đã từng sống những ngày tháng tưởng chết đi được khi nhớ nhung một người nhưng lại phải đi lấy một người. Đó là vì gia đình anh không chấp nhận người con gái là tôi, do tuổi của tôi và anh không hợp nhau. Mẹ anh lại là người cực kì mê tín nên dù anh có thuyết phục thế nào cũng không làm mẹ thay đổi ý định.
Giận anh ngày đó không cương quyết, cũng vì mẹ mà anh nói "chúng mình chia tay đi". Câu nói chia tay của anh đã làm hỏng cả cuộc đời tôi. Tôi hận anh, hận đến mức đã ngã ngay vào vòng tay của người đàn ông từng yêu đơn phương tôi suốt mấy năm trời để trả thù. Tôi muốn cho anh biết, ngoài anh ra, tôi còn có bao nhiêu người theo đuổi, tôi sẽ không khổ, tôi sẽ khiến anh phải hối hận cả đời.
Nhưng chính tôi mới phải hối hận về quyết định nông nổi trong một phút nóng giận của mình. Tôi nhanh chóng nhận lời cầu hôn của người đàn ông kia và mời hai bên gia đình gặp mặt. Không những không bị cấm cản, bố mẹ anh còn rất quý tôi.
Nhưng đến gần ngày cưới tôi mới càng đau khổ khi nhận ra trái tim mình toàn hình bóng của người cũ. Khi tôi sắp thành vợ người ta, anh lại đến gặp tôi ỉ ôi, khóc lóc, nói tại sao tôi lại nhẫn tâm như vậy, tại sao không cho anh thời gian. Anh trách tôi sao nhanh quên tình yêu sâu đậm, đi bên cạnh người đàn ông khác. Anh nói nếu tôi kiên trì, có thể mẹ anh sẽ đồng ý.
Tôi khóc như mưa vì biết mình đã quá hối hận rồi. Tại sao tôi lại làm như vậy. Chính tôi đã tự hủy hoại tuổi xuân của mình. Tôi đã sắp thành gái có chồng... Còn anh vẫn ôm mối tình khóc than.
Cái đêm tôi sắp trở thành người đàn bà của người đàn ông khác, anh đã yêu cầu gặp tôi lần cuối. Anh hẹn tôi ở một nhà nghỉ mà khi bước chân vào đó tôi bỗng thấy rùng mình. Anh cứ ôm lấy tôi và khóc, cứ van xin tôi ở lại đó với anh đêm ấy. Tôi đã mủi lòng, cũng vì quá yêu anh mà trao thân cho người đàn ông ấy coi như một lời tạ lỗi.
Tôi đâu hay đó chính là cái bẫy anh đặt ra để dụ dỗ tôi. Ngày hôm sau, anh gửi cho người chồng tương lai của tôi vài bức ảnh thân mật của hai đứa với nội dụng "cô ấy đã là của tao rồi, mày đừng hòng cướp".
Tôi vẫn lấy chồng, ngày cưới, chồng tôi vờ như không có chuyện gì xảy ra. Vì với anh nếu để chuyện này bại lộ, đối với bố mẹ anh sẽ là một sự sỉ nhục. Quan khách đến cả, sao anh có thể hủy hôn.
Ngay trong đêm tân hôn, tôi cứ tưởng mình được vui vẻ thì một cú tát như trời giáng vào mặt tôi khiến tôi quay cuồng. Anh ném xấp ảnh vào mặt tôi và chửi tôi là đồ đàn bà hư hỏng, lăng loàn. Tôi thật sự không còn lời nào để biện minh, chỉ hận gã đàn ông tôi yêu chân thành lại làm việc đồi bại đó. Anh ta nói "nếu cô không phải của tôi thì đừng hòng lấy thằng khác". Đó cũng là một cách trả thù nhưng không ngờ nó lại nham hiểm như vậy.
Từ hôm làm vợ, chồng tôi không thèm động vào người tôi. Anh sáng đi, tối về như hai kẻ lạ. Anh và tôi sống riêng nhưng anh hành hạ tôi bằng sự lạnh lùng đến tàn nhẫn, bằng những câu xúc phạm, bằng cả việc ngoại tình.
Tôi không có tư cách nào cấm cản anh, cũng không dám mở miệng ra nói lời hay. Tôi sống những ngày tháng nhục nhã, tủi hờn. Đúng là vì một phút dại dột tôi hại cả đời mình, sống trong sợ hãi, không dám mở miệng nói chồng một câu, nhục nhã, luồn cúi. Còn người đàn ông cũ luôn miệng nói yêu tôi đã lấy vợ mới ngay sau khi tôi lấy chồng được vài tháng. Có cái gì gọi là chân tình, gọi là thủy chung? Suy cho cùng cũng vì đàn bà quá yêu và si mê nên đàn bà dại...
Theo 2sao
Nhân tình của chồng báo có thai, tôi cười hả hê rồi nói một câu khiến cô ta nhục nhã ra khỏi nhà ngay Nhân tình của chồng tìm tới nhà báo có thai, tôi cười hả hê rồi nói một câu khiến cô ta nhục nhã ra khỏi ngay tức khắc... Tôi kết hôn được hơn 1 năm, chồng là con 1 gia đình có điều kiện nên tôi biết anh vốn được bao nhiêu người con gái theo đuổi, vừa có học thức kinh tế...