Có nên lấy chồng khi còn gánh nặng gia đình
Tôi gần 30 tuổi, chỉ còn mẹ và mấy anh em, không may các anh em tôi đều lần lượt mắc bệnh, mẹ cũng có bệnh.
Ngoại hình tôi không quá tệ dù có khuyết điểm. Tôi tin ai đó thương thật lòng thì họ sẽ bao dung cho mình. Tôi gánh vác gia đình từ nhỏ đến lớn. Nay mọi chuyện cũng khá ổn, sức khỏe của má và mấy anh em dần ổn định. Ngặt nỗi, má hay đau nửa đêm, chỉ mình tôi biết cách chăm sóc. Tôi cũng vắt óc suy nghĩ để vừa chữa bệnh vừa tìm việc làm cho anh em, biết với đặc thù của căn bệnh này khó mà duy trì công việc lâu dài được.
Tôi chưa có kinh nghiệm yêu đương, trước giờ cũng có vài người để ý mà tôi đều gạt họ ra xa. Tôi sợ lấy nhầm chồng, cũng sợ lấy chồng rồi lỡ mẹ ở nhà có chuyện gì lại không thể có mặt kịp thời. Cứ chần chừ rồi tôi lo đến cái tuổi muốn có con cũng không thể. Mong được mọi người chia sẻ cùng tôi.
Cảm thấy lạnh nhạt với cha mẹ
Tôi là nữ, 34 tuổi, không hề có ý định lập gia đình. Sau 15 tuổi tôi bắt đầu sống với bà nội.
Trước đây tôi tốt nghiệp đại học Kiến trúc, sau đó lựa chọn ngành khác để làm việc vì cần tiền và công việc ngay sau khi ra trường, không thể theo đúng chuyên môn. Tôi là quản lý các trang mạng xã hội.
Tôi sống cùng mẹ tới năm 15 tuổi, ba đi nước ngoài từ khi tôi lên 3, tôi không nhớ nhiều về ba lắm. Sau đó tôi biết ba đã có gia đình riêng và con trai riêng bên đó. Mẹ tôi liền sang đó giải quyết vấn đề. Tôi ở lại với bà nội. Ba chia tay với người kia nhưng vẫn có liên lạc với con riêng. Mẹ quyết tâm sinh con trai nên sau đó em trai tôi ra đời. Sau đó được sự hỗ trợ của bà nội, mẹ mua đất cất nhà 4 tầng ở Tuyên Quang, gần nhà ngoại, có vay nợ thêm vì muốn xây nhà to; rồi làm giấy tờ, sổ đỏ, hộ khẩu, đứng tên mẹ tôi hoàn toàn.
Rồi mẹ tôi sang nước ngoài, tiếp tục sống vài năm ở đó với ba và em trai tôi. Sau đó vì làm ăn không được nên ba mẹ trắng tay trở về cách đây 5 năm. Mẹ nói giờ ở với tôi vì khi đó tôi đi làm thu nhập ổn định, chừng 7 triệu, có thể lo cho mẹ. Mẹ bảo đã ly hôn ba, em tôi học không giỏi nên sẽ cho em và ba qua Trung Quốc vì nhà tôi có họ hàng ở đó. Tôi phản đối quyết định này vì biết rằng nếu đi sẽ phải vay nợ, trước đó cũng nợ rồi. Vay nợ anh em trong nhà nên những người này cực ghét gia đình tôi, lý do là ba mẹ không thể trả. Tiền học của tôi cũng vay mấy người này, mẹ muốn tôi tự trả tiền đó cho họ.
Cả nhà tôi vẫn ở nhà, sống bằng tiền cho thuê cửa hiệu chừng 4 triệu một tháng. Tôi kêu mọi người đi bán thêm ở chợ hay ngã ba, như mùa hè thì nước mía, mùa đông thì bán khoai nướng để kiếm thêm, cha mẹ nói Việt kiều không làm thế. Tôi đã mua cho em trai điện thoại, máy tính, quần áo; mỗi tháng đưa thêm cho gia đình một triệu vậy mà lúc nào cũng thiếu trước hụt sau. Có đợt tôi thấy ba mang một triệu đó đi mua chiếc áo thun giá 700 ngàn. Ba mẹ còn nói sau này căn nhà đó cho em trai.
Tôi thấy vậy nên quyết định vào Huế sống, cố dành dụm tiết kiệm cho bản thân, tới nay chỉ có khoảng 50 triệu. Do mất công việc đợt dịch vừa rồi, tôi không thể hỗ trợ gia đình thêm nữa. Mẹ biết tôi có khoản tiết kiệm, một mặt giục tôi đi lấy chồng, một mặt muốn mượn số tiền đó. Tôi biết sẽ mất luôn số tiền nếu đưa. Mẹ còn nói mỉa mai rằng tôi không có đầu óc kinh doanh, thu nhập thấp. Ba nghe lời mẹ hoàn toàn. Tôi cảm thấy ba không thể tự suy nghĩ được, luôn cần mẹ. Em trai tôi mới 12 tuổi, khá ngoan nhưng do ở nước ngoài lâu nên khi về có nhiều khó khăn với cuộc sống xung quanh.
Tôi đang nghĩ về cuộc sống của mình sắp tới và trách nhiệm với gia đình. Cuộc sống quá rộng lớn, bản thân lại nhỏ bé. Thực sự tôi dần thấy lạnh nhạt với các đấng sinh thành dù biết không nên như vậy. Xin quý độc giả cùng chia sẻ với tôi.
Vì sao con gái nên kết hôn sớm, lý do thứ 5 không thể nào đúng hơn Nếu như đã mong muốn bản thân được hạnh phúc, đã quyết định tương lai sau này của mình sẽ có sự hiện diện của ai đó, vậy tại sao không kết hôn sớm một chút? "Cứ bình yên mà đi, đi về bên trái cũng được, đi về bên phải cũng được, vì trái đất hình tròn, nếu có duyên kiểu gì...