Có hy vọng để tiếp tục không anh?
Biết là hết hy vọng nhưng người em yêu chưa là chú rể thì em còn có quyền yêu anh.
Anh có nhớ anh và em đã quen nhau khi nào không? Một ngày thật tình cờ anh nhỉ! Ngày đầu tiên khi em từ bộ phận thu ngân chuyển sang bộ phận lễ tân, còn anh là khách quen của quán, em loay hoay tìm chỗ cho anh khi quán hết bàn, rồi từ đó em đã chú ý đến anh.
Một tin nhắn hỏi thăm khi vô tình em đang trú mưa trong cơn mưa đầu mùa với cái lạnh buốt da, cầm chiếc áo mưa còn mới nguyên trao tận tay em cùng nụ cười ấm áp ấy làm em khó mà quên được. Mình đã yêu nhau từ khi nào hả anh? Em thì chỉ nhớ tin nhắn từ anh “ chúc em ngủ ngon và mơ anh tặng em thật nhiều hoa nha em…” và ngày hôm sau bó hoa tưởng chừng vô hình ấy lại hiện diện trên tay em, cảm giác hạnh phúc thật khó tả. Anh và em yêu nhau như thế đó, không một chút vụ lợi, không một chút nghi ngờ, niềm tin và sự chân thành đã giúp em và anh vượt qua mọi sóng gió.
Anh còn nhớ lần đầu tiên em làm anh giận không? Anh đã không ngắn tin và liên lạc với em trong 3 ngày. Anh có biết mỗi một ngày dường như dài vô tận với em không anh, nhưng rồi em tìm đến người bạn trai cùng học chung cấp 3 để đi chơi cho bớt nỗi buồn thì bị anh bắt gặp. Tại sao anh không đến và nói “tại sao em lại như vậy?”, sao anh không nổi nóng mà phải lặng im và nói với em vào hôm sinh nhật của anh vậy? Anh nói ra dù là lời trách móc nhưng em vui khi em biết anh còn quan tâm còn nhớ và nghĩ đến em. Sau ngày hôm đó chúng ta lại tiếp tục yêu nhau, anh vẫn giữ thái độ bình thường còn em thì ngây thơ không biết suy nghĩ của anh.
Hạnh phúc ấy dường như bất tận khi em yêu anh nhiều hơn cả bản thân em và em biết anh cũng yêu em như vậy phải không anh? Trước ngày sinh nhật anh một tuần, em đã chuẩn bị trong suy nghĩ sẽ tặng và mừng sinh nhật anh như thế nào? Em lập ra một kế hoạch chỉ mình em thiết kế và soạn thảo nhưng không như em mong đợi, trước sinh nhật anh 2 ngày em và anh giận nhau, không một tin nhắn “chào buổi sáng”, không một cuộc gọi “chúc ngủ ngon”. Sáng thức giấc em cố tìm sim lạ để chúc sinh nhật mà không cho anh biết ai đã nhắn, em muốn là người chúc anh đầu tiên trong ngày đặc biệt ấy của anh. Ngày hôm đó em đã chờ điện thoại của anh trong mỏi mòn và tự đặt ra nhiều câu hỏi, anh đang làm gì? Mừng sinh nhật cùng ai? Phải chăng sinh nhật của anh không cần em?… đến lúc sự chờ đợi không còn có giới hạn nữa, em chủ động nhắn tin cho anh. Trong suy nghĩ của em chắc anh sẽ vui mừng lắm khi em nhắn tin cho anh, nhưng không phải vậy! “Em giỏi giang, xinh đẹp, em có nhiều cơ hội tốt hơn anh”… “Anh nói vậy là có ý gì?”. “Em hiểu mà anh không muốn nói ra đâu”. “Anh suy nghĩ kỹ chưa?”. “Anh đã suy nghĩ cả ngày hôm nay”. “Em muốn gặp anh lần cuối”. “Anh không muốn gặp em”. “Đừng từ chối em cái gì cũng có khởi đầu và kết thúc…”
Hãy cất em trong góc khuất trái tim anh, để em vẫn được ở bên anh (Ảnh minh họa)
Anh biết không khi em nhận được tin nhắn ấy em đã cố gượng không khóc và thật bình tĩnh vì em biết có khóc cũng không giải quyết được gì. Nhưng anh ơi! Tay em vẫn run khi em và anh nhắn tin cho nhau, em suýt đánh rơi điện thoại khi hay những dòng chữ đó được hiển thị từ số máy của anh, lời lẽ ấy làm tim em như ngừng đập, có cũng chỉ là những hơi thở yếu ớt, nhưng em biết mình cần phải làm gì. Gặp anh là cách tốt nhất để hiểu rõ vấn đề. Dù anh đã từ chối nhưng em vẫn gọi cho anh, bên kia không nghe máy… “Không lẽ em mất anh thật sao? – chợt đến trong suy nghĩ của em. Số máy anh gọi lại, cảm giác như nắm được một chiếc phao, không biết sẽ sống hay không như vẫn còn hy vọng. “Em biết nay ngày gì không”… lời trách móc pha lẫn nỗi buồn trong lời nói của anh. “Ai đã nhắn tin lúc sáng sớm cho anh, anh biết không?”
Video đang HOT
Em và anh nói chuyện trong nước mắt của anh và trong sự tê liệt tinh thần của em. Câu chuyện của cuộc đời anh mà bấy lâu anh cố che đậy đã được sáng tỏ. Anh đã có cuộc tình gần 2 năm với cô gái khác, em thì chỉ là kẻ đến sau, anh yêu em nhiều nhưng vì tình nghĩa gia đình cô ấy đã giúp anh quá nhiều và cả gia đình hai bên điều muốn hai người thành đôi và sẽ cưới nhau vào năm sau. “Anh yêu em nhiều nhưng chúng ta không có kết quả đâu em….”
Hạnh phúc thay em đón nhận tin “đặc biệt” ấy khá tốt, không buồn mà lại thấy vui, vui vì anh trọng tình nghĩa, vui vì anh đã không lừa dối em, vui vì anh biết trách nhiệm với ai nhiều hơn ai, em hạnh phúc khi yêu anh và không hối hận về điều đó. Vui đó, hạnh phúc đó nhưng sao tim em đau quá anh ơi! Phải chăng không còn hy vọng? Vì tình yêu của em dành cho anh lớn hơn quá khứ của anh nên em chấp nhận là người yêu bí mật của anh. Yêu anh nhiều khi lòng em muốn thế nên anh đừng buồn đừng lo cho em anh nhé. Biết là hết hy vọng nhưng người em yêu chưa là chú rể thì em còn có quyền yêu anh, chăm sóc, quan tâm anh, nhưng khi nào hai người nên duyên chồng vợ, em sẽ trả lại quyền ấy cho cô ấy vì em không muốn là người thứ ba trong cuộc đời anh. Một ngày yêu anh là một ngày vui đối với em, hạnh phúc của em đơn giản lắm anh à, chỉ cần anh yêu em là đủ.
Vài lời nhắn gửi đến anh nếu vô tình anh đọc được, hãy sống thật hạnh phúc nha anh, biết kêu anh quên em thì không thể nhưng đừng nhớ về em, hãy cất em trong góc khuất trái tim anh, để em vẫn được ở bên anh, hãy sống xứng đáng với người con gái ấy vì cô ấy yêu anh mà không cần anh đáp lại, tình yêu cô ấy dành cho anh cao cả quá, thật hạnh phúc và vui mừng cho anh khi có cô ấy bên cạnh. Điều quan trọng là hãy sống thật với bản thân mình nha anh. Yêu anh rất nhiều heo con của em. Tạm biệt anh!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tình yêu dành cho anh
Biết là hết hy vọng nhưng người em yêu chưa là chú rể thì em còn có quyền yêu anh.
Anh có nhớ mình quen nhau khi nào không? Một ngày thật tình cờ anh nhỉ! Ngày đầu tiên khi em từ bộ phận thu ngân chuyển sang bộ phận lễ tân còn anh thì là khách quen của quán, em thì lay hoay tìm chỗ cho anh khi quán hết bàn, rồi từ đó em đã chú ý đến anh...
Một tin nhắn hỏi thăm khi vô tình em đang trú mưa trong cơn mưa đầu mùa với cái lạnh buốt da, cầm chiếc áo mưa còn mới nguyên trao tận tay em cùng nụ cười ấm áp ấy làm em khó mà quên được. Mình đã yêu nhau từ khi nào hả anh? Em thì chỉ nhớ tin nhắn từ anh " chúc em ngủ ngon và mơ anh tặng em thật nhiều hoa nha em..." và ngày hôm sau bó hoa tưởng chừng vô hình ấy lại hiện diện trên tay em, cảm giác hạnh phúc thật khó tả. Anh và em yêu nhau như thế đó, không một chút vụ lợi, không một chút nghi ngờ, niềm tin và sự chân thành đã giúp em và anh vược qua mọi sóng gió.
Anh còn nhớ lần đầu tiên em làm anh giận không? Anh đã không ngắn tin và liên lạc với em trong 3 ngày. Anh có biết mỗi một ngày dường như dài vô tận với em không anh, nhưng rồi em tìm đến người bạn trai cùng học chung cấp 3 để đi chơi cho bớt nỗi buồn thì anh bắt gặp. Tại sao anh không đến và nói " tại sao em lại như vậy?", sao anh không nổi nóng mà phải lặng im và nói với em vào hôm sinh nhật của anh vậy? Anh nói ra dù là lời trách móc nhưng em vui khi em biết anh còn quan tâm còn nhớ và nghĩ đến em. Sau ngày hôm đó chúng ta lại tiếp tục yêu nhau, anh vẫn giữ thái độ bình thường còn em thì ngây thơ không biết suy nghĩ của anh.
Hạnh phúc ấy dường như bất tận khi em yêu anh nhiều hơn cả bản thân em và em biết anh cũng yêu em như vậy phải không anh? Trước ngày sinh nhật anh một tuần, em đã chuẩn bị trong suy nghĩ sẽ tặng và mừng sinh nhật anh như thế nào. Em lập một kế hoạch chỉ mình em thiết kế và soạn thảo nhưng không như em mong đợi, trước sinh nhật anh 2 ngày em và anh giận nhau, không một tin nhắn chào buổi sáng, không một cuộc gọi chúc ngủ ngon. Sáng thức giấc em cố tìm sim lạ để chúc sinh nhật mà không cho anh biết ai đã nhắn, em muốn là người chúc anh đầu tiên trong ngày đặc biệt ấy của anh. Ngày hôm đó em đã chờ điện thoại của anh trong mỏi mòn và tự đặt ra nhiều câu hỏi, anh đang làm gì? Mừng sinh nhật cùng ai? Phải chăng sinh nhật của anh không cần em?... đến lúc sự chờ đợi không còn có giới hạn nữa, em chủ động nhắn tin cho anh. Trong suy nghĩ của em chắc anh sẽ vui mừng lắm khi nhận tin nhắn của em, nhưng không phải vậy!
- "Em giỏi giang, xinh đẹp em có nhiều cơ hội tốt hơn anh.
- Anh nói vậy là có ý gì?
- Em hiểu mà anh không muốn nói ra đâu.
- Anh suy nghĩ kỹ chưa?
Hãy cất em trong góc khuất trái tim anh để em vẫn được ở bên anh (Ảnh minh họa)
- Anh đã suy nghĩ cả ngày hôm nay"em muốn gặp anh lần cuối.
- Anh không muốn gặp em....
- Đừng từ chối em cái gì cũng có khởi đầu và kết thúc...."
Anh biết không khi em nhận được tin nhắn ấy em đã cố gượng không khóc và thật bình tĩnh vì em biết có khóc cũng không giải quyết được gì. Nhưng anh ơi! Tay em vẫn run khi em và anh nhắn tin cho nhau, em suýt đánh rơi điện thoại khi hay những dòng chữ đó được hiển thị từ số máy của anh. Lời lẽ ấy làm tim em như ngừng đập, có cũng chỉ là những hơi thở yếu ớt, nhưng em biết mình cần phải làm gì. Gặp anh là cách tốt nhất để hiểu rõ vấn đề. Dù anh đã từ chối nhưng em vẫn gọi cho anh, bên kia không nghe máy... "Không lẽ em mất anh thật sao?" - câu hỏichợt đến trong suy nghĩ của em. Số máy anh gọi lại, cảm giác như nắm được một chiếc phao, không biết sẽ sống hay không như vẫn còn hy vọng. "Em biết nay ngày gì không?" - lời trách móc pha lẫn nỗi buồn trong lời nói của anh. " Ai đã nhắn tin lúc sáng sớm cho anh, anh biết không?"...
Em và anh nói chuyện trong nước mắt của anh và trong sự tê liệt tinh thần của em. Câu chuyện của cuộc đời anh mà bấy lâu anh cố che đậy đã được sáng tỏ. Anh đã có cuộc tình gần 2 năm với cô gái khác, em thì chỉ là kẻ đến sau, anh yêu em nhiều nhưng vì tình nghĩa gia đình cô ấy đã giúp anh quá nhiều và cả gia đình 2 bên điều muốn 2 người thành đôi và sẽ cưới nhau vào năm sau. " Anh yêu em nhiều nhưng chúng ta không có kết quả đâu em....."
Hạnh phúc thay em đón nhận tin "đặc biệt" ấy khá tốt, không buồn mà lại thấy vui, vui vì anh trọng tình nghĩa, vui vì anh đã không lừa dối em, vui vì anh biết trách nhiệm với ai nhiều hơn ai, em hạnh phúc khi yêu anh và không hối hận về điều đó. Vui đó, hạnh phúc đó nhưng sao tim em đau quá anh ơi! Phải chăng mình không còn hy vọng? Vì tình yêu của em dành cho anh lớn hơn quá khứ của anh nên em chấp nhận là người yêu bí mật của anh. Yêu anh nhiều khi lòng em muốn thế nên anh đừng buồn đừng lo cho em anh nhé. Biết là hết hy vọng nhưng người em yêu chưa là chú rể thì em còn có quyền yêu anh, chăm sóc, quan tâm anh, nhưng khi nào 2 người nên duyên chồng vợ, em sẽ trả lại quyền ấy cho cô ấy vì em không muốn là người thứ 3 trong cuộc đời anh. Một ngày yêu anh là một ngày vui đối với em, hạnh phúc của em đơn giản lắm anh à, chỉ cần anh yêu em là đủ.
Vài lời nhắn gửi đến anh nếu vô tình anh đọc được, hãy sống thật hạnh phúc nhé anh, biết rằng anh quên em thì không thể nhưng đừng nhớ về em, hãy cất em trong góc khuất trái tim anh để em vẫn được ở bên anh, hãy sống xứng đáng với người con gái ấy vì cô ấy yêu anh mà không cần anh đáp lại. Tình yêu cô ấy dành cho anh cao cả quá, thật hạnh phúc và vui mừng cho anh khi có cô ấy bên cạnh, điều quan trọng là hãy sống thật với bản thân mình nhé anh. Yêu anh rất nhiều heo con của em. Tạm biệt anh!
Theo Bưu Điện Việt Nam
'Lấy anh nhé! Nếu không anh ế thì sao?' Khi tôi không còn nhìn thấy ánh sáng, cũng là lúc tôi chọn lựa rời xa anh nhưng tôi vẫn mơ về một lời cầu hôn như thế. Câu chuyện tôi kể một nửa là hiện tại và một nửa là tương lai... Sau khi chia tay kẻ phản bội, tôi cảm thấy mình không nên yếu đuối, tôi bắt đầu tìm vui...