Cô giáo giúp nhiều người có nghề tay trái từ lớp học làm bánh 3D miễn phí
Dự án lớp học bánh thạch 3D miễn phí của một cô giáo ở tỉnh Bắc Giang không chỉ giúp nhiều người có thêm nghề tay trái làm bánh để ổn định cuộc sống mà còn lan tỏa lối sống đẹp trong cộng đồng.
Không chỉ hoàn thành tốt công việc tại trường, chị Hoàng Thị Hòa (công tác tại Trường Chính trị tỉnh Bắc Giang) còn tổ chức dự án dạy nghề làm bánh miễn phí, đóng góp nhiều hoạt động có ích cho cộng đồng.
Chị Hòa công tác tại Trường Chính trị tỉnh Bắc Giang từ năm 2017. Ảnh NVCC
Lớp học ra đời trong dịch Covid-19
Giữa năm 2021, tỉnh Bắc Giang trở thành tâm dịch Covid-19, buộc phải thực hiện giãn cách xã hội, chị Hòa tham gia hỗ trợ đội ngũ y bác sĩ và cộng đồng. Tận mắt chứng kiến nhiều hoàn cảnh khó khăn của công nhân, giáo viên mầm non… mất việc vì dịch Covid-19, chị Hòa nảy ra ý định trao đi một nghề tay trái để họ kinh doanh thêm và ổn định cuộc sống.
Cụ thể, trong 4 năm qua, nghề tay trái của chị Hòa là mở các lớp học làm bánh thạch (rau câu) 3D có thu phí. Tuy nhiên, chị quyết định chuyển thành dự án lớp học làm bánh hoàn toàn miễn phí để tạo cơ hội cho mọi người theo học.
Triển khai từ tháng 9.2021 đến nay, lớp học trực tuyến trên Facebook với hơn 1.400 thành viên vẫn thường xuyên hoạt động. Chị Hòa đăng tải video hàng tuần, chia sẻ đầy đủ kiến thức tìm hiểu được đến học viên thông qua hình thức trực tuyến từ chọn nguyên liệu, dụng cụ, pha màu, nấu bánh, vẽ hoa…
Video đang HOT
Vẽ bánh thạch 3D trở thành đam mê và nghề tay trái của chị Hòa. Ảnh NVCC
Chị Hòa tự dựng điện thoại, quay đi quay lại từng video, thu và lồng tiếng để giới thiệu và giải thích cho người xem rồi dựng thành sản phẩm hoàn chỉnh. Sau khi mỗi video được đăng tải trên Facebook, chị luôn ghi nhận câu hỏi từ học viên để sau đó, tiếp tục tổng hợp thành video giải đáp thắc mắc.
Theo chị Hòa, một bánh thạch 3D nên sử dụng nguyên liệu và màu tự nhiên để giữ độ tươi của màu và tốt cho sức khỏe, nấu base (thạch trong để vẽ bánh) theo công thức, nấu sữa, vẽ hoa lá bằng bộ kim, đổ đế giúp tăng độ đẹp mắt và ngon của bánh.
Cô giáo 8X không chỉ “đảm việc nước” mà còn “giỏi việc nhà”. Ảnh NVCC
“20 phút nấu base, chờ đông khoảng 1 – 2 giờ, vẽ hoa lá, chim muông tùy độ khó và kích cỡ bánh mà mất từ 30 phút đến 3 giờ. Tôi vẫn dùng cốm tươi và nước cốt dừa để nấu phần đế bánh. Đây là bí quyết giúp bánh thạch thơm hơn và có vị truyền thống”, chị Hòa chia sẻ.
Mùa dịch, chị tự tay làm hàng chục chiếc bánh tặng y bác sĩ. Ảnh NVCC
Lan tỏa lối sống đẹp
“Buổi tối, tôi vẫn dành thời gian giải đáp, nhận xét và khuyến khích mọi người luyện tập, có thêm nghề trong tay sẽ giúp ích sau này. Có một người mẹ U.70 tự tay mày mò vẽ bánh, dù hơn 23 giờ nhưng vẫn gọi điện nhờ tôi hỗ trợ để kịp tặng con vào ngày cưới”, chị Hòa chia sẻ.
Sau khi tham gia các lớp học của chị Hòa, nhiều người chọn việc làm bánh để làm nghề tay trái, kiếm thêm thu nhập. Chị Hòa chia sẻ chính sự quý mến, trân trọng của học viên là động lực để chị nỗ lực duy trì lớp học mỗi ngày.
Chiếc bánh thạch “khổng lồ” mà chị gửi tặng học sinh trong chuyến công tác. Ảnh NVCC
Sáng làm việc ở trường, tối về chăm lo gia đình và theo sát dự án lớp học miễn phí, dù bận rộn nhưng chị Hòa vẫn hào hứng khi được trao đi những giá trị tốt đẹp, dành nhiều tâm huyết cho hoạt động cộng đồng.
Chị Hòa còn tự tay làm hàng chục chiếc bánh tặng y bác sĩ, đóng góp sức mình để hỗ trợ tỉnh nhà… Chị từng xây dựng những buổi học trải nghiệm làm bánh, cắm hoa dịp cuối tuần cho học sinh, học viên với học phí thấp để gây quỹ cho bệnh nhi ung thư.
“Tôi chỉ chọn ngày nghỉ lễ, dịp cuối tuần tổ chức để tránh ảnh hưởng việc công. Lần đó, đoàn trường đến thăm một xã khó khăn và trường tiểu học, tôi tự tay làm một bánh thạch 3D dài 1 mét để trao tặng học sinh với mong muốn mang lại giá trị tinh thần cho các em”, chị Hòa kể.
Hiện tại, chị Hòa đang ấp ủ xây dựng thêm lớp học nâng cao có thu phí cho người cần, một phần lợi nhuận thu được sẽ giúp đỡ trẻ em và người có hoàn cảnh khó khăn. Nếu như nghề giáo là sự nghiệp thì việc bếp núc, làm bánh và tình yêu dành cho cộng đồng lại là đam mê của chị.
Xưng hô trong nhà trường: Thương chữ 'con' gần gũi và gắn kết
Đề xuất giáo viên, cán bộ công nhân viên trong nhà trường không nên gọi học sinh bằng "con" của nhà nghiên cứu Lại Nguyên Ân có lẽ chẳng bao giờ đi đến kết luận cuối cùng khi vẫn còn quá nhiều ý kiến tranh luận.
Có nhất thiết Bộ GD-ĐT phải nghiên cứu xây dựng và ban hành bộ quy tắc thống nhất về cách xưng hô trong nhà trường phổ thông hay không? Tôi nghĩ là hoàn toàn không nên can thiệp quá sâu và quá thô bạo vào cách xưng hô của giáo viên và học sinh.
Không nên can thiệp quá sâu và quá thô bạo vào cách xưng hô của giáo viên và học sinh. Ảnh NGỌC DƯƠNG
Bởi mối quan hệ thầy - trò vốn dĩ đặc biệt và cực kỳ thiêng liêng. Thầy dạy dỗ, uốn nắn trò nên người bằng vô vàn tình yêu thương, tính kiên nhẫn và lòng bao dung. Trò dưới sự dìu dắt của thầy, trò học tri thức, rèn năng lực, bồi dưỡng tâm hồn và vun đầy lòng kính trọng, sự tri ân với người gieo hạt thầm lặng qua ngày qua tháng.
Thầy trìu mến gọi trò nhỏ bằng tiếng "con" thân thương, gần gũi và gắn kết. Điều đó chẳng có gì sai trái hay mắc lỗi. Giáo viên đứng trên bục giảng không chỉ là "dạy" mà còn "dỗ" mấy chục trẻ với tính cách, năng khiếu, sở thích khác biệt. Nên, trước khi đặt mình vào vị thế của người thầy nghiêm khắc và mực thước, giáo viên còn phải tạo được sự thân thiện và không gian cởi mở, ấm áp để trò mở lòng đón nhận sự quan tâm cùng phương pháp giáo dục của mình.
Trò ngọt ngào xưng "con" với cô giáo, thầy giáo chung quy xuất phát từ tình cảm mến thương lẫn trân quý dành cho người mẹ thứ hai ở trường. Nào đâu phải trò xưng "con" sẽ triệt tiêu tính sáng tạo, phản biện của cá tính độc lập và tự do. Nào đâu phải trò xưng "con" sẽ khép trò vào khuôn nếp của người vai dưới trong giao tiếp xã hội và hoàn toàn đánh mất tiếng nói cá nhân.
Ngày mới rời giảng đường ở tuổi 22 "làm mẹ" bầy trẻ lớp 8, khoảng cách tuổi tác của tôi và bọn trẻ không lớn. Tôi trân trọng gọi học sinh của mình bằng tiếng "em/các em" và an yên đến lớp, tận hưởng quãng thời gian vừa dạy dỗ vừa làm bạn đồng hành cùng bọn trẻ "nhất quỷ nhì ma" đong đầy ký ức đẹp.
Rồi ngày tháng dần trôi, sau hơn 15 năm cầm phấn, giờ đây khi bước vào cửa lớp bắt gặp ánh mắt trong sáng của mấy cô cậu học trò lớp 6, tôi âu yếm gọi bọn nhỏ bằng chữ "con" và hành trình vun bồi kỷ niệm tuổi học trò cho trò vẫn vẹn nguyên yêu thương, kiên nhẫn.
Vốn từ tiếng Việt cực kỳ phong phú, hà cớ gì chúng ta cứ bắt ép thầy cô và học sinh nhất nhất gọi - thưa bằng một từ ngữ thống nhất và đầy gượng ép! Hãy để thầy - trò tùy tình huống thực tế, căn cứ khoảng cách tuổi tác mà chọn lựa cách xưng hô phù hợp. Quan trọng là thầy trò tương kính và trân trọng lẫn nhau và cách xưng hô ấy không trái thuần phong mỹ tục lại càng không đánh mất tình thầy nghĩa trò là được.
Còn riêng tôi, cách xưng hô với chữ "con" gần gũi và gắn kết ấy sẽ vẫn đong đầy nơi bờ môi và ngan ngát trong tim chẳng hạn như: "Cô mời con đọc ngữ liệu", "Cảm ơn ý kiến cá nhân của con", "Cách diễn đạt của con khá thú vị, giá như thêm thắt chút cảm xúc nữa thì tuyệt"...
Cô giáo vùng cao "trổ tài" cắt tóc, bấm móng tay cho học sinh sau giãn cách Trở lại trường sau thời gian nghỉ học để giãn cách xã hội nhằm thực hiện công tác phòng, chống dịch Covid-19, tóc tai, móng tay chân của các em học "dài quá cỡ" nên cô giáo "ra tay" giúp các em. Đợt dịch Covid-19 ở huyện miền núi Nam Trà My, Quảng Nam bùng phát hồi cuối tháng 10 vừa qua làm...