Cô gái quán bia nhắn tin thách thức, vợ trẻ làm điều dại dột
Nhận được tin nhắn thách thức của kẻ thứ 3, em đã phi xe đến thẳng phòng trọ của cô ta để đán.h ghe.n.
Em và chồng mới cưới nhau được chín tháng rưỡi. Lúc cưới, em 21 tuổ.i, chồng em 23 tuổ.i.
Vì là con một, được chiều chuộng nên việc bếp núc, nhà cửa, em không biết làm.
Khi chúng em ở riêng, mẹ đẻ phải làm đồ ăn cho em. Em chỉ việc đến nhà mẹ lấy rồi về hâm nóng lại cho 2 vợ chồng ăn.
Một lần, mẹ chồng đến bất ngờ, thấy em tay xách nách mang cầm đồ bên ngoại cho. Bà mắng mắng em một trận tới bến.
Bà bảo em phải học cách nấu nướng, chăm sóc nhà cửa để làm chủ cuộc sống của mình, xây dựng tổ ấm của hai vợ chồng chứ không được phụ thuộc vào người khác.
Từ đó, một tuần 2,3 lần, mẹ chồng đến kiểm tra em. Thấy em làm chưa tốt, bà lại mắng té tát. Nhưng nếu chuyện có thế thì em không buồn. Vì mẹ làm điều đó cũng chỉ vì tốt cho chúng em.
Tuy nhiên, em lại phát hiện ra, mẹ chồng nó.i xấ.u em rất nhiều với hàng xóm, bạn bè. Và những điều mẹ nói hoàn toàn sai lệch vấn đề nên em dần dần có ác cảm.
Video đang HOT
Một lần, bà nói với hàng xóm rằng, em chỉ ăn bám chồng, anh lấy em chẳng khác nào lấy phải ‘của nợ’.
Em giận dữ vô cùng. Tối hôm đó, em đã gọi điện nói chuyện với bà. Ban đầu, em nói nhỏ nhẹ nhưng bà lại lớn tiếng mắng em hỗn hào, nghe người ngoài rồi về tra khảo mẹ chồng nên em cũng nóng. Em nói một tràng cho hết những uất ức trong lòng mình. Em còn nói cả chuyện, hiện em chưa đi làm, chưa kiếm được tiề.n nhưng mỗi tháng mẹ đẻ đều chuyển cho em 20 triệu để 2 vợ chồng chi tiêu…
Sau hôm đó, bà ghét em ra mặt. Em chào bà không trả lời. Đến nhà vợ chồng em, bà cũng chỉ nói chuyện với con trai chứ không nhìn mặt con dâu.
Cách đây 1 tháng, em phát hiện chồng ngoạ.i tìn.h với cô gái làm nghề tiếp thị bia. Em đã đến tận nơi gặp kẻ thứ ba và nói chuyện thẳng thắn với chồng nhưng không được.
Bạn em bảo, em phải nói chuyện với bố mẹ chồng để ông bà khuyên can con trai.
Em về nhà chồng để nói đầu đuôi sự việc. Bố chồng em không nói gì, nhưng mẹ chồng thì bảo: ‘Có cô vợ vừa đoảng vừa hỗn thì chồng đi cặp bồ cũng là chuyện thường, phải chấp nhận’.
Em cảm thấy cay đắng vô cùng. Lúc rời khỏi nhà bố mẹ chồng, nhận được tin nhắn thách thức của kẻ thứ 3, em đã phi xe đến thẳng phòng trọ của cô ta để đán.h ghe.n.
Trong lúc giằng co nhau, em bị ngã, lăn mấy vòng dưới đất. Mọi người phải đưa em đến bệnh viện thì phát hiện em sảy thai.
Em bàng hoàng lắm. Vì chu kỳ kin.h nguyệ.t không đều nên khi có thai em cũng không hề biết.
Mẹ chồng em nghe tin, bà vội vã đến bệnh viện nhưng thay vì động viên em, bà bảo em phải dọn quần áo để rời khỏi nhà chồng. Bà cũng điện cho bố mẹ đẻ của em để trả con.
Em buồn, đau nên khóc đến cạn kiệt nước mắt. Em để mất con trong bụng là lỗi của em. Em sai rồi nhưng mẹ chồng làm như vậy có hơi quá với em không?
Em có nên tiếp tục cuộc hôn nhân này không? Hay em dừng lại lúc này là hợp lý.
Mong mọi người cho em lời khuyên.
Có nên tiếp tục tha thứ lần thứ 3?
17 năm chung sống nhưng đã 2 lần vợ bỏ nhà đi một thời gian rồi lại quay về. Nay lại còn nhắn tin xưng chồng - vợ với người đàn ông khác....
Năm nay tôi 41 tuổ.i. 17 năm trước, tôi kết hôn với người con gái cùng làng kém tôi 2 tuổ.i. Vợ tôi là người không xinh đẹp nhưng ưa nhìn, ít nói, ngại va chạm. Ngay sau khi cưới, bố mẹ tôi đã cho 2 vợ chồng ở riêng trên khu đất các cụ để lại. Gần 1 năm sau, con trai chúng tôi ra đời trong niềm vui khôn tả của cả 2 bên nội ngoại.
Ảnh minh họa.
Sống với nhau chừng đó thời gian, ngẫm lại tôi thấy sau khi con trai ra đời là quãng thời gian hạnh phúc nhất của vợ chồng tôi. Khi đó, vợ tôi ở nhà chăm sóc con cái, sức khỏe lại yếu nên chẳng làm được gì, tôi thì ai thuê gì làm nấy nên kinh tế rất khó khăn. Thấy anh em trong làng đi làm xa, có tiề.n gửi về cho vợ con, kinh tế khá giả, tôi đã bàn với vợ cho tôi lên thành phố làm việc.
Ban đầu cô ấy không đồng ý vì sợ ở nhà chỉ có 2 mẹ con sẽ buồn và còn sợ tôi lên thành phố, thiếu hơi ấm của vợ sẽ nảy sinh chuyện tình cảm "ngoài luồng". Tôi ra sức thuyết phục, cuối cùng cô ấy cũng đã đồng ý. Cứ dăm bữa, nửa tháng, tôi lại về thăm vợ, mỗi lần về, căn nhà nhỏ luôn rộn rã tiếng cười. Đây cũng là động lực để tôi cố gắng.
Khi con được hơn 10 tuổ.i, cô ấy nói với tôi để cô ấy đi làm phụ hồ ở gần nhà vừa có thể đỡ đần chồng về kinh tế lại vẫn chăm được con, tôi cũng đã đồng ý, thế nhưng sự việc lại bắt nguồn từđây. Đi làm được vài tháng, cô ấy đã thay tính, đổi nết. Mỗi lần tôi về thăm nhà, cô ấy không vồn vã như trước mà luôn lảng tránh chồng, tôi cũng đã nghe người nọ, người kia nói rằng cô ấy có qua lại với một người đàn ông khác. Khi chồng gặng hỏi, cô ấy còn chối cãi: Mọi người chỉ đơm đặt, làm gì có chuyện đó.
Tôi cũng không làm lớn chuyện vì chưa bắt được tận tay nhưng cũng khuyên nhủ vợ, nếu có thì hãy bỏ tính trăn.g ho.a, toàn tâm, toàn ý chăm lo cho gia đình. Vài tháng sau, có người lại nói đến tai tôi, vợ tôi ở nhà có người đàn ông khác, tôi tức tốc về ngay để xem thực hư ra sao. Khi thấy tôi về, cô ấy lại còn bù lu bù loa lên rằng tôi không tin vợ lại đi nghe lời những kẻ chẳng ra gì, rằng cô ấy vất vả cũng chỉ vì chồng, vì con còn tôi ở xa không lo làm ăn lại còn về bắt bẻ, lăn.g m.ạ vợ.
Không kiềm chế được cơn bực tức dồn nén bấy lâu, tôi đã tát cô ấy vài cái, vậy là cô ấy khóc lóc ầm ĩ, gọi họ hàng đôi bên đến nói rằng từ ngày tôi đi làm sinh ra thói vũ phu, sau đó cô ấy bỏ nhà đi đâu không rõ, bỏ mặc tôi và con, hơn 1 tuần sau cô ấy mới trởvề nhưng vẫn lạnh nhạt với tôi. Trước tình cảnh này, một mặt, tôi phải nhún nhường xin lỗi, giải hòa, một mặt tôi phải chuyển công việc về gần nhà để cứu vãn tình cảm vợ chồng, cũng là vì thương con, khi thấy bố mẹ "cơm không lành, canh không ngọt", cháu cũng rất buồn. Với những nỗ lực của mình, cô ấy đã chấp thuận và vui vẻ trở lại.
Vợ chồng chăm chỉ làm ăn nên cũng có của ăn, của để, 5 năm sau, chúng tôi bàn bạc với nhau sửa sang lại nhà cửa và khu vệ sinh cho khang trang, sạch sẽ. Sẵn có nghề nên vợ chồng tôi đã quyết định không thuê thợ mà tự làm, vừa theo ý mình lại vừa tiết kiệm được tiề.n. Mới bắt tay vào làm được vài ngày, chúng tôi lại xảy ra mâu thuẫn. Sẵn mệt mỏi, bực dọc trong người, tôi lại đán.h cô ấy. Một lần nữa, cô ấy lại bỏ nhà đi, mặc cho mọi việc đang ngổn ngang. Lúc này, tôi phải nhờ anh em, họ hàng giúp đỡ nên mọi việc rồi cũng ổn. Nhà cửa vừa gọn gàng, sạch sẽ được vài hôm thì bỗng dưng cô ấy quay trở về. Ban đầu tôi không chấp nhận nhưng cô ấy khóc lóc va.n xi.n, thêm vào đó anh em khuyên nhủ nên tôi đành chấp nhận với điều kiện, đây là lần cuối cùng. Nếu bỏ đi lần nữa sẽ không có ngày trở về. Cô ấy đã đồng ý.
Vì có bao nhiêu tiề.n, tôi đều dồn hết vào việc sửa sang nhà cửa nên kinh tế lại khó khăn, một lần nữa tôi lại lên thành phố làm ăn, dự định khi nào tích lũy được chút vốn thì lại chuyển về quê. Nhưng mấy năm nay việc làm ít, thu nhập giảm nên tới nay tôi vẫn chưa thể trở về quê như suy tính ban đầu.
Cách đây vài tháng, vợ tôi bị ta.i nạ.n. Vì không có tiề.n nên tôi đã phải vay anh em đồng nghiệp 15 triệu về quê đưa vợ đi viện. Trong thời gian nằm viện, tôi lại phát hiện cô ấy nhắn tin thân mật với một người đàn ông khác và còn xưng là vợ, là chồng. Tôi đã hỏi chuyện này là sao, cô ấy nói rằng đó chỉ là trong lúc buồn thì nhắn tin đùa cho vui thôi chứ không có chuyện gì cả. Thế nhưng xâu chuỗi các tin nhắn và nội dung tin, tôi không tin đó là chuyện đùa. Cô ấy còn bảo, nếu tôi không thích thì lần sau sẽ không làm như vậy nữa. Nhưng tôi nghĩ sẽ không tha lỗi cho cô ấy như những lần trước, tôi sẽ gửi đơn ra Tòa trong thời gian sớm nhất.
Thực sự lúc này tôi đang rất hoang mang và bế tắc. Liệu rằng quyết định của tôi có sai lầm hay không? vì nếu chúng tôi chia tay, con tôi sẽ bơ vơ, không có một gia đình trọn vẹn, còn nếu tôi tha thứ thì sợ rằng cô ấy lại vẫn "chứng nào tật nấy"./.
Vợ tin mạng đến lệch lạc Em thấy cô ấy bắt đầu "lệch lạc", mà em lại chẳng biết nói sao cho yên ổn để đừng tranh cãi gay gắt. Tính cô ấy bướng nhưng do giỏi lo gia đình nên ai cũng phải... chịu thua cô ấy. Kính gửi chị Hạnh Dung, Qua đợt "ở nhà" em thấy cô ấy tiến bộ hẳn, ít nhất là chăm đọc...