Cô gái dành 7 năm thanh xuân bên người bạn trai tàn tật và cái kết quá bất ngờ…
Ai nói rằng tình yêu vững bền là cần xứng đôi vừa lứa? Câu chuyện có thật này sẽ khiến bạn biết tình yêu thực sự là một phép nhiệm màu.
ảnh minh họa
Tai nạn xảy đến quá đường đột khiến cuộc đời Chris như bị nhấn chìm trong bóng tối. Những ngày đầu tiên Chris thậm chí còn không thể đưa tay lên gãi mặt. Các bác sĩ kết luận rằng anh bị gãy đốt xương sống C3 – C4, và cơ hội có thể chuyển động các bộ phận từ cổ trở xuống chỉ có 3%.
Tình yêu thực sự tạo nên phép màu…
Ba năm sau tai nạn, Chris gặp Emily trên một ứng dụng hẹn hò. Khi đó, cô ấy đang là sinh viên tại Đại học bang Iowa. Chris đã từng rất lo lắng không biết liệu mình có thể tìm được tình yêu thực sự hay không, cho đến khi anh gặp được Emily. Sự ấm áp, chân thành và dịu dàng của cô đã khiến anh tự tin và có đủ dũng khí đón nhận tình yêu.
Về phần Emily, cô cũng có cảm giác tương tự khi lần đầu tiên trò chuyện với Chris. Cô với CNN: “Tôi cảm thấy rằng, chỉ cần có Chris bên cạnh, dù phải trải qua chuyện gì chăng nữa, tôi vẫn luôn cảm thấy bình yên. Tôi đã không dám tưởng tượng mình sẽ có một tình yêu tuyệt vời đến thế, cho đến khi Chúa trao nó cho tôi. Chúng tôi vô cùng biết ơn Ngài đã tạo nên định mệnh kỳ diệu này”.
Trong suốt hành trình 7 năm học lại cách bước đi, Chris Norton luôn có bạn gái Emily bên cạnh. Cô luôn kiên nhẫn giúp đỡ, động viên bạn trai bắt đầu lại từ những bước đi chập chững, trao cho anh niềm tin rằng, một ngày nào đó anh có thể bước đi bằng chính đôi chân của mình.
Sau nhiều tháng chuẩn bị, ngày trọng đại của đôi trẻ đã được tổ chức tại Câu lạc bộ Golf Abacoa. Vào cuối buổi lễ, Emily quàng tay quanh người Chris, giúp anh đứng lên khỏi xe lăn. Trước sự ngạc nhiên từ gia đình và bạn bè, cả hai cùng nhau bước trên lối đi giữa đám cưới dài khoảng 6 m.
“Tôi đã gặp rất nhiều khó khăn, bác sĩ cũng đã từng nói tôi chỉ có 3% cơ hội có thể di chuyển. Tuy nhiên, tôi muốn chứng minh rằng mọi thứ đều có thể làm được nếu ta không từ bỏ. Trong suốt thời gian qua, Emily chính là nguồn động viên, sức mạnh mỗi khi tôi muốn gục ngã”, Chris .
Video đang HOT
Và chẳng đâu xa, tình yêu của ba mẹ tôi cũng là một câu chuyện cổ tích.
Tôi vẫn nghe mẹ kể rằng mẹ và cha quen nhau từ lúc 9 tuổi, khi hai người còn là hai đứa bé học cùng lớp. Trên chiếc ghế đá đặt trước hiên nhà ngày ấy, mẹ vẫn thường giúp cha sửa những bài tập ngữ pháp. Còn cha giúp mẹ học Toán – môn sở trường của cha.
Và rồi, tình bạn tuổi thơ đã dần trở thành tình yêu lúc nào không hay. Năm 17 tuổi, cha ngỏ lời yêu mẹ, và tình yêu dịu ngọt thuở ban đầu ấy vẫn còn ngân vang mãi cho đến tận bây giờ, sau mấy chục năm chung sống…
Từ khi mắc bệnh ung thư, mẹ càng cảm nhận sâu sắc tình yêu của cha. Cha chính là người đàn ông tuyệt vời nhất mà mẹ đã may mắn gặp được trong đời. Cuộc sống của mẹ chắc chắn là không thể thiếu bóng dáng của cha được. Mẹ nói rằng, tình yêu đích thực có thể giúp con người vượt qua mọi khổ đau, có nhiều nghị lực để sống mạnh mẽ hơn!
Bệnh tật có thể khiến người ta gục ngã nhưng với trường hợp của cha mẹ tôi thì lại khác! Là một bác sĩ, cha tôi càng đau lòng trước căn bệnh của mẹ; nhưng chính tình yêu mãnh liệt dành cho mẹ đã giúp cha chiến đấu không mệt mỏi để giờ đây, sau hơn 10 năm, mẹ tôi vẫn còn mạnh khỏe, và cha tôi vừa bảo vệ thành công luận án tiến sĩ y khoa về bệnh ung thư. Ước vọng lớn nhất của ông là có thể chữa khỏi hoàn toàn bệnh tình của mẹ, bởi chưa bao giờ cha tôi chịu được cái ý nghĩ cuộc sống của ông không có mẹ bên cạnh.
Nhìn vào cuộc đời của cha mẹ, tôi có thể cảm nhận được một chân lý giản dị rằng: Tình yêu chân chính sẽ giúp mỗi người sống mạnh mẽ hơn, có ý nghĩa hơn và hạnh phúc nhiều hơn!
Theo Phunutoday
Dành cả thanh xuân yêu chết đi sống lại, cô gái bẽ bàng nhận kết cục đắng chát
Tôi như người từ trên mây rớt cái bịch xuống mặt đất. Mọi thứ xung quanh tôi như đảo điên. Những lời lẽ cay đắng tôi chưa bao giờ tưởng tượng được lại thốt ra từ miệng chính người đàn ông mà tôi dành trọn cả cuộc đời để hy sinh.
Tôi và anh yêu nhau từ hồi còn ở cùng xóm trọ sinh viên. Tình yêu lúc đó tuy thanh bần nhưng thật đẹp. Tôi ngất ngây trong hạnh phúc với người con trai hiền lành, thật thà, yêu thương tôi chân thành. Chúng tôi đã trải qua bao kỷ niệm vui buồn của cuộc sống, chia sẻ cho nhau những gói mì tôm, những đồng tiền lẻ cuối cùng khi một trong hai gặp khó khăn.
Tình yêu sinh viên của chúng tôi cứ diễn ra êm đềm như vậy cho đến khi bố mẹ anh ở quê biết chuyện và ra mặt cấm cản chúng tôi. Lý do họ đưa ra là hai bên không môn đăng hộ đối. Gia đình anh ở quê có tiếng bề thế và giàu có. Bố anh làm ở tòa án huyện, còn mẹ làm ngân hàng. Trong khi tôi xuất thân nghèo khó, bố mẹ làm nông dân một nắng hai sương. Nếu chúng tôi ngoan cố, cứ tiếp tục mối quan hệ, hõ sẽ từ mặt anh, không bao giờ chấp nhận cho chúng tôi cưới xin đoàn tụ.
Chúng tôi đã chia tay nhưng anh không chịu được lại cầu xin tôi nối lại tình xưa (Ảnh minh họa)
Anh và tôi ôm nhau khóc như mưa trước sự cấm cản khắc nghiệt từ phía bố mẹ anh. Không muốn làm anh liên lụy, tôi đồng ý chia tay. Nhưng chỉ một tháng sau, anh nhớ tôi quay quắt không chịu được, đã tìm gặp tôi và cầu xin nối lại tình cảm. Chúng tôi lại về bên nhau. Khi biết chuyện, bố mẹ anh nói họ sẽ không để cho tôi yên nếu còn tiếp tục quyến luyến với con trai họ. Họ sẽ thuê xã hội đen dằn mặt, gây tàn phế cho tôi suốt đời để tôi nhớ tới "đòn đau" này mà buông tha con trai họ.
Nghe chuyện, anh đã khóc trước mặt đấng sinh thành, nói chỉ cần bố mẹ không đụng đến tôi, thì anh và tôi sẽ quyết tâm rời xa nhau. Khi chúng tôi chia tay được hai tháng thì tôi phát hiện mình có bầu. Tôi gọi cho anh bàn cách giải quyết. Anh mừng rỡ khi biết mình sắp được làm bố.
Thời điểm đó chúng tôi mới ra trường và ổn định công việc được nửa năm. Tôi bàn với anh đợi bé ra đời rồi mang con về để ông bà nội nhận mặt. Cứ đặt các cụ vào thế đã rồi, thì con người ta dù có sắt đá cỡ nào, nhìn thấy máu mủ của mình cũng sẽ mủi lòng mà tha thứ cho con cháu.
Tuy nhiên, chỉ mới biết phong thanh chúng tôi vẫn còn dền dứ qua lại, bố mẹ anh đã thẳng tay "cắt đứt" liên lạc với anh và không hỗ trợ về mặt kinh tế mỗi khi anh có nhu cầu lớn về tiền bạc để mua xe, mua máy tính hỗ trợ cho công việc hiện tại. Thấy bố mẹ "nói là làm", anh hoảng sợ không dám hé lộ thông tin tôi đang có bầu với bố mẹ anh nữa.
Rồi tôi sinh em bé trong tâm trạng phập phồng, nửa mừng nửa lo. Mừng vì mẹ tròn con vuông, tôi và anh đã chính thức là một gia đình nhỏ thực sự. Lo vì một ngày nào đó, biết cái tin động trời này, bố mẹ anh sẽ đối xử với chúng tôi như thế nào. Trong suốt thời gian đó, ngoài giờ đi làm chính, anh không ngại bươn chải đủ thứ nghề phụ để kiếm thêm thu nhập trang trải cho mẹ con tôi.
Chúng tôi thời điểm đó tuy vất vả về kinh tế nhưng cuộc sống vô cùng hạnh phúc. Với sự bề thế và những mối quan hệ xã hội ở quê, bố mẹ anh xin cho anh một chân làm ở tòa án huyện và bắt anh quay trở về. Họ chỉ có anh là con trai duy nhất, muốn anh được ở gần khi về già. Anh ổn định công việc ở quê là ước nguyện cuối cùng của bậc sinh thành. Đứng trước quyền lực quá to lớn của bố mẹ, anh không thể nói "không" mà bàn với tôi tạm thời chấp nhận hai người chia xa một thời gian.
Tôi không tin vào tai mình trước lời nói phũ phàng của anh (Ảnh minh họa)
Anh về quê ổn đinh công việc, trong thời gian đó tranh thủ tỉ tê gần gũi với bố mẹ rồi thuyết phục ông bà nhận con dâu và cháu. Ngày anh điều chuyển công tác, tôi ôm anh khóc như mưa. Dự cảm những điều chẳng lành khi "xa mặt cách lòng", để anh vuột khỏi tầm tay với những rủi ro trong cuộc sống có thể đến bất cứ lúc nào. Tuy nhiên, anh trấn an hai mẹ con, nói tôi hãy cứ tin anh. Anh đã là người bố, tình ruột thịt thiêng liêng sẽ níu giữ anh lại trước mọi cám dỗ của cuộc sống.
Anh về quê ổn định công việc được nửa năm. Trong thời gian đó, anh vẫn lấy cớ hoàn thành văn bằng hai trên Hà Nội để cuối tuần lên với mẹ con tôi. Bố mẹ anh không mảy may nghi ngờ gì. Chỉ có điều con chúng tôi đã được gần một tuổi mà vẫn chưa có giấy khai sinh. Vì lý do sổ hộ khẩu bố mẹ anh giữ nên anh chưa thể lo việc này cho con được. Là một người mẹ, nếu việc quan trọng này chưa hoàn tất, nhiều khi tôi cảm thấy bất an vô cùng. Cũng chính vì lý do này mà chúng tôi bắt đầu nảy sinh mâu thuẫn và cãi vã.
Anh nói vây quanh đã có nhiều áp lực từ phía công việc, gia đình rồi, xin tôi đừng làm cuộc sống của anh thêm nặng nề nữa. Trong một lần tranh cãi xoay quanh việc giải quyết giấy khai sinh cho con, anh đã cắt đứt liên lạc, chặn zalo, facebook của tôi. Tôi như phát điên lên, nhờ người quen, bạn bè chung của hai người lần ra manh mối số điện thoại mới của anh. Tôi biết được thói quen đặt mật khẩu facebook của anh, dựa vào thông tin số điện thoại mới này và đã vào được trang cá nhân của người đàn ông tôi dành cả tuổi thành xuân để tin tưởng.
Tim tôi như vỡ ra khi trang cá nhân anh cập nhật hình ảnh bạn gái mới ở quê. Họ hẹn hò đã được vài tháng. Cô gái đó rất xinh đẹp, hai gia đình có vẻ môn đăng hộ đối. Có bức hình nội dung phản ánh cô gái đã qua nhà anh làm cơm chung và ăn uống vui vẻ cùng bố mẹ anh.
Một mình ở Hà Nội cùng niềm tin và mong chờ anh ổn định công việc ở quê rồi đón hai mẹ con tôi về đoàn tụ, giờ đây đón nhận tin "sét đánh ngang tai" đó, tôi như chết đi sống lại. Tôi chỉ biết ôm con khóc và tìm cách liên lạc với anh trong vô vọng. Rồi cuối cùng anh cũng nghe máy. Tôi nói đã biết hết sự thật lâu nay anh giấu tôi, rằng hết yêu cũng được, nhưng xin anh hãy gặp mẹ con tôi lần cuối để chia tay cho tử tế.
Anh nói nếu muốn rõ ràng thì cứ gặp bố mẹ anh mà làm cho phải nhẽ, xin tôi hãy buông tha cho anh, anh đã chán tôi đến tận cổ rồi, xin mẹ con tôi hãy ra khỏi cuộc đời anh, để anh rảnh tay với cuộc sống mới, đừng cố làm cho anh không lấy được vợ.
Tôi như người từ trên mây rớt cái bịch xuống mặt đất. Mọi thứ xung quanh tôi như đảo điên. Những lời lẽ cay đắng tôi chưa bao giờ tưởng tượng được lại thốt ra từ miệng chính người đàn ông mà tôi dành trọn cả cuộc đời để hy sinh. Là do chúng tôi đã hết duyên nợ, hay do tôi ngu muội yêu hết lòng hết sức để rồi kết cục nhận sự thật bẽ bàng này? Giờ tôi biết phải làm sao với cuộc đời quá dài rộng phía trước cùng đứa con nhỏ mà không có anh bên cạnh?
Theo Dân Việt
Không phải hoàng tử nhưng cầu hôn cô gái của mình, đàn ông nên quỳ gối! Cái quỳ gối cầu hôn người mình yêu, người mình muốn gắn bó cả đời đối với đàn ông không phải là một điều gì đáng xấu hổ. Đó chỉ là một hành động cho thấy anh trân trọng cô gái trước mắt, sẵn sàng dùng cuộc đời về sau để bên cạnh, chở che cho cô gái ấy. Cả cuộc đời một...