Cô ấy xấu nhưng là vợ của tôi
Tôi chẳng thích những người đàn bà đẹp và luôn tự cho mình là đẹp. Tôi cũng chẳng thích những người đàn bà suốt ngày chỉ biết ăn diện cho bản thân mình thật lộng lẫy.
Thế nên, dù ngoại hình khá là điển trai, tôi vẫn chọn một cô gái có hình thức bình thường, không xinh đẹp, không lượt là, không ăn diện, chỉ là có chút duyên duyên thôi.
Tôi thích những cô nàng nhẹ nhàng, giản dị và rất biết khiêm tốn. Vợ tôi là một người phụ nữ như vậy.
Ngày mới quen nhau, vợ nhìn quê quê. Bởi em xuất thân là gia đình nông nghiệp. Vợ kể, ngày trước vợ cái gì cũng biết làm, từ mấy việc mò cua bắt ốc, gặt lúa, cấy lúa, cắt cỏ, chăn trâu. Tôi càng thấy thích cái sự hồn nhiên của vợ. Mấy ai quen bạn trai mà lại dám kể ra những kỉ niệm tuổi thơ về hoàn cảnh khó khăn của mình như vậy.
Tôi càng ngưỡng mộ em hơn, về cả sự thành thực và sự hồn nhiên của người con gái. Tôi đã yêu em từ những ngày đó. Chẳng hiểu sao tình yêu cứ đến thật đẹp, thật nhẹ, và cũng thật là bền chặt.
Em của tôi là một cô gái khá bình thường nên khi tôi dẫn em đi chơi cùng bạn bè, ai cũng ngạc nhiên. Họ còn tưởng người yêu tôi phải là một cô gái chân dài, nhăn sắc &’ngút trời’, một người ăn mặc sành điệu, có gu, nhìn sang trọng. Nhưng không, em quá giản dị, bình thường , đến mức mà ai cũng phải nhìn em một hồi lâu.
Tôi càng ngưỡng mộ em hơn, về cả sự thành thực và sự hồn nhiên của người con gái. Tôi đã yêu em từ những ngày đó. (ảnh minh họa)
Được cái, tôi thích em ở chỗ, em tự tin. Em không rụt rè hay cảm thấy bản thân mình thua kém ai hết. Có lẽ là vì em coi đó là chuyện bình thường. Mình nghèo, mình không có tiền như người ta thì mình sống đúng với mình, đâu có gì mà ngại ngùng, so sánh mình với người đàn ông, đàn bà khác.
Họ cứ nghĩ, chắc cái gã hòa hoa như tôi chỉ yêu chơi, chỉ đùa giỡn với một cô gái nghèo và có chút quê mùa như vậy. Ai cũng nhìn tôi bằng con mắt này kia, rồi họ tặc lưỡi, &’thôi thì cứ để cho nó chơi chán đi, khi nào nó cưới thì hẵng hay’.
Video đang HOT
Ngày gửi thiệp hồng mời cưới, họ ngạc nhiên vô cùng vì người đi cùng với tôi chính là cô gái ngày nào. Họ cũng ngạc nhiên không kém vì cô gái ấy chẳng mấy thay đổi, vẫn hiền lành, vẫn quê cáp, vẫn giản dị. tưởng chừng yêu một gã công tử đẹp trai như tôi bao nhiêu năm, cô ấy bây giờ phải khác, phải ăn mặc sành điệu, phải dân chơi. Nhưng không, cô ấy vẫn như trước. Nhìn điềm đạm và nhẹ nhàng.
Các người yêu giới thiệu với mọi người về mình, cách nói chuyện với người lớn khiến ai cũng phải khen ngợi. Tôi tin là người con gái như em sẽ biết trân trọng tình yêu, vun vén gia đình.
Không phải những cô gái xinh đẹp thì không phải là người phụ nữ tốt, biết yêu thương chồng con. Chỉ là, nhìn nhiều &’tấm gương’ mấy cô gái đẹp, chỉ biết đua đòi, muốn chồng mua hết thứ này đến thứ khác. Rồi lại cái chuyện mấy nàng xinh đẹp chỉ biết chăm chút ngoại hình, lười biếng là tôi thấy nản. Chẳng vậy mà như vợ của anh bạn tôi, xinh lắm, thuộc hàng hoa khôi của thiên hạ. Ai cũng khen ngợi vì cô ấy xinh đẹp, cũng khen anh chồng khéo chọn vợ. Ngày cưới thì lộng lẫy thật, cô ấy cũng thật là tỏa sáng, nhưng mà, sau khi cưới nhau về, anh bạn hết lời ca thán với tôi. Nói rằng, vợ anh ấy quá đẹp nên bây giờ, những bộ đồ bình thường không còn hợp với cô ấy nữa. Chỉ cần là cũ tí là vứt đi, hoặc cho người khác.
Anh bạn chán đến mức ngày nào cũng than vãn với tôi, nói chán bà vợ đẹp. (ảnh minh họa)
Nhưng có phải là gia đình giàu có gì đâu. Anh đi làm, kiếm tiền ở mức bình thường. Còn cô ấy chỉ kiếm được vài triệu nhưng đầu tư vào tiền mua quần áo hết, gia đình cũng không lo, lại còn bảo trách nhiệm lo cho gia đình là của chồng.
Nếu mà ăn mặc xấu thì sợ mất hình tượng, mất hình ảnh trong mắt người khác. Nên là cứ thấy đẹp là đẹp thôi. Bây giờ mặc xấu không tự tin bước ra ngoài. Đã thế, lúc nào cũng chỉ biết chăm chút hình ảnh của mình thì đi ra ngoài thử hỏi làm gì có thể chăm lo được cho gia đình, chồng con? Có con mọn mà sáng ra mất cả tiếng để trang điểm, son phấn, quần áo.
Anh bạn chán đến mức ngày nào cũng than vãn với tôi, nói chán bà vợ đẹp.
Nói như vậy không có nghĩa là, mấy cô gái xinh đẹp thì này kia, chỉ là, chuyện một người đàn ông đẹp lấy một cô vợ có ngoại hình bình thường, thậm chí là xấu là chuyện chẳng có gì. Vợ xấu là vợ của tôi, có ai làm chồng được vợ tôi đâu mà chê bai này nọ. Chúng tôi yêu nhau, cưới nhau, người nào cười chê, đoán già đoán non mặc kệ. Tôi yêu vợ tôi, thế thôi, vợ đẹp chắc gì đã bằng vợ tôi…
Theo Afamily
Chồng chết, bỗng hai con rơi đến đòi chia tài sản
Người đàn bà đó đã chuẩn bị rất kỹ trước khi đến nhà tôi. Bà ta bình thản chìa ra giấy xét nghiệm ADN và yêu cầu tôi phải chia tài sản cho 2 đứa con bà ta. Tôi chưa hết đau khổ vì cái chết thảm thương của chồng, lại phải đối mặt với thực tế phũ phàng này.
Tôi choáng váng và đau khổ vô cùng vì sự ra đi đột ngột của chồng. Anh bị mất trong một vụ tai nạn giao thông. Sự ra đi của anh khiến tôi không thể nào gượng dậy nổi.
Tôi từng nghĩ chồng là người đàn ông tuyệt vời nhất. Anh hơn tôi 12 tuổi. Ai cũng cho rằng lấy chồng nhiều hơn tuổi nên tôi được chồng yêu thương và cực kỳ chiều chuộng. Tuy nhiên, tôi biết rằng, chồng tôi là người rất tốt tính. Anh chăm chỉ, có chí và thực sự rất tôn trọng vợ. Tôi dù ít tuổi hơn chồng, nhưng trong mọi quyết định làm ăn, hoặc có chuyện gì thì chồng tôi đều hỏi ý kiến của tôi.
Chồng tôi tốt nghiệp nghành xây dựng và đi làm từ đôi bàn tay trắng. Cũng nhờ thông minh, giỏi giang mà con đường sự nghiệp của chồng tôi lên như diều gặp gió. Sau 15 năm ra trường chồng tôi đã lên tới chức phó giám đốc một công ty xây dựng lớn. Chúng tôi có nhà riêng, xe hơi và hai đứa con một gái kháu khỉnh.
Tôi cũng tính tiếp tục đẻ thêm cố kiếm lấy 1 đứa con trai, nhưng chồng tôi bảo tuổi chồng tôi năm nay cũng đã gần 50 rồi, nếu đẻ thì sẽ ảnh hưởng tới con, vả lại sức khỏe tôi cũng không được tốt lắm. Với chồng tôi thì con gái hay con trai cũng không có vấn đề gì. Nuôi dạy 2 con ngoan ngoãn, thông minh học giỏi là chồng tôi đã cảm ơn 3 mẹ con lắm rồi. Nghe chồng nói vậy tôi cũng rất yên tâm và cảm phục chồng hơn. Tôi thấy số tôi cực may mắn mới kiếm được người chồng yêu thương vợ con và hiểu biết thông cảm với vợ như vậy.
Công việc đòi hỏi chồng đi công tác nhiều, nhưng đến cuối tuần lúc nào chồng tôi cũng dành thời gian cho vợ con. Chưa bao giờ chồng tôi quên sinh nhật vợ, hay quên ngày kỷ niệm của chúng tôi. Ai cũng cho rằng tôi quá sướng nên lấy được chồng vừa làm ăn giỏi lại vừa yêu vợ con.
Chồng tôi bao năm qua chưa có điều tiếng gì về chuyện trai gái. Không những thế chồng tôi còn luôn được mọi người ngưỡng mộ và lấy đó làm gương. Gia đình tôi nhìn vào ai cũng bảo êm ấm, hạnh phúc. Bản thân tôi và các con lúc nào cũng tự hào về chồng mình.
Mọi người cứ bảo rằng đàn ông có kinh tế lại làm ăn xa dễ cặp bồ lắm đấy! Thế nhưng tôi cực kỳ tin tưởng vào chồng mình. Bởi một người sống nghiêm túc và tình cảm với vợ con như thế thì làm sao có thể chia sẻ tình cảm cho người đàn bà nào khác được.
Thế nhưng sự thật nhiều khi cay đắng mà không ai có thể ngờ được. Tôi vật vã khi hay tin chồng chết, tưởng như mình có thể chết đi được. Thế nhưng vào ngày đưa tang chồng, tôi lại bị sốc đến chết thêm một lần nữa.
Đến giờ nhắm mắt tôi cũng không thể nào quên được cảnh người phụ nữ ấy kéo theo 2 đứa con trai đến lễ tang chồng tôi. Bà ấy bắt 2 đứa con quỳ xuống và kêu khóc gọi bố. Hai đứa bé phủ phục bên quan tài chồng tôi mà vái lạy.
Tôi bàng hoàng, suy sụp. Cả nhà tôi sửng sốt khi chứng kiến cảnh đó. Người đàn bà đó đã chuẩn bị rất kỹ trước khi đến nhà tôi. Bà ta bình thản chìa ra giấy xét nghiệm ADN và yêu cầu tôi phải chia tài sản cho 2 đứa con bà ta. Tôi chưa hết đau khổ vì cái chết thảm thương của chồng, lại phải đối mặt với thực tế phũ phàng này.
Tôi không đủ sức để tìm hiểu tới cùng sự thật này nữa. Cả tháng sau tôi vẫn còn nằm trên giường vì quá sốc. Quả thật giờ chồng mất đi rồi, có muốn kêu khóc hay ghen tuông thì cũng chẳng để làm gì nữa. Có muốn níu kéo chồng trở về với mẹ con tôi cũng không thể nữa. Nhưng sao chồng tôi lại có thể để lại cho mẹ con tôi một hình ảnh người chồng, người bố đầy cay đắng như thế này.
Thà rằng chuyện xảy ra kín đáo trong nhà, tôi dù đau khổ vì chồng ngoại tìnhthì cũng cố gắng để không ảnh hưởng tới uy tín và danh dự của anh. Bởi xấu chàng thì hổ ai. Nhưng giờ đây, người đàn bà đó đã phơi bày ra trước thiên hạ những điều đồi bại của chồng tôi.
Đã thế bà ấy đưa con về dự tang bố đâu phải chỉ để thắp hương đưa tiễn chồng tôi đâu, mà muốn trước mặt chỗ đông người có họ hàng nhà tôi ở đó, bắt tôi phải nhận con riêng của chồng, bắt tôi phải chia tài sản.
Tôi không biết nên xử lý chuyện này như thế nào bây giờ. Bà ta tuần nào cũng dắt con về nói là cúng làm lễ tuần cho bố, nhưng thực chất là đang thúc giục tôi làm thủ tục để phân chia tài sản. Từ trước tới nay, lương tôi cũng chỉ gọi là đi làm cho vui, để ăn quà bánh. Toàn bộ chi tiêu trong nhà đều chồng tôi gánh chịu. Bây giờ xảy ra chuyện nay, mẹ con tôi không biết phải bấu víu vào đâu, đã thế lại còn phải phân chia tài sản nữa.
Chồng ơi là chồng! Sao lại đẩy mẹ con tôi đến nông nỗi này cơ chứ!
Theo Phunutoday
Bị chồng hành hạ chỉ vì mất trinh Đau đớn hơn anh công khai đưa người đàn bà đó vào phòng ngủ của vợ chồng tôi khi tôi đi công tác. Tôi bắt gặp quần lót lạ vứt ở góc giường khi đi công tác một tuần về. Anh thản nhiên bảo tôi giặt để anh mang trả cho người ta. Ngay từ đêm tân hôn, chồng tôi đã gầm lên:...