CIA tháo chạy, bỏ rơi 70 phiên dịch ở Việt Nam
Trong “ Chiến dịch Gió Lốc”, CIA đã vội vã tháo chạy khỏi Sài Gòn, bỏ rơi ở Việt Nam nhiều nhân viên, lái xe và đặc biệt là 70 phiên dịch.
Phạm Xuân Ẩn giúp Trần Kim Tuyến di tản
Trong bối cảnh hỗn loạn của đợt di tản cuối cùng, rất nhiều quan chức Việt Nam Cộng hòa đã bị bỏ rơi hoặc không thể tiếp cận được các địa điểm di tản bởi lượng người đổ về quá đông. Trong số đó có cựu chỉ huy trưởng lực lượng cảnh sát mật miền Nam Việt Nam Trần Kim Tuyến.
Trần Kim Tuyến là trùm mật vụ dưới thời Ngô Đình Diệm và cũng là cộng sự đắc lực của Cục tình báo trung ương Mỹ, bởi vậy việc ông ta bị rớt lại là điều hết sức nguy hiểm.
Chiều 29-4-1975, Tuyến gọi điện đến thượng cấp ở Đại sứ quán Mỹ thì nhận được câu trả lời là các nhân viên CIA đều đã chạy hết rồi. Ông ta tìm cách nhờ vả một số đầu mối khác cũng không được, rất may là trong lúc tuyệt vọng Tuyến đã được nhà báo Tạp chí “Times” của Mỹ là Phạm Xuân Ẩn cứu giúp.
Ông trùm mật vụ này có nằm mơ cũng không ngờ rằng, một ký giả nổi tiếng của Mỹ như Phạm Xuân Ẩn – người cũng đã từng được CIA tiếp cận và lôi kéo, chính là một điệp viên của Quân giải phóng nhân dân Việt Nam mang quân hàm Thượng tá.
Trong mười mấy năm, Ẩn đã lợi dụng thân phận hết sức đặc biệt của mình là một nhà báo Mỹ, bạn bè của rất nhiều chính khách, quan chức CIA để thu thập một khối lượng tin tức tình báo khổng lồ về Mỹ và quân lực Việt Nam Cộng hòa, gửi về cho Bộ tổng tham mưu Quân đội nhân dân Việt Nam.
Tuy nhiên, Phạm Xuân Ẩn là một người Cộng sản đặc biệt. Ông có một niềm tin sắt đá là tất cả những kẻ ngoại quốc xâm lược đều phải rời khỏi Việt Nam, đầu tiên là Nhật Bản, tiếp đến là Pháp và cuối cùng là Hoa Kỳ. Tuy nhiên, ông cũng là người yêu thích lịch sử và văn hóa nước Mỹ.
Khi Ẩn chở Tuyến trên chiếc Renault của mình tới Đại sứ quán Mỹ, ông phát hiện ra rằng cơ bản là xe không thể đi được tới cổng bởi hàng vạn người đang chen chúc ở khu vực đó. Họ dừng lại ở bên ngoài, gọi điện vào nhưng lúc này đường dây điện thoại trong tòa đại sứ đã bị cắt.
Phạm Xuân Ẩn gọi điện cho tất cả những người quen biết có thể giúp đỡ được. Cuối cùng, ông đã liên lạc được với một ký giả Mỹ, người này giục 2 ông nhanh chóng đến ngay tòa nhà số 22 Gia Long – một trạm tình báo bí mật của CIA. Ở đó có 1 chiếc trực thăng đợi sẵn để chở người di tản
Video đang HOT
Phạm Xuân Ẩn (thứ hai từ trái) đang tác nghiệp dưới vỏ bọc là một phóng viên
Chiếc Renault lại lao tới địa điểm được chỉ dẫn nhưng cánh cổng sắt đã khép chặt. Ẩn và Tuyến báo với cảnh vệ rằng họ là người quen của Trạm trưởng CIA thường trú tại Việt Nam. Tuy nhiên, 2 người lính Mỹ không xem lời nói này có giá trị gì và sẵng giọng bảo: “Nếu vậy, gọi trạm trưởng của các anh ra mở cổng cho vào”.
Ẩn và Tuyến tuyệt vọng nhìn nhau, bàn tay của trùm mật vụ đã tìm đến khẩu súng ngắn định tự sát. Trong giờ khắc sinh tử đó, bất chợt một người vợ lính Mỹ xuất hiện trước cổng với hàng đống đồ đạc, gọi cảnh vệ mở cửa và cánh cổng từ từ được kéo lên.
Ẩn lao tới dùng tay trái hết sức nâng cánh cổng lúc này đã sập xuống gần mặt đất, tay phải đẩy Tuyến chui vào và quát lớn “chạy đi”. Lúc này không còn thời gian để cảm ơn hay tạm biệt, Tuyến khóc và nói “Tôi sẽ không bao giờ quên”. Vị trùm mật vụ đã được người chiến sĩ tình báo Việt Nam cứu sống như vậy!
CIA tháo chạy, bỏ rơi 70 phiên dịch
6h chiều ngày 29-4-1975, xuất hiện thông tin tình báo cho biết, “Việt Cộng” sẽ pháo kích vào Phủ Tổng thống Việt Nam Cộng hòa, văn phòng CIA ở tầng 6 náo loạn lên bởi tòa Đại sứ Mỹ chỉ cách đó có mấy bước chân. Rất may, đó chỉ là một thông tin giả.
Khi đó, đường dây thông tin bí mật tới Cục tình báo trung ương Mỹ vẫn chưa phá hủy hoàn toàn, hàng trăm cuộc điện thoại của những điệp viên CIA; lái xe, nhân viên người Việt của Đại sứ quán từ khắp nơi gọi đến cầu cứu, đề nghị chỉ dẫn đến địa điểm di tản.
Frank Snepp phải trấn an họ rằng “cứ yên tâm, người Mỹ sẽ không bỏ rơi các bạn đâu”, tuy nhiên ông cũng biết rằng những lời nói của mình là giả dối. Lúc này, ông không thể làm được gì cho họ.
Khi đó, các nhân viên trong tòa đại sứ đang hối hả tiêu hủy các tài liệu mật tránh lọt vào tay quân giải phóng. Trong thời khắc đó, Snepp chợt thấy rùng mình, một luồng điện chạy dọc sống lưng vì ông đột nhiên phát hiện ra một sai lầm chết người của văn phòng CIA, đó là họ đã bỏ quên hơn 70 nhân viên phiên dịch.
Xem tiếp
Theo_Báo Đất Việt
Vào hang cọp bắt hổ quy hàng!
Điệp báo An ninh T4 "nằm vùng" trong sào huyệt địch, cung cấp về những thông tin chuẩn xác để cách mạng có phương án tác chiến phù hợp. Lực lượng Trinh sát vũ trang khéo léo giáng cho địch những đòn chí mạng, tiêu diệt những tên Việt gian đầu sỏ... khiến địch hoang mang, lo sợ.
Khác với khối An ninh võ trang chuyên hoạt động ở nông thôn và vùng ven, địa bàn hoạt động của Trinh sát vũ trang - An ninh T4 là nội đô Sài Gòn - Gia Định. Khi ấy, trừ một bộ phận nhỏ (lãnh đạo, hậu cần) đứng chân ở vùng giải phóng, hầu hết cán bộ chiến sĩ trinh sát vũ trang đều vào sống, chiến đấu trong vùng địch kiểm soát. Do phải sống trong "hang cọp" nên các chiến sĩ phải tự tạo thế hợp pháp bằng việc có giấy tờ hợp lệ, sinh hoạt bình thường, khéo léo đóng nhiều vai từ giáo viên, sinh viên, học sinh cho đến người đạp xích lô, cắt tóc, bán hàng rong. Thậm chí, có chiến sĩ giả làm công chức, cảnh sát hay lính ngụy để có thể di chuyển trên mọi nẻo đường trong thành phố, tiếp cận mục tiêu.
Tháng 3/1961, Ban bảo vệ An ninh khu Sài Gòn - Gia Định (An ninh T4) được thành lập đã phối hợp với các lực lượng vũ trang địa phương chống càn quét, luồn sâu vào các ấp chiến lược, tham gia hoạt động trừ gian, diệt ác, bám đất bám dân, đào hầm bí mật ngay trong các ấp chiến lược... Ảnh: Cán bộ chiến sĩ An ninh T4 đào địa đạo phục vụ cho công tác chiến đấu và bảo vệ Khu ủy Sài Gòn - Gia Định, năm 1962.
Kế hoạch tiêu diệt tên Việt gian đầu sỏ
Sau khi lật đổ và giết chết Ngô Đình Diệm (ngày 2/11/2963), Mỹ chủ trương quân sự hóa Chính quyền Việt Nam cộng hòa để đẩy mạnh các nỗ lực chiến tranh. Mỹ lần lượt đưa một số tướng như Dương Văn Minh (1963-1964), Nguyễn Khánh (1964-1965), Nguyễn Văn Thiệu - Nguyễn Cao Kỳ (từ 1965 trở đi) lên cầm quyền ở Sài Gòn.
Tuy cùng làm tay sai cho Mỹ nhưng phe dân sự và quân sự thường đấu đá với nhau. Nhận thấy mối nguy từ mâu thuẫn này, Mỹ lập Hội đồng Quân Dân (5/7/1966) nhằm hòa giải hai phe và dựng Trần Văn Văn - một Việt gian khét tiếng làm chủ tịch. Trong bối cảnh đó, Ban An ninh T4 chỉ thị cho trinh sát vũ trang diệt Trần Văn Văn để loại bỏ một con bài đang được Mỹ nuôi dưỡng và có khả năng tiến cử làm Tổng thống.
Sáng 7/12/1966, trinh sát võ trang Trần Hoàng Sinh (Sáu Sinh) và Võ Văn Em (Tám Hùng) diệt gọn Trần Văn Văn tại ngã ba Phan Kế Bính - Phan Đình Phùng (nay là Nguyễn Đình Chiểu). Văn chết, dư luận bàn tán xôn xao cho đây là cuộc thanh toán nội bộ. Vợ của Văn cũng tin rằng chồng mình bị phe quân sự sát hại nên viết thư yêu cầu Nguyễn Văn Thiệu trả tự do cho trinh sát Võ Văn Em.
Sau chiến thắng trong hai mùa khô 1965-1966 và 1966-1967, Bộ Chính trị và Ban Chấp hành Trung ương Đảng quyết định đưa cuộc chiến tranh cách mạng lên bước phát triển cao nhất bằng phương pháp tổng tiến công - tổng khởi nghĩa để giành thắng lợi quyết định. Bước vào cuộc Tổng tiến công và nổi dậy năm 1968, trinh sát vũ trang được Thành ủy (Phân khu 6), lực lượng vũ trang An ninh T4 còn gây cho địch nhiều phen choáng váng khi gây ra những vụ tấn công chớp nhoáng vào biệt thự của Nguyễn Văn Thiệu, chắn đánh tướng Nguyễn Văn Kiểm, tham mưu trưởng Biệt bộ Phủ Tổng thống tại ngã tư Bà Huyện Thanh Quan - Phan Thanh Giản (nay là Điện Biên Phủ).
Một góc Tổng nha Cảnh sát Đô thành bị chiến sĩ An ninh T4 đánh sập năm 1968.
Đáng chú ý nhất trong những chiến công oanh liệt đó chính là kế hoạch tiêu diệt Trần Văn Hương, Thủ tướng chính quyền Sài Gòn.
Trần Văn Hương là đối tượng chống phá cách mạng kịch liệt, từng 2 lần làm thủ tướng (1964-1965 và 1968-1969) sau đó làm phó tổng thống (1971-1975) rồi tổng thống (4/1975). Trung ương Cục miền Nam chỉ thị An ninh T4 phải diệt tên Việt gian đầu sỏ này.
Các trinh sát Nguyễn Công Tâm (Ba Hiệp), Nguyễn Văn Lệnh (Tư Hổ) chỉ huy trưởng và chỉ huy phó đã lên phương án chiến đấu: Khi xe chở Hương chạy đến ngã ba Nguyễn Du - Cường Để (nay là Đinh Tiên Hoàng), trinh sát Lê Việt Bình (Hai Đường) đóng vai người chạy xích lô sẽ đẩy chiếc xích lô ra đường cho nổ trái mìn định hướng (chứa 25kg chất nổ C4) đặt trong nệm tựa lưng xích lô. Trong khi đó, trinh sát Trần Hoàng Sinh (Sáu Sinh) và Chín Tợn cho nổ 2 quả mìn 2kg ở 2 vị trí khác nhau nhằm đánh lạc hướng, phân tán địch, còn Nguyễn Văn Cạn (Út Cạn) dùng súng Colt 45 bắn yểm trợ cho Hai Đường rút lui.
Sau 3 ngày "bày binh bố trận" nhưng xe của Hương không đi qua. Ngày 5/3/1969, xe của Hương xuất hiện. Ta đánh theo phương án đã định nhưng cả 3 quả mìn đều không nổ. Trận đánh không thành, Hai Đường, Út Cạn bị bắt nhưng hành động của các trinh sát đã gây tiếng vang lớn. Báo đài trong nước và quốc tế bình luận: Đoàn xe của Thủ tướng được hộ tống rất hùng hậu thế mà vẫn bị chặn đánh khi mới ra khỏi Dinh Thủ tướng (trên đường Thống Nhất nay là Lê Duẩn, gần Sở thú Sài Gòn) vài trăm mét.
Trinh sát tóc dài
Trong 2 năm 1970 - 1971, trinh sát vũ trang được lệnh diệt cảnh sát và mật vụ để tạo điều kiện cho phong trào đấu tranh của các tầng lớp nhân dân đô thị, đặc biệt là của thanh niên, sinh viên, học sinh.
Nhiệm vụ tiêu hao sinh lực địch không chỉ có các chiến sĩ nam mà nữ trinh sát cũng vào cuộc quyết liệt. Các chị đã khéo léo cải trang, bám sát hàng ngũ quân địch để giáng những đòn bất ngờ.
Trưa một ngày trong tháng 2/1970, nữ trinh sát vũ trang Triệu Thị Hồng Loan (con của một thiếu tá cảnh sát chính quyền Sài Gòn) đưa xe Honda có chứa chất nổ C4 vào bãi đậu xe của Tổng nha Cảnh sát quốc gia trên đường Nguyễn Cảnh Chân. Lúc 11h40, khi đông đảo cảnh sát có mặt trong bãi xe, quả mìn 4kg C4 trên xe Honda phát nổ khiến 23 tên chết, 54 tên bị thương, hơn 100 xe cháy rực.
Chiếc xe chở Nguyễn Văn Bông - một trong những kẻ chống Cộng khét tiếng - bị trinh sát vũ trang An ninh T4 đánh cháy và tiêu diệt ngày 10/11/1971
Bốn tháng sau, nữ trinh sát Nguyễn Thị Mến (Năm Mến) lại đặt chất nổ có kíp định giờ (nghi trang trong thùng đựng rác) ở cổng sau của Tổng nha Cảnh sát quốc gia gần ngã ba Nguyễn Trãi - Phát Diệm (nay là Trần Đình Xu), diệt và làm bị thương 18 cảnh sát.
Tiếp đó, trong tháng 4/1971, nữ trinh sát Năm Mến tiếp tục 2 lần làm khuynh đảo lực lượng cảnh sát quốc gia. Lần đầu, chị dùng quả mìn 5kg diệt và làm bị thương 20 cảnh sát dã chiến của trại A-mắc đang tụ tập ở quán ăn trước trại (góc Nguyễn Kim - Trần Quốc Toản, nay là Ba Tháng Hai). Lần sau, chị cũng dùng chất nổ diệt và làm bị thương 25 cảnh sát đặc biệt của Ty cảnh sát Gia Định trong quán ăn đối diện bót Hàng Keo trên đường Chi Lăng (nay là Phan Đăng Lưu).
Những trận đánh tiêu diệt Trần Quốc Bửu - Chủ tịch Tổng liên đoàn lao động Việt Nam kiêm Chủ tịch đảng Công Nông Việt Nam và Nguyễn Văn Bông, Viện trưởng Học viện Quốc gia Hành chính, Chủ tịch phong trào quốc gia cấp tiến... đã khiến cho nội bộ chính quyền Sài Gòn nghi kỵ nhau. Những trận đánh quyết định này đã làm xoay chuyển cục diện chiến trường, tạo điều kiện thuận lợi cho cuộc Tổng tiến công của chúng ta đi đến thắng lợi.
(Còn tiếp)
Ngô Công Quang
Theo Dantri
Chính nghĩa không thuộc về chế độ "Việt Nam Cộng hòa" 30/4 là đại thắng vinh quang và đường hoàng của cả dân tộc. Thế nhưng một số người ở hải ngoại vẫn chưa thấu hiểu điều này. Cứ đến dịp lễ 30/4 hàng năm, người dân Việt Nam lại phấn khởi kỷ niệm chiến thắng chung của toàn dân tộc trước các thế lực ngoại xâm - chiến thắng vĩ đại đã giúp...