Chuyện về người lùn nhất Việt Nam
Chỉ cần bạn gõ mấy chữ “ người lùn nhất thế giới” là internet sẽ cho rất nhiều kết quả. Người có chiều cao thấp nhất từng sống trên hành tinh được biết đến chưa có ai dưới 54,6 cm…
Vậy mà ở Việt Nam từng có một người đàn ông chỉ cao… 52 cm và nặng 9 kg!
Thân hình dị dạng, nhưng đầu óc ông vẫn thông minh như ai. Ông có tài chơi đàn bầu, thích kể chuyện vui, luôn khát khao được mọi người yêu thương. Họ và tên đầy đủ của ông là Nguyễn Văn Dóm, sống ở thôn Doãn Lại, xã Lại Xuân, Thủy Nguyên, Hải Phòng.
Mười tám tuổi mới… tập đi
Theo lời tự kể, Nguyễn Văn Dóm sinh ngày 11/5/1952, trong một gia đình nông dân, có năm anh chị em, Dóm là con trai thứ ba. Bố mẹ và bốn anh chị em ruột của Dóm đều có chiều cao và cân nặng bình thường. Lúc mới chào đời, Nguyễn Văn Dóm cũng có thân hình như bao đứa trẻ khác. Nhưng mới hai tuổi, sau một trận ốm nặng, người cậu hầu như không cao thêm, cũng không tăng cân được nữa, chỉ có khuôn mặt là già đi theo năm tháng. Thương con, cha mẹ Dóm đã bỏ công sức, tìm đủ thứ thuốc chữa chạy mà cậu vẫn không khỏi bệnh. Bạn bè cùng tuổi đã cắp sách đến trường, nhưng riêng Dóm thì ngồi cũng chẳng được, chân tay cứ mềm oặt y như người không xương.
Mãi tới năm 18 tuổi (1970), nhờ người đỡ bên cạnh, Dóm mới lết đi được những bước đầu tiên trong đời. Và 5 năm sau, anh bắt đầu chống gậy tập đi… Chàng trai trong thân hình một đứa trẻ ấy đã liên tiếp gặp tai nạn: vấp ngã gãy chân, trẹo tay, gãy răng. Vết thương này chưa lành xương thì chỗ khác lại bị gãy tiếp. Điều kỳ lạ là Dóm vẫn sống, cho dù quanh năm ốm quặt quẹo, uống thuốc nhiều hơn ăn cơm. Kết quả sau những lần tai nạn liên tiếp ấy là đôi chân của Dóm cong queo như hình chữ Z.
Ông Nguyễn Văn Dóm bên tác giả bài viết –
Nhà văn Đặng Vương Hưng (ảnh chụp đầu năm 2005)
Tự học và có nhiều tài lẻ
Người thấp bé tí tẹo nhưng Dóm rất thông minh. Không có điều kiện cắp sách tới trường như chúng bạn, Dóm chỉ tự học mà biết đọc, biết viết. Thương con, cha mẹ của Dóm đã thuê thầy về nuôi cơm trong nhà, làm gia sư trong hai năm liền. Nhờ chăm chỉ đọc sách, Dóm tự học hết cấp II phổ thông (lớp 7/10). Không chỉ ham học, Dóm còn có khả năng tính toán, cộng trừ nhân chia rất nhanh. Không chỉ thông minh mà Dóm còn rất khéo tay. Ngồi buồn một mình ở nhà, chỉ với con dao nhỏ, với ống tre xin được, miếng gỗ bỏ đi, anh thường đan lát, đẽo gọt thành những con giống và hình thù kỳ lạ, dễ thương.
Một lần được nghe tiếng đàn bầu trên đài, Dóm nảy ra ý định tự chế ra chiếc đàn bầu và mày mò học cách gảy đàn. Chẳng bao lâu, tiếng đàn của anh đã nổi tiếng khắp vùng. Chỉ nghe đài, rồi tự học theo, nhưng Dóm có thể chơi độc tấu thuần thục được mấy chục bài, với đủ các làn điệu dân ca Bắc, Trung, Nam… xã đã mấy lần đưa Dóm đi tham dự Hội diễn văn nghệ quần chúng trên huyện, lần nào anh cũng giật giải và mang giấy khen về cho xã.
Năm ấy có đơn vị bộ đội đóng quân tại địa phương đã cho người đến mời anh tham gia biểu diễn văn nghệ. Người ta may cho Dóm bộ quân phục tí hon, ve áo có gắn quân hàm hạ sĩ và đội mũ có sao… Bây giờ, mỗi khi có khách đến thăm nhà, Dóm vẫn tự hào mang tấm ảnh mình đang mặc quân phục, chơi đành bầu trên sân khấu ấy ra khoe… dù nó đã cũ nát, anh phải cắt ghép và dán lại.
Video đang HOT
Tấm ảnh chụp ông Nguyễn Văn Dóm thời trẻ mặc
quân phục chơi đàn bầu đã cũ nát, phải cắt ghép lại…
Trời cho mỗi người một phận…
Mẹ của Dóm – bà Trần Thị Lắm – mất năm 1982, 5 năm sau đến lượt cha của anh – ông Nguyễn Văn Hè qua đời. Không còn chỗ dựa tinh thần lớn nhất, Dóm đành ở với gia đình người cháu ruột – anh Nguyễn Văn Chúng, công nhân Xí nghiệp Dịch vụ sửa chữa, thuộc Công ty Vận tải thủy số 3 của TP. Hải Phòng. Chồng làm công nhân, vợ làm ruộng, kinh tế gia đình anh Chúng chỉ thuộc diện đủ ăn.
Mấy năm trước, chúng tôi tìm về thôn Doãn Lại, đến thăm ông Nguyễn Văn Dóm. Người đàn ông khốn khổ và thiệt thòi ấy chống cây gậy ngắn bằng kim loại, đi đôi dép xốp đế dày khoảng 3 cm, bước đi tập tễnh rất khó khăn. Nghe chúng tôi tự giới thiệu rằng từ Hà Nội về thăm và tặng quà… ông Dóm vồn vã mời khách vào nhà. Rồi ông leo lên chiếc giường ngủ của riêng mình. Chiếc giường đôi cỡ bình thường, nhưng so với thân hình nhỏ bé của ông thì nó quá rộng. Cuối giường, có mặt một cái hòm tôn nhỏ. Hình như tất cả “tài sản” riêng của Dóm đều được để trong đó. Ông cẩn trọng mở hòm, rồi lấy ra mấy bức ảnh cũ… để giới thiệu với khách. “Các bác xem này. Đây là ảnh thời em còn thanh niên, được mời đi đánh đàn bầu cho bộ đội. Cũng đội mũ đeo sao như ai, nom oai ra phết!”.
Từ năm 1992, Nguyễn Văn Dóm được Nhà nước trợ cấp xã hội, mỗi tháng 45.000 đồng. Nếu số tiền ấy chỉ để mua gạo, mua rau thì cũng đủ, vì ông ăn rất ít, mỗi bữa chỉ một lưng cơm đã no. Nhưng người ta sống ở trên đời đâu chỉ có ăn, dù thân hình to cao, hay bé nhỏ, ai cũng cần có nhu tình cảm và tinh thần. Dóm thở dài: “Cùng do cha mẹ sinh ra, ai chẳng muốn được bằng anh bằng em. Nhưng trời cho mỗi người một phận… Biết làm sao đây?”.
Dù chưa được tổ chức Guinness xác nhận, nhưng chúng tôi cho rằng với chiều cao 52 cm, ông Nguyễn Văn Dóm ở Việt Nam chính là người lùn nhất thế giới, mà cho đến nay người ta mới được biết đến!
Trước khi tạm biệt, ông Nguyễn Văn Dóm đã đồng ý để người viết bài chụp một vài tấm hình kỷ niệm, đồng thời cũng là để giới thiệu với bạn đọc cả nước biết một người lùn 52 cm là có thật. Ông cũng không ngại ngần ngồi xuống bậc thềm nhà, vén 2 ống quần lên, để lộ ra đôi chân bị khuyết tật, cong queo như thân cây tre bị tật. Thật khó có thể dùng bao nhiêu câu chữ, lời văn nào tả hết được chính xác, cặn kẽ, nếu như không có những hình ảnh để so sánh chuyện thấp – cao của ông Dóm với một người bình thường cùng đôi chân khuyết tật của một người đàn ông này.
Vài tháng sau, tháng 7 năm 2005, tôi nhận được tin Nguyễn Văn Dóm được tiếp nhận vào Đoàn Văn nghệ Khuyết tật của Thành phố Hải Phòng.
Đáng tiếc vì chưa được Guinness công nhận
Nhân cuộc hội ngộ Kỷ lục gia Việt Nam lần thứ 22 diễn ra tại TPHCM, ngày 26/5/2012, lần đầu tiên có mặt của Lãnh đạo Tổ chức Kỷ lục châu Á, trang web cộng đồng lucbat.com từng có nhiều hoạt động nhân văn, có ý tưởng sẽ tổ chức chuyến đi về Thủy Nguyên – Hải Phòng, để thăm hỏi và chia sẻ với ông Nguyễn Văn Dóm, mảnh đời nhiều thiệt thòi và bất hạnh, đồng thời, sẽ lấy thêm tư liệu, giới thiệu hồ sơ cho Tổ chức Kỷ lục châu Á, đề nghị xác lập: “Nguyễn Văn Dóm – Người lùn nhất châu Á” và sau đó là “Người lùn nhất thế giới”…
Nhưng đáng tiếc, chuyến đi về Hải Phòng còn chưa kịp thực hiện, thì chúng tôi đã nhận được thông tin từ người cùng làng với ông Nguyễn Văn Dóm cung cấp: Tháng 3 năm 2006, trong một đêm diễn tại sân vận động huyện Đông Triều, tỉnh Quảng Ninh, nghệ sĩ Văn Dóm đã bị đột quỵ ngay trên sân khấu và ông qua đời sau đó không lâu.
Theo Nhà văn Đặng Vương Hưng
Thể thao & Văn hóa
Gặp gia đình 'bảy chú lùn ngoài đời thực'
Đối với thế giới bên ngoài, trông họ có vẻ khác tất cả mọi người. Tuy nhiên, đối với gia đình Johnston, sự khác biệt duy nhất giữa họ và những người xung quanh là họ nhỏ hơn một chút.
Amber và Trent Johnston, tới từ Barnesville, Georgia, Mỹ và 5 người con của họ là một gia đình người lùn mắc chứng loạn sản sụn lớn nhất thế giới.
Họ tự gọi gia đình mình là "bảy chú lùn ngoài đời thực" và "cố gắng nuôi dạy con cái trong thế giới không phải xây dựng cho họ".
Thay vì sửa lại ngôi nhà cho phù hợp với chiều cao các thành viên trong gia đình, những người cao không quá 1,3 m, họ khuyến khích con cái vượt qua những rào cản, ví dụ như đặt những chiếc bục để họ có thể với tới tủ và gắn những chiếc gậy để bật công tắc đèn.
Được biết Trent và Amber gặp nhau tại một hội nghị dành cho người lùn, họ đã hẹn hò 4 năm trước khi kết hôn. 5 tháng sau, Amber mang bầu.
Trent sinh ra trong một gia đình lùn nhưng các thành viên khác trong gia đình Amber có chiều cao bình thường. Vì thế, họ biết rằng đứa con đầu lòng Jonah của mình sinh ra có thể giống nhà ngoại, tuy nhiên, khi thai được 31 tuần tuổi, họ phát hiện rằng đứa trẻ sinh ra cũng bị chứng loạn sản sụn.
Mặc dù vậy, cả 2 vợ chồng Trent và Amber vẫn tỏ ra rất lạc quan. Họ vui mừng vì đứa trẻ "giống mình".
Từ trái qua phải: Elizabeth, Ana tời từ Siberia, Jonah, Amber, Trent, Alex tới từ Hàn Quốc và Emma từ Trung Quốc.
Sự ra đời của đứa con thứ hai Elizabeth lại gây thêm một cú sốc tâm lý nữa cho Amber, cô bé chỉ cao có 48 inch (1,21 m).
Trent và Amber muốn có một đại gia đình như thay vì đặt Amber vào tình trạng nguy hiểm với những chấn thương sau khi sinh, họ đã quyết định nhận nuôi những đứa trẻ khác để mở rộng tổ ấm người lùn của mình.
Những người lùn thường bị đưa đi làm con nuôi và họ cũng bị đối xử tồi tệ ở những quốc gia khác bởi sự khác biệt của mình.
Amber và Trent quyết định nhận nuôi 3 đứa trẻ tới từ 3 nơi khác nhau trên thế giới: Ana tới từ Siberia, Alex tới từ Hàn Quốc và Emma tới từ Trung Quốc.
Bạn bè cũng thường trêu đùa vợ chồng Amber là "Brad và Angelina của người lùn" theo cách mà họ nhận nuôi những đứa trẻ.
Gia đình Johnston không vay một khoản tiền nào để nhận nuôi bọn trẻ và họ cũng không nhận được gì từ chính phủ để hỗ trợ nuôi chúng, mặc dù thực tế, họ được coi là người khuyết tật.
Thay vào đó, họ dựa vào các khoản tài trợ khác nhau để nuôi sống gia đình. "Chúng tôi sống bằng khả năng của mình và cố gắng tự làm mọi thứ," Trent nói.
"Mọi người trong gia đình tôi đều sống có ích," Amber nói thêm.
Amber hiện ở nhà nội trợ và thỉnh thoảng tham gia các hoạt động của trường học như Hội phụ huynh hay Nữ Thiếu sinh Hướng đạo (Girl Scouts).
Trent làm bàn đạp mở rộng thủ công cho xe ô tô phục vụ cho những tài xế lùn. Công việc chính của anh là bảo vệ tại một trường cao đẳng ở địa phương. Mặc dù mọi người thường nhìn chằm chằm vào họ, nhưng gia đình Johnston cố gắng lờ đi và tiếp tục cuộc sống của mình.
Amber cho biết nhiều người thậm chí còn dừng lại và chụp ảnh với họ khi đi trên đường. Bọn trẻ thường gặp khó khăn hơn bởi chúng thường xuyên bị chế nhạo ở trường. Khi Elizabeth học lớp ba, bạn bè trong lớp gọi cô bé là nấm lùn. Nhưng Elizabeth đã trả lời các bạn rằng: "Đó là cách Chúa tạo ra tôi và cũng là cách mà ông ấy yêu tôi."
Theo Vietnamnet
"Rùng mình" với những bộ tộc kỳ quái Bộ tộc người lùn ở Indonesia Những cư dân của bộ tộc Hobbit sinh sống trên dảo Flores (Indonesia) có chiều cao trung bình từ 60 cm đến 1,2 mét, nặng chừng 30kg và có bộ não chỉ bằng 1/3 so với một người bình thường. Người cao nhất trong bộ tộc này cũng không quá 1,2 mét Tuy nhiên, người Hobbit lại...