Chuyện tình với thằng bạn thân và đêm tân hôn cười ra nước mắt
Ngay khi cưới và về nhà thằng bạn thân ở, tôi vẫn không dám tin mình với nó đã trở thành vợ chồng. Chuyện tình của chúng tôi kể ra có khi phải cười chảy nước mắt.
Tôi và nó vốn là bạn thân từ nhỏ, nhà ở cạnh nhau. Ngay từ bé chúng tôi đã dính nhau như sam, nó đi đâu, làm gì tôi cũng lẽo đẽo đi theo. Mà đúng ra là nó gọi tôi đi, không có tôi nó không thể chơi được vì không có đứa trông đồ cho.
Nhà chúng tôi gần nhau nên từ lúc bé tý đến khi lên đại học, không giờ nào phút nào là chúng tôi rời nhau, cùng đi học cùng đi chơi và thậm chí còn cùng tắm chung khi còn bé. Bố mẹ chúng ta cũng như bạn bè thường bảo sau này chúng tôi sẽ lấy nhau cho xem.
Mãi cũng ngày tôi và nó lên đại học, chúng tôi học cùng thành phố chỉ trọ cách nhau xa. 4 năm đại học tôi luôn bên nó đến mức mà bản thân không rõ tôi có cảm xúc với nó hay không. Cũng vì dính nhau như sam mà trong những năm học đại học tôi và nó đều chẳng có người yêu.
Một ngày, nó bảo là đang thích một cô gái, tối đó tôi buồn não cả lòng, tự nhiên thấy bản thân khó ở. Lúc này tôi mới hay mình đã giành tình cảm cho thằng bạn thân.Từ hôm nó bảo thích cô gái nào đó, tôi chỉ lủi thủi một mình, không có nó gọi đi chơi cùng. Nó bỗng mất tích một cách kỳ lạ, chả xuống phòng trọ ý ới tôi như trước.
Đến ngày tôi tốt nghiệp, nó bất ngờ mang bó hoa to đến và tỏ tình. Tôi đã đánh cho nó một cái vào lưng và nghi ngờ nó bị cô gái kia đá nên mang quay sang tỏ tình cùng tôi. Thế nhưng sự thật là nó bảo nó thích tôi, người nó yêu là tôi.
Kể từ hôm đó chúng tôi chính thức yêu nhau. Vì là bạn thân đã lâu nên chuyện tình của chúng tôi hài hước hơn những cặp đôi khác. Tôi chỉ đồng ý cho nó hôn, ôm một hai lần còn chuyện đi quá giới hạn tôi cấm tuyệt. Cũng vì thế mà nó hứa sẽ hành tôi ra ngô, ra khoai sau khi cưới.
Sau hai năm ra trường, tôi và nó chính thức về chung một nhà. Sau một ngày mệt mỏi vì chúc rượu, mời quan khách, tôi mệt mỏi lê người lên phòng. Đêm tân hôn, tôi lo lắng không biết sẽ xảy ra chuyện gì vì tôi và nó vốn không có kinh nghiệm.
Vì quá lo lắng tôi lấy cứ đến ngày để bảo nó trì hoãn chuyện tân hôn thế nhưng nó là bạn thân của tôi, có chuyện gì mà nó không biết.
Chúng tôi vật lộn trêu đùa nhau đến 1 giờ sáng vẫn chưa thể hoàn thành đêm tân hôn, cứ hễ nó đụng vào người là tôi đá ngay nó ra khỏi giường. Thậm chí, sau khi không thành công nó còn rủ tôi xem phim đen cho hết giờ. Sáng dậy, vừa tỉnh đã thấy nó ngủ ngon lành dưới chân mình, tôi bật cười. Cuối cùng tân hôn của mình cũng không thành khi xem phim xong hai đứa lăn ra ngủ.
Video đang HOT
Phải một tuần sau đó, tôi và nó mới chính thức có tân hôn. Cuộc sống của chúng tôi vẫn vậy, tôi và nó vẫn bám nhau như ngày còn là bạn bè. Mỗi lần nhớ lại đêm tân hôn, tôi và nó đều không khỏi bật cười.
Theo ĐSPL
Cười ra nước mắt khi chị dâu - em chồng lại là bạn thân nối khố
Người ta hay kháo nhau rằng, "giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng", nhưng đó là khi họ chưa thể dung hòa được mối quan hệ chị dâu em chồng thôi!
Ngày tôi chuẩn bị về làm chị dâu của Hạ, bạn bè tôi ai cũng nhạo, kiểu "chơi thân nhau không sao, nhưng về làm dâu rồi thấy cảnh nha! Con Hạ khó tính lắm đó". Nói không sợ là nói điêu. Nhưng tôi tin tôi hiểu con bạn thân mình nên tôi vẫn hy vọng là cuộc sống hậu kết hôn vẫn sẽ êm đềm khi quả mìn "cô em chồng" vẫn đang ngồi chễm chệ ở nhà.
(ảnh minh họa)
Hồi còn chưa yêu anh trai nó, tôi hay chọc:
- Ê Hạ, giả sử sau này tao về làm chị dâu mày thì mày có gọi tao là chị không hả?
- Mày cũng có lấy anh tao thật đâu mà lo.
- Lỡ thật thì sao?
- Thì vẫn xưng mày tao. Mà mày làm như mày với anh tao đang yêu nhau không bằng.
- Ờ, chỉ là tao đang tưởng tượng chuyện mà lớn hơn tao những một tuổi, tao đã xưng mày tao với mày rồi. Lỡ mà về làm dâu nhà mày, để mày xưng em gọi chị nữa chắc tao cười hết nửa đời còn lại.
- Con điên! Tưởng gì không tưởng. Mà lúc đấy mày có làm chị dâu tao, hơn tao một bậc mà tao vẫn xưng mày tao thì coi như huề thôi. Vì tao cũng lớn hơn mầy một tuổi mà.
Tôi liền quay qua làm bộ thảo mai, túm tay nó:
- Chị Hạ à.....
- Bỏ! Bỏ ra coi! Gớm ghiếc quá.
Thế là hai đứa cười ha hả. Cả hai chẳng ai ngờ cái ngày về làm chị dâu em chồng vẫn xưng nhau... mày tao!
Suốt cái quá trình chuẩn bị cưới, nó cứ suốt ngày lẩm bẩm kiểu: Tao sẽ không bao giờ gọi mày là chị đâu!. Còn chồng tôi thì suốt ngày ca thán:
- Không biết anh lấy em về làm vợ anh hay làm vợ con Hạ nữa. Tính ra con em anh được việc ghê. Nuôi vợ cho anh từ những ngày anh còn chưa yêu em. Lúc nào có gì ăn cũng gói ghém qua cho em...
- Tại em dễ thương quá mà. - Tôi thích trả lời kiểu đùa giỡn thế đấy!
- Ờ, tại mày điên quá chứ không phải tại mày dễ thương đâu! Chỉ có tao mới chơi được với mày nên tao sợ tao không chơi nữa mày lại cô đơn. - "Cô em chồng" tôi thì lúc nào cũng mang thái độ này với tôi.
Cứ thế mà ba đứa cười với nhau như nắc nẻ. Con bạn tôi vốn là đứa con gái nói chuyện hay găt gỏng và cộc cằn nhưng nội tâm lại rất ngọt ngào. Bao giờ nó gắt tôi cũng im. Nhưng thường nó lại không gắt với tôi. Chả biết sao lại vậy. Nhưng chắc do tính tôi tốt, nên được lòng cả nhà chồng chứ không riêng gì con bạn hay anh trai nó.
Đêm tân hôn, sau khi đếm tiền mệt mỏi với nhau xong, chồng tôi chọc hai đứa:
- Bây giờ em muốn động phòng với anh hay với con Hạ đây?
- Em ngủ với nó bốn năm năm rồi, cũng không cần động phòng nữa đâu - Hạ nói, mặt tỉnh bơ.
- Ha ha ha... em thấy em có giá quá anh. Tôi cười đến chảy nước mắt.
Mẹ chồng cười đệm vô.
- Anh Hai dám cướp người yêu của Hạ nhé. Quả này thù dai lắm cho mà xem.
Người ta cưới chồng thường hay có những phút giây lãng mạn cùng chồng. Nhưng xem ra tôi lại có chút ngược đời vì hạnh phúc với em chồng. Hai chị em nhiều hôm buồn buồn đi chợ, mua đồ về nấu ăn, còn tranh nhau ai đẹp hơn. Tất nhiên kết quả không phân định được vì chồng luôn bên phe tôi, bố mẹ chồng phe trung lập, mình Hạ cô đơn. Mỗi lần thế là cả nhà lại hùa vào bảo Vy đi tìm phe phái cho mình đi.
Dăm ba lần, chúng tôi giận nhau. Giận tới mức tôi nghĩ, kỳ này chắc không nhìn được mặt nhau nữa rồi. Không biết sống chung nhà phải làm sao. Nhưng lần đó lại trúng đợt chồng tôi phải đi công tác xa. Vốn ngủ một mình tôi sợ nên không ngủ được. Biết tính tôi, nửa đêm nó qua mở cửa, ôm gối vào nằm. Hỏi thì nó bảo "chưa hết giận đâu. Sợ anh Hai lo nên mới vô ngủ với mày thôi". Thế là hai đứa ôm nhau ngủ, hết giận.
Dăm ba lần, tôi giận chồng, lại ôm gối qua ngủ với nó. Phòng nó như chốn để tôi cư ngụ mỗi lần dỗi chồng. Tối tối lại có người đứng ngoài gõ cửa: "Hạ ơi, em trả vợ cho anh Hai đi. Anh Hai bỏ tiền cưới vợ cho anh hai chứ đâu cưới cho em đâu" với bộ dạng làm mặt buồn, mất mát của chồng là tôi và nó lại cười ngặt nghẽo, không giận nổi.
Nhưng lỡ qua ngủ với nó rồi, giờ mà về là ngủm chắc. Nên tôi lại phải ban lệnh cho chồng về. Mai vợ sẽ về với chồng. Rồi sáng vác mặt về thay đồ đi làm, chồng tôi sẽ lại vờ làm mặt mất ngủ, thều thào: "Anh nghĩ kỹ rồi, em dọn đồ qua ở với Hạ đi, em đâu cần anh đâu mà...' khiến tôi vừa buồn cười vừa thương.
Nhớ có lần, hôm đó là tối thứ sáu, thường thì đó sẽ là lịch hâm nóng tình yêu của vợ chồng tôi. Tôi sẽ về sớm để tắm rửa thơm tho, chờ chồng đưa đi nạp vitamin lãng mạn, hẹn hò như ngày chưa chung một nhà. Rồi có lần hứng lên, hai vợ chồng còn dẫn nhau ra biển hóng gió hoặc đưa nhau đi... nhà nghỉ đổi gió. Nhưng hôm ấy, tôi lại đi với Hạ, đêm về còn qua ngủ với nó. Sáng về chồng giận dỗi bảo: "Cả tuần chỉ có một lần mà em còn nỡ để anh phải tự xử hả? Anh đã nhịn hơn 30 năm để dành cho em, mà em toàn làm anh khổ thôi!" - Tôi chỉ biết nằm cười ngặt nghẽo.
Cuộc sống hôn nhân, dặc biệt với anh trai bạn thân rất thú vị, rất vui vẻ. Bạn sẽ cảm thấy được yêu thương nhiều hơn. Những mâu thuẫn như được bé lại và dễ hòa giải hơn bao giờ hết. Và khi bạn là bạn thân của con gái, mẹ chồng cũng sẽ thương và tin bạn hơn rất nhiều!
Theo Hạ Dy (Khám phá)
Chuyện tình cụ ông hơn 50 năm chưa từng biết mặt vợ Câu chuyện cụ ông 77 tuổi bị khiếm thị từ nhỏ, hơn 50 năm không thấy mặt vợ do anh Bùi Đình Cảnh (27 tuổi, quê Thái Bình) vô tình chứng kiến và kể lại khiến nhiều người xúc động. Theo những dòng chia sẻ của anh Cảnh, cụ ông nằm cạnh giường của anh tại Bệnh viện Đa khoa Đông Anh. Vì...