Chuyện thật như đùa, chỉ vì hộp xôi mà tôi mất con và bị bố mẹ chồng đuổi ra khỏi nhà (Phần 1)
Tôi không bao giờ có thể nghĩ chỉ vì hộp xôi mà cuộc đời mình rơi vào bế tắc liên hoàn.
Tôi lấy chồng đến nay là được 7 năm, chúng tôi đã có một tình yêu đẹp, nên cả hai bên gia đình đều mong vợ chồng tôi sẽ có cuộc sống hôn nhân hạnh phúc. Nhưng 4 năm sau ngày cưới, chúng tôi vẫn chưa có con, tôi mới đi khám và phát hiện mình khó thể có thai. Chồng biết chuyện cũng không trách cứ hay thúc giục gì tôi, luôn động viên tôi chữa trị và tìm mọi phương pháp để giúp tôi.
Thật ra, chồng tôi là con trai cả trong nhà, nên cho dù anh có luôn lạc quan và tươi cười, chiều chuộng tôi hết mực, nhưng tôi biết anh rất áp lực và bố mẹ chồng cũng vậy. Về mọi mặt, bố mẹ chồng tôi rất hài hòa và cởi mở, nhưng riêng với chuyện con cháu, ông bà lại rất định kiến và gắt gao. Mẹ chồng đã gặp riêng tôi rất nhiều chỉ để nói về chuyện chưa ‘dính bầu’, tôi chỉ biết im lặng và xin mẹ, còn chồng thì luôn nói đỡ cho tôi.
Cuối cùng sau bao ngày chữa trị, xin thuốc khắp nơi từ Đông y đến Tây y, bao nhiêu lời cầu nguyện và giọt nước mắt, tôi cũng đã có thai. Tôi nhớ ngày hôm đấy tỉnh dậy thấy dấu hiệu lạ, chạy vội đi mua que thử thai, không tin vào mắt mình, tôi còn thử thêm một lần nữa rồi đi khám bác sĩ. Đến khi bác sĩ xác nhận, cả nhà tôi vỡ òa. Mừng vì có con là một chuyện, nhưng mừng hơn là tôi không còn phải áy náy mỗi khi anh cố giấu áp lực, hay mỗi khi đối diện với ánh mắt thất vọng của bố mẹ chồng nữa.
(Ảnh minh họa)
Lần đầu có con, cả vợ chồng tôi đều bỡ ngỡ, ai chỉ gì cũng làm theo, luôn tìm đọc những tài liệu để lo cho con tốt nhất, chồng thì càng quan tâm và chiều chuộng tôi hơn. Tôi mang bầu mà không bị áp lực tâm lý một chút nào, luôn thoải mái nhất có thể.
Hôm đó, tôi đang mang bầu 6 tháng, đã gần 10 giờ tối, vợ chồng tôi đang ngồi nghỉ ở phòng khách. Tôi cầm điện thoại lướt Facebook giải trí thì có đọc đến tin tức cửa hàng xôi nổi danh đóng cửa hơn năm qua mới mở lại. Tôi thích thủ báo ngay chồng:
‘Ơ anh ơi, hàng xôi em thích mới mở cửa lại này, vừa mở hôm qua!’
Video đang HOT
‘À nó đóng cửa năm ngoái mở lại rồi à. Tự dưng mở làm gì cho người ta chết thèm!’, chồng tôi nhìn vào màn hình điện thoại cười.
‘Em… tự dưng em cũng hơi thèm xôi xá xíu ở đó quá!’
‘Thế đợi tý, để anh đi mua. Vợ thèm gì anh chiều hết.’
‘Thôi, đêm rồi, để mai ăn trưa vợ chồng mình qua cũng được.’
‘Không được, bà bầu thèm gì là phải ăn luôn không sẽ khó chịu đấy. Đây là anh chiều cả con cả em nhé!’
(Ảnh minh họa)
Chồng tôi cười, rồi đứng dậy lấy vội ví tiền, đi dép xỏ ngón chạy xuống lấy xe. Anh ngó lên cửa sổ vẫy tay: ‘Đợi tí anh về ngay!’
Tôi nhìn anh phóng xe đi, con trong bụng bỗng thúc mạnh vào bụng tôi một cái.
Và rồi, điện thoại réo ầm ĩ, tôi mở mắt, mồ hôi mồ kê nhễ nhại. Tôi đợi anh đã ngủ thiếp đi trên ghế từ bao giờ, ngước lên đã hơn 11h tối, tôi mới bàng hoàng nghe máy.
‘A lô, tôi thấy danh bạ của chủ số này ghi &’Vợ’ nên tôi gọi. Chị ơi, chồng chị vừa bị tai nạn ở đầu Hàng Bạc hiện đang đưa vào Bạch Mai cấp cứu rồi. Chị lên lo thủ tục với chồng chị ơi…’
Tai tôi ù đi… Bụng đau quặn thắt. Tôi lập tức cầm túi xách chạy xuống cầu thang để bắt taxi.
Theo Anna/Netnews
Câu nói đắng nghẹn của vợ lúc rời đi khiến chồng tỉnh ngộ
Cô bần thần vứt bộ quần áo của anh lên giường, cầm tờ đơn ly hôn trên tay, đợi anh tan làm về. Cô nói khẽ: 'Nốt ngày hôm nay thôi, em sẽ không còn là osin của anh nữa'...
Cuộc hôn nhân của cô có quá nhiều điều mệt mỏi từ khi bước chân về nhà anh, làm vợ, làm mẹ. Tới khi cô mất con, mọi thứ trở thành những mảng màu u tối, đứng trước nỗi đau lớn, anh cũng chán nản chẳng về nhà thường xuyên. Cô có thể thông cảm cho anh một vài tháng, nhưng không thể thông cảm cho anh cả đời. Một ngôi nhà sẽ không còn là nhà khi anh không muốn về, cô nghĩ cô sẽ tìm cho anh sự giải thoát. Thế nhưng tình yêu đối với anh còn nhiều quá, cô buông tay không đành, kiên tâm bên anh, đợi chờ tình cảm và trái tim anh hồi tâm chuyển ý.
Đáp lại thứ tình cảm ấy của cô, là những thờ ơ và lạnh nhạt, dần dà cô còn tưởng mình là osin trong nhà chứ không phải là vợ. Con mất không phải lỗi do cô mà là do mẹ anh, mọi tội lỗi không phải đổ lên đầu mẹ anh mà là đổ lên đầu cô. Nỗi đau cô chịu, uất ức cô mang nhưng không thể nào đường đường phân bua với người ngoài rằng sơ suất ấy là của mẹ chồng.
Khi cuộc hôn nhân đã dần nhạt nhòa, người chồng trở về với cô bằng hơi men nồng nặc. Anh hỏi han cô như một người xa lạ và dần dần coi cô như những người chuyên làm công việc phụ giúp gia đình. Anh nói cô phải nghỉ làm, ở nhà anh nuôi. Cô không đồng ý vì sự nghiệp là thứ duy nhất tính đến thời điểm ấy không phản bội lại cô. Anh nổi nóng, tìm cớ nói bóng gió cô ngoại tình bên ngoài. Cô đành chiều ý anh, nghỉ làm ở công ty, chú tâm chuyện nội trợ, quẩn quanh bếp núc.
Ảnh minh họa
Cô cứ ngỡ rằng khi được ở nhà, có thời gian bên anh, thì cô có thể sinh thêm em bé, bù đi những mất mát trong quá khứ mà cả hai phải chịu. Nhưng cô đã nhầm, khi tình cảm của một người đàn ông đã nhạt nhòa, ngôi nhà cũng giống như ngục tối. Họ chẳng còn thiết tha bên người vợ, họ cần sự tự do, cần những người đàn bà mang lại cho họ những niềm vui mới. Ngoài trách nhiệm gia đình, họ cần giải tỏa mọi thứ bằng việc nhậu nhẹt thâu đêm cùng những cô gái trẻ.
Công việc hàng ngày của cô là thức dậy chuẩn bị bữa sáng, chuẩn bị áo quần để anh đi làm và dọn dẹp chiến trường ngày hôm qua anh để lại. Trưa đến, cô đi chợ, chuẩn bị cơm và ngồi ăn một mình, thời gian còn lại trong ngày là nấu ăn, chờ anh về bữa tối. Nếu anh không về, cô lại ăn một mình rồi lặng lẽ chờ đợi trong vô vọng. Cô chán ngán cái cảnh này, cô muốn được giải thoát. Cô đợi một cái cớ chính đáng để rời bỏ nơi đây.
Nghĩ gì làm vậy, cô lập kế hoạch theo dõi chồng, chỉ một hai ngày là đầy đủ bằng chứng anh đang ngoại tình cùng một cô gái khác. Cô vẫn muốn nuốt nước mắt cho qua, cho tới khi anh trở về và hét vào mặt cô rằng: "Cô nghĩ cô là ai mà quản được tôi? Suy cho cùng cô cũng chỉ là osin cao cấp". Lời nói ấy như đâm vào trái tim, nhưng cô không khóc được, vì đã quá đau rồi.
Ngay ngày hôm sau, anh đi làm, cô không chuẩn bị bữa sáng và quần áo, nằm ngủ vùi trong phòng, tận hưởng một ngày cho riêng mình. Buổi tối, trong lúc đợi anh về làm cô bần thần vứt bộ quần áo của anh lên giường, cầm tờ đơn ly hôn trên tay, đợi anh tan làm về. Cô nói khẽ: "Nốt ngày hôm nay thôi, em sẽ không còn là osin của anh nữa'.
Tới khi anh vừa về, cô chạy ra mở cửa, không như mọi khi hồ hởi, cô mỉm cười: "Mình ly hôn thôi. Hợp đồng osin quá hạn rồi. Em là vợ anh, không phải là osin cao cấp. Ngày xưa em được mua về với giá hời, em đã trả anh bằng hơn 5 năm son trẻ. Sau khi em đi, anh hãy đón cô gái kia về làm vợ, đừng đón về làm osin!". Cô vứt sấp ảnh và tờ đơn ly hôn đã ký vào người anh, kéo vali rời đi.
Câu nói đắng nghẹn của vợ anh khiến anh tỉnh ngộ, quỳ sụp ngay xuống nền nhà. Một lần cuối anh mong cô tha thứ, liệu cô có thể tiếp tục hay quyết định ra đi. Anh không biết, nhưng anh đã sai rồi, lỗi lầm của anh là quá lớn!
Theo Linhlan/Netnews
Bạn trai đòi hỏi một đêm và cách xử lý thông minh của cô gái Trước lời đề nghị đầy cám dỗ đó thì Linh lại xử lý một cách khéo léo khiến Hùng gật gù nể phục. Hùng và Linh yêu nhau đến nay đã được hơn 3 năm, cả hai dự tính cuối năm nay sẽ làm đám cưới. Yêu nhau từng ấy năm, Linh nói mình vẫn còn là con gái thì không một đứa...