Chuyện nữ công sở U30 vẫn được mẹ đút cơm: Này các chị, làm 1 bà mẹ “thương con” cũng là 1 cái tội để bị ném đá sao?
Tôi cũng thấy lạ, các chị thích làm 1 bà mẹ kiểu hiện đại thì cứ việc, nhưng đừng đả kích 1 bà mẹ kiểu truyền thống “đắm đuối vì con” như tôi hay bà mẹ kia theo cách “ném đá” cho chết thì các chị cũng quá lắm.
Làm mẹ kiểu hiện đại là “thương con” cũng bị mắng?
Trước câu chuyện đút cơm cho con gái dù đã lớn gần đây, cũng đã có 1 câu chuyện khác xảy ra. Đó là trong kỳ thi vào lớp 10, 1 phụ huynh đã bày tỏ việc “xót con” vì đi thi mà bị ướt áo.
Chị phụ huynh kia chỉ nói rằng tình thế không lường trước được là ô tô không được đỗ tận cổng trường nên con phải đi bộ 1 đoạn vào thi mà bị ướt áo nên thương… Điều này quá đỗi bình thường, quá đỗi thuận tự nhiên về tình mẫu tử. Ấy thế mà các chị nâng cao quan điểm rằng là đứa trẻ lớn thế còn thương cái gì, cuộc sống sau này còn khó khăn đến đâu, sao không chuẩn bị ô cho con vì dự báo thời tiết đã báo mưa rồi…
Chuyện thương con đi thi lúc trời mưa bị ướt áo từng gây tranh cãi trên MXH.
Nhiều người cũng nói rằng để đứa trẻ tự lập đi, để các con được lớn lên… Nhưng tôi thì nghĩ khác, con tôi tôi phải lo, dù có to xác nhưng con vẫn là 1 đứa trẻ. Bấy nhiêu năm nuôi nấng, chăm sóc rồi đến đúng kỳ thi đầy áp lực rồi lại còn bị lạnh, bị ốm thì hỏi sao mà không xót?
Nhưng cũng chỉ là xót thôi, chứ có phải đến nỗi thôi không cho con thi nữa đâu mà các chị ném đá. Chuyện đi ô tô thì vì nhà chị ấy có điều kiện nên đi ô tô thôi, cũng không có gì mà bình phẩm.
Nhiều mẹ ném đá vì cho rằng “chị mẹ” này quá o bế con, không chịu thả con ra cho trẻ được lớn lên, tôi thấy thật bất hợp lý. Chắc hẳn đấy không phải là con của chị thôi, các chị đang đứng ngoài cuộc để cười người ta, chứ là con chị thì sao? Nghĩ đi…
Đứng dưới góc độ bà mẹ kia, tôi cũng vậy, thương con lắm mà thương thì bảo thương, chứ chẳng lẽ cứ phải kiên cường, can đảm, phải ngậm miệng không kêu thì mới là bà mẹ tốt chắc?
Ảnh minh họa
Gần đây, chuyện 1 bà mẹ đút cơm cho con gái dù lớn cũng khiến các chị sôi sục lên. Ừ thì cũng là hơi quá, tôi cũng không đồng tình rằng lớn từng ấy mà vẫn chiều đến mức con chị không tự làm được mọi việc, nhưng đó cũng là câu chuyện riêng của nhà họ. Mỗi nhà có 1 cách thương con khác nhau, dù có dị, có khác biệt cũng không làm ảnh hưởng đến miếng cơm manh áo của các chị đúng không?
Đừng biện hộ cho việc làm 1 bà mẹ vô tâm và lười biếng bằng “chiêu bài” dạy con tự lập
Nói thêm về quan điểm để trẻ tự lập từ nhỏ hoặc cho trẻ phải khổ đi để sau này chống đỡ được với cuộc đời. Không phủ nhận rằng trẻ cần sự tự lập, nhưng liệu có bà mẹ lười biếng vô trách nhiệm nào đang bao biện cho chính mình bằng “chiêu bài” để con tự lập không? Thứ khoa học tân tiến đến mức cực đoan của nhiều mẹ tôi không “nuốt” được.
Tôi đồng ý mức độ tự lập như nấu cơm, rửa bát, quét nhà… đến vậy thôi. Còn bao nhiêu câu chuyện đau lòng đã xảy ra trong thực tế, 1 đứa trẻ lớp 6 cha mẹ tự lập để con đạp xe đi học rồi khi còn chân yếu tay mềm, tai nạn xảy ra. Sự hối hận nào của cha mẹ cũng không thể bù đắp được.
Video đang HOT
Chúng ta không thể theo sát con 24/24, nhưng khi có thể hãy để mắt đến chúng vì nếu có sai lầm xảy ra, thực sự các chị không thể… quay ngược kim đồng hồ được đâu. Vì thế, khi con tôi còn bé tôi sẽ ở bên cạnh nhiều nhất, để mắt nhiều nhất và chiều chuộng nhiều nhất. Nếu có chút vụng về lóng ngóng cũng không sao, lớn lên con sẽ tự làm được mọi thứ. Nhưng là trẻ nhỏ là cần phải có người giám sát và thậm chí có nhiều việc cha mẹ phải làm đỡ…
Bao nhiêu bà mẹ Nhật Bản đấy, họ đã phải dành toàn thời gian để làm 1 bà nội trợ, làm vợ và làm mẹ. Dù trẻ Nhật được cho rằng khá tự lập, nhưng tình thương của mẹ, sự theo sát của mẹ lúc nào cũng cần thiết. Hãy thương lấy con đi vì đó là khoảng thời gian tuyệt vời nhất để chúng nhớ tới mẹ đã yêu chúng như thế nào, đã lo lắng cho chúng ra sao…
Như câu chuyện trên, con tôi vẫn sẽ phải đội mưa vào thi nhưng xót con là chuyện bình thường của cảm xúc 1 bà mẹ. Cứ thương yêu con hết cỡ đi, sau này con gái về nhà chồng, con trai tự lập, lúc lớn lên muốn “thương kiểu tận tay” cũng không được. Vậy thì lúc con còn muốn ở bên cạnh, còn cần chúng ta hãy thể hiện vai trò đó.
Cũng hãy cứ theo sát con đi vì cũng chẳng đi đâu mà thiệt, con mình mình theo chứ tội lỗi gì. Nước mắt chảy xuôi, câu này không phải vô cớ mà ngàn đời nay người ta nói. Cha mẹ “đắm đuối vì con” như cá chuối cũng là chuyện thuận tự nhiên vô cùng.
Các chị đừng đưa ra những kiến thức nghe có vẻ bác học hay khoa học mà biện hộ cho sự lười biếng của mình.
Tôi o bế con thế đấy, nhưng sự an toàn của con là trước nhất và tuổi thơ luôn là tấm vé 1 chiều
Để tôi kể cho bạn nghe nhé. Tôi có 2 đứa con, bé gái 9 và bé trai 14 tuổi. Nhưng đến bây giờ tôi vẫn không để con đi thang máy 1 mình. Bao nhiêu vụ dâm ô đã xảy ra, con sau này lớn sẽ tự biết cách bảo vệ mình, nhưng ngay từ bé đã để con tự lập thì xảy ra cơ sự gì chắc hối không kịp.
Ngày ngày tôi vẫn đưa đón con trai lớn đi học dù bạn bè con đã có thể đi xe bus. Lúc qua đường với giao thông như hiện tại đầy nguy hiểm, trong khả năng có thể tôi sẽ vẫn làm 1 bà mẹ o bế con theo cách như thế. Hàng ngày tôi vẫn kiểm tra cặp sách của con trước mỗi giờ đi ngủ xem con đã sắp đủ đồ chưa. Đôi lúc con mệt tôi vẫn đút cho con gái bé ăn, mè nheo 1 tí có sao, rồi lớn lên nó còn không cho mình cầm tay ấy chứ.
Tranh minh họa
Với tôi việc chăm sóc nuôi dưỡng con cái là 1… SỰ NGHIỆP. Tôi sẽ không ngần ngại làm tất cả những gì mà con cần, cố 1 chút, vất vả 1 chút cũng được nhưng vì là con của mình tôi sẽ không oán thán.
Sau này con lớn lên nó lo cuộc sống của nó, mình muốn quan tâm cũng chẳng được. Vậy thì cớ gì mà các chị bỏ bê nó ngay từ nhỏ, vào lúc nó cần các chị nhất.
Không phải vô cớ mà cha mẹ cần ở bên con lúc nhỏ. Các chị thích thì cứ làm 1 bà mẹ ác đi, cứ nuôi dạy con độc lập đi, nhưng tôi thà làm 1 bà mẹ cổ điển và thương con kiểu truyền thống, nhưng giữ được sự an toàn cho con mình tốt nhất. Tôi sẽ còn thương, còn yêu, còn chiều con mình khi có thể và sẽ coi đây là 1 cơ hội quý giá trong cuộc đời mình.
Tôi là người Việt Nam, tôi có tư tưởng truyền thống, o bế con cũng được, chiều con cũng được, vì tuổi thơ con chỉ là 1 quãng đường, là tấm vé chỉ có 1 chiều. Nếu không đi cùng con chúng ta sẽ bỏ lỡ 1 hành trình yêu thương quý giá!
* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của tác giả.
Yêu chàng Tây trên Tinder rồi dính bầu, khi báo tin thì nhận câu trả lời: "Đứa bé đang không phải là thứ anh tìm kiếm" khiến cô gái quyết định táo bạo gây tranh cãi
Chia sẻ của cô gái trẻ đã nhận được nhiều sự đồng cảm của cư dân mạng về sự dũng cảm dám đối mặt với những thử thách trong cuộc sống.
Cuộc đời mỗi con người ai cũng nghĩ rằng mình sẽ đi trên con đường bằng phẳng, con gái thì lấy chồng, sinh con... Thế nhưng, có ai biết được sau ngày hôm nay đến sáng mai thì bỗng dưng một chướng ngại vật đột nhiên xuất hiện khiến chúng ta trở nên lúng túng không biết vượt qua như thế nào. Chắc chắn, khoảng thời gian đó, chúng ta sẽ phải dành thời gian suy nghĩ và đưa ra lựa chọn. Và việc quyết định như thế nào sẽ góp phần thay đổi hướng đi của mỗi người.
Mới đây, có một cô gái tuổi 30 có chia sẻ trong hội nhóm về câu chuyện của mình. Cô nàng quen bạn trai người ngoại quốc, có bầu và sau đó là đối mặt với chuỗi ngày giữ - bỏ đầy cam go. Sau cùng, cô nàng lựa chọn đưa em bé đi cùng mình nhưng điều khiến ai đọc xong câu chuyện cũng phải lưu đọng lại đó chính là những trải lòng từ sâu tận tâm can của cô về tình cảm, về cá tính và về lối suy nghĩ cởi mở, tích cực của nàng.
Ảnh minh họa.
Cuộc tình Tinder kết thúc là một... bào thai
Câu chuyện như sau:
Em nghĩ sao mà bảo chị đi thử thai vậy! Tao cãi liền con bé y tá luôn mà...
"Nhưng chị có đủ dấu hiệu của chuyện có thai, nếu chưa muốn siêu âm thì chị có thể đi thử que trước" . Nghe con bé nói, tao lật đật đi dô toilet thử liền cái que, xong tao hả hê lắm, nói nó em thấy chưa 1 vạch đây nè, tao vẫn ráng cãi tại cái vạch thứ 2 nó mờ lắm, nhất quyết không tin là không tin mà. Qua phòng siêu âm, người ta nói "có tim thai" là tao đã thấy dễ ghét rồi, nhưng cầm tờ giấy kết quả đưa con bé y tá, nó nói 3 chữ "6 tuần tuổi" là tao thả tờ giấy luôn, tờ giấy rớt xuống đất y như trong phim á, rồi tao thẫn thờ bước ra cửa phòng khám luôn, con bé y tá chụp liền tay tao lại nói: "Chị ổn không chị?" tao nói tao cần phải ra ngoài kia ngồi một chút, nó nói: "Chị ngồi thì ngồi nhưng vẫn là 6 tuần tuổi rồi đó!" . Bác sĩ lúc đó mới xuất hiện, tao hỏi nếu bỏ thì sao mà nếu giữ thì sao thì tới phiên ổng nạt tao: "Em không được nếu với bác, em có 1 phút 30 giây để suy nghĩ, không có nói nhiều"!
Tao ra dắt xe về luôn.
Tao với bạn gặp nhau qua Tinder, bạn dạy tiếng Anh ở Việt Nam để phần còn lại thời gian theo đuổi đam mê viết lách. Buổi chiều đầu tiên gặp nhau, bạn dắt tao vô một chung cư cũ, bạn hỏi tao cả đời đã ăn trộm cái gì chưa? khi bản nghe tao nói chưa một phát là bạn chụp liền cái poster cũ dán trên tường, cuốn lại rồi kéo tao chạy thật nhanh ra khỏi tòa nhà, hai đứa vừa chạy vừa cười trong cái nắng Sài Gòn ở Quận 1, trong lúc tay bạn đang nắm chặt tay tao. Giữa mấy chuyến Grab tao qua nhà bạn để hai đứa nấu ăn cho nhau, bày đặt hẹn hò đợt giãn cách xã hội năm ngoái, tụi tao đồng ý yêu nhau.
Bác sĩ ổng cho chừng đó thời gian sao đủ, tao dành luôn 2 ngày suy nghĩ rồi hẹn bạn đi chơi. Bản thấy hơi lạ khi tao từ chối điếu thuốc bạn đưa, hỏi tao sao mới có mấy ngày không gặp mà bỏ được thuốc lá hay vậy? Tao thấy tao hèn ghê, mới vậy mà đòi về, mượn cớ mai phải đi làm sớm. Về tới nhà mới dám gọi điện và thả quả bom em bé qua điện thoại. Phản ứng của bạn lúc đó chỉ xoay quanh suy nghĩ của tao thôi. Bạn lập ra một list những lý do tại sao nên bỏ, nhưng vẫn để tao quyết định. Trên cái danh sách đó tao thấy mấy cái như tao còn trẻ nè, sự nghiệp của tao rất xán lạn nè, hay chuyện khả năng thụ thai sau tuổi 30 của tao chỉ còn khoảng hai mấy phần trăm đều có thể chữa được nè, mà không có con tự nhiên được thì có con trong ống nghiệm cũng được nè... đang đọc xong tao mới sực nhớ ra ủa, từ đầu tới giờ bạn chưa nói về phía bạn, bạn nghĩ chuyện này như thế nào?
"Một đứa bé đang không phải là thứ anh kiếm tìm" . Bạn nói vậy đó. Tao hỏi dồn, nhưng anh có yêu em mà đúng không?
"I wish i did..." là câu nói cuối cùng của cuộc điện thoại đó, và của tụi tao.
Buồn chứ sao không má! Nhưng với kiêu hãnh của một đứa con gái phải mang cái định kiến lên lưng khi có bạn trai ngoại quốc, tao dự kiến mọi chuyện còn tệ hơn nhiều. Nên qua cái hụt hẫng là tao thấy sướng lắm, sướng vì tao nhận ra tao đã đủ trưởng thành để hiểu và tha thứ cho bạn, tôn trọng quyết định của bạn trong quyết định của tao. Tao sướng vì nhờ bạn, tao nhớ lại ngay cái lúc mà ông bác sĩ ổng nạt, cho tao đúng 1 phút 30 giây để giữ hay bỏ á, là cái bụng tao nó thắt lại vậy nè, cái kiểu đau lạ lắm, ngay cái lúc đó đó, là tao biết tao phải giữ em bé này rồi, và tao không phải giải thích cho bạn về cái kết nối nhỏ xíu tao có ngày hôm đó trong phòng khám thêm lần nào nữa. Tao sướng vì sau câu nói của bạn, tao càng chắc chắn hơn về quyết định giữ lại vì tao biết từ nay về sau, sẽ không cần phải gắn kết với một người đàn ông nào khác để lấy đi em bé khỏi tao, sướng vì nó sẽ luôn là bạn đồng hành của riêng tao, mãi mãi của tao, xứng đáng với mọi tình yêu của tao.
Sau đêm đó, ngủ dậy một giấc là từ một con mẹ, tao đã sẵn sàng trở thành người mẹ.
Ảnh minh họa.
Đăng trong một hội nhóm khá nổi tiếng, bài viết của cô gái nhanh chóng thu hút hàng nghìn lượt cảm xúc bởi nó quá chân thực và dễ gặp trong cuộc sống này. Nhưng giữa những comment đó, sự đối lập cũng được thể hiện rõ ràng.
Sự tranh cãi vô cùng lớn từ mạng xã hội -Phe số 1: Ủng hộ sự văn minh của cô gái
Một số người nhìn nhận đây là một nội dung rất đẹp về tình mẫu tử và hành trình cô gái đi đến quyết định giữ lại đứa bé, tha thứ cho bạn trai cũ một cách văn minh. Hơn nữa, cô gái rất độc lập, tự chủ từ trong suy nghĩ với câu nói: "Sẽ không cần phải gắn kết với một người đàn ông nào khác để lấy đi em bé khỏi tao, sướng vì nó sẽ luôn là bạn đồng hành của riêng tao, mãi mãi của tao, xứng đáng với mọi tình yêu của tao".
Dù sau đó, bài viết đã bị xóa khỏi hệ thống nhưng từ phía người đọc đã có số phần trăm khá lớn thể hiện sự ủng hộ đối với quan điểm và thái độ sống tích cực của nhân vật chính, rằng trong bất cứ tình huống nào, rồi chúng ta cũng sẽ tìm ra một hướng nhìn lạc quan để lấy đó làm điểm tựa mà vui với quyết định của mình.
Phe số 2: "Yêu trai Tây đúng là chẳng có gì vui"?
Câu chuyện mà cô gái kể ra đây có vẻ như càng khiến nhiều người định kiến về việc yêu trai Tây. Sau khi nghe tin, anh chàng bạn trai qua những câu nói có phần "lòng vòng" ban đầu đã thể hiện rõ ý định không muốn giữ lại cái thai để cùng bạn gái làm nên một gia đình. Sau cùng, bạn ấy chốt lại bằng câu: "Một đứa bé đang không phải là thứ anh kiếm tìm" đã khiến mọi thứ vỡ vụn. Không có sự tin tưởng nào trong tình huống này hết, và cô gái chắc đã trao trái tim cho nhầm người.
Dân mạng đã tự đặt ra câu hỏi, anh bạn đã từ chối cái thai một cách êm đẹp, vậy nếu trong trường hợp anh chàng đó là người Việt Nam thì chắc là trên khắp các diễn đàn đều đã và đang thảo luận về cách hành xử của anh ta rồi. Thế đấy, yêu trai Tây tưởng thế nào, hóa ra cũng chẳng ra làm sao.
Phe số 3: Cô gái chính là người tự mang đến rắc rối cho mình
Trong hàng nghìn bình luận, có rất nhiều người lên tiếng chê trách lối sống buông thả của cô gái, là đã quá dễ dãi với bản thân và quá dễ dãi với người cần phải chịu trách nhiệm. Dẫu rằng kết thúc câu chuyện, giữa hai người không hề có mâu thuẫn nhưng cách cô nàng xử lý cũng sẽ khiến đứa trẻ sau này chịu nhiều thiệt thòi.
2 trong số nhiều bình luận của cư dân mạng.
Tất nhiên, trong mỗi câu chuyện được chia sẻ thì dân mạng sẽ luôn nhìn ở nhiều khía cạnh khác nhau, có người ủng hộ có người không. Trong tình huống này, dẫu sao thì sự việc cũng đã xảy ra và quan trọng là cách con người ta đối diện với nó như thế nào, có đủ tích cực để xây dựng lại niềm tin từ đầu hay không mà thôi.
Và cô gái nhỏ bé ấy sau nhiều đắn đo thì đã làm được, để sống hạnh phúc với chính quyết định của mình.
Đĩa cơm cà ri "đầu thừa đuôi thẹo" của mẹ và câu chuyện ấm lòng phía sau khiến ai cũng rưng rưng xúc động Trong đĩa cơm cà ri toàn những mẩu phô mai vụn trông không đẹp mắt chút nào ấy lại ẩn chứa biết bao tình yêu thương. Có lẽ chẳng có từ ngữ nào có thể diễn tả hết được những hi sinh, vất vả cùng tình yêu thương của những người mẹ dành cho con mình. Những đứa con chính là tài sản...