Chưa kết hôn lại có bầu ở tuổi 36 khiến tôi hoang mang
Tôi thấp thỏm lo âu suốt từ lúc biết mình mang thai. Nhưng sau hôm nay, có lẽ tôi sẽ gạt bỏ những lo lắng đó.
Tôi đã 36 tuổi và chưa lấy chồng. Công việc buôn bán trái cây ngoài chợ gần như chiếm hết thời gian của tôi nên tôi cũng chẳng hẹn hò, tìm hiểu được ai. Bố mẹ tôi cũng mong ngóng, giục giã lắm vì sợ con gái ế già nhưng tôi biết làm sao? Chẳng lẽ lại ép người ta không yêu mình mà lấy mình làm vợ? Tôi biết “đào” đâu ra một chàng rể cho ông bà bây giờ?
Đầu năm nay, dãy nhà trọ đối diện chợ có một hộ gia đình gồm 2 cha con đến ở. Người cha tên Trình, năm nay đã hơn 40 tuổi. Còn đứa con trai thì 19 tuổi. Nghe mấy cô bán nước kháo nhau, bảo Trình chia tay vợ cũ rồi phiêu dạt, không nhà cửa cố định. Tuy vậy, anh ấy lại hiền lành, ăn nói có hơi bỗ bã nhưng thẳng thắn, nhiệt tình.
Tôi cũng gặp Trình mấy lần và nhận thấy anh ấy rất tốt. Anh ấy giúp đỡ tôi khuân vác trái cây, đi giao hàng cho khách mà không đòi hỏi gì. Con trai của Trình làm thợ hồ, cũng hay đến sạp tôi để mua dưa hấu, thứ quả mà cậu ấy thích ăn nhất.
Không hiểu tại sao mà tôi và Trình lại quen nhau, yêu nhau từ lúc nào không hay dù không hề có câu tỏ tình. Cứ 3 giờ sáng, anh ấy lại dậy sớm giúp tôi đi chở trái cây, khuân vác, dọn hàng, mua đồ ăn sáng cho tôi rồi mới đi làm cùng con trai. Sợ mấy bà bán hàng ở chợ nhiều chuyện, bàn tán xôn xao nên tôi và Trình giấu kín mối quan hệ.
Video đang HOT
Nhưng rồi tôi có bầu. Ở tuổi 36 mà có bầu, lại còn chưa có chồng, tôi rơi vào hoảng sợ. Tôi báo cho Trình nghe, anh ấy mừng quýnh, bảo sẽ sang thưa chuyện với gia đình tôi và đón tôi về nhà trọ ở. Tuy nhiên, tôi vẫn lo lắng về chuyện sống chung với con trai của Trình.
Chiều qua, con riêng của bạn trai lại thẹn thùng đưa cho tôi hộp thuốc bổ để dưỡng thai. Cậu ấy nói đã biết hết mọi chuyện và mong tôi sẽ sớm sinh cho cậu ấy một cô em gái xinh xắn. Giây phút đó, bao nhiêu lo âu như tan biến trong tôi. Cậu ấy còn bảo tôi cứ yên tâm vì bố con cậu ấy có quê, có ông bà đàng hoàng chứ không phải kiểu người tha phương cầu thực, không có nơi chốn.
Tôi bật cười vì sự dễ thương của con riêng bạn trai. Không biết sau này thế nào nhưng hiện giờ, tôi cảm giác mình rất hạnh phúc. Chỉ là tôi có nên ép Trình đưa tôi về quê anh, ra mắt gia đình anh rồi tổ chức đám cưới đàng hoàng không?
Đi bao xa, anh ấy cũng về chỗ của mình
"Tất cả diễn ra quá nhanh, chỉ trong vòng 3 năm. Tôi từ có tất cả, giờ không còn gì hết".
"Tôi bây giờ không nhà cửa, không chồng, không nghề nghiệp. Con trai thì gửi học nội trú mấy năm nay rồi; mà nó cũng chẳng coi mẹ ra gì nữa, cả tuần không thèm gọi, mẹ nhắn tin không thèm trả lời".
Hạnh kể với tôi qua tin nhắn, sau khi tôi gửi cô tấm ảnh của nhóm leo núi cách đây 3 năm. Hồi ấy, tôi và đồng nghiệp đăng ký tour leo núi quyết tâm chinh phục đỉnh cao "trước khi chân cẳng rệu rã". Đoàn leo gồm 11 người và anh hướng dẫn tên Thắng.
Hạnh mặt đẹp, da trắng, tóc dài. Trông dáng thanh mảnh nhưng cô có sức bền tốt nhất nhóm. Hạnh trèo các bậc núi thảnh thơi như đi dạo trong khi chúng tôi thở phì phò. Chúng tôi đầu bù tóc rối trong khi mặt mũi Hạnh long lanh, nụ cười lúc nào cũng ngời sáng. Lên dốc xuống đèo, lúc dọn đồ hay khuân vác, Hạnh lanh lẹ, gọn ghẽ khiến các chàng nể phục.
Ảnh mang tính minh họa - 8Photo
Chuyến đi rất mệt, chúng tôi không quá để ý nhau. Tới khi hạ trại đốt lửa, thấy Hạnh lăng xăng phục vụ mọi người, tôi mới ngờ ngợ Hạnh giống một người tổ chức hơn là khách. Và rồi đêm đó có thông tin cho biết Hạnh là bồ của anh Thắng, vì họ ngủ chung một chiếc lều.
Tôi cũng quen Thắng đã lâu. Vợ chồng anh trục trặc mấy năm trước, chị đang nuôi cả 3 con, anh tìm niềm vui trên những cung đường trekking. Nhờ tổ chức các đoàn phượt dài ngắn trong và ngoài nước, anh cũng có thu nhập khá ổn định.
Trong cuộc gặp định mệnh, Hạnh và anh Thắng bị sét đánh, từ đó Hạnh cứ bám riết theo anh. Cũng phải thôi, anh mạnh mẽ và đẹp trai, phong trần sương gió, lại làm ngành dịch vụ đã lâu nên giỏi tâm lý, rất yêu chiều nâng niu Hạnh.
Tôi và nhóm leo núi năm ấy đã tự hỏi, mối tình này rồi sẽ đi về đâu. Liệu Hạnh có bỏ chồng để thành đôi với người tình sét đánh hay chỉ là cơn say nắng nhất thời. Nhưng sau khi về thành phố, nhóm leo núi không họp mặt được lần nào, group chung rộn ràng hôm nào cũng từ từ nhạt chuyện và trôi mất. Chúng tôi chỉ còn like, comment cho nhau trên mạng.
Ảnh mang tính minh họa - Jcomp
Bẵng đi một thời gian, tôi bỗng thấy nick Facebook của anh Thắng nổi lên. Anh khoe thành tích học tập của con. Khoe người yêu lâu năm: "Đi bao xa anh cũng phải về chỗ của mình. Cảm ơn em đã bên anh tròn 20 năm".
Tôi gửi tấm hình chụp chung để lấy cớ hỏi thăm Hạnh thì cô cho thông tin không lấy gì làm vui. Hạnh đã ly hôn, con cái, nhà cửa, đã chia hết, cô nghỉ việc theo anh Thắng đi khắp các cung đường. Có lẽ Hạnh chỉ còn chờ một cái đám cưới hoặc đơn giản hơn là tờ giấy đăng ký kết hôn. Tuy vậy, cô chờ mãi không thấy gì và cái kết như tôi đã thấy anh khoe trên Facebook: anh trở về với vợ.
"Tất cả diễn ra quá nhanh, chỉ trong vòng 3 năm. Tôi từ có tất cả, giờ không còn gì hết. Nhiều lúc tôi thấy chuyện này như trong một giấc mơ. Nhưng nó là thực, là thực đấy bạn ạ" - Hạnh gõ cho tôi, tôi nghe như có nước mắt của cô trong những dòng chữ.
Ly hôn chồng, con trai nhất quyết đòi đi ở với bố, 10 năm sau nó bất ngờ trở về càng khiến tôi bất ngờ hơn Sinh ra trong gia đình nghèo, cha mất sớm nên tôi sống với mẹ và các anh. Khi đến tuổi lập gia đình, qua người thân mai mối, tôi đã kết hôn với một anh trong làng làm nghề buôn bán trái cây. Khi công việc kinh doanh thuận lợi, chồng tôi muốn mở rộng địa bàn nên đã lên thành phố buôn...