Chưa cưới đã chán
Người xưa có câu “Đàn ông sợ nhất là chọn nhầm nghề còn phụ nữ sợ nhất là chọn nhầm chồng”. Chỉ còn 1 tháng nữa là tôi sẽ lên xe hoa về nhà chồng. Nhưng tôi ngày càng chán ngán với thói hư tật xấu của chồng tương lai.
ảnh minh họa
Tư Vinh Long, anh lên thanh phô lâp nghiêp. Anh vưa lam công nhân, vưa phân đâu hoc lên Đai hoc, tốt nghiệp ra trương vơi tâm băng ky sư xây dưng. Anh hơn tôi 10 tuôi. Anh la ngươi it noi, kho gân nên nhưng ngay đâu, tôi không thich anh. Me tôi đa tim moi cach nhơ hang xom “mai môi” anh cho tôi. Me khuyên tôi nên lây chông chưng chac đê sau nay không bi gia trươc chông. Chiêu nao đi lam vê, anh cung sang nha tôi ngôi tro chuyên vơi ba me tôi. Mưa dâm thâm đât, me cha đôc thuc vao nên lâu dân tôi cung co tinh cam vơi anh luc nao không hay.
Anh va tôi đêu la dân nhâp cư, tư quê lên thanh phô ơ tro. Chiêu đi lam vê, anh sang nha tôi dung cơm, sau đo ngôi xem ti vi đên hơn 10 giơ tôi mơi vê. Co cha me nên chung tôi cung it khi tro chuyên vơi nhau. Tư khi quen anh cho đên khi lên kê hoach đam cươi đa hơn môt năm nhưng sô lân anh chơ tôi đi chơi chi đêm trên đâu ngon tay. Tôi chi mơi 22 tuôi, la ngươi hương ngoai nên luôn muôn đi ra ngoai, xem phim, nghe nhac, chup hinh, hat ho…nhưng anh thi ngươc lai. Nhiêu lân tôi gơi y mơi anh đi xem phim, anh lăc đâu, noi ngăn gon: “Đi ra ngoai lam gi cho tôn kem. Ơ nha ti vi cung co phim ma”. Vi it co cơ hôi chuyên tro, bôc bach nhưng suy nghi trong long nên giưa anh va tôi không hê co sư thâu hiêu lân nhau.
Ba me tôi khen anh hiên lanh lai co hoc vân, nghê nghiêp ôn đinh nên bo ngoai tai nhưng lơi gop y cua tôi. Nhưng khi tôi lam minh lam mây giân dôi, anh miên cương chơ tôi đi long vong ngoai đương rôi chay vê. Thi thoang lăm thi anh tâp vao quan coc ven đương, goi cho tôi môt li rau ma hay nươc mia. Vi anh ăn uông bên nha tôi nên hăng thang, anh chi phu cho me tôi môt it tiên ăn. Môi khi đi mua đô ăn vơi anh, tôi ngai chin măt khi anh ky keo tra gia tưng bo rau, con ca. Vơi anh, qua tăng danh cho vơ săp cươi la thư hang xa xi. Tôi không phai la ngươi đoi hoi nhưng nhưng ngay lê đăc biêt, tôi chưa bao giơ thây anh tăng tôi môt mon qua nao, du la tri gia nho nhât. Co khi bưc bôi vi cai tât keo kiêt cua anh, tôi lên tiêng. Anh giai thich: “Tai săp đam cươi nên phai đê danh tiên”. Me tôi cung môt mưc noi tôt cho anh. Me bao: “Đan ông keo sau nay vơ con mơi đươc nhơ”.
Tư khi yêu đên khi săp cươi, tôi chưa bao giơ đươc biết hen ho la gi cung chẳng nghe đươc nhưng lơi noi ngot ngao hay đơn gian nhất là cung đươc ngôi uông nươc vơi anh ơ môt khung canh lang man. Đi lam vê, tôi ru ru trong bôn bưc tương như ngươi gia. Khi đang quen đa nham chan, tôi tương tương đên khi kêt hôn không biêt cuôc sông cua tôi va anh se ra sao?
Video đang HOT
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet
Nhưng tât ca nhưng điêu ây vân chưa lam tôi chan băng qua khư tinh cam răc rôi cua anh. Cach đây môt tuân, tôi đôt ngôt nhân đươc điên thoai tư môt sô may la. Môt ngươi phu nư noi la ban gai cu cua anh, goi hen găp tôi. Khi tôi hoi, anh chôi đây đây. Tôi đưa cho anh xem sô may, anh mơi ngâp ngưng kê đo la cô ban gai cu, anh chia tay cach đây 2 năm. Tôi cang choang vang hơn khi nghe cô ây noi tưng nao pha thai nhiêu lân vơi anh. Chinh anh la ngươi tim moi cach bo rơi cô ây. Tôi căn văn hoi, anh chi giai thich ngăn gon: “Cô ây du dô anh”. Du đau buôn va tôn thương nhưng tôi âm thâm chiu đưng, không dam noi cho cha me vi sơ ho se không chiu nôi cu sôc nay.
Thơi gian đam cươi gân kê, tôi cang thây năng nê va bât an. Môi lân nhin anh, ngươi chi môt thang nưa thôi tôi se goi la chông, sao tôi thây xa la va chan chương đên vây. Nhiêu khi tôi nghi đên viêc hủy đam cươi, nhưng lại sợ không biết se phai ăn noi lam sao vơi cha me. Anh đa vê ra măt ban be tôi va ca ba con, chom xom ơ quê. Cha me tôi se bị mât măt vơi moi ngươi. Chi nghi vây thôi, tôi lai không dam tư bo đam cươi vơi anh. Nhưng phai găn bó vơi môt con ngươi ma minh luôn thây xa la, lac long, tôi lai thây không khoi lo lăng, sơ hai cho tương lai cua minh.
Theo VNE
Đoạn kết được báo trước của người đàn bà 'thả hình bắt bóng'
Đó là cái kết tất lẽ dĩ ngẫu cho trường hợp như chị. Nhưng không hiểu chị đã quá ngây thơ và non nớt khi đi hy vọng vào một điều viển vông như thế hay chị nghĩ rồi mình sẽ là một ngoại lệ... Ê chề thay người đàn bà đuổi hình bắt bóng...
Chồng chị là một người đàn ông không phải đẹp trai, hào hoa, lãng mạn gì cho cam. Anh thậm chí còn khô khan, cục mịch và khá thô lỗ. Chẳng bao giờ được nghe một câu nói ngọt ngào, dịu dàng nào, chị còn thường xuyên bị anh lớn tiếng mắng mỏ, quát nạt mỗi khi không vừa ý.
Chị chán chồng. Chị chán tất cả mọi thứ ở anh, chán cái bóng dáng thô ráp ấy, chán giọng nói ồm ồm và chán ngán những lúc anh cáu giận. Đến với nhau ban đầu không phải vì tình yêu, rồi sống với con người ấy gần chục năm nay, đối với chị chỉ toàn là chịu đựng và chịu đựng.
Nhưng thực ra, nếu chị chịu nhìn vào mặt tốt của anh, chịu đem anh so sánh với những người đàn ông tệ bạc đầy rẫy trong xã hội hiện nay, chị sẽ thấy anh đáng quý và đáng trân trọng hơn nhiều. Anh chưa bao giờ lăng nhăng mèo mỡ bên ngoài, cờ bạc cũng không, rượu chè thi thoảng vui mới làm vài chén.
Tiền anh làm ra, anh đều đưa hết cho chị hoặc sắm sửa về cho vợ và con gái, không tiêu phung phí một đồng nào bên ngoài. Tính cách anh như vậy, cũng không phải là không thể "ứng phó" được, chỉ cần chị mềm mỏng một chút thì anh lại nhũn như con chi chi ngay thôi. Bởi sâu trong lòng anh, anh yêu thương vợ con và gia đình nhỏ của minh thật lòng.
Ấy thế nhưng chị chưa khi nào nhìn vào điều đó. Chính vì thế, chị mãi vẫn cứ chán chồng. Đó cũng là điều dễ hiểu khi hắn ta xuất hiện, chị dễ dàng chị lay động và ngã vào vòng tay hắn lúc nào không hay. Hắn nói hắn yêu chị, mê mệt vẻ đẹp mặn mà và sự duyên dáng của chị. Hắn nói muốn cưới chị. Chị tin hết và bắt đầu mơ mộng.
Bên hắn, khỏi phải nói, đó là thiên đường, là mật ngọt. Bao ngày tháng qua chị mong mỏi một lần được sống như thế, giờ đây đã trở thành sự thật. Chị ngất ngây trong men say đam mê đến quên cả đường về. Anh thì vẫn lầm lũi đi về, chăm chỉ làm lụng để kiếm thêm thu nhập cho gia đình, chẳng mảy may biết vợ đang lên kế hoạch sao cho rời bỏ mình một cách nhanh chóng nhất.
Chị không muốn mang tiếng là người đàn bà ngoại tình rồi về bỏ chồng bỏ con. Điều ấy sẽ để lại tiếng nhơ cho chị và bố mẹ. Ngày xưa, Xúy Vân diễn kịch giả dại để Kim Nham cho cô được tự do, giờ đây chị cũng sẽ phải nghĩ ra cách để chồng tự chủ động ly hôn chị.
Hắn ta nhanh chóng rời bỏ chị để đi tìm những cuộc vui khác, chỉ vứt lại cho chị một câu nói lạnh lùng: "Gái già lại nghèo thì ai thèm nữa chứ!" (ảnh minh họa)
Thế là từ khi ấy, chị trở thành người đàn bà ghen tuông vô lối. Chị bắt lỗi anh từ cái nhỏ nhất, từng tin nhắn bàn chuyện công việc của anh với đồng nghiệp nữ, từ chuyện anh đi họp lớp nhân tiện đèo cô bạn về vì tiện đường. Mỗi lần bắt gặp một vụ như thế, chị như vớ được vàng (vì đối với anh những vấn đề liên quan đến phụ nữ là rất hiếm gặp). Chị lu loa lên, làm cho tanh bành ra hết mức có thể mới thôi.
Chị cũng trở thành một cô con dâu ghê gớm, nanh nọc và sẵn sàng không chịu nhượng bộ mẹ chồng dù chỉ một chut. Cuộc sống chung sao tránh nổi những va chạm không đáng có, nhưng thay vì tặc lưỡi cho qua hoặc tìm cách giải quyết hòa bình như trước kia thì giờ chị bất chấp chuyện to chuyện bé, đều đứng lên hùng hổ đốp lại mẹ chồng chan chát.
Gia đình bỗng dưng loạn cào cào vì những mâu thuẫn và cãi vã liên tiếp. Cho đến ngày, chị đứng giữa nhà chỉ thẳng mặt mẹ chồng mà hét lên rằng: "Bà tưởng bà hay ho lắm à mà lên mặt dậy đời? Bản thân đã chẳng ra gì rồi, lại sinh ra được thằng con trai cũng chẳng khá khẩm gì hơn!". Anh là người vốn thô lỗ, cục mịch nhưng chưa khi nào anh động chân động tay với vợ cả. Vậy mà hôm đó anh đã tát chị - cái tát đầu tiên.
Chị bù lu bù loa lên, nói anh vũ phu, anh đánh vợ và đòi anh viết giấy ly hôn. Chị nghĩ anh là người đàn ông vô tâm vô tính nhưng thật ra anh hiểu hết. Anh biết, khi đến với anh chị không có tình yêu, bao năm qua sống với nhau chị cũng chưa thực sự được vui vẻ. Anh cũng không nghĩ đến khả năng chị có người khác đâu, vì anh không nỡ nghĩ xấu về chị như thế, nhưng anh cho rằng, có lẽ chị đã quá mệt mỏi với cuộc hôn nhân mà chị không hào hứng này rồi. Thôi thì, anh sẽ là người giải thoát cho chị.
Lúc anh im lặng viết lá đơn ly hôn, chị cũng cảm thấy hơi tiêng tiếc cái gia đình vốn dĩ đang ổn định và yên ả này. Nhưng cứ nghĩ đến cảnh phải sống hết đời với người chồng ấy thì chị lại cảm thấy không thể chịu đựng nổi. Ngoài kia, có người tình nồng nàn đang vẫy gọi chị, chị còn chần chừ gì nữa?
Ra tòa, chị được chia một nửa tài sản chung của gia đình, cũng là một khoản kha khá do anh làm ăn chăm chỉ, tích góp được thời gian qua. Con gái chị, ban đầu chị muốn nhận nuôi con, nhưng anh tranh giành ghê quá nên chị cũng nhường anh. Vì chị e là mình cũng không có nhiều thời gian dành cho con nên con ở với bố có lẽ sẽ tốt hơn.
Thời gian đầu được tự do đến với nhau, chị với bồ đúng là như đang sống trong thiên đường. Với khoản tiền sẵn có, chị và hắn ta tha hồ tận hưởng những thú vui ăn chơi và đắm chìm trong tình ái. Nhưng khi tiền hết cũng là lúc tiệc tàn, tình hết. Hắn ta nhanh chóng rời bỏ chị để đi tìm những cuộc vui khác, chỉ vứt lại cho chị một câu nói lạnh lùng: "Gái già lại nghèo thì ai thèm nữa chứ!".
Lúc này chị dường như mới bừng tỉnh cơn mơ, trước thực tại quá phũ phàng trước mắt chị như muốn ngất đi vì tuyệt vọng. Hóa ra, khoảng thời gian qua chỉ là bong bóng, là ảo ảnh, giờ đã tan biến không còn dấu vết. Nhưng những đau đớn và ê chề trong chị bây giờ là có thật. Chị chỉ còn tay trắng: không tiền, không người tình, gia đình thì chị đã rũ bỏ rồi.
Thực ra, đó là cái kết tất lẽ dĩ ngẫu cho trường hợp như chị. Nhưng không hiểu chị đã quá ngây thơ và non nớt khi đi hy vọng vào một điều viển vông như thế hay chị nghĩ rồi mình sẽ là một ngoại lệ... Ê chề thay người đàn bà đuổi hình bắt bóng...
Theo VNE
Tình một đêm, 'yêu' xong rồi... tiếc "Tôi không hiểu sao mình lại đồng ý một cách dễ dàng như vậy. Có lẽ vì chút tò mò rất khờ dại và nông nổi của tuổi trẻ đã thôi thúc tôi muốn khám ta anh ta tới tận cùng. Tuy nhiên, sau đêm hôm đó, những ngày sau, tôi không thể liên lạc lại với anh ta. Tôi đã suy sụp...