Chồng vui sướng khi tôi bị thai lưu và ngang nhiên cặp bồ
Những trận đòn của người đàn ông trí thức mới nham hiểm làm sao, anh toàn đay nghiến chị và chửi chị là đồ vô dụng.
Anh vốn là con trai của người đồng ngũ với bố chị, mẹ chị và bố anh đã hứa hẹn nhau sau này làm thông gia. Lúc chị gặp anh, chị chẳng có ấn tượng gì với anh, dù anh săn đón rất nhiệt tình và tỏ rõ tình cảm với chị. Mẹ chị thì cứ vun vào: “Đừng cầu toàn quá con ạ, nó ngoan ngoãn, biết điều, lại yêu con, con còn đòi hỏi gì nữa”. Rồi chị cũng xiêu lòng trước sự theo đuổi của anh. Đám cưới diễn ra nhanh chóng, vì quả thực, mẹ chị lúc nào cũng lo chị ế. Dẫu chị không thật mãn nguyện, song bà vẫn nhủ thầm, để con gái nương thân vào chỗ quen biết thế, làm gì có chuyện không hạnh phúc.
Thế là đám cưới được tổ chức, cũng linh đình và hoành tráng như bất cứ ai. Anh chị xứng đôi, hai bên gia đình vui vẻ, ai cũng ghen tị với anh chị bởi hai người còn trẻ nhưng công việc ổn định, nhà cửa đàng hoàng. 2 năm sau chị sinh cho anh một cô con gái dễ thương và xinh xắn, anh cưng chiều và yêu thương chị hết mực. Mẹ chị chỉ hy vọng con gái mình cuộc sống lúc nào cũng bình yên như thế.
Rồi chị lại tiếp tục mang thai lần hai, lần này trước khi mang thai anh nghiên cứu dữ lắm, anh bảo nhà phải “có nếp có tẻ”, vì thế đứa thứ 2 này nhất quyết phải là con trai để anh được điểm 10 sinh đẻ. Anh đưa cho chị một list đồ ăn để chị ăn theo đúng những gì anh yêu cầu. Bỗng nhiên, dù đang ở vai trò được chăm sóc, chị có chút lo lắng cho đứa con đang chuẩn bị hình thành. Thế rồi trời không chiều lòng anh chị, khi siêu âm đứa con thứ 2, anh bỗng sa sầm nét mặt, trên đường đưa chị về anh im lặng không nói câu nào.
Với chị, đứa con nào cũng là tình yêu thương mà chị đứt ruột mang nặng đẻ đau, nhưng chị thấy sự chán nản và lạnh nhạt của anh khi biết có thêm cô con gái nữa, chị thấy đau khổ lắm, đêm nào chị cũng khóc sưng húp mắt. Cho dù chị hết lời nói chuyện, anh vẫn chẳng thay đổi thái độ. Chị suy sụp và đã bị thai lưu khi được gần 8 tháng rồi sau đó không thể mang thai được nữa cho dù chị đi khám hết bệnh viện nọ kia.
Chị cắn răng không dám nói với mẹ chị vì sợ bà nghĩ ngợi, chị thở dài và chấp nhận không ly hôn chỉ vì mong con sau này có đầy đủ cả cha lẫn mẹ (Ảnh minh họa).
Điều chị đau lòng nhất là trong khi chị suy sụp vì con chết lưu thì anh lại tỏ ra phấn chấn ra mặt vì nghĩ sau này sẽ có cơ hội khác. Từ lúc chị hay ốm đau, anh đã thay đổi, anh không còn yêu và chăm sóc chị như trước nữa. Anh đi uống rượu với bạn bè đến nửa đêm mới về và công khai bồ bịch ngoại tình. Nhiều lần chị đã nhẹ nhàng nói chuyện với anh, anh chỉ im lặng rồi lại đâu vào đấy. Tệ hơn nữa, anh còn nhiều lần đi qua đêm không về và anh muốn chị phải chấp nhận cho anh đi lại cả với người phụ nữ kia.
Tất nhiên là làm sao chị có thể đồng ý chia đôi tình cảm của mình như vậy. Và anh lấy cớ chị không sinh được con để hành hạ chị mỗi đêm. Những trận đòn của người đàn ông trí thức mới nham hiểm làm sao, anh toàn đay nghiến chị và chửi chị là đồ vô dụng. Chị cắn răng không dám nói với mẹ chị vì sợ bà nghĩ ngợi, chị thở dài và chấp nhận không ly hôn chỉ vì mong con sau này có đầy đủ cả cha lẫn mẹ. Chị không muốn con gái mình phải khổ.
Video đang HOT
Nhưng rồi chị có muốn cũng không được. Vì đến lúc anh và người đàn bà kia có con với nhau, anh đã gần như chuyển hẳn sang ở với người phụ nữ đó để mặc mẹ con chị bơ vơ. Chị đặt hết niềm tin và hy vọng vào con và mong rằng sau này chị còn chỗ dựa duy nhất là đứa con gái nhỏ của chị.
Nhưng khi con gái chị lớn, con không ngoan ngoãn như chị nghĩ, cháu thường xuyên đi chơi bời với bạn bè, bỏ học và công khai yêu một cậu bạn trai khi cả hai mới chỉ 16 tuổi. Khi biết tin, chị đã bị suy sụp hoàn toàn, đêm đó chị đã cãi nhau với con gái. Chị vừa nói với con vừa nước mắt lưng tròng: “Mẹ đã đau khổ, mẹ đã hy sinh chừng ấy năm qua để con được hạnh phúc, vậy mà tại sao con lại phụ công của mẹ vậy?”. Đáp lại những lời nói của chị, con gái chị chỉ trả lời ráo hoảnh: “Mẹ đừng đặt lên vai con gánh nặng phải trả nghĩa như vậy, biết bao lần con bảo mẹ ly hôn thì mẹ không chịu, mẹ hãy nhìn lại đi, có thật sự là mẹ vì con hay vì mẹ không quên được bố?”.
Đêm đó, con gái chị và chị đã không cùng tiếng nói với nhau. Đêm đó chị thấy mọi thứ bỗng dưng tuột hết khỏi tầm tay chị. Chị không biết được vì sao sự chịu đựng của mình rốt cuộc vẫn là một sai lầm?
Theo Trí Thức Trẻ
Mẹ chồng đã "giết chết" cuộc hôn nhân của chúng tôi bằng một đòn thâm hiểm
Tôi không nghĩ được rằng mẹ chồng có thể vu vạ cho mình như vậy. Tôi thanh minh rằng không hề có chuyện đó thì anh hét lên...
Vẫn cứ biết rằng, ngoại tình là tội lớn theo quy chuẩn đạo đức thông thường cho dù là lý do gì đi chăng nữa. Nhưng càng nghĩ càng hận, càng thấy số phận mình đen đúa khi bất đắc dĩ mang tội ngoại tình mà không thể chối cãi.
Cả tôi và chồng đều là con một nhưng chỉ có khác là gia đình tôi không có điều kiện bằng gia đình anh. Anh là con cái trong một gia đình khá giả, gia đình anh có cả chuỗi cửa hàng kinh doanh café - karaoke rất đông khách. Yêu nhau đến tận năm thứ 3 tôi mới được anh chính thức dẫn về ra mắt trong dịp giỗ ông nội anh.
Ngày hôm đó, tôi tới nhà anh từ rất sớm để cùng mẹ anh chuẩn bị cơm trưa. Không biết vì lý do gì mà bà lại không có cảm tình với tôi ngay lần gặp mặt đầu tiên ấy. Cũng không phải là đứa vụng về, không biết nấu nướng vậy mà vẫn bị mẹ anh bĩu môi chê bài đủ kiểu. Đến gần bữa cơm bà lại hỏi về gia cảnh nhà tôi. Tôi cũng hỏi gì trả lời nấy, rằng bố mất sớm, mẹ ở vậy nuôi tôi khôn lớn. Giờ tôi đang làm thiết kế nội ngoại thất ở một công ty nhỏ.
Bà thở dài vẻ ngao ngán nên tôi biết ngay từ buổi đầu bà đã không chấp nhận tôi. Nhưng vì 2 đứa quá yêu nhau nên vẫn quyết tâm để đến được với nhau. Trời không chịu đất thì đất phải chịu trời, anh nhất định lấy tôi nên mẹ anh cũng phải đồng ý tổ chức lễ cưới.
Cứ hy vọng rằng, về sống cùng mẹ chồng, cứ ngoan ngoãn, biết điều và lựa bà thì mọi chuyện sẽ dần suôn sẻ, rồi tôi sẽ lấy được tình cảm của mẹ chồng. Vậy mà càng sống chung, bà càng ghét tôi. Mọi việc tôi làm, mọi lời tôi nói tôi cảm giác bà đều săm soi, khó chịu. Thái độ của bà làm tôi sợ tới nỗi mỗi lần định nói gì với mẹ chồng là tôi đều phải lên dây cót, chuẩn bị rất kỹ rồi mới mở lời. Cuộc sống mới ngột ngạt ngay từ những ngày tôi bước chân vào ngôi nhà đó với phận làm dâu.
Không biết vì lý do gì mà bà lại không có cảm tình với tôi ngay lần gặp mặt đầu tiên ấy. (Ảnh minh họa)
Ở như vậy vô cùng mệt mỏi nhưng may còn có chồng hiểu cho và thường xuyên động viên nên tôi cũng đỡ đi phần nào. Sau 4 tháng kết hôn, chồng tôi nhận quyết định đi Nhật một năm để học kỹ thuật tiên tiến theo sắp xếp của công ty. Buồn và hoang mang lắm nhưng tôi vẫn vui vẻ, động viên anh lên đường. Vậy là chỉ còn tôi ở lại với cuộc sống địa ngục trần gian.
Thời gian đó, tôi cứ đi được lúc nào là đi chứ chẳng dám ở nhà đối diện với mẹ chồng. Không phải vì tôi không muốn gần bà mà là bà luôn tỏ ra khó chịu khi nói chuyện với tôi. Như vậy thì nào ai dám lại gần.
Hơi một tí bà lại đay nghiến: "Thằng Hùng nó hết người để lấy hay sao mà lại lấy người như cô, vừa xấu người lại xấu cả nết!". Bà cứ bâng quơ như thế khiến đôi lúc tôi rất tủi thân và cũng khó chịu. Chồng đi vắng, mối quan hệ của tôi với mẹ chồng ngày càng xuống cấp trầm trọng.
Bỗng có một ngày, bà gọi tôi bảo muốn sửa lại quán để mở rộng thêm ra, bảo tôi xem xét trang trí cho đẹp mắt. Vì đây là ngành của tôi nên khi được mẹ chồng mở lời như vậy tôi vui lắm. Bắt đầu hì hụi tìm những phương án khả quan nhất, đẹp nhất. Coi đó là một cơ hội ghi điểm với mẹ chồng.
Mấy hôm sau bà bảo hẹn anh D - kiến trúc sư đến để xem sửa sang lại cho hợp lý, rồi 2 anh em ngồi nói chuyện với nhau xem thế nào. Tôi vui vẻ nhận lời và hẹn mẹ buổi tối.
Tối hôm đó, khoảng 8h thì anh D tới, chúng tôi cùng bàn chuyện sửa quán theo kế hoạch. Lúc đầu mẹ chồng tôi cũng ngồi đó, được một lúc bà bảo chúng tôi cứ bàn tiếp, ông bà ra ngoài có chút việc.
Tôi sụp đổ hoàn toàn, không thể nói thêm gì được và chấp nhận ra khỏi nhà với hai bàn tay trắng. (Ảnh minh họa)
Càng nói chuyện công việc, tôi càng cảm thấy hào hứng. Trong khi vẽ thiết kế, để thuận tiện nhìn bản vẽ, anh D bảo tôi ngồi sang bên cạnh anh để xem và góp ý luôn. Tôi không nghi ngờ gì bèn ngồi sang. Cả buổi chỉ gói gọn lại trong việc hai anh em ngồi cạnh nhau bàn công việc. Vậy mà không ngờ, 4 ngày sau chồng tôi gấp gáp bay từ Nhật về.
Khi nhìn thấy anh bước vào cửa, tôi rất vui sướng và bất ngờ, chưa kịp nói gì thì anh đã vung tay cho tôi một cái tát trời giáng và vứt cho tôi một tờ đơn ly hôn. Tôi không hiểu, vừa khóc vừa hỏi anh vì sao đối xử với tôi như vậy. Anh liền vứt cho tôi một chiếc USB và bỏ lên phòng.
Tôi theo anh vào phòng, mở chiếc USB ra và xem đoạn video trong đó. Hóa ra buổi tối ngày tôi và anh D ngồi với nhau bàn việc bị quay lén lại. Từ góc quay đó, trông như thể tôi và anh ta ngồi dán sát vào nhau và liên tục liếc mắt nhìn nhau. Tôi bảo vì sao chỉ như vậy mà anh đã nghĩ em lăng loan và ly hôn thì chồng tôi trả lời, mẹ chồng gửi đoạn video cho anh, bà bảo ở nhà khi anh đi vắng là tôi bắt đầu cặp với người này, có lần bà bắt gặp tôi và D từ nhà nghỉ đi ra. Lần này thừa lúc gia đình đi vắng, tôi đưa D về nhà một cách công khai thách thức.
Tôi không nghĩ được rằng mẹ chồng có thể vu vạ cho mình như vậy. Tôi thanh minh rằng không hề có chuyện đó thì anh hét lên: "Vậy ra ý cô là mẹ tôi đặt điều cho cô? Cô nghĩ mẹ tôi là ai mà làm trò trẻ con đó? Làm gì có người mẹ nào muốn con cái mình bị cắm sừng rồi bỏ vợ? Cô đừng nói nữa mà khiến tôi càng thêm ghét cô".
Tôi sụp đổ hoàn toàn, không thể nói thêm gì được và chấp nhận ra khỏi nhà với hai bàn tay trắng.
Thời gian này, tôi đang ở nhờ nhà một người bạn và chờ đợi tòa gọi giải quyết ly hôn. Suy nghĩ nhiều mà không giải quyết được vấn đề gì. Càng nghĩ càng hận người mà tôi đã từng gọi là mẹ chồng đó. Tại sao bà lại có thể giết chết cuộc hôn nhân của chính con trai mình bằng đòn thâm hiểm ghê gớm đến thế?
Theo Afamily
Quả báo cho gã sở khanh khi ép người yêu bỏ con Biết mình có thai Thương vui sướng báo tin cho Hoàn, cô nghĩ họ sẽ làm đám cưới vì dù sao cũng yêu nhau hơn 4 năm rồi. Nào ngờ Hoàn dửng dưng, lạnh nhạt rồi nói... ảnh minh họa Ngày yêu Hoàn, Thương cứ nghĩ mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời vì Hoàn rất chiều chuộng và yêu...