Chồng sắp cưới đã có “vợ hờ” và con rơi
Anh ấy đóng vai người đàn ông quá hoàn hảo nhưng thực tế trong quá khứ, anh ấy là kẻ phụ tình.
Gần 1 tuần trôi qua rồi, em vẫn cứ nghĩ đó chỉ là một cơn ác mộng. Sáng nào mở mắt ra em cũng chỉ muốn đó không phải là sự thật. Nhưng chẳng thể nào khác được, em không thể gì ngoại trừ việc đối mặt với nó. Bộ ảnh cưới vừa mới chụp xong còn ở trên bàn, ngày cưới cũng chỉ ít hôm nữa sẽ diễn ra… Thế mà em lại nhận được thư của… vợ cũ của anh. Còn sự thật nào đau đớn bằng.
Em và anh ấy quen nhau được hơn 2 năm rồi. Chúng em cảm thấy hợp nhau về mọi mặt nên đã nhanh chóng tiến tới chuyện trăm năm. Nhà em ở thành phố, còn anh thì quê tỉnh lẻ, cách khá xa so với nơi em sống. Lúc đầu em cũng sợ sẽ không được gia đình đôi bên chấp nhận vì khoảng cách địa lí nhưng ai ngờ mọi chuyện dễ dàng hơn em tưởng. Anh đồng ý ở rể nhà em (vì em là một), bố mẹ anh cũng không nề hà gì chuyện cho cậu con trai thứ 4 trong nhà đi ở rể. Vậy là mọi thứ trơn tru, ổn thỏa, chúng em chuẩn bị tiến hành cho đám cưới.
Gia đình em có điều kiện nên đám cưới hầu hết nhà em lo. Bố mẹ em không phân biệt chuyện nhà trai, nhà gái gì cả, miễn là lo được cho các con ổn thỏa, tốt đẹp là mừng rồi. Hơn nữa bố mẹ em đều khen anh ấy tốt, ăn nói lễ phép với bố mẹ vợ nên quý vô cùng. Thế mà em nào có ngờ, anh có một quá khứ đáng sợ quá.
Em đang hạnh phúc trong men say tình ái, vậy mà cuối cùng vỡ mộng vì anh không như những gì em được biết (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Em cũng cứ nghĩ anh tốt như những gì mình nhìn thấy, nghe thấy. Cho tới cách đây hơn 1 tuần, em vô tình nhận được 1 lá thư gửi tới địa chỉ email. Đó là thư của một chị, hơn em 3 tuổi. Trong thư chị ấy nói anh và chị từng yêu nhau, sống thử với nhau hơn 2 năm. Chị cũng có với anh một đứa con gái. Nhưng vì chị cũng ở xa quê với anh, gia đình chị cũng nghèo nên nhà anh không chấp nhận. Trước sức ép của hai bên, anh quyết định dừng lại.
Chị ấy là người có lòng tự trọng nên cũng không muốn níu kéo anh. Chị ôm con về quê ngoại sống và giữ im lặng, một mình chịu bao điều tiếng, sóng gió trước dư luận xã hội. Nhưng từ khi chị ra đi, anh không một lần điện thoại hỏi thăm con, cũng không chu cấp cho chị một đồng nào để nuôi con. Gần đây, chị điện cho anh thì anh cầu xin chị ấy giữ kín bí mật chuyện năm xưa của hai người, để anh lấy tôi cho xong rồi anh hứa sẽ có trách nhiệm gửi tiền nuôi con.
Đến lúc đó chị ấy mới biết rằng em hoàn toàn không biết chuyện. Chị ấy tưởng rằng anh ấy đã thú nhận với em rồi nhưng không phải. Anh giấu tiệt cái quá khứ ấy, làm như mình là một người đàn ông mẫu mực, tốt đẹp… Chính vì sự giả tạo này của anh mà chị ấy mới quyết định tiết lộ mọi chuyện. Ngoài lá thư, chị ấy còn gửi rất nhiều ảnh chị ấy và anh thời yêu nhau, khi chị mang bầu và cả ảnh đứa con nữa. Cháu giống anh như đúc.
Em không trách chuyện anh đã từng yêu, từng có con với người phụ nữ ấy… Nhưng em thấy anh vô trách nhiệm và sống tàn nhẫn, lạnh lùng quá. (Ảnh minh họa)
Em đau khổ vô cùng khi phát hiện ra sự thật… Em không thể nào tin được anh có thể che giấu sự thật đó lâu đến vậy. Em không trách chuyện anh đã từng yêu, từng có con với người phụ nữ ấy… Nhưng em thấy anh vô trách nhiệm và sống tàn nhẫn, lạnh lùng quá. Anh cố gắng làm mọi thứ để cho cuộc sống của anh được tốt đẹp mà không cần biết những người xung quanh đã vì mình mà chịu thiệt thòi như thế nào.
Qua câu chuyện mà “vợ cũ” của anh kể, em có cảm giác rằng anh ấy lấy em vì những điều kiện của em quá ổn định. Cả cái việc anh ấy chấp nhận ở rể cũng vì nhà em khá giả nên anh ấy không phải lo. Liệu anh ấy có thể trở thành một người chồng tốt không? Anh ấy có yêu em thật lòng không? Trước sự thật về quá khứ của anh ấy, em phải làm gì đây?
Theo Khampha
Cay đắng thân phận gay
Khi biết em là gay, chính bố mẹ em cũng đã hắt chân em ra ngoài đường, huống gì là người xa lạ?
Cuộc sống luôn có những điều mà em không bao giờ nghĩ được, nó sẽ diễn ra như thế này! Ngày đó, trong lúc cô đơn nhất, em đã tìm đến anh. Vì không muốn giấu anh về thân phận của mình nên em đã thú nhận "Em là gay". Và cũng từ ngày đó, em đã vụt mấy anh. Gia đình em biết được điều này cũng hắt chân ra ngoài đường... nhưng không vì thế mà em nhụt chí, không dám sống đúng thân phận của mình. Giờ đây, em vẫn sống, sống rất mạnh mẽ... và cho tới giờ phút này, em vẫn rất yêu anh!
Trời cũng đã bắt đầu vào xuân, những cơn gió se lạnh cứ thi nhau ùa vào tim em mỗi khi đi làm về khuya. Những lúc đó, em càng nhớ đến anh nhiều hơn, anh yêu à!
Em biết sẽ chẳng có ai có thể chấp nhận một người bạn như em. Gia đình em còn không chấp nhận được em thì làm sao em có thể trách anh được, đúng không? Nhưng dù bố mẹ, bạn bè hay cả thế giới này không cần em thì em vẫn sống anh ạ!
Em biết những gì anh dành cho em chỉ là tình người với người thôi (Ảnh minh họa)
Em biết anh không mắng mỏ em, không trêu chọc em như họ nhưng em biết rất rõ, đôi lúc anh vẫn rất chán và ghét em. Vậy nên khi mọi người quay lưng, ghét bỏ, hắt hủi em... thì điều đó với em cũng đâu có gì là lạ?
Đã có những lúc em muốn tìm đến bước đường cùng nhưng anh đã ngăn em lại. Em biết, hành động đó chỉ là tình người dành cho nhau nhưng với em, đó là một nguồn động viên rất lớn lao từ anh.
Cuộc sống của em giờ đã khác nhiều rồi... Em không có gia đình, không bạn bè, chẳng ai quan tâm tới em nhưng ở đâu đó, em vẫn cảm nhận được mình có anh.
Cứ mỗi lần em bị đuổi ra khỏi nhà trọ, em cảm thấy tủi lắm anh ạ! Có nhiều lúc em đã không kìm được sự tủi thân và khóc thành tiếng trước mặt mọi người. Những lúc đó, em lại nhớ đến anh, lại gọi tên anh và mong anh hãy đến để giúp em thoát khỏi hoàn cảnh này.
Theo VNE
Lần đầu gặp gỡ đã trao thân Lần đầu tiên mình gặp gỡ cũng là lần đầu tiên em buông thả bản thân mình để "yêu anh". Em gặp và yêu anh trong một hoàn cảnh khá bất ngờ: Anh là sếp của công ty đối tác nơi em làm việc. Lần đầu tiên mình gặp gỡ cũng là lần đầu tiên em buông thả mình cho những cám dỗ...