Chồng ơi, em đã đi ngoại tình!
Tôi muốn gào lên nhiều lần như thế, khi mà chồng tôi lúc nào cũng tin tôi đến độ… tuyệt đối.
ảnh minh họa
Tôi biết người ta cần niềm tin để sống với nhau nhưng tin đến mức mà anh ấy tuyên bố trước mặt tôi và bạn bè: “Vợ tớ không có “gen” ngoại tình đâu”, thế thì quá lắm. Đi vào một quán café, tôi cố tình cười cợt với anh chàng bồi bàn trẻ trung đẹp trai, chồng tôi tỉnh bơ. Tôi hỏi: “Anh không ghen à?” Chồng bảo: “Anh tin em tuyệt đối!”.
Ở cơ quan đồng nghiệp còn công khai tấn công tôi, mọi người ai chẳng biết, có lần tôi bức xúc còn bảo chồng muốn chuyển cơ quan cho khỏi rắc rối, nhưng chồng tôi không những không cho còn bảo tôi vớ vẩn, em không có gì, sao phải ngại. Trong một lần gặp ông đồng nghiệp, anh ấy còn tay bắt mặt mừng: “Ông cứ yên tâm, tôi bắt vợ phải làm chỗ ông, không có chuyển đi đâu hết”. Đồng nghiệp gặp tôi mỉa mai: “Em xem, chồng em có cần giữ đâu mà em cứ phải giữ cho anh ta kinh thế?”.
Tôi đi học bơi, kể với chồng về thầy dạy bởi trẻ và đẹp trai lung linh. Chồng tôi bảo: Nó trẻ thì thích gái trẻ, em có chồng rồi, lo gì? Tôi thấy tự ái kinh khủng. Chồng tôi tin tôi vậy sao, hay anh ấy chỉ coi tôi là thứ “ván đã đóng thuyền”, chỉ còn chờ mục ruỗng chứ sao dùng lại như mới được? Những buổi học bơi, tôi lén ngắm nghía thầy giáo, cậu ấy thật đẹp, quyến rũ và nhất là có răng khểnh. Tôi chết mê răng khểnh của đàn ông. Nhiều người chủ động tấn công tôi, nhưng tôi không muốn thành “gương xấu” cho chồng nên lúc nào cũng lăm lăm phòng thủ. Tôi biết với chồng tôi, mất niềm tin thì chắc không thể cứu vãn nổi.
Bữa đó, chúng tôi chuyển giờ bởi bể vắng hơn. Thầy giáo không chỉ đứng trên bờ chỉ dạy nữa mà kèm sát người tôi. Hôm ấy tôi học chậm kinh khủng, vì cứ khi cậu lấy tay vuột dọc lưng tôi, thì người tôi như mềm nhũn ra. Vì vậy, mà tôi không thể nổi được. Thầy không ngần ngại, vòng tay ôm xiết lấy eo tôi, rồi một tay luồn vào giữa khủy chân, giữ thẳng đầu gối. Người tôi bây giờ cứng đơ lại. Cảm giác nước lùa theo tay cậu ấy vào người tôi, khiến tôi thấy như có điện xẹt qua, và chắc chắn cậu ấy cảm nhận được, mỉm cười thích thú. Thêm một lần nữa, khi tôi thực hiện thao tác chưa chuẩn, cậu trườn theo, đột ngột ngửa người và lướt xuống phía dưới. Cả thân thể tôi nằm gọn trên người cậu. Và cậu lại ôm lấy tôi… Tôi đã lên bờ ngay lúc ấy. Gọi điện cho chồng mà giọng vẫn còn run. Kỳ lạ là chồng tôi chẳng cảm nhận được sự bất thường ở vợ. Anh ấy còn hỏi đùa tôi: “Sao thế, bơi kém bị uống no nước hay sao mà nói không ra hơi vậy?”. Tôi định hét lên: “Anh đang giao trứng cho ác đấy, nhưng lại thôi. Chắc là tôi vẫn làm chủ được bảnthân mà…”.
Video đang HOT
Tôi nghỉ hai buổi tập, lấy cớ là bị ốm. Nhưng rồi ma xui quỷ khiến thế nào tôi lại đi tập với cậu ta, lại còn mặc bộ bikini đẹp nhất nữa. Lần ấy, những động chạm lại khiến tôi phát điên lên. Khi thoáng thấy bóng cậu đợi tôi ở cửa bể bơi, tôi rút điện thoại, cố vớt vát chờ đợi một tin nhắn rủ đi ăn trưa của chồng để củng cố niềm tin nhưng không có. Và chúng tôi đã đi với nhau vào một quán café kín đáo. Tôi cố tỏ ra chỉ là mối quan hệ thầy và trò, nhưng… lẽ ra tôi không nên đồng ý đến đây. Cậu thẳng thắn nói cậu thích tôi và lúc nào cũng chỉ mong đến giờ học để được chạm vào tôi. Tôi định nói với cậu rằng, tôi không muốn phản bội chồng, rằng chồng tôi rất tin tôi, nhưng không hiểu từ lúc nào, cậu đã vòng tay qua người tôi. Cả người tôi nằm trên nền gỗ của quán, tôi chới với giật tung cả một mành treo tranh gần chỗ chúng tôi ngồi, nhưng mọi chống cự đều yếu ớt…
Tôi về nhà, hoang mang và sợ hãi. Đến cửa, tôi cố trấn an mình: Không sao đâu, làm sao anh ấy biết? Chồng tôi đã đứng trước cửa: “Ơ, sao vợ đi làm lại mặc áo trái, ngộ chưa kìa”. Thì ra vội vàng, tôi đã xỏ chiếc áo chui đằng trước ra đằng sao. Mặt tôi tái mét, nhưng chồng chẳng để ý. Lúc đó, tôi chỉ muốn òa khóc: “Tại sao anh không giữ em? Tại sao không kéo em ra khỏi những cám dỗ thế này?”…
Nhưng mọi thứ khó khăn quá, tôi đã thực sự đi lạc mất rồi…
Theo VNE
Nôn thốc nôn tháo vì bố chồng hơn tháng không tắm
Không rơi vào hoàn cảnh trớ trêu vì chuyện tình cảm với bố chồng như chị HA và các chị khác, nhưng tôi cũng gặp nỗi đau khổ riêng. Việc bố chồng nhếch nhác, liên tục khạc nhổ và người lúc nào cũng có mùi hôi khiến tôi nhiều phen xấu hổ.
Tôi và chồng quen biết và yêu nhau từ ngày cả hai ngồi trên giảng đường Đại học. Tôi yêu anh bởi anh tốt bụng, nhiệt tình và có ý chí phấn đấu.
Ngày hai đứa ra trường cũng là ngày cả hai về ra mắt bố mẹ hai bên. Bố mẹ tôi rất quý anh vì anh là người tử tế, chân thật. Nhưng khi nhà anh đến nhà tôi dạm ngõ, rồi nhà tôi đến nhà anh chơi, mẹ tôi lại nhất quyết phản đối kịch liệt. Hỏi ra tôi mới biết, sở dĩ mẹ không cho tôi lấy anh vì gia đình nhà chồng quá bẩn, đặc biệt là bố chồng. Tuy nhiên, tôi gạt phăng và giải thích với mẹ mình nên nhìn vào tính cách, bản chất của người ta để nhận xét và đánh giá, không nên quá chú trọng vào những tiểu tiết như vậy. Mẹ không nói gì và chỉ dặn dò: "Tôi đã nói cô không nghe mặc cô, sau này đừng than phiền với mẹ".
Tôi phát hoảng và thực sự mệt mỏi vì bố chồng nhếch nhác. Ảnh minh họa
Rồi đám cưới của chúng tôi cũng diễn ra với sự chúc phúc của cả hai bên gia đình.
Thời gian đầu, sau khi cưới nhau, cuộc sống của chúng tôi vô vùng khó khăn. Nhà chồng không khá giả gì, đông con, trên anh có 2 bà chị, dưới có một em trai, mẹ chồng mất đã lâu. Ngày cưới, chúng tôi phải thuê nhà để ở. Nhưng với ý chí phấn đấu và có sẵn "máu" kinh doanh trong người, chồng tôi quyết định bỏ việc nhà nước và vay mượn bạn bè, thành lập công ty riêng. Công việc suôn sẻ, chồng ăn nên làm ra, chúng tôi mua được nhà, sắm ôtô.
Cuộc sống hạnh phúc, viên mãn của tôi bị phá tan từ khi cậu em chồng đi lấy vợ. Bố chồng chuyển đến ở cùng vợ chồng tôi, bất hoà bắt đầu. Thời gian đầu cố nhịn, nhưng thực sự tôi không thể chịu được lối sống nhếch nhác, bẩn thỉu của bố chồng. Ông sinh hoạt bừa bãi, hay la cà hàng xóm, kinh khủng nhất là thói quen uống rượu bia và ngang ngạnh. Tuy chưa đến mức xay xỉn, nhưng lại hay kể cả, tự cho mình là chủ nhà và hay thích thú kể những chuyện trong gia đình tôi cho hàng xóm.
Rất hiếm khi tôi thấy ông tắm, đánh răng lại càng không. Ông ghét tắm kinh khủng, giữa mùa hè cả tuần ông không hề bước vào nhà tắm, còn mùa đông thì khoảng thời gian ấy có thể là vô tận. Móng tay ông lâu lâu mới cắt, riêng một móng để rất dài. Hỏi ông tại sao lại nuôi móng tay dài và đen bẩn như vậy thì ông nói để tiện ngoáy tai, ngoáy mũi.
Có lần, khi đi làm về, tôi thấy ông ngủ quên trên ghế sofa ở phòng khách khi đang xem tivi. Định lấy chiếc chăn đắp cho ông nhưng nhìn thấy cảnh miệng ông há ra và nước bọt chảy xuống gối, miệng thở phì phò với mùi hôi nồng nặc khiến tôi không thể nào đến gần, bịt miệng chạy một mạch vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo.
Nhiều lần, do không thể chịu nổi mùi hôi phát ra từ người bố chồng trong mỗi bữa cơm, tôi đã ý nhị tâm sự với chồng, nói khéo với bố để ông thay đổi nhưng đâu vẫn hoàn đấy. Thậm chí, ông còn dỗi vợ chồng tôi và cho rằng chúng tôi ghét bỏ, kiếm cớ để đuổi ông ra khỏi nhà.
Một lần, bạn bè đồng hương đến nhà tôi tụ tập, ăn uống. Trong khi cả bọn đang vui vẻ, chuẩn bị nâng ly thì bố chồng ở phòng bên cạnh khạc nhổ liên tục. Bạn bè tôi đứa nào cũng tỏ ra ái ngại, ly rượu chưa kịp nâng lên đã phải hạ xuống. Tôi xấu hổ đến đỏ mặt với lũ bạn.
Chưa dừng lại ở đó, ho khạc chán chê ở trong phòng, ông chạy qua phòng khách vừa sỉ mũi vừa lấy tay bóp bóp khiến đứa nào đứa nấy há hốc miệng, không dám ăn tiếp.
Sau hôm ấy, tôi mạnh dạn góp ý với bố chồng, đù đã nói rất nhẹ nhàng và tế nhị nhưng ông vẫn khùng khùng lên và bỏ về quê. Chồng bênh bố nói tôi hỗn láo, để ý tiểu tiết và nhất quyết yêu cầu tôi xin lỗi bố và đón về nhà. Anh nói dù bẩn thỉu, nhếch nhác thế nào thì ông cũng là bố mình và buộc tôi phải chấp nhận điều đó nếu còn muốn làm vợ anh .
Tôi phải làm sao bây giờ? Làm cách nào để bố chồng sạch sẽ hơn, làm thế nào để cải thiện mối quan hệ bố chồng- nàng dâu đây?
Theo VNE
4 năm lấy vợ, tôi sống trong cảnh "chó chui gầm chạn" Nghe nói Tết này được nghỉ tới 9 ngày. Tôi muốn đưa vợ về thăm bố mẹ mình quá. Song vợ tôi lại muốn đi du lịch chứ nhất định không chịu về "cái chốn nhà quê lắm dĩn ấy". Năm hết Tết đến, mối lo tiền bạc ngày một nặng gánh. Nhiều lúc tôi ước gì 10 năm mới có một cái...