Chồng như đứa trẻ không chịu lớn, tôi dọa ly hôn bị anh nói câu chua chát
Tôi dọa ly hôn nhưng chồng không hối hận mà còn buông ra câu nói đầy lạnh lùng, vô cảm sau 5 năm sống chung với nhau và có hai đứa con.
Tôi và anh quen nhau qua một nhóm bạn chơi cùng. Lúc yêu anh, bố mẹ và người thân trong nhà vui mừng cho tôi, vì điều kiện kinh tế của gia đình anh rất ổn. Bố anh làm giám đốc, trong khi mẹ làm việc ở ngân hàng nên vấn đề tiền bạc không phải lo.
Nhưng tôi yêu anh không phải chỉ vì chỗ dựa kinh tế mà là tình cảm thực sự. Anh chinh phục tôi bằng vẻ ngoài vui vẻ, luôn biết cách nói đùa để tạo không khí, dù ngoại hình không quá ấn tượng. Thời điểm yêu anh, tôi nhận ra ẩn đằng sau vẻ bên ngoài là lối sống cổ hủ, anh có những quan niệm rất gia trưởng.
Tôi yêu cầu phải thay đổi, anh hứa sẽ suy nghĩ hiện đại hơn để hai đứa không xảy ra xích mích khi kết hôn. Lâu dần, tôi thấy anh thay đổi khá nhiều nên tự tin nghĩ về cuộc sống hôn nhân.
Sau khi tiếp xúc với gia đình anh, tôi mới hiểu, có lẽ tính cách gia trưởng đó xuất phát từ lối suy nghĩ của mọi người trong nhà. Bố mẹ anh đều là những người để ý kỹ từng lời ăn, tiếng nói. Anh trấn an tôi, bố mẹ khó tính nhưng rất thương con cháu trong nhà, cuộc sống không phải lo nghĩ nhiều.
Chồng quá nghe lời mẹ khiến mọi chuyện trong nhà rối tung. (Ảnh minh họa: IT)
Video đang HOT
Trong những lần đến nhà anh, tôi quan sát thấy mẹ anh nhắc nhở từng chút, từ chuyện quần áo đến xe cộ, từ chuyện ăn uống đến công việc… Thậm chí, có những điều mẹ nói khiến tôi có cảm giác anh chàng này như cậu bé chưa trưởng thành. Trong khi đó, anh hỏi han mẹ đủ thứ, từ chuyện nhỏ nhất trong nhà đến quyết định lớn.
Tôi bắt đầu lo ngại về việc sẽ cưới một anh chồng nghe mẹ nhiều hơn tham khảo ý kiến của vợ. Anh trấn an tôi không phải lo lắng về chuyện đó. Vì khi sống riêng, hai đứa tự giải quyết mọi việc, không cần đến bố mẹ chỉ dẫn.
Sau khi cưới, chúng tôi sống tại căn hộ chung cư do nhà chồng cho. So với nhiều bạn bè khác, cuộc đời tôi có vẻ êm đềm khi có chồng hiền lành, nhà cửa ổn định, công việc không vất vả, thu nhập dư dả.
Nhưng cuộc sống êm đềm có lẽ chỉ kéo dài được vài tháng. Mẹ anh đến nhà tôi mỗi ngày, chỉ đạo từ chuyện ăn uống đến sắp đặt đồ đạc, từ chuyện lời ăn tiếng nói đến dọn dẹp nhà cửa… Bà nhúng tay vào mọi việc khiến tôi thực sự mệt mỏi.
Chồng tôi không dám phản đối những việc làm này của mẹ vì sợ mất lòng. Anh cho rằng, bố mẹ giúp đỡ tiền bạc và nhà cửa nên không dám làm trái lời. Mỗi khi cần đi đâu, làm gì, mua sắm đồ đạc, anh đều gọi điện tham khảo bố mẹ sau khi tôi đã quyết định. Có những lúc anh tự ý thay đổi quyết định của hai đứa vì bố mẹ không ưng ý.
Một vài lần đã khó chịu, chuyện này lặp đi lặp lại càng làm cho tôi không hài lòng. Những lúc vợ chồng tôi cãi nhau, hai đứa không nói chuyện, anh lại gọi điện thoại về nhà kể cho mẹ. Mẹ chồng tôi sẽ gọi cho tôi để khuyên bảo, răn dạy hoặc đến tận nhà cố gắng giảng hòa.
Tôi nghĩ chuyện cãi nhau của vợ chồng trẻ là bình thường. Chúng tôi không nhìn mặt nhau, không phải là để ly hôn mà hai đứa có thời gian tĩnh tâm sau mỗi lần mâu thuẫn.
Sự can thiệp quá sâu của mẹ chồng càng khiến cho các mâu thuẫn không những không dứt mà còn phức tạp hơn, suy nghĩ theo chiều hướng xấu trong mọi chuyện.
Đỉnh điểm của mọi chuyện là sau chuyến công tác xa nhà, khi anh trở về, không hiểu mẹ chồng đã nói gì mà ông xã ghen tuông bóng gió, nghĩ vợ có nhân tình. Tôi khẳng định không có, còn chuyện đưa bạn bè về nhà ăn uống là bình thường. Có lẽ mẹ chồng thấy tôi và bạn bè ăn uống tại nhà nên nghi ngờ, bắt đầu phóng đại sự thật.
Từ những lời nói của mẹ chồng, mâu thuẫn của hai vợ chồng cứ âm ỉ. Chúng tôi không còn hạnh phúc, êm ấm như xưa mà luôn rơi vào tình trạng nghi ngờ, cãi cọ nhau.
Tôi cảm thấy cuộc sống hôn nhân ngột ngạt nên dọa anh sẽ ly hôn nếu tình trạng này kéo dài. Anh không níu kéo mà còn buông lời chua chát: “Anh có thể ly hôn vợ nhưng không bao giờ bỏ mẹ đẻ”.
Tôi thất vọng vì câu nói của anh. Có thể đó chỉ là suy nghĩ nhất thời, trong cơn tức giận nhưng vợ chồng sống gần 5 năm mà anh vẫn có thể buông những lời cay đắng như vậy, trong mắt anh tôi là ai? Vợ không được coi trọng bằng mẹ của anh?
Hiện tại, mẹ chồng vẫn săm soi mọi thứ và chỉ bảo hai đứa từng chút như học sinh mầm non. Tôi học cách bỏ ngoài tai những lời khuyên nhàm chán để sống một cách thoải mái, không mang thêm những căng thẳng vào người.
Đến nhà chơi, bạn thân của chồng nhìn con trai tôi rồi "phán" một câu khiến vợ chồng tôi cãi nhau kịch liệt
Vì câu nói từ bạn thân của chồng mà vợ chồng tôi đang cãi cọ, hiểu lầm nhau.
Khi tôi chia tay tình đầu trong đau khổ thì Hòa, chồng tôi, đã tỏ tình. Vì muốn trả thù bạn trai, cũng như cảm động trước tình cảm chân thành của Hòa nên tôi đã đồng ý. Sau 2 tháng tìm hiểu, chúng tôi tổ chức đám cưới trong sự chúc phúc của mọi người. Lúc đó, tôi vẫn chưa hoàn toàn yêu Hòa, chỉ là sự thương cảm và trân trọng anh.
Sau 4 năm chung sống, tôi dần nảy sinh tình cảm với chồng rồi yêu anh lúc nào không hay. Hòa hiền lành, thương yêu vợ con, lúc nào cũng nghĩ đến vợ con trước tiên. Vậy nên anh từ chối mọi lời mời nhậu nhẹt, cà phê. Cứ tan làm là về nhà, chăm sóc con cái, nấu nướng và tâm sự cùng vợ. Cuộc sống bình yên trôi qua, tôi hài lòng và tin tưởng vào sự lựa chọn đúng đắn của mình, tin tưởng tuyệt đối vào chồng.
Chồng không hề tin tưởng tôi, còn nghi ngờ con trai không phải là con anh. (Ảnh minh họa)
Hôm thứ 5, có một người bạn thân của chồng ở dưới quê đến chơi. Tôi nấu vài món ngon để đón tiếp anh ta. Đang ngồi lai rai vài lon bia với Hòa, thấy con trai tôi đi học về; anh ta bỗng nhìn sững rồi "phán" một câu sốc óc: "Sao nhìn thằng nhỏ không giống mày tí nào vậy Hòa?". Chưa dừng lại, anh ta chỉ ra từ mắt đến mũi, miệng, giọng nói... của con tôi đều không có nét gì tương đồng với Hòa. Anh ta càng nói, sắc mặt chồng tôi càng tối sầm lại.
Khi bạn thân về, chồng tôi đóng cửa cái rầm, vẻ mặt tức tối. Lần đầu tiên tôi thấy chồng giận dữ đến vậy. Anh tra hỏi đứa nhỏ có phải là con anh không? Tại sao tôi lại sinh non khi thai nhi mới hơn 7 tháng. Rồi tại sao tôi lại đòi cưới gấp khi mới yêu có 2 tháng? Anh còn khẳng định do tôi đã mang thai con của người yêu cũ nên mới đòi cưới vội chứ không hề yêu anh.
Mặc dù tôi cố gắng giải thích nhưng chồng vẫn không tin. Hồi đó, tôi cưới Hòa vì muốn trả thù người yêu cũ chứ không hề có thai. Tôi sinh non là vì đi làm đường xa, áp lực công việc lớn, dẫn đến chuyện bị động thai. Tôi còn thề với chồng là mình không hề lừa gạt, giấu giếm anh bất cứ điều gì.
Mấy ngày nay, vợ chồng tôi vẫn còn âm ỉ giận hờn, không ai nói chuyện với ai. Thậm chí chồng tôi còn không thèm bế con dù thằng bé đòi bố. Chẳng lẽ tôi phải đem con đi xét nghiệm ADN, anh mới hài lòng sao?
Chồng cũ nhìn 200 triệu tôi đưa đến lặng lẽ thở dài rồi nói một câu khiến tôi uất hận vô cùng Anh nhìn 200 triệu đặt ngay ngắn trên bàn và thở dài... Nếu để tự nhận xét, tôi cảm thấy mình là một người phụ nữ lụy tình và cố chấp. Tôi hiểu nỗi khổ của sự phản bội, thậm chí đã từng đau đớn đến nghẹt thở khi phát hiện chồng ngoại tình. Vậy mà giờ đây, tôi vẫn mong muốn được...