Chồng ngoại tình, vợ lên tiếng: ‘Tôi chọn bao dung để chồng trở về’
Chồng tôi là người hiền lành, ga-lăng, do công việc nên anh thường xuyên công tác xa. Chỉ cuối tuần chúng tôi mới gặp nhau. Anh luôn chiều chuộng, chăm sóc vợ nên chưa bao giờ tôi hoài nghi về tình cảm đó. Nhưng đến một ngày…
ảnh minh họa
Sau 6 năm yêu nhau, chúng tôi kết hôn. Tôi ngập tràn trong hạnh phúc, thầm hứa sẽ luôn vun vén cho tổ ấm nhỏ của mình. Nhưng điều không ngờ tới, chỉ sau 2 tháng cưới nhau, tôi phát hiện anh có tình nhân. Trái tim tôi như vụn vỡ, mất niềm tin, tôi đau đớn, rơi vào tuyệt vọng…
Hôm ấy trên đường đi làm về tôi bị tai nạn, biết tin anh vội vã trở về. Vết thương nhẹ nên anh bảo có thể tự xử lý được, anh đi mua thuốc để băng bó khử trùng. Tôi ở nhà chờ, bỗng nghe tiếng chuông điện thoại của anh reo, màn hình xuất hiện dòng chữ: “D.T đang gọi”. Tôi bấm nghe, chưa kịp nói gì thì đầu dây bên kia lên tiếng, giọng rất nhẹ nhàng: “Em đang ở ngoài cổng đây ạ”. Tôi lên tiếng: “Em là ai đấy?” thì đầu dây bên kia luống cuống, vội vàng tắt máy.
Tôi cảm nhận điều gì đó không bình thường, tôi kiểm tra điện thoại thì thấy nhiều cuộc gọi đi, gọi đến, mỗi lần trò chuyện từ 5 – 10 phút, có lúc 23 giờ vẫn gọi cho nhau. Tôi bình tĩnh ghi lại số điện thoại.
Tôi bắt đầu có sự hoài nghi chồng từ sau cuộc điện thoại định mệnh ấy…ẢNH MINH HỌA: SHUTTERSTOCK
Lúc anh về, sau khi xử lý vết thương xong, tôi giả vờ nhớ ra: “À, anh ơi! Nãy có ai là D.T gọi cho anh đấy, em nhấc máy nhưng không thấy nói gì. Anh thử gọi lại xem. Anh tỏ ra rất bình thường: “À, cô em gái của anh T. cùng cơ quan ý mà. Thi thoảng không gọi được cho anh ấy, nó gọi qua anh để hỏi thôi”.
Ăn tối xong, anh vội vã trở về đơn vị để lại cho tôi một bầu trời hoài nghi. Cứ cuối tuần anh về tôi liếc qua điện thoại thì cuộc gọi D.T hoàn toàn không xuất hiện. Và số điện thoại đó được thay bằng một cái tên rất đàn ông.
Điều này khiến tôi suy nghĩ, tôi thắc mắc nhưng đều nhận được câu trả lời đại loại như: “Đứa em gái anh T. ấy mà”, “Lưu danh bạ thế nào, anh có để ý đâu”, “Mà em cứ tò mò điện thoại anh làm gì nhỉ?”, “Có gì thắc mắc em cứ hỏi anh T. ý”…
Tôi miễn cưỡng chấp nhận những câu trả lời không thỏa đáng đó. Đến hôm sau tôi gọi điện anh bạn thân cùng đơn vị với chồng. Nghe tôi nhắc đến tên D.T, anh bạn thân của chồng lúng túng rồi nói: “À, à…đó là con bé D., em đang tán tỉnh nó, thi thoảng lấy số chồng chị nhá máy trêu nó tý thôi. Chứ không liên quan đến chồng chị đâu…”.
Cùng lúc hỏi về một người mà có 2 câu trả lời khác nhau, tôi nhận ra rằng có điều gì đó không bình thường, tôi quyết đi đến tận cùng sự viêc.
Video đang HOT
Tôi lập tức bấm máy gọi cho Diễm Tú và mở đầu luôn như thế này:
- Em à! Chị là N. vợ anh H. đây. Em có nói chuyện một chút xíu với chị được không?
Đầu dây bên kia ngập ngừng đáp lại:
- Dạ, có ạ!
Dẫu thông tin còn mờ mịt nhưng tôi vẫn cố tình nói:
- Chị nghe chồng chị và một số người bạn của anh kể về em nhiều lắm. Chị cũng biết mối quan hệ của em và anh ấy. Chị biết em là người không có lỗi gì cả…”.
- Dạ, anh H. bảo em sao ạ? (Cô bé ngập ngừng)
- Thì anh ấy cũng thừa nhận cả hai bên có tình cảm nhưng em là người bám theo anh ấy. Chị cũng đã tìm hiểu và biết em khá xinh xắn, ngoan ngoãn, chắc bị chồng chị theo đuổi quá phải không? Em đừng ngại cứ nói hết cho chị nghe, tính chồng chị, chị hiểu.
Vậy là cô bé D. như cá căn câu, kể hết mọi việc từ đầu đến cuối và tất nhiên cuộc điện thoại này được tôi ghi âm lại.
Tôi đau đớn, xót xa khi nghe cô nhân tình của chồng nói hết mọi chuyện…ẢNH MINH HỌA: SHUTTERSTOCK
Hóa ra trước khi cưới nhau, chồng tôi và cô sinh viên năm 2 xinh đẹp đã gặp gỡ và có tình cảm với nhau. Chỗ D. trọ học ở gần đơn vị của anh, D. cũng chấp nhận người yêu mình đi lấy vợ với lý do là: “Anh cưới vì bố mẹ hai bên đồng ý, gặp gỡ nhau rồi. Với lại cô ấy yêu anh 6 năm nay”.
Nghe những lời lẽ ấy, tôi bàng hoàng, xót xa, đau đớn. Dẫu nước mắt tuôn rơi, trái tim bị bóp nghẹn nhưng tôi vẫn gặng hỏi để D. kể từng chi tiết về mối quan hệ 2 người. D. bảo: “Anh chăm sóc em lắm, lúc nào rảnh là anh lại ra mua đồ ăn vặt, tặng quà cho em. Khi em hỏi về vợ, anh cứ lờ đi nên em càng tin vào tình cảm anh dành cho em”.
Từng câu nói của cô bé D. như cào xé vào trái tim tôi. Khi tắt máy, tôi buông điện thoại, úp mặt xuống giường rồi gào khóc… Ôi! Tình yêu dành cho anh trong suốt bao năm đã bị chà đạp như thế này ư? Tôi ngây ngô, mù quáng để bị phản bội, lừa dối như thế này ư? Ôi! Bao nỗi xót xa, tủi phận, đau đớn…
Tôi gọi điện và bảo đề nghị anh về để nghe đoạn ghi âm. Dường như đã biết mọi chuyện qua lời cô nhân tình nên anh bảo: “Em cứ bình tĩnh, anh xin đơn vị rồi về luôn đây”. Anh về đến nhà, tôi mở đoạn ghi âm rồi nói: “Anh cứ nghe ghi âm rồi nói chuyện với em”. Anh cuống quýt, cầm điện thoại nghe 1 lúc, anh lí nhí đáp: “Thôi, anh không nghe hết đâu. Anh hiểu rồi, anh biết anh sai rồi. Mà cô ấy kể cũng có hết sự thật đâu”. Tôi bảo: “Thế sự thật còn lại là gì? Anh kể cho em đi? Mà thôi. Sự thật anh đã phản bội, lừa dối em. Như thế là quá tải rồi, em không kiên nhẫn, bình tĩnh nghe được nữa đâu”. Chúng tôi lời qua, tiếng lại một lúc lâu…
Sau đó, tôi vào phòng, khóa cửa lại và tiếp tục khóc… Tôi nhốt mình trong phòng suốt ngày hôm đó với bao nỗi dày vò. Tôi hối hận vì đã rời xa quê hương để đến nơi xa lạ, kết hôn với anh. Giờ đây, gặp chuyện buồn không có ai tâm sự, sẻ chia. Bạn bè ở xa, bố mẹ ở xa, có gọi cũng chỉ làm họ thêm lo lắng. Tôi biết mình phải làm gì đây, nếu làm to chuyện rồi ly hôn thì cuộc hôn nhân của mình ngắn ngủi quá? Nếu mình im lặng bỏ qua thì anh có xứng đáng được tha thứ không?
Anh ngồi bên ngoài hiên… Anh ủ rũ. Nhìn anh, dẫu giận lắm nhưng bỗng nhiên trong tôi lại trỗi dậy một cảm giác xót xa… Người đàn ông chững chạc, chăm lo cho tôi suốt bao năm qua, giờ lại tự đẩy mình vào tình thế khó xử như thế này sao? Người đàn ông bản lĩnh của tôi hôm nay lại sắp khóc vì chuyện lằng nhằng giữa hai người đàn bà sao? Nếu tôi làm to chuyện thì sẽ được gì hay cả hai sẽ đánh mất tất cả…
Tôi chọn cách tha thứ để chồng quay đầu…ẢNH MINH HỌA: SHUTTERSTOCK
Thoáng chút suy nghĩ, tôi cố tỏ ra bình tĩnh: “Anh nên gặp và dứt khoát chia tay với D. đi. Còn hôm nay, vợ chồng mình đi ra ngoài ăn cơm”. Anh vội bước sang nắm chặt tay tôi: “N ơi, anh hứa! anh không thế nữa. Từ hôm qua, anh đã dứt khoát với D. rồi, chút bồng bột của anh thôi, em tha thứ anh nhé”.
Tối hôm đó, chúng tôi ăn cơm và hẹn hò nhau ở một quán cà phê tại tòa nhà cao nhất thành phố. Không gian lãng mạn, ngồi bên nhau tôi không nói gì đến chuyện đã qua. Tôi kể về những hi vọng tốt đẹp, dự định tương lai. Rằng, sắp tới chúng ta lên kế hoạch có em bé rồi chuyển đến một căn hộ mới. Tôi cũng mong anh xin chuyển công tác gần nhà để vợ chồng được gần gũi chăm sóc nhau hơn.
Mọi đề nghị mong muốn của tôi đều được anh ủng hộ. Anh nắm chặt tay tôi và ngắm thành phố lên đèn, ánh mắt anh lúc đó trỗi lên cảm xúc biết ơn và hạnh phúc lắm! Nhìn anh, tôi biết mình đã làm đúng…
Về phần D., chồng tôi cũng đã giải quyết xong mọi chuyện.
Thật tình cờ, vì tính chất công việc nên nhiều lần tôi được làm việc với bố của D.. Ông là một cán bộ xã, trong nhiều lần nói chuyện, tôi cũng khéo léo khen D. và nhờ ông chuyển lời hỏi thăm thân tình. Tôi mong muốn những lời hỏi thăm đó tựa như những lời nhắc nhở nhẹ nhàng để D. tránh xa chồng tôi.
Câu chuyện chồng ngoại tình diễn ra 5 năm về trước, sau những cư xử nhẹ nhàng ấy của tôi, anh đã nhận ra sai lầm và trân trọng cuộc sống vợ chồng hơn. Giờ chúng tôi đã có nhau 1 bé trai, mua một căn hộ mới, anh chuyển công tác gần nhà và chu toàn mọi việc.
Cuộc sống bình lặng trở lại tôi hiểu rằng, có được hạnh phúc hay không là do chính mình cố gắng nắm giữ. Đàn ông nhiều lúc có những giây phút chông chênh, sai lầm và người đàn bà phải biết tha thứ, bao dung để họ tìm về với hạnh phúc đích thực.
Theo Thanhnien
Của trời cho?
Giữa đêm tỉnh giấc, tỉnh cơn say, ông chua chát nhận ra ẩn ý của con. Ông cũng linh cảm có gì khuất tất trong may mắn nhặt của rơi của mẹ kế. Nhưng tất cả rồi cũng chôn chặt trong cái cười nheo của bà Năm...
"Trên đường đi về quê ăn giỗ, tôi nhặt được một bọc nặng ai đánh rơi, mở ra thì thấy một chiếc áo khoác gói nhiều tiền, vàng. Tôi suýt xỉu vì bất ngờ và vì lúc đó chỉ có một mình, chẳng biết xử lý sao, biết của ai đâu mà trả. Giao cho chính quyền cũng chưa chắc tìm được chủ. Thôi thì xem như trời thương, trời cho; hay ông bà thấy tôi trọng đạo nghĩa nên tưởng thưởng. Cảm ơn mọi người đã có mặt để chia vui cùng tôi" - bà Năm rành rọt tuyên bố lý do của buổi tiệc.
Họ hàng, bạn bè rôm rả nâng ly chúc mừng; nói bà may mắn hiếm thấy, ở hiền gặp lành, từ nay chỉ cần an hưởng. Trong tiếng cụng ly hòa lẫn tiếng cười nói, bắt gặp ánh mắt chằm chằm của ông Năm, bà bất giác né đi rồi quay lại nheo cười với ông.
Vợ trước của ông Năm bị bệnh nan y, mất sớm, để lại cho ông hai con, đứa nhỏ mới ba tuổi. Gà trống nuôi con, lại một mình điều hành mấy cửa hàng vật liệu xây dựng quá vất vả, nên chỉ hơn một năm sau ngày vợ mất, ông Năm "tậu" về một cô vợ trẻ hơn ông cả một con giáp. Ông Năm và bà-Năm-mới "sản xuất" thêm hai con nữa. Khi đứa út đến tuổi lên ba, tai họa lại đến: ông Năm bị tai biến. Dù được các bác sĩ kịp thời cứu mạng và không phải nằm liệt, sức khỏe ông Năm giảm hẳn. Ông không còn nhanh nhạy, lại thêm chứng huyết áp trồi sụt, ông giao lại toàn bộ con cái, sự nghiệp cho bà Năm lo.
Từ ngày "đổi chủ", khách hàng vẫn ổn định, nhưng bà Năm thường than công việc kinh doanh ngày càng khó khăn, do bị cạnh tranh, chèn ép, do khách hàng thiếu nợ dai dẳng, thâm vốn... Thương bà, ông chẳng biết làm gì hơn là chi tiêu tiết kiệm, thoái thác cả trách nhiệm giỗ quải với đại gia đình.
Năm dài tháng rộng, thấy tình hình không ổn, chị em ruột mách nhỏ với ông theo dõi bà, vì bà phân biệt đối xử con chồng và con chung; lơ là cả trách nhiệm của người con dâu duy nhất.
Kinh doanh đi xuống nhưng bà Năm ngày càng ăn diện, lại thêm nghi án bà có bồ, vờ than kinh doanh thua lỗ để thu vén riêng. Ban đầu, ông Năm gạt bỏ những suy đoán của chị em. Nhưng rồi, những lời chỉ trích từ bên ngoài "hợp lưu" với những bức bối trong ông, tạo thành một dòng chảy ngầm.
Ảnh minh họa
Ông ghen tuông, hoài nghi và thường xuyên hạch hỏi tiền bạc. Bà khóc, cho rằng ông không tin tưởng, rằng ông phụ công bà đã dành hết tuổi thanh xuân lo cho cha con ông. Cãi nhau, ông đuổi bà đi, bà thề sống thề chết, bà đề cập đến tài sản và quyết không thể ra đi tay trắng, con cái khóc rùm, đòi bỏ nhà đi... rồi hết đợt xung đột, lại đâu vào đấy.
Ông Năm còn nhớ, khi tàn tiệc mừng, ông nhận được tin nhắn của con trai cả: "Tự nhiên con nhớ má quá - nhớ hồi xưa ba má vất vả khởi nghiệp, má chưa hưởng được gì thì đã ra đi". Đương không con ông lại nhắn cái tin như vậy. Giữa đêm tỉnh giấc, tỉnh cơn say, ông chua chát nhận ra ẩn ý của con. Chắc cũng như ông, con cả cũng linh cảm có gì khuất tất trong may mắn nhặt của rơi của mẹ kế, nhất là khi bà nhanh chóng chuyển số tiền đó cho đứa con lớn của ông bà mua nhà, mở cửa hiệu buôn bán và đầu tư cho đứa nhỏ du học. Phần dành cho con chồng là... một suất ăn tiệc mừng. Hỏi để mà thở dài, bởi đáp án đã bị chôn chặt trong cái cười nheo của bà Năm.
Theo Báo Phụ Nữ
Bí quyết giúp các cặp đôi yêu và sống với nhau lâu dài Để có một mối quan hệ lâu dài, bền chặt và hạnh phúc thì chỉ yêu thôi là chưa đủ mà cần phải có bí quyết để vun đắp tình cảm đấy. Ảnh minh họa Ngày mới yêu, các cặp đôi luôn thích dành cho nhau sự lãng mạn nhiều nhất có thể. Có vẻ như lúc nào cũng có sẵn những món...