Chồng mê mải nhắn tin, vợ phát hiện sốc sau khi xem điện thoại
Mỗi dòng tin nhắn của chồng với nữ đồng nghiệp như cứa vào tim tôi dù họ chưa vượt qua giới hạn.
Tôi từng nghĩ hôn nhân của mình là một trong những điều đúng đắn nhất tôi từng làm trong đời. Chúng tôi yêu nhau, tin tưởng nhau và cùng nhau xây dựng một gia đình nhỏ ấm cúng sau nhiều năm hẹn hò.
Mọi chuyện bắt đầu cách đây vài tháng, khi tôi nhận ra chồng ngày càng xa cách.
Trước đây, mỗi tối anh thường ngồi trò chuyện với tôi hoặc chơi đùa cùng con nhưng bây giờ, anh chỉ ôm khư khư chiếc điện thoại. Thỉnh thoảng, tôi lại thấy anh vừa nhắn tin vừa tủm tỉm cười.
Khi tôi hỏi, anh chỉ nói đang nhắn cho đồng nghiệp hoặc bạn bè. Tôi đã tin, bởi lẽ anh vốn là người hài hước và có nhiều bạn. Nhưng dần dần, hành động của anh khiến tôi không thể không đặt câu hỏi.
Mỗi cuối tuần, anh bắt đầu có thói quen ra ngoài một mình. Anh nói rằng cần thời gian để thư giãn, đi uống cà phê cho thoải mái đầu óc.
Tôi tôn trọng không gian riêng của anh nhưng khi việc đó lặp đi lặp lại, tôi không thể không cảm thấy bất an. Có lần, tôi âm thầm đi theo anh thì đúng là anh ra quán cà phê ngồi một mình thật.
Nhưng suốt buổi cà phê đó, anh chú tâm vào chiếc điện thoại, mê mải nhắn tin cho ai đó, thi thoảng lại cười, trông giống hệt một kẻ đang yêu.
Chồng tôi có biểu hiện y hệt một người đang yêu. Ảnh minh họa: Marriage
Trở về nhà, anh vẫn giúp tôi trông con, dọn dẹp nhà cửa nhưng dường như đầu óc anh vẫn còn đang ở đâu đó. Ánh mắt anh, thái độ lơ đãng khi nói chuyện khiến tôi càng sôi sục trong lòng.
Video đang HOT
Anh cũng không còn chăm chút đến những điều nhỏ nhặt mà trước đây anh từng làm: Không hỏi tôi hôm nay công việc thế nào, không để ý khác biệt của các con mỗi ngày, thậm chí còn quên sinh nhật của con…
Tôi đã cố gắng tự thuyết phục mình rằng có lẽ anh đang căng thẳng vì công việc.
Nhưng khi nhìn thấy anh chăm chú vào màn hình điện thoại, gương mặt rạng rỡ khi nhận được tin nhắn, tôi không thể không nghĩ rằng anh đang trò chuyện với một người đặc biệt nào đó.
Gần đây, anh cũng để ý đến ngoại hình nhiều hơn. Anh bắt đầu dùng nước hoa và chăm chỉ mua quần áo mới.
Điện thoại của anh, trước đây hay vứt chỏng chơ một chỗ, giờ luôn kè kè trong tay hoặc để ở chế độ im lặng. Khi có cuộc gọi đến mà tôi vô tình ở gần, anh thường nhanh chóng bước ra xa để trả lời.
Tất cả những điều đó, từng chi tiết nhỏ nhặt, như mũi kim chích vào lòng tôi.
Tôi không có bằng chứng cụ thể. Điện thoại của anh có mật khẩu và tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc xâm phạm sự riêng tư của anh. Nhưng lòng tôi thì cứ mãi bứt rứt với những nghi ngờ.
Một lần anh quên mang theo điện thoại trước khi vào nhà vệ sinh. Vì anh vừa mới dùng nên máy chưa chuyển sang chế độ tắt màn hình. Tôi không cần gõ mật khẩu nên nhanh chóng truy cập được.
Tay tôi run run, tim đậ.p thình thịch lướt qua phần tin nhắn Zalo.
Tôi mở một đoạn chat nổi bật mang tên con gái. Đọc được một đoạn thì tôi hiểu rằng cô gái này mới vào công ty anh, chưa chồng.
Cả đoạn hội thoại dài từ ngày này qua ngày khác chưa thấy điều gì đi quá giới hạn nhưng lời lẽ ý tứ, y hệt “tình trong như đã, mặt ngoài còn e”.
Mỗi dòng tin nhắn qua lại của họ đều khiến lòng tôi sôi sục dù chỉ là những câu như: “Em đã ăn cơm chưa”, “Em đỡ ốm chưa”… Tôi đọc không sót câu nào, nghĩ lại hồi yêu nhau, anh cũng quan tâm tôi y như thế.
Những dòng tin đó quá đủ để tôi khẳng định anh đang “say nắng” cô gái ấy.
Từ hôm đó, tôi nhiều lần định mở lời, hỏi thẳng anh rằng có chuyện gì đang xảy ra giữa họ hay không. Nhưng tôi lại sợ. Tôi sợ rằng, nếu anh thật sự đang để tâm đến cô ấy, sự truy vấn của tôi sẽ đẩy anh xa hơn.
Tôi vẫn yêu anh, vẫn muốn bảo vệ hạnh phúc gia đình nhỏ của mình. Tôi hiểu rằng cảm xúc với một người khác giới ngoài vợ, ngoài chồng là điều khó tránh khỏi.
Và khi anh chưa bước qua ranh giới, tôi nghĩ anh vẫn xứng đáng có một cơ hội để quay đầu.
Nhưng tôi cũng tự hỏi liệu người đàn ông này có còn tình yêu dành cho tôi như tôi đang dành cho anh hay không? Liệu chúng tôi có thể như những ngày đầu?
Con trai 15 tuổ.i đưa bạn nữ về nhà chơi nhưng lại dắt nhau lên phòng riêng vì không muốn mẹ làm phiền
Những tưởng khi con lớn lên mình sẽ bớt lo lắng đi, ai ngờ chúng ta - những người mẹ chỉ đang chuyển từ nỗi lo lắng này sang nỗi lo lắng khác mà thôi!
Tôi năm nay mới 34 tuổ.i thôi, chính xác là 1 bà mẹ 9x. Vài năm trước tôi còn nghĩ mình là 1 bà mẹ "xì tin" chứ không thể là 1 bà già xoi mói và luôn đán.h giá bọn trẻ thế này thế khác được. Ấy vậy mà mới chỉ vài năm trôi qua, tôi dường như đã thay đổi khá nhiều.
Sáng nay, ngồi xem 1 đoạn clip nhảy của các cháu học sinh 1 trường cấp 3, các cháu nhảy đẹp, tự tin, chỉn chu và bài bản. Ngày xưa thời còn đi học tôi cũng là thành viên của 1 nhóm nhảy hiện đại nên tất nhiên tôi khá thích thú với bài nhảy đẹp mắt này của các con. Thế nhưng, tôi lại cảm thấy không vừa mắt lắm khi các con còn quá nhỏ mà lại có những trang phục biểu diễn khá là "sexy".
Nếu như đây là một sân khấu biểu diễn bên ngoài, tôi sẽ không quan tâm đến độ tuổ.i và trang phục đâu nhưng đây lại là sân khấu của trường học khiến tôi cứ lấn cấn nghĩ vì sao các thầy cô giáo lại đồng ý để cho các con ăn mặc ngắn trên hở dưới như vậy?
Tôi gửi đoạn clip ấy cho những người đồng nghiệp và khá bất ngờ khi họ cho rằng tôi "quá khó tính và xét nét". Nếu như các con ăn mặc thế này đi học thì đúng là không được nhưng rõ ràng đây là trang phục biểu diễn và tôi nên xem xét lại suy nghĩ có phần cổ hủ của mình.
Lúc này tôi đúng là phải vắt tay lên trán suy nghĩ thật. Đồng thời, chuyện này cũng làm tôi nhớ đến vấn đề tôi vấp phải vào cuối tuần trước.
Tôi có 1 cậu con trai năm nay 15 tuổ.i. Thời gian trôi qua thật nhanh, cậu bé ngày nào còn nắm chặ.t ta.y tôi mỗi khi qua đường, giờ đã biến thành một thiếu niên 15 tuổ.i, đầy nhiệt huyết và tò mò. Cuối tuần trước, thằng bé nhà tôi đã mời một bạn gái về nhà chơi. Ban đầu tôi cũng thấy khá vui vì đây có thể xem là lần đâu nó dắt bạn về nhà nhưng liền ngay sau đó tôi lại thấy hoang mang khi 2 đứa nó thản nhiên rủ nhau lên phòng riêng đóng cửa với lý do cần không gian riêng tư, không thích mẹ cứ ngồi nhìn chòng chọc vào mình.
Trong giây phút ấy, hàng trăm câu hỏi xô đẩy nhau trong đầu tôi: Liệu con đã đủ hiểu biết về giới tính? Liệu tôi đã giáo dục giới tính cho con đầy đủ? Tôi lo lắng khi nghĩ rằng, ở tuổ.i dậy thì, con trai tôi có thể đã bị cuốn theo những cảm xúc mà chưa chuẩn bị sẵn sàng để xử lý.
Tôi tự nhủ phải bình tĩnh. Tôi đã giáo dục cho con trai mình 1 cách rất cởi mở nhưng kĩ càng về các vấn đề liên quan đến giới tính. Tôi tin là thằng bé nhà tôi hiểu và nhớ những gì ba mẹ đã dạy. Thế nhưng, tôi có thể dạy dỗ con mình chứ làm sao mà dạy dỗ con nhà người ta được? Tôi tự hỏi liệu gia đình bạn gái kia có giáo dục con gái mình những việc tế nhị nhưng hết sức quan trọng này không? Chẳng lẽ họ không nói với con gái rằng phải giữ khoảng cách nhất định với bạn khác giới sao?
Tôi nhớ lại những ngày đầu tập tành làm mẹ, khi tôi còn bỡ ngỡ với những lời khuyên trái chiều từ sách vở và người lớn. Tôi đã quyết định sẽ là hòn đá tảng vững chãi cho con tựa vào, là ngọn hải đăng soi sáng con đường mờ mịt của con. Giáo dục giới tính cũng nằm trong những quyết định ấy. Tôi đã cố gắng lắng nghe, hiểu và chia sẻ với con từ những điều nhỏ nhất. Chúng tôi đã có những cuộc trò chuyện thẳng thắn về tình yêu, tình bạn, về sự trưởng thành và cả những trách nhiệm mà bất kỳ mối quan hệ nào cũng đòi hỏi.
Có rất nhiều vấn đề 1 bà mẹ khó có thể hướng dẫn cho con trai, mỗi lần như vậy tôi lại hỏi ý kiến những người xung quanh. Không ít chuyện tôi phải nhờ vả đến sự giúp đỡ từ các chú của thằng bé. Nói chung, tôi luôn rất cẩn thận trong quá trình nuôi dạy 1 đứ.a tr.ẻ bước vào tuổ.i dậy thì.
Nhưng có lẽ, tôi đã quên mất rằng, dù tôi có cố gắng đến mấy thì xung quanh con cũng còn những môi trường, những đối tượng tôi không thể can thiệp. Dạy con cái không chỉ là việc "nhốt" chúng trong những bức tường bảo vệ của gia đình mà còn cần phải mở cửa, để chúng tiếp xúc và học hỏi từ thế giới bên ngoài. Và đôi khi, thế giới đó không hoàn toàn theo ý muốn của chúng ta.
Tôi hiểu rằng bản thân không thể kiểm soát tất cả nhưng cũng không thể thả nổi những băn khoăn và vấn đề cần phải xử lý này được. 1 lần nữa tôi tìm đến sự tư vấn từ các chú của thằng bé.
Tôi quyết định sẽ dành thêm thời gian để trò chuyện cùng con trai về những giới hạn cần thiết khi kết bạn với khác giới, về sự tôn trọng bản thân và người khác. Tôi cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của việc thể hiện tình cảm một cách lành mạnh và chín chắn. Tôi sẽ là mẹ, là bạn, và là người hướng dẫn con trên hành trình này.
Có điều tôi thật sự băn khoăn, liệu tôi có đang quá đà trong việc giáo dục con và can thiệp quá mức vào các mối quan hệ của con mình. Tôi lo lắng rằng nếu không giao tiếp với con đúng cách sẽ khiến thằng bé dần dần không muốn chia sẻ gì với mẹ, thậm chí là sẽ hình thành khoảng cách không thể xóa bỏ giữa 2 mẹ con.
Những tưởng khi con lớn lên mình sẽ bớt lo lắng đi, ai ngờ chúng ta - những người mẹ chỉ đang chuyển từ nỗi lo lắng này sang nỗi lo lắng khác mà thôi!
Nửa đêm nghe tiếng lạ phòng bố chồng, lén nhìn qua khe cửa, tôi thấy buồn vì mình quá vô tâm Đến một tối, sau khi ru con ngủ, tôi đi xuống phòng bếp uống nước. Khi đi gần đến phòng của bố chồng, tôi bất ngờ nghe tiếng ông rên rỉ. Từ ngày lấy chồng, tôi không phải gặp cảnh mẹ chồng nàng dâu vì vợ chồng tôi ở cùng bố chồng. Mẹ chồng mất sớm, bố chồng ở vậy nuôi chồng tôi...